Hôn Ước Hữu Hiệu - Thất Tử Hoa

Chương 36




Thời kỳ mang thai, đương nhiên cơ thể sẽ có sự thay đổi, trước đây tâm trí Dư An đều đặt trên việc có thể giữ được con mình hay không, hoàn toàn không chú ý đến những khác thường trên cơ thể mình.

Lúc này bị Alpha nói toạc ra, cậu thuận theo tầm mắt của Alpha mà cúi đầu xuống, dòng nước ấm áp chảy tràn xuống ngực, vì vấn đề sinh sản và cho con bú sau này mà n/úm v/ú của Omega vốn đã lớn hơn Alpha một chút, hiện tại lại phiếm hồng hiện rõ trên khuôn ngực phẳng.

Giờ đây lại vì có con, bị progesterone ảnh hưởng nên lại càng trở nên rõ ràng hơn, nở rộ đỏ hồng xinh đẹp, giữa vùng bằng phẳng hiện lên đường cong nho nhỏ.

Thật ra đây cũng không tính là gì, nhưng dù gì cũng khác với bình thường.

Lực chú ý của Dư An tập trung tại nơi đó, hai má thoắt cái đỏ lên, ánh mắt của Alpha khó mà lơ đi được, vốn dĩ chẳng có cảm giác gì, nhưng lại bị dòng nước ấm và ánh nhìn của anh làm cho ngứa ngáy khắp người.

“…” Dư An có hơi lúng túng, nhưng lại ngại phải gãi ngứa trước mặt Bùi Diệu, chỉ có thể nâng tay lên che lại ngực mình, có còn hơn không, cố gắng ngăn cản, “Anh… anh đừng có nhìn nữa.”

Quả nhiên Bùi Diệu không nhìn nữa, để Dư An tự cầm vòi sen, lấy dầu gội gội đầu cho cậu.

Hơi nước ẩm ướt càng ngày càng nhiều, cửa kính và gương đều đọng lại lớp sương mờ, mùi hương thơm ngát của dầu gội hòa quyện với pheromone của hai người. Gỗ đàn hương, hoa quỳnh và mùi tinh dầu càng lúc càng nồng hơn khi được xối bằng nước ấm.

Bùi Diệu đã sớm không còn gượng gạo như lần đầu tắm cho Dư An, dùng sức vừa phải, thành thạo dùng ngón tay chà xát da đầu của Omega.

Dư An cúi đầu, tay cầm vòi sen có hơi dùng sức, cắn môi kìm nén hơi thở nặng nề.

“Đưa anh.” Bùi Diệu vươn bàn tay dính đầy bọt ra, chuẩn bị xối nước cho cậu.

Dư An đưa vòi sen cho anh, hai tay không còn gì để cầm nên càng thêm bối rối không biết nên đặt ở đâu, cuối cùng cuộn thành nắm đấm, đặt trước ngực.

Bọt trên đầu được dòng nước xối đi, Dư An nhắm chặt hai mắt để tránh bị nước chảy vào, chỉ có điều trong khoảnh khắc tầm nhìn trở nên tối đen, mọi giác quan lại càng thêm mẫn cảm, không biết có phải cậu bị ảo giác hay không, hình như pheromone của Alpha càng lúc càng nồng hơn, vốn dĩ là mùi đàn hương tràn ngập sự thỏa lòng, trong không gian ấm áp mờ mịt này lại càng thêm nóng bỏng, còn trộn lẫn bao ham muốn trần tục.

Dư An thở ra một hơi, nắm đấm dần thả lỏng ra, ngón út cào vào lòng bàn tay, nhưng lại gãi không đúng chỗ ngứa.

Gội đầu xong thì đương nhiên phải tắm sạch cả người, trước đây Bùi Diệu đều dùng bông tắm, chẳng biết sao hôm nay lại không dùng, cho sữa tắm ra lòng bàn tay, chà xát tạo bọt xong thì trực tiếp cho lên người Dư An.

