- Tôi tới công ty anh làm sao? Tôi mới năm hai mà làm gì có kinh nghiệm nhiều.
Cô ngạc nhiên nhìn hắn mà hỏi.
- Công việc không khó, ngày mai em tới sẽ rõ. Còn bây giờ thì xuống ăn cơm đi nào đừng để đói.
Hắn nhẹ khuyên cô. Lúc vừa về đến cửa quản gia đã thông báo cho hắn biết cô từ sáng giờ không chịu ăn gì, chỉ ngồi trên phòng. Làm hắn lo lắng không thôi.
Đôi mắt phượng ngước kên ngìn hắn, rồi khẽ gật đầu. Được đi làm, không phải ngày ngày ở ngà là cô vui lắm rồi. Giờ phải nghe lời hắn, nếu không tên này mà đổi ý thì cô không còn tự do mất.
Dưới nhà, quản gia nhìn thấy cả hai đang từ cầu thang bước xuống thì bớt lo phần nào. Chỉ có hắn mới khuyên được cô mà thôi.
__________
Sáng hôm sau, trời vừa sáng cô đã thức dậy. Loay hoay tìm quần áo khiến hắn còn đang trong cơn ngái ngủ cũng phải mở mắt. Miệng thiều thào hỏi cô.
- Vợ à, em làm gì mà dậy sớm thế?.
- Tôi chuẩn bị quần áo. Hôm nay là ngày đầu tiên đi làm tôi không thể tới muộn được.
Không thèm nhìn hắn lấy một cái, cô cứ vậy lục tung tủ đồ.
Một bộ, hai bộ, ba bộ…
Không có bộ nào cô thấy hợp. Không váy công chúa hắn mua thì cũng làm quần áo năng động của cô, không thì cũng chỉ váy ngủ. Không hề có bộ đồ công sở nào hợp để mặc đi làm.
Vội chạy nhanh về phía giường, đưa hai tay nắm lấy vai hắn rồi lay thật mạnh.
- Mộ Dung Phong, tôi không có bộ đồ công sở nào. Bây giờ phải làm sao? Anh dậy đi xem nào, đừng ngủ nữa.
Hắn vẫn còn đang ngủ, thì bị một lực lay mạnh, cùng tiếng nói vội vàng của cô. Mắt cố gắng mở ra nhìn cô.
- Vợ, em đừng gấp. Để cho anh ngủ, chút nữa em bảo trợ lý Vương mang tới cho em vài bộ là được mà. Còn bây giờ để yên anh ngủ chút nữa nhé…nhé.
Nghe hắn nói xong, cô cũng mới thả lỏng được đôi chút, nhưng nhìn lên đồng hồ đã hơn sáu giờ sáng cô lại tiếp tục gọi hắn dậy.
Vì bị lay đến không thể nằm yên, hắn chỉ còn cách gọi ngay cho trợ lý Vương, bảo anh mang đến biệt thự vài bộ đồ công sở cho cô.
Đến bảy giờ mười lăm phút, trợ lý Vương cũng đã mang đến cho cô những bộ đồ công sở khác nhau.
Sau một hồi chọn lựa, cuối cùng cô chọn cho mình một bộ đồ công sở màu đen. Bên trong cô mặc một áo sơ mi trắng, cùng chiếc áp vest đen bên ngoài và chân váy cùng màu ôm sát đôi chân thon dài, kèm theo đôi guốc đen cùng màu.
__________
Tại tập đoàn Mộ Dung.
Cô được sắp xếp là thư ký thân cận cho hắn. Bàn làm việc được để ngay bên trong phòng làm việc của hắn.
Công việc của cô ngày đầu là pha trà và sắp xếp tài liệu cho hắn.
Cứ khoảng một đến hai tiếng sẽ đi hoa cho hắn một ly trà hoặc cafe nóng. Khi xong thì lại về bàn ngồi không biết làm gì. Đưa tay nghịch nghịch xong lại bấm điện thoại. Đến mười một giờ trưa, vì chán quá mà cô ngủ quên trên bàn làm việc.
Đang ngồi nghiêm túc làm việc, đội nhiên phía cách hắn không xa kia lại không còn nghe thấy tiếng động gì. Hắn bèn dừng động tác tay mà tiến lại phía bàn cô.
Cô đã ngủ.
Đứng từ trên cao nhìn xuống cô gái nhỏ đang ngủ ngon lành, hắn nhẹ cúi người rồi bồng cô lên tiến về phía phòng nghỉ.
Đặt cô nhẹ nhàng xuống giường, hắn ngồi xuống bên cạnh cô nhẹ đưa tay vuốt lọn tóc rối trên mặt cô ra phía sau. Sau đó cúi thấp người đặt nhẹ lên trán cô một nụ hôn.
- Đúng là không làm người ta bới lo lắng được mà.
Nói xong hắn cũng đứng dậy kéo chăn lên cho cô rồi nhẹ bước ra ngoài làm việc.