Hôn Nhân Trong Hận Thù: Anh Rể Nhầm Người Rồi

Chương 182: Ngoại chuyện 1: Cầu hôn




Từ khi hắn tỉnh dậy, vốn muốn quay về nhà. Nhưng cô và ông bà Mộ không cho phép, vẫn bắt hắn ở lại điều dưỡng thêm một tuần nữa mới cho về.

_______.

Một tuần sau, hắn cuối cùng cũng được về nhà và quay trở lại công ty.

Công ty dưới sự chỉ đạo của cô cũng không phải là không có thành tựu. Những kẻ từng khinh thường cô trước đó sau một tháng cô quản lý thì cũng phải nhìn với con mắt khác.

Cách làm việc của cô và hắn gần như giống nhau. Chỉ là cô có phần mềm mỏng hơn. Nhưng đối với người vi phạm thì cô cũng sẽ thẳng tay nghiêm trị, còn người có công với công ty cô sẽ xem xét và thưởng.

Bây giờ hắn đã trở lại, cô cũng quay về vị trí của mình, làm giám đốc của công ty An Lạc.

Ban đầu, hắn cũng ngỏ ý muốn xác nhập côn ty cô vào tập đoàn. Nhưng cô không đồng ý, cô muốn tự tay mình phát triển công ty.

Hắn cũng không cố chấp mà khuyên nhủ cô.

Hôm nay, ngày sinh nhật của cô. Hắn muốn tạo cho cô một bất ngờ lớn. Để chuẩn bị cho ngày này, hắn cùng hai con đã chuẩn bị rất kĩ lưỡng.

Tại một nhà hàng năm sao lớn của thành phố. Hắn đã cho người bao trọn toàn bộ tầng cao nhất của nhà hàng, hôm nay hắn đình công, không đi làm để chuẩn bị một buổi lễ cầu hôn lãng mạn nhất dành cho cô.

Tám giờ tối, tại tầng cao nhất của nhà hàng.

- Hai bảo bối, các con thấy ba thế nào.

Hắn trong bộ tây trang màu trắng được cắt may tỉ mỉ, đang đứng trước gương trong nhà vệ sinh mà chỉ đi chỉnh lại. Cũng không quên hỏi hai quân sư nhỏ.

- Ba. Ba hôm nay đẹp lắm rồi. Cưới lần hai rồi mà sao ba vẫn hồi hộp thế.

Bảo Khôi nhìn ba mình từ trong gương rồi nói.

- Khác chứ, lần trước là dưới sự sắp xếp của gia đình, ta chưa từng cầu hôn mẹ các con. Lần này là lần đầu tiên ta cầu hôn đấy. Không biết cô ấy có phản ứng như thế nào nữa.

Hắn lo lắng mà liên tục đi đi lại lại.

- Ây za…Ba đừng đi đi lại lại nữa. Nhanh ra ngoài đi mẹ sắp tới rồi đấy.

Cậu bé nhìn xuống chiếc đồng hồ trên tay, rồi lại nhìn sang hắn mà thúc giục.

- Hả. Gần tới giờ rồi sao? Ta phải ra ngoài thôi.

Hắn ngạc nhiên mà hỏi con trai. Sau đó nhanh chóng tiến ra phía ngoài bàn đã chuẩn bị từ trước.

Đúng tám giờ ba mươi phút, cô cuối cùng cũng đã tới. Hôm nay trông cô lộng lẫy vô cùng, khoắc lên mình bộ lễ phục được thiết kế riêng do chính tay hắn lên mẫu và tìm nhà thiết kế.

Bộ lễ phục màu trắng, hình đuôi cá. Được thiết kế theo phong cách cúp ngực ôm trọn thân hình mảnh mai uyển chuyển của cô.

Vừa bước lên đến tầng cao nhất, hắn đã đứng trước cửa thang máy mà chờ sẵn. Nhìn thấy cô, hắn khen tấm tắc.

- Uyển Nhi hôm nay em đẹp quá.

- Anh cứ khéo đùa em.

Cô nhẹ đặt tay lên tay hắn rồi cùng nhau bước vào bên trong bàn tiệc đã chuẩn bị.

- Sao hôm nay lại làm sang trọng thế?

Cô vừa tiến vào vừa hỏi hắn.

- Anh muốn tạo cho em một bất ngờ.

Hắn nói xong lập tức vỗ vỗ tay ra hiệu cho phục vụ tắt hết điện của tầng.

- Em nhìn ra phía đối diện xem.

Hắn chỉ tay về phía màn hình lớn tại quảng trường trung tâm phía đối diện.

Cô theo hướng tay hắn chỉ cũng nhìn ra đấy, một bất ngờ cực lớn dành cho cô.

Phía trên màn hình kia là một loạt dòng chữ liên tục hiện lên.

“Uyển Nhi, chu ga em sinh nhật vui vẻ”

“Em mãi mãi là người anh yêu nhất”

“Hãy ở bên anh trọn kiếp này nhé”

“Em có đồng ý cưới anh không”

Câu cuối cùng khiến cô vô cùng bất ngờ. Nhìn về phía hắn, đã thấy hắn quỳ một chân xuống, ánh đèn trong phòng cũng được thắp sáng lên. Kèm theo đó là bản tình ca rất êm tai. Ngước nhìn lên cô hắn khẽ nói.

- Em đồng ý cưới anh nhé. Lần trước không tính. Lần này anh chính thức cầu hôn em. Bà xã đồng ý nhé.

Cô bất ngờ mà che lấy miệng, hai hàng nước mắt bỗng trực trào ra.

Phía bên trong, tiếng hô hào của hai đứa trẻ cũng vang lên.

- Mẹ…đồng ý đi. Đồng ý đi…

Cô nhìn về phía hắn rồi lại nhìn sang con. Cười một nụ cười xinh đẹp. Đôi môi cô cũng mấp máy.

- Được. Em đồng ý.