Hôn Nhân Không Trọn Vẹn

Chương 26: Chương 26




Sau khi hôn lễ kết thúc, Lộ Lục Quân không về nhà mà đến thẳng công ty để làm việc, 1 tháng trước hắn đã từ chức tại cục cảnh sát muốn chuyên tâm vào công ty, kế thừa sự nghiệp của Lộ gia. Hắn để tài xế riêng của mình đưa Cẩn Y về nhà, còn hắn một mình đi xe khác đến công ty, dù Cẩn Y không bằng lòng nhưng vẫn cam chịu mà về nhà, không muốn vì chuyện này mà làm hắn khó chịu. Lộ Lục Quân ngồi trong phòng làm việc với tâm trạng u buồn, hắn cầm trên tay tấm ảnh của cô mà khẽ thở dài

" Nhược Vũ, đã 1 tháng trôi qua rồi. Anh và Cẩn Y đã kết hôn, anh cũng sắp trở thành cha, làm một người chồng nhưng anh lại cảm thấy không vui vì cô dâu của anh không phải là em ! "

Dứt lời hắn gục đầu xuống bàn, nước mắt rơi xuống đùi thấm vào quần. Không biết từ khi cô mất hắn đã khóc bao nhiêu lần, đau đớn bao nhiêu lần, nhớ cô bao nhiêu lần, hắn bắt đầu thấy hối hận rồi, hối hận khi không nắm giữ lấy cô, không yêu thương cô.

" Lam Nhược Vũ, anh nhớ em ! "

[...]

Tại biệt thự Lộ gia, Cẩn Y hiên ngang bước vào , cô ta hất cằm nhìn đám người giúp việc mà cười khinh thường

" Cẩn Y tôi bây giờ sẽ trở thành thiếu phu nhân của các người! Liệu mà hành xử cho tốt vào "

Nói xong cô ta sải bước lên lầu, mặc cho đám người giúp việc nhìn cô ta không mấy thiện cảm.

Lúc trước bọn họ rất thích cô ta vì khi đó cô ta rất dịu dàng, hiền lành nhưng đến khi thấy lại ánh sáng thì tính cách của cô ta thay đổi, trở nên kiêu căng, khinh thường bọn họ. Càng thấy cô ta bọn họ lại càng nhớ đến Nhược Vũ, cô gái tội nghiệp.

Cẩn Y bước vào phòng hắn , cả người ngã xuống chiếc giường lớn màu đen tuyền mà bật cười. Cuối cùng cô ta cũng trở thành vợ của hắn, trở thành người phụ nữ có quyền lực, được sống trong sự giàu có đến cuối đời. Cô ta đưa tay chạm vào vùng bụng có phần hơi nhô lên , nhớ lại những lời Kiên Phong nói lúc sáng làm nụ cười trên môi tắt đi, gương mặt xinh đẹp trầm xuống, răng nghiến chặt. Đứa bé này đã giúp cô ta giữ chân Lộ Lục Quân, giúp cô ta có được ngày hôm nay nhưng nó lại là mối đe doạ của cô ta, nó giúp Kiên Phong vạch trần cô ta ra trước mặt Lộ Lục Quân. Đứa bé này thật không còn giá trị với cô ta nữa, đứa bé này nên biến mất !

Ánh mắt Cẩn Y lộ ra tia đầy thâm độc, nụ cười trên môi hiện ra vô cùng nham hiểm !

Ting ting

Tiếng điện thoại bổng vang lên, Cẩn Y nhanh chóng lấy máy nghe , giọng nói phát ra khiến cô ta có chút sửng sốt

[ Cẩn Y, chúc mừng cô đã trở thành Lộ thiếu phu nhân như mong muốn ]



[ Kiên Phong , anh muốn gì? ]

[ Tôi chỉ muốn được thấy con của tôi có khoẻ mạnh hay không thôi ]

Giọng nói bên kia chứa đầy sự đùa cợt , làm khơi lên sự tức giận trong Cẩn Y .

