Cố Khuynh Thành cũng không muốn vẫn phải mở miệng nói: “Yến hội sắp bắt đầu.
Đường Thời lại như không có nghe thấy lời cô, tự mình hôn lên môi côlần hai, ngón tay của anh, có chút không đứng đắn đưa vào trong váy củacô lần hai.
Ngay lúc Đường Thời lần mò Cố Khuynh Thành, bất chợt có tiếng bước chân, đi về pía đài quang cảnh.
Cơ thể Cố Khuynh Thành hơi cứng đờ, sau đó Đường Thời cũng dừng lại tất cả động tác theo.
Tiếng bước chân trở nên càng thêm rõ ràng.
Sắc mặt Cố Khuynh Thành trở nên tái nhợt như tuyết.
Nếu như giờ phút này cô và Đường Thời làm những việc này, bị ngườinhìn thấy, không biết sẽ bị người tung tin đồn thế nào, sợ là cả đời của cô, liền sẽ bị hủy!
Cố Khuynh Thành cảm giác được khoảng cách tiếng bước chân càng ngàycàng gần đài quan cảnh, tốc độ tim cô càng đập nhanh, cô giơ tay lên,muốn đẩy Đường Thời ra, sau đó nhìn xung quanh, trực tiếp vội vội vàngvàng chạy tới bên kia của đài quan cảnh.
Tốc độ Cố Khuynh Thành cực nhanh, rất nhanh bóng dáng liền biến mất.
Lúc này tiếng bước chân đã tiếp cận đài quan cảnh, Đường Thời mớingồi dậy, chỉnh tề lại quần áo của mình, đang chuẩn đeo đai lưng, ngườiđã đi lên đài quan cảnh.
Người tới, là mẹ của Đường Thời, phía sau còn có Phùng Y Y.
Mẹ của Đường Thời nhìn thấy Đường Thời, đầu tiên là mở miệng nói mộtcâu: “A Thời, một mình con chạy đến đây làm cái gì? Điện thoại cũngkhông nhận, tiệc rượu sẽ lập tức bắt đầu ngay bây giờ.”
Vừa nói, mẹ của Đường Thời liền nhìn thấy Đường Thời đang thắt đailưng, mi tâm của bà nhăn lại, con mắt nhìn chằm chằm vào Đường Thời,đánh giá cẩn thận một phen, sau đó thấy trên mặt Đường Thời, treo mộtchút sắc thái.
Mẹ của Đường Thời, bất ngờ hiểu được, mới vừa rồi rốt cuộc Đường Thời đến đây làm những gì.
Sắc mặt mẹ của Đường Thời, nhất thời chìm xuống, bà lên tiếng lầnhai, trở nên có chút nghiêm khắc: “A Thời, con vừa mới ở đây cùng vớiai?”
Đường Thời nhanh chóng cột chắc đai lưng, sửa sang bộ dạng mình xong, vẻ mặt an tĩnh mở miệng nói: “Mẹ, có chuyện gì lại ra đây.”
Mẹ của Đường Thời không có nhượng chút nào, bà nhìn hai bên một chút, cuối cùng ánh mắt đứng ở phương hướng mà Cố Khuynh Thành vừa chay ranói: “Ta ngược lại thật sự muốn nhìn, đến cùng là người nào làm rachuyện đồi phong bại tục như thế! Là nhân viên Xí Nghiệp Thịnh Đường,hay là con gái nhà ai!”
Mẹ của Đường Thời vừa nói, liền đi về phía Cố Khuynh Thành rời đi.
Đường Thời đoạt trước ngăn cản phía trước mẹ mình một bước, ngăn cản ba đi về phía trước.
”A Thời, con tránh ra cho mạ! Mẹ tuyệt đối sẽ không cho phép ở bêncạnh con giữa lại cô gái họa thủy như vậy! Mẹ đã nói con biết bao nhiêulần, trầm mê nữ sắc, chung quy sẽ hư đại sự!”