Những lời nói nhẹ nhàng còn mang thêm phần dỗ ngọt làm mọi cảm giác uất ức của mình được giải tỏa hết, không còn thấy khó chịu nữa. Anh nói:
-Bảo bối đã ăn hết thức ăn chưa đó?
-đã ăn rồi, ăn từ khi anh chưa đến nữa đó
- vậy tốt. Sau này dù có chuyện gì đi nữa thì em cũng không được bỏ ăn nghe chưa. Dù buồn phiền chuyện gì cũng phải biết lo cho bản thân mình, nếu không anh sẽ đau lòng lắm!
-Sao anh lại nói những lời như vậy chứ? Khó nghe muốn chết, anh làm em nổi hết da gà da vịt lên rồi này
- giỏi lắm! Anh nói những lời này cũng chỉ với một mình em thôi. Nếu em không muốn nghe thì thôi
Đột nhiên anh tỏ vẻ giận dỗi như một đứa trẻ vậy, anh làm minh bối rối hết sức vì đo giờ chưa bao giờ mình nhìn thấy tính cách này của anh
-anh.... giận rồi sao?
- đúng vậy
- lí do?
- là vì....
-anh không nói được chứ gì? Đây là lần đầu tiên em thấy tính cách này của anh, bộ anh là người đa nhân cách sao?
- nếu thật là vậy thì em có sợ không?
- tất nhiên là.... không
- tốt lắm bảo bối, như vậy thì em mới có thể trở thành vợ của Triệu Gia Phong này chứ
- huzz... ai làm vợ anh chứ?
- còn ai ngoài Lâm Bôi Nhi nữa chứ?
- em không đồng ý
- lý do?
- thì đơn giản là em không đồng ý
-vậy em muốn sao thì mới đồng ý?
- bây giờ không đồng ý, người ta còn nhỏ nha
- tháng sau là em đã 20 rồi, không còn nhỏ nữa, chúng ta mà kết hôn là hoàn toàn hợp pháp. Không gì là không thể
- vậy được. Từ hôm nay đến lúc em đủ 20 tuổi thì em sẽ xem biểu hiện của anh để quyết định xem có đồng ý làm vợ anh không
-lâu như vậy? Em không sợ tới lúc đó anh lấy người khác làm vợ hay sao?
- anh đã đợi em hơn 3 năm, nếu không thế đợi thêm 1 tháng thì em không trách anh. Nhưng nêu anh có thể lấy người khác làm vợ thì anh sẽ biết em làm gì
- bảo bối em sẽ làm gì? Nói anh nghe thử
-thì em sẽ.... đuổi cô gái đó đi
- nếu anh không chịu?
- em sẽ nói với ba mẹ
-ba mẹ ai?
- ba mẹ anh
- vậy nếu họ cũng không làm gì được thì sao? Trước giờ một khi anh đax quyết định chuyện gì thì họ hầu như không thể cản nỗi
- vậy em đành chấp nhận ra đi chứ sao giờ em...
- KHÔNG ĐƯỢC! Anh là chồng em, em không thể dẽ dàng bỏ cuộc như thế được
- vậy anh nói em phải làm sao?
- không phải em đã có Hani cũng những vệ sĩ khác hay sao, cứ sai bảo họ giúp em xử lý cô gái đó
- nhưng họ là người của anh nếu anh đã muốn lấy người đó thì chắc chắn là họ cũng sẽ không dám đụng đến cô ta đâu
- không. Họ đã theo em thì đến chết vẫn không thay đổi, họ đã ký khế ước sẽ mãi mãi trung thành với em. Suy cho cùng trên danh nghĩa họ là người của Hắc Long Bang nhưng thật chất lại là người của em
- vậy sao? Em không biết...
- thôi không nói chuyện đó nữa. Anh chấp nhận thách thức trong một tháng để em chấp nhận làm vợ anh
- thỏa thuận xong
Mình vui vẻ mỉm cười chợt nhớ ra một chuyện và máu tò mò của mình lại nổi lên
- mà sao lúc trước anh biết em bị bắt ở đâu mà đến hay vậy?
- trước đó một ngày anh đã ra khỏi khu tập kết chuẩn bị về với em thì Hani báo là em mất tích, thế là đáng lẽ anh còn dự một buổi họp tổng kêt cuối cùng rồi mới về thì sử dụng trực thăng chuyên dụng về liền. Còn vì sao anh có thể tìm ra em nhanh như vậy thì là nhờ nó...
Anh chỉ tay vào chiếc vòng anh tặng mình lúc mình mới về nhà anh, nó luôn ở bên mình từ đó đến giờ
- cái này sao?
- phải, trong đó anh có cài máy định vị để phòng trường hợp tương tự xảy ra
- vậy là mấy năm nay em đi đâu, làm gì anh đêu biết hay sao?
Anh gật đầu không suy nghĩ
- không thể chấp nhận được. Thật không công bằng
- chuyện này không có gì là không thể, như vậy là để đảm bảo an toàn cho em
- nhưng....
Đột nhiên có một người chạy vào nói
- thưa ngài
- chó chuyện gì?
- đã cho bác sĩ kiểm tra, quả thật là mang thai
- ai mang thai? Phùng Gia Gia?
- dạ đúng thưa phu nhân
- ta biết rồi. Ra ngoài
Anh đột nhiên lạnh giọng nói, đợi người kia ra ngoài rồi anh nhẹ giọng lại nói.
- em không cần lo, chuyện này cứ để anh giải quyết là được rồi
- nhưng đó có phải là con anh không?
- anh phải nói bao nhiêu lần nữa thì em mới tin đây? Chắc chắn đó không phải. Bây giờ anh sẽ đi giải quyết, em không cần lo. Ngoan ngoãn ngủ sáng anh quay lại
- vậy anh phải hứa là không được giết con của chính mình
- được. Anh hứa, ngủ đi
Anh đặt lên trán mình nụ hôn nhẹ, giúp mình đắp chăn, tắt đèn, đóng cửa sổ, kiểm tra mọi thứ gọi gàng rồi mới đi
Mi lại chìm vào suy nghĩ của bản thân, nếu đó thật sự là con anh và mình không thể bỏ nó thì mình biết phải làm sao để chấp nhân sự thật này đây.