Hôn Trộm 55 Lần

Chương 474: Chat webcam (4)




Lúc Kiều An Hảo tỉnh lại đã là giữa trưa, cũng rất muốn biết tình hình hiện giờ của Lục Cẩn Niên, có thể là vì ngại Hàn Như Sơ ở đây, nên vẫn chưa hỏi ra miệng.

Kiều An Hảo ngủ được một thời gian rất dài, không hề có chút buồn ngủ nào nữa, cầm điện thoại của Hứa Gia Mộc chơi trò chơi, mà lại cảm thấy nhàm chán, để di động xuống, nhắm mắt lại, nghe được tiếng ngáy cực kỳ nhẹ của bác mình, cả người cũng có chút thấp thỏm nóng nảy, liền quay người lại nhìn chăm chú màn hình điện thoại của Hứa Gia Mộc một lúc, sau đó cầm lên, tìm trong danh bạ điện thoại của Hứa Gia Mộc, số của Lục Cẩn Niên.

Di động của Lục Cẩn Niên bị hỏng, không biết hiện giờ đã thay mới chưa… chắc là bây giờ anh đang ở cùng trợ lý… nhưng là…

Kiều An Hảo tìm một lượt lịch sử cuộc gọi của Hứa Gia Mộc cũng không thấy được số điện thoại của trợ lý, cô do dự một chút, ôm tâm lý muốn thử vận may, gửi một tin nhắn vào số điện thoại của Lục Cẩn Niên: “Có ở đó không?”

Lục Cẩn Niên nghe thấy âm thanh leng keng của điện thoại, bắn tàn thuốc, sau đó mới nhìn lướt qua màn hình di động, thấy tin nhắn của Hứa Gia Mộc gửi đến, anh hơi khó hiểu không rõ lắm cậu ta tìm mình có chuyện gì, vì thể liền mở khóa màn hình, trử lời bằng một dấu hỏi đơn giản.

Vậy mà lại nhắn lại… đáy lòng Kiều An Hảo dâng lên vui thích, bởi vì một cánh tay của cô còn đnag cắm kim truyền, cho nên chỉ có thể dùng một tay, cố gắng gõ mấy chữ trên điện thoại, cắn môi gửi đi: “Hiện giờ anh đang làm gì thế?”

Lục Cẩn Niên nhìn thấy tin nhắn này, trán anh liền cau lại, dường như cảm thấy Hứa Gia Mộc có phần không bình thường, sau đó lại cho qua, trả lời lại bằng một dấu chấm hỏi.

Kiều An Hảo nhận được hai dấu chấm hỏi, cắn cắn môi, có ý gì thế, tự động trả lời tin nhắn sao?

Dừng lại một chút, Kiều An Hảo cũng gửi lại cho Lục Cẩn Niên một dấu chấm hỏi.

Kết quả, tin nhắn này gửi đi như ném đá xuống đáy biển, mãi lâu sau cũng không có trả lời.

Trán Kiều An Hảo không nhịn được liền nhăn lại, sau đó nhìn lại cuộc trò chuyện của mình với Lục Cẩn Niên nãy giờ đến hai lần, mới nhớ ra đang dùng điện thoại của Hứa Gia Mộc, vì thế liền vội vàng gửi một tin nhắn đi: “Tôi là Kiều An Hảo.”

Miệng Lục Cẩn Niên còn đang ngậm điếu thuốc, âm thanh của điện thoại vang lên, Lục Cẩn Niên vô thức nhìn lướt qua, cưới cùng là thấy Hứa Gia Mộc gửi một câu: “Tôi là Kiều An Hảo.”

Lục Cẩn Niên liền ngẩng đầu, liếc mắt nhìn phòng bệnh của cô, sau đó cầm lấy điện thoại, gọi đi.

Nghe được tiếng đô đô trong điện thoại, tâm tình của anh, không hiểu nguyên nhân vì sao Kiều An Hảo lại gửi tin nhắn đến, liền trở nên dịu dàng.

Kiều An Hảo cầm di động, hết sức chăm chú nhìn tin nhắn vừa gửi đi, kết quả di động trong tay liền rung lên kịch liệt, trên màn hình hiển thị chữ “Anh” gọi đến.

Lục Cẩn Niên lại gọi điện thoại qua, Kiều An Hảo có chút phấn khích nhận điện thoại, lại bởi vì chỉ dùng có một tay, mà trở thành kết thúc cuộc gọi, cô thè lưỡi, vội vàng gọi lại cho anh, kết quả bị nhắc là đường dây bận, gọi lại lần nữa, cuối cùng mới thông suốt.

Kiều An Hảo sợ đánh thức bác mình đnag ngủ, liền đè thấp âm thanh, nói một câu: “Lục Cẩn Niên?”