Hôn Ước Hữu Hiệu - Thất Tử Hoa

Chương 43




Dư An cất bước tiến vào thư phòng, tay để ra sau khóa cửa lại, nhốt Nữu Nữu đang dính bên chân cậu ở ngoài.

Ánh nắng chiếu xuống sàn nhà, tia sáng chói lọi đến mức có thể trông thấy những hạt bụi li ti bay phấp phới trong không khí, trong khoảng không có một dòng chảy khó lòng bỏ qua, chứa đựng mùi hương gỗ đàn và hoa quỳnh nồng nàn.

Càng lại gần, vành tai của Dư An càng phiếm hồng, cậu kéo nhẹ chiếc áo choàng tắm lỏng lẻo, nhắm mắt trốn tránh ánh nắng chiếu lên khuôn mặt mình, nói một cách chậm chạp: "Anh kéo màn cửa sổ lại đi."

"Muốn làm gì mà phải kéo màn cửa lại?" Alpha biết rõ mà còn cố hỏi, giấu đi sự xấu xa của mình.

"..." Dư An càng siết chặt áo choàng tắm hơn, trong con ngươi sáng ngời ánh lên vài phần giận dỗi, nói một cách thiếu tự tin, "Anh bảo em vào mà."

Bùi Diệu sửa lại: "Là em muốn vào mà."

Đàn hương đã đạt đến nồng độ vừa đủ, lợi dụng mọi kẽ hở mà đi vào cơ thể Omega, bản năng của Alpha và Omega thu hút lẫn nhau, chưa kể họ đã thực hiện đánh dấu hoàn toàn, sự hòa hợp của ba năm kết hôn khiến họ càng thêm phù hợp một cách hoàn hảo.

Dư An đã nhịn lâu lắm rồi, lúc này pheromone của Alpha đối với cậu mà nói không thua kém gì xuân dược, nơi tận cùng sâu trong khoang sinh sản tựa như mạch nước ngầm không ngăn được dòng nước chảy ra, hơi thở hỗn loạn, sự tê dại khó chịu truyền đến từ tận trong xương cốt dần lan ra ngoài.

Cậu nuốt nước miếng, ôm bụng nhìn chằm chằm vào tên Alpha thành thục kia, đôi mắt phủ đầy sương mờ chứa nét quyến rũ vô ngần mà không tự biết lấy, giận dỗi, "Bùi Diệu, anh có thể đừng bắt nạt em nữa không?"

Alpha kéo người đang chuẩn bị quay lưng đi, để Dư An ngồi trên đùi mình, ôm lấy chiếc eo đã phồng lên do mang thai của cậu, thở dài, "Anh xin lỗi mà, không phải muốn bắt nạt em, chỉ trêu em tí thôi."

Mặt Dư An càng đỏ hơn, khó chịu mà xoay mặt sang một bên, như muốn trốn tránh ánh mắt của Alpha, nhưng lại quên rằng động tác này của mình sẽ khiến cho tuyến thể hoàn toàn lộ ra trước tầm mắt anh.

Vì mang thai, trong thời gian này ngoại trừ đi khám thai thì cậu không rời khỏi nhà nửa bước, ngồi lì trong nhà dưỡng thai không gặp nắng nên làn da lại trắng hơn, trên người lại béo lên chút thịt, thai kỳ đã ảnh hưởng đến dáng người cậu, nhưng cũng khiến Alpha ôm cậu càng thêm thích thú, cần cổ trắng nõn mảnh mai và mượt mà, lộ ra sắc ngọc khiến Alpha nảy lên dục vọng nguyên thủy muốn cắn vào nó.

Bùi Diệu cũng không nhịn nữa, thuận theo ham muốn chiếm hữu bùng lên trong lòng mà hôn lên nơi đó, chóp mũi và đôi môi nóng nỏng dán lên chiếc cổ thon thả thơm ngát của Omega, hô hấp đột nhiên dồn dập, cơ bản không thể làm theo tuần tự, cánh tay ôm lấy Dư An chợt siết chặt, gặm cắn một cách hỗn loạn, sau đó trực tiếp ngậm vào tuyến thể đang tỏa hương hoa và gỗ nồng nàn kia.

