Chương 26: Virus Coro
Đoàn quân 10k người không gặp khó khăn gì, đều đã được chính phủ dọn đường đi vào.
Trong đó khi đi vào cũng có rất nhiều người tham gia nhóm, bởi thành phố Vũ Hán có hơn 11tr người, nên cũng không ít pháp sư trong này.
"Được rồi, mọi người đi tới khu vực nhiễm nhiều nhất nào".
Mọi người đi rất nhanh tới khu bị nhiễm nhiều nhất.
Tới nơi mọi người kinh ngạc, bởi tất cả đều là người dân đang di chuyển như xác không hồn khắp nơi, theo như ghi chép thì các các thây ma này phải ở trong thế giới linh hồn mới đúng.
"Kì lạ, tại sao bọn chúng có thể ở ngoài này được,.. chẳng lẽ bọn chúng tiến hóa? Có thể tiến ra bên ngoài?" Một vị lão tổ hiếu kì nói.
"Rắc rối tới rồi, sau vụ này cũng khó mà giấu vụ này trước công chúng".
"Sao cũng được, trước tiên dập d·ịch b·ệnh này trước đã" vị lão tổ khác nói.
"Được rồi, triển khai t·ấn c·ông".
Nghe xong mọi người ùa tới, những con thây ma bắt đầu chém g·iết.
Bởi mấy con thây ma đây đều là Tam chuyển nên tất cả đều có Quỷ Thạch, nên ai cũng thèm muốn.
Rất nhanh hơn ngàn con đều bị quét sạch.
Đang vui vẻ thì bỗng nhiên trời tối sập, lúc này trên cao hiện ra một thân ảnh.
Đó là Ma Đế.
"Hắc hắc, các người cũng gan lắm dám xâm nhập vào lãnh địa của ta, hôm nay một ai cũng không được trốn thoát" Ma Đế cười nói.
"Nực cười! Ngươi tưởng ngươi còn là Ma Đế sao, hôm nay chúng ta tới là lấy mạng ngươi".
Nói xong bọn họ đều bộc phát tu vi, chuẩn bị t·ấn c·ông.
"Hừ! Mặc dù ta không còn như xưa, nhưng nhiêu đây cũng đủ đối phó các ngươi" Ma Đế cười nói.
"Ra đi các con của ta, ha ha".
Nói xong rất nhiều thây ma đi ra từ trong bóng tối, Tam chuyển đa số, nhưng cũng không thiếu Tứ chuyển và Ngũ chuyển, con số lên đến 10k.
"Không thể nào, mới nữa tháng không thể có con số này được, đây cũng quá nhiều đi, còn không thiếu Tứ chuyển Ngũ chuyển, quá biến thái" Tiêu Chính trừng mắt nói.
Bởi vậy, ngày xưa khi các pháp sư vây con Ma Đế này thì cũng không thiếu những con tu vi cao như vậy, bọn chúng phát triển rất nhanh, nên n·gười c·hết rất nhiều, nên ngày này rất còn ít pháp sư.
Bởi khi xảy ra chuyện, rất nhiều truyền thừa bị mất và linh khí cũng mỏng manh hơn, nên rất ít thiên tài được sinh ra.
"Có gì mà ngạc nhiên, con của ta đã làm rất tốt đúng không nào?" Ma Đế cười lạnh nói.
Các pháp sư khác đều ngưng trọng.
Bởi vì tưởng chỉ có mấy ngàn con thây ma, mà không ngờ lại ăn quả đắng lên đến 10k con.
"Liên lạc với bộ trưởng Lâm báo tính hình hiện tại, để bọn họ còn có cách ứng phó".
Giao nhiệm vụ xong.
Ai cũng lấy ra v·ũ k·hí của mình bắt đầu t·ấn c·ông.
Giáo tranh diễn ra rất ác liệt.
Do thây ma không s·ợ c·hết, nên trong chiến đấu chiếm được ưu thế lớn hơn.
Trong khi đó Ma Đế bị năm người bao vây đ·ánh c·hết g·iết bao lần nhưng Ma Đế vẫn liều mạng đánh g·iết khiến bọn họ b·ị t·hương.
