Hôn Nhân Trong Hận Thù: Anh Rể Nhầm Người Rồi

Chương 185: Ngoại truyện 4: Đêm tân hôn lãnh mạn




Hắn sau khi thấy con đã tắt máy liền lập tức lật người lại mà đè lên người cô. Gương mặt có chút nhiễm dục, bàn tay không yên phận vuốt ve tóc cô mà nói.

- Vợ ơi…em cũng nghe con nói rồi đấy. Bây giờ em đồng ý đi. Anh ăn chay mấy năm nay, không lẽ em không thương anh sao? Đêm xuân đáng giá ngàn vàng mà, chẳng những vậy chúng ta vẫn còn chưa có đêm tân hôn đâu đó vợ à.

- Anh…anh…anh. Muốn dụ dỗ em à. Đừng mơ nhé, dậy đi em đi tắm đã. Còn chưa cả ăn gì nữa.

Cô lại một lần nữa đẩy hắn dậy sau đó nhanh chóng bước xuống khỏi giường mà chạy nhanh ra ngoài nhà bếp.

Hắn buồn mà xị mặt xuống sau đó lẽo đẽo theo sau cô.

Đi ra đến bàn ăn, hắn ngồi dài trên ghế rồi lại tiếp tục than vãn.

- Em thật đúng là vô tâm mà. Không thương anh chút nào cả. Anh đã phải nhịn biết bao lâu rồi mà.

- Anh vẫn còn càu nhàu được à. Từ bao gời mà anh lại nói nhiều như thế chứ.

Cô bê trên tay một tô mỳ bò lại bàn rồi hỏi hắn.

- Anh ăn gì để em nấu.

- Hehe…em cứ ăn no đi. Đồ ăn của anh có rồi.

Hắn nhìn cô, ánh mắt đầy vẻ xấu xa.

- Anh… Đúng là hết nói nổi.

Cô mặc kệ hắn, sau đó ăn một cách ngon lành.

Mười phút sau, tô mỳ đã trống trơn, còn chưa kịp dọn dẹp đã một lần nữa bị hắn nắm lấy tay mà kéo đi.

- Em ăn no rồi thì giờ đến lượt anh. Anh đói lắm rồi.

- Ơ…kìa. Em dọn đã.

- Để đấy đi.

- Vậy cho em đi tắm đã.

Hắn nghe xong thì cười đểu.

- Vậy chúng ta cùng tắm. Anh nghe nói tắm uyên ưng thích lắm.

- Không được.

Cô nhanh chóng tiến vào trong nhà tắm đóng rầm cửa lại.

Hắn ở bên ngoài thì mặt mếu không ra mếu, khóc không ra khóc mà nói với vào.

- Cái gì của em anh chảng thấy rồi, có hai con với nhau rồi em còn ngại à. Uyển Nhi mở cửa cho anh đi.

- Không. Anh đi đi để em tắm.

Cô nói xong liền cởi bỏ bộ đồ rồi bắt đầu xả nước ra tắm.

Sau gần ba mươi phút tắm rửa, đến lúc cô tìm quần áo để thay thì mới tá hỏa.

- Mình quên mang đồ vào rôi. Lần này chết với gã chồng mình mất. Aaaaaa.

Ở bên ngoài, hắn nghe thấy cô la lớn thì vội lại đập cửa.

- Em làm sao thế, có chuyện gì vậy. Uyển Nhi mở cửa cho anh đi.

- Em…em không sao… Chỉ là…chỉ là, em quên mang theo quần áo vào rồi. Anh có thể lấy giúp em không.

Cô dựa sát vào cửa mà nói vọng ra.

Hắn nghe cô nói thì lập tức cười gian, sau đó nhanh chóng lấy lại bình tĩnh mà nói với cô.

- Vậy em chờ anh chút nhé. Anh sẽ lấy giúp em.

- Được.

Cô ngây thơ mà trả lời.

Vẫn không biết rằng mình sắp trở thành món ngon đại bổ cho tên sói gian xảo kia.

Không bao lâu sau, hắn tiến lại và gõ cửa nói.

- Đồ của em đây, mở cửa ra anh đưa cho.

Nghe thấy hắn gọi ở bên ngoài, cô quấn quanh mình chiếc khăn tắm rồi mở hé cửa ra và đưa tay ra nhận lấy đồ.

Vừa thấy cánh tay cô, hắn lập tức túm chặt cánh cửa mà đẩy ra, sau đó bước nhanh vào bên trong đóng cửa lại. Gương mặt trở nên trơ trễn mà nói.

- Anh còn chưa tắm, hay em tắm lại lần nữa cùng anh đi.