Da dẻ Omega mịn màng như tơ lụa, sau khi được xối ướt và cho sữa tắm lên thì càng thêm non nớt mềm mại.

Lòng bàn tay của Alpha vuốt ve dọc theo tấm lưng mỏng manh xuống dưới, hai bên sau bả vai thuận theo đó mà run rẩy, tựa con bướm xinh đẹp chuẩn bị dang rộng đôi cánh.

Bọt dày đặc bao phủ gắp lưng Dư An, cột sống thẳng tắp đột nhiên cong lên một độ cung ở phần mông, vì đang ngồi nên tầm nhìn bị hạn chế rất nhiều.

Bùi Diệu vẫn không thu lại ánh nhìn của mình, mà chuyển từ nơi đó lên mặt cậu.

Hai tay Dư An vẫn gập lại để trước ngực, tạo thành một tư thế bảo vệ, hàng mi ẩm ướt khẽ run lên, tựa như lại trở về khoảng thời gian khi cậu mới tỉnh dậy.

“Em thế này.” Bùi Diệu mở miệng, giọng nói hơi khàn, “Sao mà tắm được.”

Dư An nuốt nước miếng, ánh đèn phòng tắm màu vàng ấm áp khiến đầu óc cậu choáng váng, “Em… em có thể tự tắm mà.”

“Những ngày này đều là anh tắm cho em.” Bùi Diệu nhìn vợ mình không dời mắt, ánh mắt sâu thẳm, “Bây giờ nói câu này có phải đã muộn lắm rồi không?”

Giữa vợ chồng, xấu hổ là điều không cần thiết nhất.

Những gì nên nhìn và không nên nhìn đều đã nhìn cả rồi, thậm chí Bùi Diệu còn hiểu rõ cơ thể này hơn cả chính bản thân Dư An.

Pheromone vừa nồng đậm vừa trào dâng ồ ạt, Dư An có hơi khó thở, hoa mắt chóng mặt, tay bị Alpha nắm lấy, mở từng ngón ra như đang kéo màn, khiến cho khung cảnh nơi đó lộ ra càng thêm rõ ràng.

Bùi Diệu nhìn chằm chằm cảnh sắc trước ngực Dư An và chiếc bụng đang mang thai hai đứa con của họ, dù Omega có mềm mại thế nào thì cũng là đàn ông, có những đặc điểm nam tính rõ ràng nhưng lại có thể mang thai, sinh con, đảm nhiệm vai trò của một người mẹ.

Cơ thể xinh đẹp không thể tả bằng lời lại đồng thời sở hữu dáng vẻ của cả nam và nữ, mỹ cảm của sự lẫn lộn âm dương này lắng đọng lại trên người Dư An, xua tan đi sự lạnh lùng của cậu, khiến cậu có thêm dáng vẻ của một người mẹ.

Bùi Diệu lại lấy thêm chút sữa tắm, cho lên vai cậu, chà xát tạo bọt, lòng bàn tay nóng hổi dán lên làn da ấm áp của Omega, dần dần lướt xuống, rất nhanh đã che phủ màu đỏ tươi nơi đó.

“Ưm…” Dư An phát ra âm mũi run rẩy, cắn môi nhẫn nhịn, cơ thể không tự chủ mà căng chặt.

Bùi Diệu dừng lại, ánh mắt càng thêm sâu, biết rõ mà còn cố hỏi, “Đau à?”

Dư An khó chịu thở hổn hển, lắc đầu.

Bộ ngực bị bàn tay to lớn của Alpha che phủ, khiến cho một bên còn lại càng trở nên xinh đẹp hơn, tựa như quả ngọt mọng nước đang chờ được hái.

Yết hầu Bùi Diệu khẽ chuyển động, “Thế em sao vậy?”

Dư An cố gắng ổn định lại hơi thở nặng nề, nhưng lại nhận ra cơ thể của mình tựa quả bóng xì hơi, không còn chút sức lực nào.