Cô ta nghiến răng siết chặt lấy điện thoại trên tay, giọng đanh lại

[ Tôi đã nói rồi, nó không phải là con của anh. Nó là con của Lộ Lục Quân, chồnh của tôi ! ]

[ Ồ vậy sao? ]

Kiên Phong ngồi trên ghế châm điếu thuốc lá, khói lượn lờ trong không khí vô cùng ma mị. Anh ta nở nụ cười mỉa mai với lời nói dối mà ngay cả anh ta cũng biết được sự thật , ánh mắt dán lên tờ giấy khám thai trên bàn

[ Nếu cô đã nói vậy thì hãy đợi đứa bé đó sinh ra rồi đem xét ADN , xem nó là con của ai ! Nếu nó là của Lộ Lục Quân thì Kiên Phong tôi đây sẽ gửi tiền bồi thường cho cô. Còn nếu... Là con của tôi thì cô mà chuẩn bị tinh thần. ]

Nói đến đây, anh ta đột nhiên im lặng làm Cẩn Y cảm thấy lo lắng tột độ, có thể nghe thấy tiếng thở mạnh đầy tức giận của cô ta. Kiên Phong bật cười sau đó giọng đột nhiên lạnh đi

[ Đừng để tôi biết cô phá nó , nếu không cô sẽ không lườn trước được hậu quả đâu ! ]

Tút tút

Đưa ra lời cảnh cáo với Cẩn Y, Kiên Phong đặt nhẹ điện thoại xuống bàn, gương mặt lộ ra tia đầy âm hiểm. Trong bóng tối, một thân hình cao lớn xuất hiện với bộ vét đen đắt tiền, vì trong bóng tối không thể nhìn thấy được diện mạo của người đó , Kiên Phong cười , hai chân gác lên nhau, mắt nhìn người đàn ông kia

" Thế nào ? Cậu phải chịu trách nhiệm với tôi. Tấm thân trong trắng này vì cậu mà phải hy sinh cho ả đàn bà kia đấy, nòng nọc của tôi cũng trao cho cô ta rồi "



" Cái này là do sơ suất của cậu, tại sao lại trách tôi ? "

Người đàn ông kia bật cười , ánh mặt lộ lên tia trêu chọc, người dựa vào tường, hai tay khoanh trước ngực .

" Hừ. Đúng là tên trọng sắc khinh bạn ! Về lo cho bảo bối của cậu đi "

Kiên Phong hừ lạnh , đưa điếu thuốc vào miệng rít một hơi dài sau đó thở ra , khói thuốc lượn lờ trong phòng.

" Được rồi. Cứ tiếp tục kế hoạch đi, tôi muốn cậu phải lấy được đôi mắt của cô ta , khiến cô ta sống không bằng chết. "

" Được , được. Nhưng điều kiện là gì? "

Người đàn ông kia vứt một tờ giấy lên trên bàn làm việc của Kiên Phong, trên tờ giấy ghi rõ địa chỉ nhà cùng lên một người , kèm theo tấm ảnh của một cô gái. Kiên Phong nhìn chằm chằm vào tờ giấy, môi nhếch lên nụ cười thích thú

" Thành giao ! "

Lộ Lục Quân, Cẩn Y hai người chọc ai không chọc, lại đi chọc vào ổ kiến lửa. Tôi thật lòng chúc ai người sẽ qua khỏi được ổ kiến lửa hung bạo này ! Nếu còn cơ hội .

[...]

8:00 P.M tại nước Mỹ xa xôi.

Trong căn phòng lộng lẫy xa hoa, cùng sự sang trọng với không gian im lặng đến lạ. Trên chiếc giường king size lớn, một thân hình nhỏ bé yếu ớt chìm vào giấc ngủ sâu, hơi thở đều đặn, bên cạnh là những chiếc máy móc, thiết bị y tế hỗ trợ sự sống người con gái ấy. Trên chiếc bàn đối diện giường là một máy chiếu lớn, hình ảnh người đàn ông hiện lên, gương mặt tràn ngập sự u buồn cùng mệt mõi, nhìn người con gái nằm đó, hôn mê 1 tháng trời mà lòng nhói lên

" Tôi nhất định sẽ đòi lại tất cả cho em ! "