Nói xong hắn lập tức bước nhanh về phía trước khiến cô phải lùi về sau theo bước chân của hắn.

- Anh tắm thì tắm đi, em tắm xong rồi. Nên đi ra…

Còn chưa nói xong câu, hắn đã đưa tay xả nước vào người cô. Mặt trơ trẽn mà nói.

- Ây za anh lỡ làm ướt người em rồi. Thôi thì tắm cùng anh đi.

Hắn nói xong liền tiến lại gần cô mà hôn xuống đôi môi mọng kia.

Cô bị hắn hôn bất ngờ thì ra sức mà phản kháng.

- Ưm…ưm… Không phải…anh bảo…tắm…sao.

Vừa cố nói vừa đẩy mạnh hắn ra.

Hắn ngấu nghiến mà hôn cô, sau khi đã cảm thấy thỏa mãn liền buông ra mà trắng trợn nói.

- Bây giờ anh không muốn tắm nữa. Anh đói rồi, muốn ăn.

Nói xong hắn lại tiếp tục cúi xuống mà hôn cô. Một lực áp cô về phía tường ở sau. Rồi tiếp tục hôn ngấu nghiến. Đôi tay không an phận lần mò xuống chiếc khăn tắm mà kéo phăng nó ra. Sau đó là nắn bóp đôi gò bồng mê người kia.

Cô bị hắn kích thích mà cả cơ thể căng cứng, tay bất giác đã vòng qua cổ hắn từ lúc nào rồi đáp trả lại nụ hôn.

Cả hai càng hôn càng sâu. Đối với hắn lại dường như không đủ, khẽ rời môi cô di chuyện xuống ngần cổ trắng mà đánh giấu.

Mỗi nơi bắn lướt qua đều để lại dấu hôn đỏ chói mắt.

- Ưm…đừng cắn nữa.

Cô bị hắn hôn đến phát đau.

- Nhưng anh muốn nữa.

Hắn nói xong liền cúi xuống mà ngậm lấy một bên ngực cô mà bắt đầu trêu ghẹo. Bên kia cũng không được yên, hắn cũng đưa tay nắm lấy mà đùa nghịch.

Bị hắn kích thích, khiến cơ thể cô càng nóng hơn, hai tay bất giác ôm lấy mái tóc đen của hắn, đôi mắt hạnh nhắm nghiền, miệng không ngừng phát ra những âm thanh rên rỉ.

- Ưm…đừng…đừng nghịch nữa. Em khó chịu quá.

- Em khó chịu ở đâu. Ở đây sao.

Hắn ngước lên mà hỏi cô như một kẻ vô tội. Sau đó liền di chuyển một tay xuống nơi tư mật của cô mà đùa nghịch

- Đừng…đừng…nghịch nữa. Ngứa lắm.

Nhìn cái biểu cảm như mới lần đầu của cô khiến hắn càng hứng thú hơn tiếp tục tiến sâu vào bên trong rồi hỏi tiếp.

- Ngứa chỗ nào. Cần anh gãi ngứa giúp em không.

- Ưm… Giúp em, ngứa quá. Khó chịu quá.

Cô bị hắn trêu đùa mà trở nên mộng mị hơn, hai mắt nhắm nghiền, cơ thể cũng vặn vẹo.

Hắn thấy cô như vậy thì bắt đầu dẫn dắt.

- Em gọi anh là gì.

- Chồng.

- Vậy em có cần anh không?

- Em cần… Nhanh lên, ngứa. Em ngứa.

- Vậy nói muốn anh đi, anh sẽ giúp em.

- Chồng. Giúp em. Em muốn anh.

Dường như chỉ chờ câu này. Hắn lập tức đứng thẳng dậy sau đó lược bỏ hết thứ vướng víu trên người rồi đưa hai tay nắm lây hông cô mà nhấc bỗng lên. Miệng dẫn dắt.

- Nhanh kẹp chân vào hông anh.

Cô như bị hắn câu dẫn mà làm theo, đưa đôi chân thon dài mà kẹp chặt lấy hông hắn. Tay vòng qua sau gáy hắn mà ôm lấy điểm tựa.

Hắn lúc này, bên dưới đã căng cứng vô cùng khó chịu. Chỉ chờ cô nữa là hắn lập tức tiến vào mà bắt đầu xâm nhập. Hơn sau năm ăn chay, giờ đây công thịt được cô bé ngậm chặt khiến nó sung sướng mà ngày càng bành trướng hơn bên trong cô. Mới vào được một nữa đã nghe cô rên rỉ.

- Ưm…của anh to quá…hết cỡ rồi…đừng tiến vào nữa… Ưm…

Cơ thể cô cong lên mà tiếp nhận thứ to lớn kia.