"Chúng ta đã quá khinh thường năng lực phục hồi còn Ma Đế đó rồi" nói xong lão tổ này phun ra máu.
"Ngươi khinh thường ta quá rồi đấy! Chứ không phải lí vì sao ngày xưa ta khiến nhân loại c·hết nhiều như vậy" Ma Đế đắc ý nói.
"Giờ thì các người hãy ngoan ngoãn cho con ta chiếm hữu ngươi đi, Nhân Tiên và Bán Tiên, đúng là hạt giống tốt".
Nói xong Ma đế bắt năm người trói lại, rồi thả dịch vào trong năm người bọn họ.
Xong, bọn họ cũng biến thành tay sai của Ma Đế này, nhưng cần 14 ngày mới có thể xâm chiếm được toàn bộ cơ thể.
10k người khác cũng không trốn thoát được c·ái c·hết, cũng bắt đầu bị nhiễm bệnh.
Sau đó Ma Đế bắt đầu l·ây l·an dịch rộng hơn.
Bên ngoài Vũ Hán sau nghe được tình báo, bộ trưởng Lâm trầm mặt, thật không ngờ bệnh này lại tiến hóa đến mức như vậy
"Thông tri chính phủ, báo tình hình hiện tại để có đối sách mới nhất".
"Vâng".
...
Về lại Việt Nam.
Ở một căn nhà nọ.
Trong đó có một căn hầm.
Có hai người đang ngồi tu luyện.
Một nam một nữ.
Đột nhiên Nam mở mắt ra.
"Phù, nữa tháng này cũng không có tiến triển gì, chẳng lẽ không có linh căn tu luyện chậm hơn sao?" Nam thầm nghĩ.
Dù sao hắn nhờ có hệ thống nên mới từ luyện đến chừng này, nên hắn suy nghĩ cũng đúng.
"15 ngày rồi cũng chưa có ai đến nữa, chắc có chuyện gì rồi, làm sao tên họ Lê kia dễ dàng bỏ qua cho mình được" Nam nghĩ.
Nam nhìn xem thân ảnh Ngọc Anh cười.
Từ lúc đạt công pháp đến giờ Ngọc Anh vô cùng chăm chút tu luyện.
Đối với Bất Diệt Hồn Ma Thể với Thập Hồn Ma Thể Quyết.
Thể chất công với công pháp này, tác dụng rất nghịch nhiên.
Tu luyện chăm chỉ gần một tháng đã là Nhất Chuyển đỉnh phong.
Với cái đà này không lau sâu đó sẽ đột phá Nhị Chuyển.
Nếu có thể tu luyện nơi điều kiện có linh khí dày đặc, không biết hiệu quả sẽ kinh người đến mức nào.
Nam cũng mặc kệ Ngọc Anh cũng đi lên xem tin tức như nào.
Tắm rửa sạch sẽ, ngồi lướt Facebook.
Trên này đều là tin tức về vụ của Vũ Hán.
"Bắt đầu rồi sao, không biết giờ bên Vũ Hán tình hình ra sao rồi" Nam nghĩ.
Nếu như lời Quang Trung đúng thì đám Tam chuyển kia là một bãi không lồ Exp và điểm.
Lướt Facebook một hồi.
Thấy tin tức Việt Nam cũng bị nhiễm 5 ca, đều là du học sinh từ bên Vũ Hán về.
Các nước khác cũng không ngoại lệ, cũng bắt đầu có ca nhiễm đầu tiên của mình.
Hiện tại đã cách li luôn cả thủ đô, vì có một người nhiễm bệnh đã đi khắp Hà Nội trong lần về này.
Nếu như đúng như vậy, thì Hà Nội sẽ là một bãi thây ma.
Tin tức về virus Coro này được các chính phủ khác gọi bằng cái tên như vậy
Để phòng ngừa, chính phủ cũng cho các trường học, các doanh nghiệp dừng hoạt động vô thời hạn, tránh tập trung đông người.
Nếu vì phạm, thì sẽ phạt rất nặng.