Tiếng nước chảy tí tách, khí nóng bốc hơi, pheromone hòa quyện vào nhau tựa dầu và củi, thiêu rụi lý trí và sự ngại ngùng của Omega.

Dư An cam chịu dựa vào eo Bùi Diệu, hít sâu một hơi tràn ngập mùi đàn hương nồng nàn, tâm không thể tĩnh được, dục vọng trần trụi trào dâng khắp đầu óc.

“Ngứa…” Âm cuối của cậu run nhẹ, bảo phủ bởi hương hoa quỳnh ngọt ngào thơm ngát, nâng tay phủ lên bàn tay đang che ngực mình của Alpha. Hai màu da trắng sứ và lúa mạch chồng lên nhau, bọt tắm trào ra từ kẽ ngón tay.

“Anh giúp em xoa xoa đi.” Omega chịu đựng tuyến thể đang nóng lên, đưa ra yêu cầu.

Bùi Diệu mặc một bộ đồ ở nhà rộng rãi, nhưng lúc này cơ bắp căng chặt tạo ra đường cong khỏe khoắn mượt mà, bùng nổ sức mạnh hoang dã, lúc cử động lại dịu dàng đến không ngờ.

Ngón tay Alpha mang theo vết chai mỏng vân vê đầu v*, nó không còn nho nhỏ như trước đây nữa, ít nhất đã lớn hơn gấp đôi, biến thành một viên thịt tròn trịa, nằm trên bầu ngực tựa quả anh đào đỏ au, quầng v/ú cũng theo đó mà dựng đứng lên, bọt sữa tắm trơn trượt trở thành chất bôi trơn, nhào nặn vân vê cách mấy cũng không sợ khô, đường viền quanh núm hiện lên rõ ràng, xoa bóp qua lại tựa như đang thông sữa.

“Ư… a…” Dư An rên lên một tiếng ngọt ngào, trong sự có nhịn lại mang theo tia sung sướng vì cuối cùng cơn ngứa cũng đã thuyên giảm.

Cậu không nhịn được mà nảy ngực lên, đưa đầu nhũ của mình lại gần tay Alpha hơn, pheromone thiêu đốt cơ thể cậu, nơi bí ẩn phía sau không rõ là nước hay chất lỏng khó nói chảy ra.

“Tự mình sờ xem.” Bùi Diệu ngồi xổm xuống, nắm tay Dư An lên để cậu tự vân vê đầu v* của chính mình, “Lớn hơn bao nhiêu rồi?”

Dư An lắc đầu, trong mắt ánh hơi nước, tự sờ đầu v* của mình làm cậu càng thêm xấu hổ hơn, không thể trả lời câu hỏi của Alpha.

Cơ thể cậu phiếm hồng đầy ham muốn, dựa vào vai Alpha hít thở từng ngụm từng ngụm lớn, đợi đến khi được vỗ về dỗ dành, một bên còn lại không được người hỏi thăm lại càng trở nên ngứa ngáy.

“Bùi Diệu… Bùi Diệu…” Dư An bất lực gọi tên anh, tựa động vật nhỏ đang khát cầu mà liếm hôn tuyến thể của Alpha, hít vào mùi đàn hương bá đạo và quyến luyến, “Giúp em, anh giúp em với…”

Vầng trán Bùi Diệu đọng một lớp mồ hôi mỏng, đầu lưỡi chạm vào hàm răng của mình, dùng sức vân vê đầu v* sưng tấy của Dư An, nhân lúc cậu bất ngờ thốt lên thì cúi đầu ngậm lấy bên còn lại chưa được an ủi.

“Ư… a… a…” Dư An lập tức ngẩng đầu lên, chiếc cổ thon dài cong thành một vòng cung xinh đẹp, vẻ mặt vừa khó chịu vừa sung sướng, ngón tay luồn vào tóc người đàn ông và túm lấy, hầu kết nho nhỏ run rẩy, tựa chú chim nhỏ đang hấp hối, nước bọt không kịp nuốt chảy dọc xuống từ khóe miệng.

