Cố Khuynh Thành có chút kỳ quái liếc mắt nhìn Tiểu hộ sĩ...!.
”Cố tiểu thư, tôi ở trong bệnh viện phụ trách rất nhiều phòng bệnh, chưabao giờ thấy ai giống Đường Tiên Sinh như vậy, thời thời khắc khắc đềucanh giữ ở bên người Cố tiểu thư, Cố tiểu thư thật đúng là thật có phúc.” Tiểu hộ sĩ hướng về phía Cố Khuynh Thành ngọt ngào cười, nói tiếp:“Cố tiểu thư, cô không biết trước đây thời điểm cô bị Đường Tiên Sinh ôm vào bệnh viện, Đường Tiên Sinh có bao nhiêu chật vật, toàn thân đều làmáu, không nói câu nào, thời điểm chúng tôi tiễn Cố tiểu thư vào phòngcấp cứu, Đường Tiên Sinh như trước chặt chẽ ôm cô, làm sao cũng khôngchịu buông tay, cuối cùng không có cách, không thể làm gì khác hơn là để Đường Tiên Sinh theo vào phòng giải phẫu, trong phòng phẫu thuật, Đường Tiên Sinh cả người đều phát run.”
Cố Khuynh Thành nghe Tiểu hộsĩ nói, thần tình từng điểm từng điểm trở nên ngưng trệ, việc này cô đều không biết, lúc cô tỉnh lai, bên người chỉ có Lâm Cảnh Thần, Lục Nhiêncùng Tô Niên Hoa, ba người cũng không có nói cho cô việc này, chỉ là nói với cô, Đường Thời suốt đêm không ngủ.
Tiểu hộ sĩ cho rằng CốKhuynh Thành trầm mặc, là do chuyên chú nghe mình nói chuyện, liền tiếptục tầng tầng không ngớt nói: “Cố tiểu thư thoát khỏi nguy hiểm, ĐườngTiên Sinh vẫn còn ở bên người cô trông một đêm đây, ai bảo anh cũngkhông chịu đi ra ngoài, hơn nữa hôm qua tôi trực đêm, buổi tối kiểm traphòng, thấy Cố tiểu thư ngọt ngào ngủ ở giường bệnh, Đường Tiên Sinh anvị ở một bên giường, coi chừng cô, khả năng vết thương trên người cô, có chút ngứa, bình thường bản thân sẽ chú ý không đi gãi, thế nhưng tronggiấc mộng, bản thân không có cái ý này này, tay sẽ theo bản năng đi gãi, mỗi một lần tay Cố tiểu thư khẽ động, Đường Tiên Sinh sẽ nắm tay Cốtiểu thư, đoán là anh ấy sợ cô dùng sức quá, cào nát lưu sẹo, sáng sớmtôi đi phòng vệ sinh đi ngang qua phòng bệnh Cố tiểu thư, tôi thấy Đường Tiên Sinh cầm lấy tay Cố tiểu thư, ghé vào bên giường ngủ.”
Cố Khuynh Thành cả người như bị điểm huyệt, thẳng tắp ngồi ở chỗ kia, cũng không nhúc nhích.
”Cố tiểu thư, kỳ thực trước khi tôi trực đêm, thường thường thấy Đường Tiên Sinh ngồi ở bên giường coi chừng cô.” Tiểu hộ sĩ đứng lên, thu thập đồ đạc xong, hướng về phía Cố Khuynh Thành lễ phép cười cười: “Cố tiểuthư, huyết áp cô bình thường, chờ chút nhớ uống thuốc, tôi đi thăm phòng khác.”
Cố Khuynh Thành lúc này mới hoàn hồn, hướng về phía Tiểuhộ sĩ gật đầu, mãi cho đến Tiểu hộ sĩ rời đi, đầu óc của cô lúc này mớihơi chuyển.
Đường Thời buổi tối không ngủ được, đều là canh giữ ở bên cạnh cô?
Anh sợ cô cào trầy vết thương, vẫn luôn nắm tay cô?
Cô cảm thấy Tiểu hộ sĩ nói những việc này, giống như là một cái câu chuyện truyền kỳ, căn bản không phải tồn tại chân thực, Đường Thời... Caolãnh như vậy, làm sao có thể sẽ đối với cô làm việc này đây? Có phải làTiểu hộ sĩ kia nói lung tung hay không?
Cố Khuynh Thành tuy lànghĩ như vậy, thế nhưng cô lại biết, Tiểu hộ sĩ cùng Đường Thời và côkhông có bất kỳ quan hệ nào, nên không cần phải... nói bừa điều này,huống chi, Đường Thời một đoạn thời gian này, đích thật là ngày đêmkhông rời canh giữ ở trong phòng bệnh của cô.
Cố Khuynh Thành suy nghĩ một chút, trong lòng trở nên có chút hoảng loạn, thế nhưng cô lạikhông biết rốt cuộc mình hoảng loạn cái gì.
Đang lúc Cố KhuynhThành miên man suy nghĩ, Đường Thời từ bên ngoài đẩy cửa mà vào, trongtay của anh mang theo một cái túi giấy nhỏ, đi tới trước mặt của CốKhuynh Thành, thấy cô không có phản ứng chút nào, nhíu mày một cái, đemtúi giấy nhỏ lắc lắc ở trước mặt của Cố Khuynh Thành: “Nghĩ gì thế?”
...