"Virus Coro, không biết chính phủ giấu được không, chứ không kiểm soát tốt lịch sử sẽ lập lại mất" Nam nghĩ.
Nghĩ đến đây, hắn lại nghĩ đến Quyền.
Dù sao hắn cũng được truyền thừa từ Quang Trung, đảm bảo trong công pháp đó sẽ có cách đối phó với con Ma Đế kia.
"Không biết, hắn tu vi là gì rồi" Nam cười.
Đang suy nghĩ như nào, thì đột điện thoại mess gọi điện tới.
"Alo, gì Nhã".
"Nam hả, dịch nhà trường cho nghĩ, mày cũng về chơi luôn cho vui, tao biết mày không có lí do để về nên tao gọi mày trước".
Hắn gọi Nguyễn Quang Nhã là bạn học cấp 3 của Nam, trong đám còn mấy đứa khác nữa.
"Ukm, để tao về" Nam đáp.
"Oke, có gì mày vào nhóm chát của lớp để biết địa điểm nha" Nhã nói
"Được".
Sau đó cúp máy.
...
Ống kính quay về hướng phía bên kia đầu dây là Nhã.
"Tưởng nó không về ấy chứ" Nhã cười nghĩ.
Đang đi nhìn điện thoại, bỗng vô tình đụng trúng ai đó.
"Á, ui cha đau ghê" giọng một cô gái vang lên.
"Em không sao chứ, anh xin lỗi anh mãi bấm điện thoại quá" Nhã nói.
"Không sao, ổn mà" cô gái cười đáp.
"Không sao thì tốt, thôi trời cũng tối rồi, em cũng về sớm đi" Nhã nói.
"Ùm".
Sau đó Nhã đi một hướng về nhà.
Sau lưng Nhã cô gái vẫn đứng đó.
Nhưng lần này không còn khuôn mặt đễ thương ngay lúc đầu.
Mà là đang nở nụ cười rất kinh dị, con mắt thì như sâu không thấy đấy.
"Hẹn gặp lại chồng vào mấy đêm tới ở đêm tân hôn của chúng mình, chú rễ của em" cô gái cười lên méc tai nói.
Rồi phiêu du, đi vào một ngôi mộ gần đó.
...
"Mess hử, lâu rồi mình chưa thấy nó hiện ra nữa" Nam nhìn mess nghĩ ( haha FA cả đời nha con ).
Nam cũng không dài dòng cũng đi vào mess, ấn vào nhóm chát của lớp.
"Được rồi, chốt ngày mốt 19 giờ tới nhà thầy nha mọi người" bé mỡ ( lớp phó).
"Được ó, ai đi được thì nói nhen" bư thí khôn lõi ( lớp trưởng ).
"Oke My ( lớp phó) ơi" ma đầu hói 👻.
Nhã trẻ trâu đang nhập.....
L Hân đang nhập.....
Ting~ ting~.
Một tràng tin nhắn cứ vậy đập vào mắt Nam.
Hắn cũng không im lặng mà ấn vào chát.
"Tui đi nữa nha" Nam chát.
"Oke, vậy 100k nhen" bư thí khôn lõi.
"À nhớ mang theo bồ về nữa nha Nam" bư thí khôn lõi.
"Bồ bịch gì bà, tui nhạt như nước ốc ở đó mà bồ với bịch, chắc có bồ hóng á" Nam.
"Haha, đúng rồi" bư thí khôn lõi.
"=))" Nhã trẻ trâu.
"Về sớm anh em mình cùng đi nhậu nhà mậy" Nhã trẻ trâu.
"Ok" Nam
.....
.....
Rất nhiều tin nhắn được gởi.
Từ 22 giờ đều nhắn tới 1 giờ sáng mới kết thúc.
"Được rồi, làm một giấc rồi mai đi về quê một đoạn" Nam nghĩ.
Hắn học cũng rất gần quê nhà, từ đây về quê chỉ cách khoảng 100km nên đi xe máy rất nhanh.
Nghĩ xong hắn đi lên phòng và ngủ....