Phải biết, cô từ nhỏ đến lớn, cũng không từng được một người đàn ông, biểu lộ qua tình yêu?
Cho nên, Cố Khuynh Thành nhận được điện thoại Tứ Nguyệt, biết Đường Thời về nước, nghĩ đến chính mình đợi lát nữa sẽ hỏi thẳng tâm sự của mình với Đường Thời, lòng có chút khẩn trương cùng e lệ.
Thế nhưng, kèm theo điện thoại Đường Thời chậm chạp chưa từng gọi tới, lòng cô khẩn một và e lệ, biến thành phiền muộn nói không nên lời, hiện tại Đường Thời lại không nghe, Cố Khuynh Thành trực tiếp phiền muộn.
Cố Khuynh Thành sầu não uất ức đến Cố gia, lúc này thái dương đã xuống núi, khu biệt thự phía tây ngoại ô chạng vạng tối, nhiệt độ nhẹ nhàng khoan khoái mát mẻ, Cố phu nhân cùng Đường phu đứng ở trong sân cách qua hàng rào trò chuyện, cũng không biết nói cái gì, trên mặt bọn họ tràn đầy vui vẻ.
Trước hết nhìn thấy Cố Khuynh Thành tiến vào Cố gia, là Đường phu nhân, bà dừng lời nói bên miệng, cách rất xa, mở miệng cười với Cố Khuynh Thành: "Khuynh Khuynh, trở về rồi à."
Cố Khuynh Thành đi đến bên người Cố phu nhân, khẽ cười chào hỏi một tiếng với Đường phu nhân: "Bác Đường."
Ánh mắt Đường phu nhân lập tức nhắm vào bụng lớn của Cố Khuynh Thành, miệng nói mang theo hâm mộ không che giấu được: "Khuynh Khuynh bụng lớn như vậy, ba bào thai, cũng sẽ không như bình thường, chỉ qua ba tháng, liền sắp sinh a?"
Cố Khuynh Thành cười một tiếng, gật đầu, nói: "Vâng."
Đường phu nhân cực kỳ hâm mộ tiếp tục vây quanh Cố Khuynh Thành, nói liên miên lải nhải thật lâu, thẳng đến khi người làm Đường gia gọi bà ăn cơm, mới tạm biệt lẫn nhau, trở về phòng.
Có một số việc, lúc mới đầu, xác thực không có cách nào tiếp nhận, thế nhưng đợi đến khi thật sự phải tiếp nhận, cũng phải chậm rãi tiếp nhận, ví dụ như Cố phu nhân, đã từng muốn để Cố Khuynh Thành gả cho Đường Thời, nhưng bây giờ mọi chuyện phát triển đến cấp độ này, rõ ràng Đường Thời cùng Cố Khuynh Thành đã mất duyên.
Cuối cùng Cố Khuynh Thành cũng là con gái ruột của bà, dù cho bà đã từng dùng lợi dụng con gái của mình, đổi lấy vinh hoa phú quý Cố gia, thật ra thì cuối cùng, cũng chỉ là muốn cho con gái mình gả tốt, cả một đời áo cơm không lo.
Cho nên, Cố phu nhân tuy tiếc nuối Đường Thời không thể kết hôn cùng Cố Khuynh Thành, chẳng qua cũng may sự nghiệp Cố gia bảo trụ, hiện tại Cố Khuynh Thành còn có ba đứa con, lòng bà, cũng tiếp nhận hiện trạng theo.
Cố phu nhân thay đổi, ngược lại để Cố Khuynh Thành và bà, càng giống như mẹ con, hai người trò chuyện, không hề vây quanh Đường Thời.
Cho nên, sau khi Cố phu nhân và Đường phu nhân tạm biệt, theo Cố Khuynh Thành vào phòng, vừa cười nói: "Đường phu nhân, có thể hâm mộ ta, nghĩ đến việc để A Thời kết hôn, cũng sinh mấy đứa, thậm chí còn bị ma quỷ ám chuyển qua nghiên cứu có thể nghiên cứu cách sinh liền lúc mấy đứa..."
Cố Khuynh Thành nghe nói như thế, tâm nổi lên việc Đường phu nhân biết đứa bé trong bụng của cô là của Đường gia bọn họ, không biết sẽ có bộ dáng gì! À, không đúng, hẳn là Đường Thời sẽ có bộ dáng gì?
Nhất định là rất đặc sắc!
Cố Khuynh Thành không nhịn được nhếch môi cười.
Cố phu nhân đi theo Cố Khuynh Thành vào nhà ăn, tự mình cầm khăn ướt, lau tay cho Cố Khuynh Thành, sau đó mới nói: "Đường phu nhân thật đúng là bị con kích thích không nhẹ, trận này, cũng không biết từ nơi nào vơ vét một đống ảnh chụp cô gái trẻ tuổi, nói muốn cho A Thời xem mắt, con mới vừa đi tới, bà ấy cũng vừa nói với ta, đêm nay, bà liền cho A Thời đi xem mắt..."