Cuối cũng chỉ sao vài phút anh đã mang ra dĩa cơm chiên thịt bò thơm ngon để trước mặt mình rồi lại qua vào lấy thêm ly sữa lạnh nói
- nhanh ăn đi. Sao lại nhung tôi như vậy?
- có thật là không sao không?
- tôi đảm bảo. Mà nếu em không dám ăn thì thoi đi
- thôi thôi tôi ăn mà. Cảm ơn
Thế là mình lấy hết dũng khí ăn sạch dĩa cơm chiên đó uống thêm ly sữa nữa. Mình lo ăn nén không phát hiện anh ta đã đi đâu đó, mình dọn dẹp mọi thứ rồi định lên phòng thì thấy anh đang quay lại
- em ăn xong rồi sao?
- Uhm. Sao anh còn ở đây? Tưởng anh đi ngủ rồi chứ
- tôi có thứ phải đưa em. Bây giờ là 11h55 cũng chưa muộn để tặng quà sinh nhật nên em nhận đi
Anh lấy ta sau lưng một hộp quà nhỏ đưa cho mình. Lúc này mình mới nhớ ra lúc chiều anh định tặng quà cho mình thì cô gái kia xuất hiện làm gián đoạn tất cả
Mình đang thắc mắc anh ta đã nói sẽ tặng một món quà đặc biệt cho mình nhưng sao lại nhỏ như vậy. Cuối cũng phát hiện ra bên trong là chiếc chìa khoá giống chìa khoá xe mà thiết kế nhìn dễ thương lắm
- chìa khoá gì vậy?
- bấm đi rồi biết
Mình bấm vào cái nút trên chúa khoá thì bị giật mình vì tiếng kêu 'bíp' lớn ngoài sân. Mình liền nhanh chan ra ngoài lại thấy chiếc xe hơi thiệt đẹp màu trắng hình như là chiếc siêu xe phiên bản giới hạn mới ra mấy ngày gần đây. Nhìn thiệt đẹp nha nhưng...
- sao anh lại tặng tôi cái xe này?
- xe này thì sao? Em không thích hả?
- tôi rất thích nhưng.... Chưa có bằng lái, vả lại cũng chả biết lái thì tặng làm gì???
- tôi có nói là để em lái sao?
- vậy tặng tôi làm gì?
- thì để sau này em biết chạy mà không có tôi.
- vậy có anh thì sao?
- tất nhiên là tôi chở em
- Uhm vậy anh tự giữ lại chạy luôn đi
- đừng giận tôi chỉ đùa thôi. Giờ nói lý do tại sao em tức giận từ chiều đến giờ
-tất nhiên là tại cô bạn gái của anh rồi. Chừng nào nới chịu lượn đi?
- cô ta không phải bạn gái tôi, chỉ là từng quen biết khi còn ở Canada thôi
- vậy sao cô ta lại có những thái độ như vậy với anh? Còn nói tôi cướp anh từ tay cô ta nữa?
- em không cần quan tâm những lờ của cô ta nói sẽ nhanh rời khỏi đây thôi
- Uhm
- đi ngủ đi. Khuya rồi
- không lát nữa tôi mới ngủ, mới ăn no mà ngủ thì sáng mai sẽ trở thành con lợn mất. Nên tôi sẽ ra ngoài vườn đi dạo chút
- tôi đi với em
Mình cùng anh đi ra vườn, khu vườn này từ lúc mình ở đây đã thay đổi rát nhiều. Là do có trồng thêm rất nhiều hoa tú cầu và hoa hồng đủ màu sắc. Đặc biệt còn có cái nhà lớn cho Vivi ở nữa vì giờ đã trở thành chua cún lớn rồi nên không thể ở chung phòng với mình được. Thế là anh ta đem luôn cái nhà của ViVi đem ra vườn, hằng ngày nếu mình bận luôn có người thay mình chăm sóc cho Vivi. Có lẽ ở trong khung cảnh thiên nhiên như vậy bé thích hơn nhiều, rất khoe mạnh nữa
Mình do buồn chán nên lôi bé ra cùng đi dạo quanh vườn, nó hình như bị mắc bệnh lười rồi nên chỉ đi một lúc là không chịu đi nữa lại quay vào nhà của mình nằm ngủ
Mình cùng anh ngồi trên xích đu ngắm sao, anh tiện tay cởi áo khoác ngoài choàng len người mình
- coi chừng cảm lạnh. Nếu hết no rồi thì vào ngủ thôi
- lát nữa. Mà anh này tôi muốn đi Thuỵ Sĩ du lịch có được không?
