“Cốc…cốc…cốc”
Phía ngoài cửa phòng vang lên tiếng gõ cửa, hắn ở bên trong khoongquay lại mà chỉ nhàn nhạt lên tiếng:
- Vào đi.
Phía ngoài cửa, trợ lí Vương dắt theo Khương An Ngọc tiến vào bên trong, đi đến gần bàn làm việc của hắn, anh cúi người lên tiếng:
- Thưa boss, cô Khương đã tới. Nếu không còn gì phân phó tôi xin phép ra ngoài trước.
- Ừm.
- Xin phép boss, chào Khương tiểu thư, tôi ra ngoài.
Khi được hắn cho phép, anh cúi đầu chào hắn rồi lại quay sang chào Khương An Ngọc rồi quay người bước ra. Anh cũng không quên đóng cửa lại. Bắt đầu đi về chỗ ngồi của mình mà làm việc.
Ở bên trong, Khương An Ngọc lúc này vẫn không giám lên tiếng, chỉ im lặng mà quan sát hắn đang ngồi quay mặt ra cửa sổ, lòng cô sung sướиɠ khôn cùng. Trước đây, dù cho cô ta có làm cách nào cũng không thể gặp mặt được hắn. Vậy mà hôm nay, khi vừa kết thúc show truyền hình thì lại nghe trợ lí báo lại rằng hắn cho người gọi qua nói muốn gặp cô.
Có ai mà không biết tập đoàn Mộ Dung cơ chứ, nằm trong tay mười mấy phần trăm GDP của cả nước, thuộc top đầu của kinh tế thế giới về các ngành: chứng khoán, giải trí, internet và khoa học công nghệ.
Cô bây giờ, lại đang đứng ngay văn phòng của hắn. Phải chăng cô có thể bám đùi hắn mà thăng tiến sự nhiệp không?. Cô còn nghe nói tráng trước hắn vừa kết hôn với côn con gái út nhà Cung gia, chẳng nhẽ cô gái kia không đáp ứng được hắn hay sao?.
Đang nghĩ ngợi trong lòng, bất chợt nghe thấy tiếng hắn vang lên kéo cô trở về thực tại.
- Cô Khương, tôi biết trước đây cô từng theo đuổi tôi!.
Hắn đưa tay lắc nhẹ ly rượu trong tay mà ung dung lên tiếng hỏi cô. Tiếp tục lắc lư ly rượu, hắn đưa lên miệng nhâm nhi rồi lại tiếp tục nói:
- Như cô cũng biết, tập đoàn chúng tôi cũng có đầu tư về mảng giải trí. Nếu cô Khương đây nguyện ý, tối sẽ cho cô tài nguyên giúp cô ngồi lên vị trí cao nhất. Cô thấy thế nào?.
Nghe hắn nói mà cô ả như không tin vào tai mình. Cô có nghe nhầm không?. Hắn vậy mà đưa miếng ngon đến miệng cô. Bấy lâu nay, cô tìm đủ mọi cách mà không được, bây giờ lại được hắn cất nhắc. Như vậy, vị trí ảnh hậu đối với cô chỉ trong tầm tay. Vui sướиɠ đến tột cùng, cô bắt đầu cất từng bước tiến về phía ghế hắn đang ngồi mà lên tiếng:
- Không biết, Phong tổng anh muốn tôi làm gì?.
Tiến về phía hắn, cô ả ỏng ẹo mà nói, vừa đưa bàn tay ngọc ngà của mình mà chạm vào vai hắn vuốt ve. Bỗng một lực mạnh kéo cô ngồi xuống thẳng lên đùi hắn, mang theo giọng nói lạnh nhạt mà lên tiếng:
- Tình nhân của tôi!. Cô thấy sao?.
Vừa dứt lời, hắn dường như kéo eo cô ả mạnh hơn như muốn áp hết người cô ả vào hắn. Hắn cũng không biết bản thân bị gì, chỉ là hắn không tin, bản thân hắn chỉ có hứng thú với một mình cô. Hắn cũng không tin rằng không có cô thì hắn không thể gần gũi thêm một người đàn bà nào khác.
Vừa dứt câu hỏi của hắn, Khương An Ngọc như vớ được vàng mà cười tươi rói. Lại nhìn hành động của hắn hiện tại, cô ả cam đoan cô vợ kia hắn hắn không chiều được hắn. Cho nên giờ đây hắn muốn tìm thêm tình nhân để thỏa mãn bản thân. Nghĩ là vậy, cô ả bắt đầu dí sát cơ thể của mình vào người hắn, tay không ngừng vuốt ve khuôn ngực rắn chắc của hắn mà bắt đầu đong đưa qua lại. Miệng vẫn không quên tỏ vẻ e thẹn mà ỏng ẹo nói.
- Phong tổng, thực sự muốn người ta làʍ t̠ìиɦ nhân sao?.
- Ừm.
Nghe được câu trả lời chắc chắn, cô ả càng thêm mạnh bạo hơn.