Sau khi Âu Dương Minh Dực nói xong thì Mộ Dung Phong không ngừng nhếch mép cười khẩy.
Đúng là tự vả.
Từ chối người ta đủ đường, bây giờ muốn tìm hắn và vợ hắn để níu kéo ư. Thật nực cười mà.
Nhìn thằng bạn đang nhàn nhã trên ghế da, Âu Dương Minh Dực anh như phát điên. Vội nhảy tọt xuống khỏi sofa rồi đi nhanh lại phía hắn. Miệng không ngừng van xin.
- Người anh em, cậu giúp tôi đi. Bây giờ Trần Anh Thư cô ấy không những không thèm nhận lời của tôi mà còn muốn hủy hôn nữa. Cậu có cách nào giúp tôi với.
Mộ Dung Phong ngồi trên ghế bị anh chạy đến lay đến không ngừng nghỉ. Vội vàng khua tay rồi nói.
- Tháng sau là kỉ niệm ngày cưới của tôi, hôm đấy chắc Trần Anh Thư kia nhà cậu cũng có mặt, lúc đấy cơ hội thế nào là do cậu.
Nói xong, nhìn đồng hồ trên tay, hắn đứng dậy rồi bước đi về phía cửa phòng. Miệng không quên để lại một câu.
- Tôi về ăn cơm với vợ đây.
________.
Không bao lâu sau, xe cũng được dừng trước cửa chính của biệt thự, hắn bước vào bên trong đã ngào ngạt mùi thức ăn. Nhìn vào bếp thấy cô đang đeo tạp dề mà đứng bếp. Trên bàn bày đủ các món ăn hắn thích.
Cô vậy mà nấu ăn chờ hắn sao.
Nhẹ bước vào trong bếp, từ phía sau vòng tay ôm nhẹ lấy cô.
Đang chăm chú nấu ăn, bị một lực phía sau tác động khiến cô giật mình. Vội quay lại phía sau thì chạm ngay gương mặt của Mộ Dung Phong đang đặt trên vai nhỏ.
Nhẹ nhàng hôn nhẹ lên má cô, rồi thì thầm.
- Vợ, sao hôm nay em lại xuống bếp, không để cho người làm làm.
- Nấu một bữa cơm tình cảm cho anh cũng không được sao.?
Nghe hắn nói xong thì cô cũng hỏi ngược lại.
- Được, được chứ,anh cầu còn không được nữa là.
Vội vàng trả lời cô thật nhanh, chỉ sợ nếu không kịp sẽ không bao giờ được ăn nữa.
- Anh bỏ em ra rồi đi rửa tay đi để ăn cơm, em nấu xong hết rồi.
Cô nghiêng đầu nhẹ nhàng nói với hắn.
- Được anh đi ngay.
Lại hôn thêm vào má cô một cái rồi hắn mới buông cô ra mà tiến về phía bồn rủa tay.
Xong xuôi tất cả. Cả hai cùng ngồi vào mâm cơm trưa tình cảm. Nhìn một bàn đồ ăn do tự tay vợ nấu khiến lòng hắn vui sướng à thầm nghĩ.
Có vợ thật thích, được cô chăm sóc.
Gắp một miếng thịt kho vào chén cơm của hắn, cô nhẹ giọng hỏi.
- Anh có biết Âu Dương Minh Dực bạn anh đang yêu thầm bạn thân em không?
Cô phấn khích mà hỏi hắn, hôm nay lúc cô đnag ngồi đọc sách tại vườn hoa thì Anh Thư gọi tới.
Nghe cô bạn của mình kể về Âu Dương Minh Dực, anh ta đang theo đuổi cô ấy, nhưng do cái quá khứ không mấy tốt đẹp của hắn nên cô đã từ chối. Cho đến hôm chấp nhận xem mắt anh chồng sắp cưới của mình lại là Âu Dương Minh Dực, càng khiến cho Anh Thư thêm chán ghét anh. Về nhà liền một mực nói với ba cô là cô không muốn kết hôn cùng anh. nghe giọng kể khổ của Anh Thư mà khiến cô phì cười.
- Ừm. Anh biết, hôm nay tên kia cũng tới văn phòng tìm anh kể lễ cả buổi.
Anh nhẹ nhàng đáp lại cô.
Ngồi ăn cơm, nghe cô thao thao bất tuyệt kể về một ngày của mình khiến hắn thấy thật ấm lòng. Cô bị hắn cấm túc không cho ra ngoài, chỉ có thể ở trong nhà ra vườn hoa để đọc sách tưới cây. Thấy cô như vậy hắn thật sự khó chịu, nhưng hết cách hắn sợ cô được tự do sẽ bỏ hắn mà trốn đi mất.
Sau một giờ đồng hồ cả hai cũng dùng cơm xong, hắn tiến ra phòng khách để xem tin tức. Lức sau cô cũng trở ra, ngồi bên cạnh hắn cầm điều khiển tivi mở lên xem tin tức giải trí.