- sao em đột nhiên muốn như vậy?
- không chỉ là muốn thay đổi không khí chút thôi. Nếu không được thì thoi vậy
- Thụy sĩ thì không được nhưng cuối tuần tôi có chuyến công tác ở Mĩ em có muốn đi cùng không?
- được được như vậy càng tốt
- vậy em lo chuẩn bị đi thứ 7 chúng ta đi
- Uhm biết rồi. Chúng ta vào ngủ thôi
Mình vui vẻ kéo anh vào nhà đi ngủ, tất nhiên là ai về phòng nấy rồi
Sáng hôm sau mình bị đánh thức bởi giọng nói chanh chua
- con hồ ly tinh kia. Mau thức dậy đi, còn định lười biếng tớ khi nào nữa
- tôi muốn ngủ nữa
Do hôm qua thức khuya nên giờ dù trời có sập xuống thì chắc cũng sẽ không kêu mình dậy được đâu. Ngay lập tức tự nhien có cảm giác cả cơ thể mình bay vào không trung rồi đáp xuống mặt đất một cái quá mạng. Làm tất cả day thần kinh của mình thức dậy ngay lập tức xử lý thông tin đó là: mình bị rớt giường. Còn nguyên nhân do đâu phải đợi con mắt hoạt động cái đã, và sau ít lâu xem xét thì là do cái co gái đáng ghét kia đang đứng cạnh giường nên chắc chắn là do cô ta chứ không ai khác
- cô làm gì vậy???
Bị đánh thức đột ngột còn trong tình trạng này làm mình không thể kìm chế được cơn giận mà thét lên. Mà cô ta lai ra vẻ vô tội nói
- tôi đây có làm gì đâu. Chỉ là thấy quá trưa mà cô chưa dậy nên thêm chút cảm giác thôi
- ai nhờ hả? Bà đây mà ngủ thì chả ai kêu dậy được dù trời có sập. Vậy mà cô dám.... Coi bà đây xử lý người như thế nào...
- cứ thử đi. Hồ ly tinh!!!
- nói gì hả???? Ai là hồ ly tinh??
- cô chứ ai? Bộ không nhận ra mình luôn hả??
- cô..... Cô được lắm
Mình bốc hỏa đi nhanh ra khỏi phòng, trên người vẫn còn mặc chiếc váy ngủ, tóc xoã dài chưa buộc. Tất cả là do cô ta lấy sao ra thời gian thay đồ
Mình đi xuống nhà kiếm Triệu Gia Phong mà không thấy đang định hỏi bác quản gia thì cô ta lại lên tiếng
- phong đi họp lúc sớm rồi cô đừng hòng mà nói...
Bộ cô nghĩ tôi ngu chắc, mình nhanh nhẹn lấy điện thoại gọi anh ta
- alo
- anh mau chóng về đây
- có chuyện gì? Tôi đang có cuộc họp quan trọng. Chiều mới xong
- anh mau về liền đuổi cô ta đi không là tôi đi về nhà ba mẹ tôi đó
- em bình tĩnh. Được rồi tôi sẽ về sớm nhất có thể
Mình gác máy nhìn cô ta với vẻ mặt thách thức...haha