Nụ hôn của hắn dịu dàng khiến cho cô tan chảy, dần dần nam chủ cũng bộc lộ ra sự ranh ma
Hắn phút chốc chuyển mình, đè cô dưới thân. Mưa hôn nhanh chóng kích hoạt in lên cái cổ nhỏ mảnh mai
Hạ Liên Tâm có chút nhột, co rúm người. Kèm theo đó là âm thanh yếu ớt như mèo con mới sinh
'' Ưm ... ''
Thượng Quan Thiên Kỳ nhân cơ hội cô đang trầm mê khẽ cắn, m.út rồi thì thào vào tai
'' Nếu em không cho anh cơ hội, thì anh sẽ giữ nguyên tư thế này mãi''
'' Anh~ ... anh đừng ...ah'' - cô ngắt quãng lên tiếng, gương mặt và vành tai đỏ lên tựa ánh hoàng hôn
Tổng giám đốc rất lấy làm hứng thú, bờ môi ở bên tai gặm lấy kịch liệt hơn
Hơi thở nóng rực phả vào khiến đầu óc cô bây giờ toàn là 1 mớ hỗn loạn, chẳng thể nghĩ ngợi được điều gì
Hắn vừa cắn vừa nỉ non
'' Hay là vì em không muốn anh rời đi, nên mới không đồng ý?''
'' Nói ... bậy, ư ... tôi ... không ... có~''
'' Không có cái gì cơ? Mau cho anh cơ hội đi'' - hắn nũng nịu như đứa trẻ, chẳng giống vẻ nghiêm nghị thường ngày. Cô có chút không thích ứng được, cũng có chút rối rắm
Bàn tay đối phương chẳng biết từ lúc nào đã đặt lên nơi đầy đặn, nhẹ nhàng nắn b.óp, khiến người cô đều nhộn nhạo cả lên
'' Ah~''
'' Em còn không mau đồng ý, anh sẽ mất khống chế đó'' - Thượng Quan mặt dày ... Thượng Quan Thiên Kỳ lên tiếng
Hạ Liên Tâm chẳng biết tại sao miệng mình lại không còn nghe theo lời của bản thân, cứ như bị hắn mê hoặc, nhanh chóng đáp ứng
'' Ưm ... đồng ý, tôi đồng ý ... ân~''
Môi mỏng câu lên rồi hạ xuống nụ hôn khen ngợi, bàn tay hắn vẫn còn chưa thu về, ở trên đồi núi bóp mạnh 1 cái
'' Liên Tâm ngoan, vậy thì chúng ta nên sửa lại cách xưng hô cho hợp lý''
''Ưm ...'' - cô cảm nhận được hơi thở của hắn luôn phản phất quanh người mình, bụng dưới ngứa ngáy vô cùng
Hạ Liên Tâm, mau chóng tỉnh táo lại đi!!!
Cô luôn cố thuyết phục chính mình, nhưng lại không thể nào chống lại sức quyến rũ của hắn
Tên này chính là ác ma, được phái xuống để chơi cô đây mà
Nhưng ai mà ngờ, cô lại rất thích sự chơi đùa này. Dường như sắp nghiện đến nơi rồi
'' Gọi anh là Thiên Kỳ. Được không, tiểu Tâm?'' - hắn vừa hôn cái má trắng vừa lẩm nhẩm khiến cô không cầm cự được nữa
'' Thiên Kỳ~''
Conmeno, Hạ Liên Tâm ... mày có chí khí chút đi
Đáp ứng nhanh như vậy mà được à?
Đồ dễ dãi này!!!
Cô đã mắng chửi bản thân mình cả trăm lần rồi, nhưng vẫn không thể nào kéo lý trí của mình đang bị hắn nắm trong tay
Thượng Quan Thiên Kỳ thật sự vui mừng khi cô gái nhỏ trong lòng đã đồng ý
'' Tiểu Tâm ngoan lắm''
Hắn cúi người hôn dồn dập lên đôi môi nhỏ kia, chẳng muốn rời
Cô ngọt ngào đến mức hắn muốn gặm cắn rồi nuốt vào bụng
Âm thanh xấu hổ vang vọng trong căn phòng, cô gái có chút ngại ngùng với cặp má đỏ ửng nhưng vẫn cố gắng đáp lại nụ hôn điêu luyện kia
Cô muốn nhiều hơn thế này cơ. Muốn hắn khinh bạc rồi lấp đầy khoảng trống trong cô
Sau 1 hồi kích thích, hắn luyến tiếc buông cô ra. Để lộ đôi môi bị dày vò đến sưng đỏ
Tổng giám đốc in lên trán cô nụ hôn, khoảng cách hắn gần trong gang tất khiến cô như bị rút cạn linh hồn, mềm nhũn người
'' Không được thay đổi ý định. Nếu không, anh sẽ còn tiến sâu hơn hôm nay''
Hạ Liên Tâm xấu hổ gật đầu, hắn lại vui vẻ thưởng cho cô nụ hôn
________
Phòng khách Thượng Quan gia
Đổng sự trưởng vó vẻ rất vui khi thấy cô được con trai mình dìu xuống. Ông ngả ngớn cười
'' Haha, Liên Tâm đã dậy rồi sao? Chúng ta dùng cơm thôi''
Trên bàn ăn đầy món hấp dẫn, cô ngồi khép nép còn chẳng thèm động đũa
Người đàn ông ngồi bên cạnh, xung quanh có thể thấy được những bông hoa tươi đẹp biểu thị nên tâm trạng hắn lúc này
Thượng Quan Thiên Kỳ sốt sắng gắp đầy thức ăn vào đĩa của cô, gương mặt vui vẻ khiến Hạ Liên Tâm ngại muốn chết
Người ta tỏ tình trên bãi biển sóng vỗ dập dìu, dưới bầu trời hoàng hôn lãng mạn, trên toà tháp cao cùng ngắm pháo hoa ...
Sao cô không được giống như trong phim ảnh vậy?
Những câu hắn nói đâu được tính là tỏ tình? Đều là uy hiếp thôi
Không thành thì lên kế hoạch bắt cóc rồi đè lên giường
Sao cái số của cô lại khổ thế này không biết?