Dư An rên rỉ một hơi đầy giọng mũi, tựa như bị hơi nóng làm cho run rẩy, đẩy cơ thể Alpha ra, nhưng cũng không thật sự dùng sức, ngón tay không nhịn được mà nắm chặt, đầu móng tay chuyển sang màu trắng xanh, lại phiếm chút sắc hồng do bị dục vọng nhuốm lấy.

Ánh nắng sáng tỏ, dù trong phòng đang bật máy lạnh cũng không thể lấn át được sự nóng bỏng tỏa ra từ hai người, Alpha hôn lên cổ Omega tựa như kẻ nghiện, không ngừng lưu lại những dấu vết mới trên tuyến thể của cậu.

Dư An ngẩng đầu lên, tạo nên một tư thế gọi mời, không còn cúc áo ngăn trở, áo choàng tắm đã bung xõa ra, vải lụa mượt mà trượt xuống phía sau, lộ ra bờ vai trắng muốt và một mảnh lớn trước ngực, cùng với chiếc bụng bầu thoắt ẩn thoắt hiện.

Chiếc bụng cong thành một độ cung ngăn cách giữa hai người, tựa như một kiểu tín hiệu, nhắc nhở họ đã khiến Omega lớn bụng thế nào.

"A... ưm..." Chỉ là một cái hôn đã khiến Dư An không nhịn được mà khẽ ngâm nga, đặc biệt là làm lại chuyện này giữa ban ngày ban mặt, lại còn là cậu nhịn không được chủ động quyến rũ, làn da lộ ra dưới ánh nắng đã nhuốm thêm sắc hồng.

"Đừng... đừng ở đây." Dư An thở hổn hển, ngón tay vuốt ve từ chiếc cổ đến mái tóc của Alpha, cơ thể còn thành thật hơn cái miệng nhỏ.

Hơi thở càng lúc càng nặng nhọc của Bùi Diệu phả lên cổ cậu, trên trán đã rịn một lớp mồ hôi, giọng nói cũng mang theo sự khắc chế rõ ràng, "Không phải em muốn làm ở đây à?"

Đầu ngón tay Dư An run rẩy, trả lời một cách khó nhọc: "Giờ em không muốn làm ở đây nữa."

"Sao vậy?" Bùi Diệu vuốt ve sống lưng sống lưng mảnh khảnh lõa lồ của cậu, cảm giác truyền đến ở tay tốt đến không ngờ.

"... Sáng quá." Dư An nhắm mắt, tựa như nản lòng mà vùi đầu xuống, cổ họng khô khốc, liếm láp tuyến thể của Bùi Diệu như đang ăn món đồ ngọt nào đó, ngay lập tức, cơ bắp trên người Alpha căng chặt lên, từng giọt mồ hôi rơi xuống.

Bùi Diệu vuốt ve trên mông Dư An, sờ đến một mảnh nõn nà đầy đặn, ánh mắt càng thêm sâu, giọng nói trầm khàn, "Em không mặc."

"..." Dư An không trả lơi, ngón chân co quắp lại đã biểu hiện tất cả.

Bùi Diệu không thể nhịn được nữa, sờ đến miệng huyệt nhỏ đã sớm ướt đẫm dính nhớp kia, thuận theo sự trơn trượt và luồn vào trong, vừa nhét vào một ngón tay đã bị từng lớp từng lớp thịt nóng bỏng hút lấy, như đã bị bỏ đói rất lâu cuối cùng cũng nếm được mùi vị thức ăn ngon lành mà ngậm chặt không nhả ra, vừa nóng vừa chặt lại vừa ướt, không dám tưởng tượng nếu đâm mạnh d/ương v/ật vào trong đó sẽ sung sướng đến mức nào.