Cậu cảm nhận được đầu lưỡi nóng bỏng đang chơi đùa mình, mút thật mạnh khiến ánh mắt cậu hoảng hoạn nhìn chằm chằm vào những ngọn đèn đang lơ lửng trên trần nhà, mắt mờ mịt phiếm hồng, có thể dễ dàng nhận ra, cậu đã cao trào.

Tuy nhiên, khi Bùi Diệu chạm nhẹ vào d/ương v/ật bán cương của cậu, nó thậm chí còn chưa bắn tinh, phía sau cũng chưa hề bị đâm vào.

Hoa quỳnh quyến rũ, sự mẫn cảm của Omega trong thai kỳ khiến Bùi Diệu bất ngờ, anh liếm môi, bật cười, “Dư An, em dâm quá đi mất.”

Dư An dần tỉnh táo lại trong cơn choáng, đầu v* không còn ngứa nữa mà trở nên nóng rát đau đớn, tê dại mà run rẩy.

Lúc này đã thoải mái hơn, cơn ngứa đã qua, đẩy Alpha ra, ngại ngùng, “Là anh trêu chọc em.”

Khóe miệng Bùi Diệu ngậm cười, “Không phải em bảo anh giúp em à?”

Dư An quay mặt đi, hơi thở vẫn còn hỗn loạn, ánh mắt liếc đến đũng quần căng chặt của Alpha, tâm trạng lại tệ đi vài phần, nhìn Bùi Diệu, “Anh… việc này…”

Pheromone của hai người vẫn rất nồng, Dư An đang mang thai, cơ thể đặc thù, giải quyết một lần đã đủ thỏa mãn, sẽ không rạo rực vì dục vọng nữa, nhưng Bùi Diệu vẫn chưa phát tiết dù chỉ một chút.

Pheromone của Alpha vẫn rất nóng bỏng, Dư An cảm nhận được sự rung động mãnh liệt của anh, vươn tay muốn cởi quần anh ra.

Tay bị nắm lấy, người đàn ông nói, “Không cần.”

Dư An khó hiểu ngẩng đầu, đôi mắt ướt át tỏ vẻ ngây thơ.

Bùi Diệu tắt nước đi, lấy khăn lông bọc Dư An lại, ôm cậu lên một cách vững vàng, bước ra khỏi chiếc lồng hấp đang bị pheromone bao vây này.

Vừa tắm nước nóng nên làn da Dư An rất ấm áp, nhưng da Bùi Diệu còn nóng hơn cả cậu, thậm chí còn chưa kịp sấy tóc cho Dư An đã quay người đi.

Pheromone của Alpha vẫn tuôn trào mãnh liệt, áp lực quá mức khi đến điểm giới hạn sẽ bùng phát dữ dội và quyết liệt hơn, dục vọng đã trào dâng mạnh mẽ, khó mà khống chế được.

Vậy nên anh vội vã rời đi, phòng tắm còn vươn lại pheromone của Dư An, là nơi tốt nhất để giải tỏa mọi ham muốn.

Nhưng còn chưa kịp cất bước, Omega đã kéo lấy tay anh,

“Không được đi.” Dư An nói.

Bùi Diệu: “…”

“Em mang thai chứ có liệt đâu.” Dư An nhìn bóng dáng cao lớn của Bùi Diệu, hiếm khi cậu quyết liệt, “Em là vợ anh mà, lúc này rồi mà còn đi, có phải là đang xem thường em không hả?”

Bùi Diệu xoay người lại, ngắm nhìn bông hoa quỳnh ướt át của mình từ trên xuống dưỡi, kiếm chế cảm xúc, “Em quên bác sĩ nói gì rồi à? Trạng thái của em không thể…”

“Em không quên, nhưng đâu phải chỉ có một cách duy nhất, đúng không?” Khăn tắm trên người Dư An dần rơi xuống, lộ ra nửa bờ vai tuyết trắng.

“Lại đây.” Giọng nói mềm nhẹ của Omega đưa ra mệnh lệnh, “Đứng yên, không được cử động.”