Ôi quỷ thần thiên địa ơi! Sao nam chính tiểu thuyết 18+ lại ở đây?
Còn trưng ra cái bộ mặt như muốn ăn tươi nuốt sống cô đến nơi
Vợ và tình nhân gặp mặt, chồng đến chung vui hay gì?
À, ta nhổ nhổ nhổ
Cô không phải tình nhân của hắn
Cái cục diện bây giờ quá rối rắm, làm cho Hạ tiểu thư có chút loạn
Cô vùng vằng, trong lời nói cũng có chút khó chịu nhìn hắn mà quát
'' Anh bỏ ra, lôi lôi kéo kéo tôi làm gì''
Sau đó liền hướng mắt về Trương Tuấn Kiệt đang ung dung ngồi xem kịch mà giải thích
'' Anh Trương, mọi chuyện không như anh nghĩ đâu. Tuy tôi trót sai trái nhưng đã sớm quay đầu. Tuyệt đối không có chút quan hệ gì với chồng anh!''
Song, lại xoay sang Thượng Quan Thiên Kỳ như âm hồn bất tán bám lấy không buông
'' Sao anh biết chúng tôi ở đây mà đến? Thượng Quan Thiên Kỳ, uổng cho anh là tổng giám đốc tập đoàn lớn. Lại dám giở cái trò theo dõi bám đuôi này, có tin tôi báo cảnh sát không?''
Tổng giám đốc nhíu mày, cái đầu nhỏ này sao cứ luôn có những suy nghĩ làm hắn phát điên vậy?
Hắn rãnh rỗi lắm hay sao mà theo dõi cô?
'' Con người anh muốn gì thì trực tiếp gặp mặt, chưa từng làm cái trò biến thái đó'' - hắn lên tiếng, giọng nói thập phần chính khí
'' Vậy thì sao lại ở đây?'' - cô chất vấn
Thượng Quan Thiên Kỳ nhanh chóng chỉ thẳng về phía tên nội gián đang thư thả ngồi cười
Trương Tuấn Kiệt giống như bóng đèn, tự dưng lại nhận hết sự chú ý về phía mình. Có chút không quen, ngượng ngùng gãi gãi đầu
'' Haha ...''
Vốn dĩ chuyện giữa cô và hắn tuy không có gì ảnh hưởng đến anh cho lắm. Nhưng những điều ngạc nhiên cô đem đến từ trước đến nay không ít
Khi Hạ Liên Tâm quỳ xuống rồi xả 1 bài văn dài như sông, thì anh đã anh chóng nhắn tin cho hắn
Lỡ đâu sự việc khó giải quyết thì anh cũng không đến mức lâm vào tình thế khó xử
Vốn dĩ là chuyện của 2 con người này, cứ bắt ép anh phải đứng ở giữa
Thật là phiền chết đi mất!!!
'' Hạ tiểu thư à, lúc tôi nói ... chúng tôi không có quan hệ, thật chất không có ý gì khác. Chính là giữa chúng tôi thật sự không có gì cả'' - anh lên tiếng, giọng nói vẫn ngại ngùng
Hạ Liên Tâm sững sốt, miệng cũng sắp chạm đất đến nơi
'' Cái gì cơ?''
Thượng Quan Thiên Kỳ kéo cô đến gần mình hơn, dõng dạt nói
'' Chúng ta không phải gay, chuyện yêu nhau càng không phải. Đó là điều cậu ta và anh luôn muốn nói''
Hạ tiểu thư đẩy tên đàn ông ngang ngược này ra rồi bối rối chỉ trỏ
'' Nếu ... nếu không yêu nhau thì ... thì các người lừa tôi làm gì? Muốn đem tôi ra làm trò?''
'' Mục đích ban đầu của em là không muốn xem mắt, anh cũng vậy. Nhưng bây giờ lại phát hiện bản thân rất thích em, không muốn bị em hiểu lầm. Muốn đứng bên cạnh em với tư cách là 1 người đàn ông chứ không phải bình phong che mắt thiên hạ ...''
''Đủ rồi! Tôi ... tôi không muốn nghe anh nói nữa'' - Hạ Liên Tâm cắt đứt những tâm tư hắn chất chứa trong lòng bấy lâu, lui về phía sau vài bước rồi xoay người chạy ra ngoài
Ầm ...
Cửa đóng lại, phút chốc chỉ còn lại 2 người đàn ông
Không khí lại trở về quỹ đạo vốn có
Trương Tuấn Kiệt đến bên cạnh vỗ vai hắn như muốn an ủi, nhưng phần nhiều là muốn chọc ghẹo
'' Tổng giám đốc à, người ta hình như ghét càng thêm ghét anh rồi''
Thượng Quan Thiên Kỳ hất bàn tay anh ra, tức giận liếc xéo rồi đi mất
Hạ Liên Tâm bước đi gấp gáp, cô đưa tay lên sờ cặp má đỏ bừng
Trong lòng đầy những suy nghĩ hỗn loạn
Hắn ... hắn không phải gay, càng không phải mối quan hệ mập mờ với Trương Tuấn Kiệt
Họ cùng nhau thông đồng muốn chơi cô?
Không không không, hắn đã nói rõ rồi mà. Vì không muốn xem mắt cho nên mới phải bày ra hạ sách này
Sau đó còn bày tỏ với cô
Oa! Phải làm gì đây?
Nhưng mà ... hắn không phải gay, như vậy thì bí mật cô là hủ nữ chẳng phải bị lộ hết rồi sao?
Má cô ngày càng đỏ, Hạ Liên Tâm thậm chí có thể cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng không ngừng gia tăng đang truyền sang lòng bàn tay của mình
Tuy cô không nghe hắn nói nữa, đã nhanh chóng chạy đi
Nhưng tại sao khi biết hắn không phải gay ... trong lòng cô có chút nhẹ nhõm???