Cảm giác căng đầy trong cơ thể khiến Dư An không nhịn được mà ngẩng cao đầu rên rỉ, lồng ngực phập phồng, vẫn là một mảnh bằng phẳng như xưa, nhưng đầu v* tựa như đang phát dục lần thứ hai mà biến lớn cỡ quả anh đào, vô thức đưa đến bên miệng Alpha, chiếc cổ tạo nên một đường cong mượt mà xinh đẹp, hầu kết nho nhỏ chuyển động không ngừng, cả người tắm trong ánh nắng, rõ là đang làm loại chuyện tục tĩu vô cùng nhưng lại nhuốm đầy một vẻ đẹp thánh khiết.

Cậu kẹp chặt chân, trong mắt là sự say đắm hỗn loạn, đầu v* cũng bắt đầu ngứa ngáy, khát vọng được Alpha đối xử tàn bạo hơn một chút.

"Vào đi, Bùi Diệu..." Dư An bị dục vọng khống chế đến mức quên hết mọi xấu hổ, trong đầu toàn là cảm giác thỏa mãn và vui sướng mà những lần âu yếm trước kia mang lại, tựa như một người đã cất bước rất lâu trong sa mạc cằn cỗi, khao khát một chiếc hôn vô cùng.

Omega không ngừng phóng thích pheromone hương hoa ngọt ngào, ôm lấy cổ Alpha không ngừng hôn say đắm, mỗi ánh mắt là lời nói đều lộ ra sự khát cầu, "Đâm vào em đi mà Bùi Diệu... em muốn..."

Alpha bị quyến rũ đến đỏ cả mắt, cắn thật mạnh vào đầu v* trước mắt mình, đầu lưỡi thô ráp liếm đảo vòng quanh, không chút thương tình mà ngậm cả đầu nhũ vào miệng, dằn vặt đến mức khiến nó càng thêm sưng tấy, sau đó để lại một vòng dấu răng trên đó.

Cùng lúc đó, anh vạch ra bờ mông nõn nà của Dư An, phần thịt đẫy đà bị bóp chặt tràn ra những kẽ tay, cầm lấy thứ đã sớm căng cứng nóng hổi của mình, từng chút từng chút phá mở miệng huyệt nhỏ bé kia.

"A... ưm... a... ha..." Dư An không thể khống chế được tiếng rên của mình, cảm giác căng đầy đã lâu không cảm nhận được bỗng dưng ập tới một cách mãnh liệt, càng phóng đại hơn quá trình cậu bị lấp đầy, loại khoái cảm này khiến cậu sung sướng đến hoa mắt chóng mặt, niềm vui khi được thỏa mãn tung tăng nhảy nhót trong lòng.

Đây là lần đầu tiên họ làm đến bước này từ sau khi mang thai, sự thay đổi của Dư An không ai có thể nhìn ra rõ ràng hơn Bùi Diệu, bên trong ướt hơn trước đây, cũng ấm nóng hơn, lại còn siết chặt hơn, đâm rút thôi cũng đã khó nhọc, khư khư cắn chặt không nhả, thậm chí còn siết chặt đến mức có thể phác họa ra được từng đường gân xanh trên cây d/ương v/ật dữ tợn.

Thứ đó của Bùi Diệu vừa thô vừa dài, đâm đến mức Dư An trướng căng cả bụng, căn bản không cần phải tỉ mỉ lựa chọn góc độ cũng đủ đâm đến điểm mẫn cảm của cậu, sự sung sướng khi d/ương v/ật không ngừng ma sát với thịt huyệt đã khiến Dư An cao trào một lần, d/ương v/ật nhỏ còn chưa kịp bắn tinh mà huyệt nhỏ đã chảy nước ồ ạt.

Dư An thất thần nhìn lên trần nhà, lúc thứ to lớn kia đâm đến điểm mẫn cảm nằm tận sâu bên trong thì d/ương v/ật mới bắn đầy t/inh d/ịch, khoái cảm khi được lấp đầy khiến cậu như rơi giữa tầng mây, lơ lửng mơ màng.

