Editor : Meitu
Nghĩ đến đây, Kiều An Hảo nắm dao run lên, không cẩn thận liền cắt vào ngón tay bị thương, cảm giác được đau đớn truyền đến, đầu ngón tay Kiều An Hảo run lên, trong tay nắm nĩa ăn, nặng nề đập lên bàn, phát ra tiếng vang thanh thúy, sau đó rơi xuống, khiến không ít người để ý.
Người phục vụ thấy như vậy, vội vàng đi tới, khom người giúp Kiều An Hảo nhặt nĩa, đổi cái khác cho cô, lúc đưa cho cô, thấy ngón tay cô chảy máu, nhịn không được lên tiếng hỏi:“Cô ơi, ngón tay cô bị thương, cô có sao không?”
Kiều An Hảo nghe vậy mới cúi đầu, nhìn thấy ngón tay thật sự chảy máu, nhưng mà cũng may vết thương không sâu, không có trở ngại, cô ngẩng đầu, vừa chuẩn bị lắc đầu với người phục vụ, lại nhìn thấy Lục Cẩn Niên đang ngồi nghiêng cô, không biết khi nào quay đầu, tầm mắt dừng trên ngón tay cô.
Kiều An Hảo lập tức nhìn chằm chằm Lục Cẩn Niên, trong nháy mắt, cô có một loại ảo giác, nghĩ đến Lục Cẩn Niên muốn đứng dậy lại đây, nhưng ai ngờ qua tầm mười giây anh lại thản nhiên quay lại đầu, tiếp tục nói chuyện với người phụ nữ kia.
Người phục vụ cầm băng keo cá nhân, đặt trên bàn Kiều An Hảo:“Cô ơi, dán vào đi.”
Kiều An Hảo miễn cưỡng nở nụ cười với người phục vụ, nói một câu:“Cám ơn.”
Đợi cho người phục vụ rời đi, Kiều An Hảo mới cầm băng keo, xé ra, dáng lên đầu ngón tay, cô còn ngẩng đầu, nhìn chỗ ngồi Lục Cẩn Niên, anh cầm chai rượu, rót cho người kia, mà người phụ nữ cầm di động, giơ lên trước mặtuạnh, chỉ vào màn hình, không biết đang muốn anh xem cái gì.
Nháy mắt đáy lòng Kiều An Hảo bị cảm giác mất mát và khổ sở sở bao phủ, trước kia, đừng nói cô bị thương, anh và cô tản bộ, cô đi mệt, anh đã không chút do dự hạ người bế cô, nhưng bây giờ, anh chỉ cho cô 1 cái nhìn lạnh lùng.
Dán xong, Kiều An Hảo không muốn ăn nữa, cô ngồi chốc lát, liền đứng dậy, nhận hóa đơn trả tiền, rời đi.
-bạn nào muốn đọc trước full thì có thể mua trước giá rẻ để ủng hộ dịch giả thêm đường sữa nhé :) ai mua có thể liên hệ qua gmail này : [email protected] nhé
Mãi cho đến hơn chín giờ tối, Kiều An Hảo ngồi ở đại sảnh khách sạn gần 2 tiếng, rốt cuộc nhìn thấy chiếc xe đỏ kia chậm rãi dừng lại ở ven đường.
Kiều An Hảo vốn tưởng rằng chỉ có Lục Cẩn Niên xuống xe, lại không nghĩ rằng người kia cũng đồng thời xuống xe, trong óc của cô “Ong” một tiếng, rồi nổ tung.
Chẳng lẽ người phụ nữ kia và Lục Cẩn Niên cùng nhau về khách sạn? Phụ nữ ở đây khá thoáng, cô nam quả nữ, cùng chỗ thì......
Cả người Kiều An Hảo lập tức đứng lên từ trên ghế salon, khiến 1 người đàn ông nước ngoài đang ngồi đọc báo, kinh ngạc ngẩng đầu, khó hiểu nhìn Kiều An Hảo.
Lục Cẩn Niên sẽ không thật sự thích người phụ nữ này chứ? Vậy cô phải làm sao bây giờ? Cô còn muốn bắt đầu lần nữa với anh!
Kiều An Hảo càng nghĩ, trong óc càng loạn, đáy lòng càng sợ hoảng, đến cuối cùng, đầu cô nóng lên, cũng không biết ở đâu toát ra một cỗ khí, nhanh chóng đứng dậy, ra khỏi khách sạn, đi tới cạnh Lục Cẩn Niên và người phụ nữ kia, không cần suy nghĩ mở miệng, nũng nịu gọi một tiếng:“Ông xã.”