- Mới được một nữa, vẫn chưa hết. Em phải đền bù cho anh chứ, bao nhiêu lâu không được ăn thịt rồi. Một chút nữa thôi nhé.

Hắn nhẹ giọng mà an ủi cô.

- Không, đau lắm, sâu lắm… Đừng tiến vào nữa.

Cô theo phản xạ mà cựa người khiến côn th*t bên trong như bị đẩu ra ngoài.

Hắn thấy biểu hiện của cô thì thầm chửi. Đâu phải không có dạo đầu, đâu phải lần đầu tiên. Tại sao lại không vào hết được. Thẹn quá hóa giận, hắn liền ôm lấy eo cô mà thúc một cái thật mạnh, khiến côn th*t to lớn kia một lực tiến vào nơi sâu nhất trong cô. Bị hắn bất ngờ thúc mạnh, cô đang ôm lấy hắn cũng phải cong người mà hứng chịu. Miệng không những rên rỉ.

- Ưm… Ưm… Aaa… To… To quá.

- Anh xin lỗi.

Hắn khẽ hôn lên trán cô một cái, sau đó là liên tục giữ chặt lấy eo cô mà ra sức thúc. Từng có nhấp của hắn cứ nhẹ nhàng rồi mạnh bạo, khiến nơi đó của cô không ngừng co rút mà ngậm chặt lấy thứ kia của hắn. Cảm giác được huyệt nhỏ nhậm chặt khiến hắn sung sướng mà gầm nhẹ.

- Ưm…Của em thật chặt. Nó dường như rất thích tiểu đệ của anh. Em xem, nó thích đến mức xuân thủy trần ra kìa.

Cảm nhận được dòng xuân thủy trong cô chạy xuống chân hắn nói trong nhiễm tình.

Cô thì bị từng cứ thúc của hắn làm cho mê man quên lối về. Hắn nói gì giờ cô cũng không nghe rõ. Miệng chỉ còn có thể phát ra những âm thanh rên rỉ yêu kiểu động lòng người.

- Ưm…ưm…aaaa. Chậm chậm chút. Nhanh quá.

Cả hai mây mưa trong nhà tắm không biết qua bao lâu, sau khi cơn kích tình qua đi hắn lấy vòi hoa sen mà chủ động tắm rửa cho cô.

Nhưng dường như một lần là chưa đủ. Sau khi đã tắm rửa xong, vừa trở về giường, hắn lại tiếp tục đòi hỏi thêm.

- Vợ, anh lại đói.

Lần này cô không từ chối mà trực tiếp chỉ động đẩy hắn xuống giường ngồi ngồi lên người hắn mà vuốt ve.

- Vậy lần này để em chủ động.

Hắn nghe được thì cũng ngạc nhiên, nhưng rất nhanh liền để cô tự ý mình.

Nhẹ nhàng vuốt vư thân thể, di chuyển trên khắp ngực hắn khi đế vết thương ở ngực kia, cô khẽ cúi xuống mà hôn xuống một nụ hôn, sau đó liền ngước lên mà nói với hắn.

- Cảm ơn anh, ngày đó đã bảo vệ em và con.

- Em nói gì vậy đấy là việc anh nên làm.

Nói xong hắn liền lật người cô lại chiến thế chủ động. Vì vẫn còn mặc áo tắm, nên khi bị hắn lật ngược đã vô tìn làm bung cúc áo, khiến cơ thể cô trần trụi trước mắt. Dưới ánh đèn ngủ, hắn đưa mắt ngắm nhìn toàn thân cô lần nữa.

Thật không ngờ, sau khi sinh con xong, cơ thể cô càng thêm quyến rũ hơn. Khi nhìn đến vết mổ ở phần bụng dưới kia của cô, hắn nhanh chóng ngồi snag bên cạnh rồi đưa tay chạm nhẹ vào đó, miệng lẩm nhẩm.

- Cảm ơn em, cảm ơn em đã vì anh mà mang nặng để đau. Cho anh được hai đứa con khái khỉnh. Vết mổ này sẽ theo em cả đời. Thật sự anh ước, lúc em sinh sẽ có anh bên cạnh.

Hắn nói rồi nhẹ rơi nước mắt. Sự hy sinh của cô còn lớn hơn vài vết dạn bắn kia của hắn.

- Anh nói gì thế. Đó là điều em nên làm.

Nói xong cô liền hôn xuống đôi môi kia của hắn, cả hai lại bắt đầu chìm vào hoan lạc. Cả một đêm mây mưa không biết bao nhiêu lần. Dường nhue là bù lại thời gian xa cách, cũng có thể là nỗi nhớ nhung cùng sự hy sinh của từng người để có được ngày hôm nay.