Bùi Diệu lúc này mới thật sự tin rằng Dư An đã thèm khát rất lâu, ánh mắt anh lóe lên tia bất ngờ.

Lần làm tình này chủ yếu là để thỏa mãn Dư An, Bùi Diệu nhẫn nhịn dục vọng muốn chơi cậu một cách tàn bạo, d/ương v/ật vẫn nằm yên sâu trong cơ thể cậu, để yên cho lối đi chật hẹp ấy hút chặt lấy mình, ôm hôn người trong lòng, giúp cậu bình tĩnh lại.

"Ưm..." Dư An chậm chạp tỉnh táo lại, sau khi thỏa mãn, ngay cả ngón tay cũng lười động, đáy mắt còn đọng giọt lệ, nhẹ nhàng đáp lại nụ hôn của Bùi Diệu.

"Anh động đi." Dư An nhỏ giọng yêu cầu, cánh tay vô lực đặt trên vòng hông đã phồng lên, "Làm thêm nữa đi mà."

Bùi Diệu hít một hơi thật sâu, bế Dư An lên, đặt cậu trên bàn làm việc to lớn. Nằm nghiêng là tư thế giúp cậu đỡ mệt nhất, anh nâng một chân cậu lên khiến nơi riêng tư hoàn toàn lộ ra, d/ương v/ật nhỏ hơi cương cứng nhuốm đầy t/inh d/ịch nhớp nháp, miệng huyệt nhỏ bị đâm mở trở nên sưng tấy đỏ hồng.

Anh nhắm mắt lại kiềm chế sự bạo ngược vốn ăn sâu trong xương tủy của một Alpha, không cắn được tuyến thể của Omega nên chỉ có thể quay đầu cắng lên mu bàn chân trắng nõn mịn màng của cậu. Đồng thời phần hông dùng lực, chậm rãi mở ra miệng huyệt đâm sâu vào trong.

Chút sức lực này đối với Bùi Diệu mà nói đã là kiềm chế rất nhiều, nhưng Omega lại mẫn cảm, nhất thời không nhịn được mà ngâm nga khẽ rên, bất lực ôm lấy chiếc bụng tròn của mình, lại trở tay nắm lấy cánh tay Alpha.

"Chậm... chậm lại chút... ưm... a..."

"Đã chậm lắm rồi." Ánh mắt Bùi Diệu sâu thẳm, cơ thể cường tráng phủ một lớp mồ hôi mỏng tựa như được bôi một lớp dầu bóng lưỡng, hàng mày hơi nhíu lại khiến anh trông càng thêm thiếu kiên nhẫn, nhưng vẫn đang dịu dàng hôn lấy mu bàn chân của Dư An.

So với những lần làm tình trước đây, lần này đúng thật là đã rất chậm rồi, Alpha không hề đâm rút một cách mãnh liệt, nhưng cũng vẫn từng chút từng chút đâm vào điểm mẫn cảm của Omega một cách mạnh mẽ, khoái cảm không còn giống như mưa to gió lớn mà đã biến thành từng cơn sóng lăn tăn vỗ nhẹ vào bờ, như đang xoa bóp cho cậu.

Đôi chân Dư An run rẩy, vô lực mà đặt trên vai Bùi Diệu, tiếng ngâm nga rên rỉ càng lúc càng thêm ngọt ngào.

Pheromone giao hòa với nhau nồng đậm đến mức giới hạn, sóng nhiệt kéo dài lấn át cả cái lạnh của điều hòa, sự phù hợp nguyên thủy khiến họ tựa như những con vật chỉ biết đến bản năng giao phối, quên hết tất cả.

Nơi kết hợp giữa hai người vang lên tiếng nước nhớp nháp, nước dâm chảy ra ào ạt của Dư An khiến nơi riêng tư của Bùi Diệu càng thêm dính nhớp, nước dâm bị động tác đâm rút làm chảy ra ngoài, theo chiếc đùi thon thả của cậu mà chảy xuống dưới, trong không khí ngoại trừ pheromone nóng bỏng còn có một mùi tanh nồng khó tả.

Bùi Diệu làm rất chậm rãi, kiểu làm tình thế này căn bản không thể thỏa mãn được anh, nhưng Dư An không thể tiếp nhận kích thích quá lớn, kiểu làm tình triền miên dịu dàng này là tốt nhất dành cho cậu, dục vọng tích tụ trong lòng không thể phát tiết, anh chỉ có thể để lại trên cơ thể cậu thật nhiều dấu vết để thỏa mãn chính mình.

Cơ bắp trên người Bùi Diệu căng chặt thành từng khối, từng đường nét sắc bén đều thể hiện dục hỏa tràn đầy không thể giải toả, tựa như ngọn núi lửa chứa đầy dung nham nóng hổi đang chực chờ bùng phát.

"Ư... a... ưm..." Dư An bị làm đến khóc nấc lên, thời điểm lưỡi đao thịt kia đâm hàng chục hàng trăm lần, cậu lại bắn ra lần nữa, đường đi chật hẹp không nhịn được mà siết chặt lại khiến Bùi Diệu không kịp phòng ngừa, thở dốc một tiếng, trong tình huống chưa được thỏa mãn mà bị kẹp đến bắn ra.

Từng dòng t/inh d/ịch đặc sệt bắn ra, lưu lại hương vị của anh ở vị trí mẫn cảm nhất trong cơ thể Dư An.

Dư An còn đang dắm chìm trong khoái cảm đột nhiên bị bắn vào trong, cậu sụp đổ mà lắc đầu muốn chạy trốn, nhưng cơ thể lại bị vây nhốt chặt chẽ, chỉ có thể nằm yên thừa nhận d/ương v/ật cắm sâu vào cơ thể, bị bắn t/inh d/ịch nhuốm đầy hơi thở của Alpha vào tận sâu nơi mẫn cảm. D/ương v/ật nhỏ đã mềm xuống lại bắt đầu bắn ra vài giọt nước vàng đục, nhỏ giọt xuống đất trộn lẫn với bãi nước dâm trắng đục.

Bùi Diệu ụp người xuống, tránh né phần bụng của Dư An, dựa vào bên người cậu thở dốc từng hơi, giọng nói khàn đặc do dục vọng, "Anh xin lỗi, không nhịn được."

Dư An thở dốc còn nặng nề hơn anh, khắp người toàn là mồ hôi, từng dòng điện chạy dọc khắp cơ thể khiến cậu một câu cũng không thể thốt nên lời, lồng ngực rải rác đầy dấu hôn phập phồng lên xuống, chẳng còn chút sức lực nào nữa.

Một lúc lâu sau cậu mới miễn cưỡng cất lời, giữa hai mắt tràn ngập sự thỏa mãn, "Đi tắm."

Bùi Diệu không vội vã đi tắm mà lấy giấy lau đi mồ hôi cùng vài thứ khác trên người Dư An, "Dư thiếu gia có hài lòng không?"

"..." Làm tình xong thì lý trí cũng trở về, cậu không nói được những lời tục tĩu đó.

Đầu ngón tay Bùi Diệu vuốt ve đuôi mắt cậu, "Nhìn dáng vẻ này, chắc hẳn là hài lòng lắm."

Anh nhéo cằm Omega, giọng nói càng trầm thấp hơn, "Nhưng anh thì chưa."

Ánh mắt Dư An chợt lóe lên, đôi môi đỏ hồng bị nhéo đến vểnh ra, "Vậy em giúp anh."

"Không cần." Bùi Diệu thở ra một hơi, lại cắn lên đôi môi mềm mại của cậu, "Cho em ghi nợ, sinh con xong trả hết một lượt cho anh."