Hôn Nhân Đỉnh Cấp

Chương 110




“Trần Minh Thành có động tĩnh gì không?”

“Vẫn chưa tra ra được.” Cao Bân khó xử nhíu mày.

Lý Thế Nhiên nheo mắt lại, giọng nói cực lạnh lùng: “Trong vòng một tuần, cho dù có như thế nào thì cũng phải biết được động tĩnh của hắn ta.”

Lúc này điện thoại di động ở bên cạnh vang lên, ngữ khí hung ác nham hiểm của anh đã thu lại, lúc nhận điện thoại thì tiếng nói rất dịu dàng: “Hửm?”

“Lý Thế Nhiên, em đi về rồi, anh không cần phải tới đón em đâu.”

“Đang ở đâu vậy?” Lý Thế Nhiên hỏi.

“Em đang chờ xe.”

“Đến trung tâm thương mại ở gần đó đi dạo chờ anh đến.” Giọng nói của Lý Thế Nhiên không cho phản bác.

“Được rồi.” Sau khi cúp điện thoại, Hứa Như đi vào trung tâm thương mại lớn ở đối diện.

Nhân dịp là thời gian lễ cuối năm của trung tâm thương mại, khắp nơi đều đang giảm giá.

Trước kia đều là Lưu Thanh dẫn cô đi mua mua mua, quan niệm tiêu phí tiền của Hứa Như đều là do sự ảnh hưởng của cô ấy.

Bây giờ chỉ có một mình, cô cứ đi lung tung.

Bước chân dừng ở một cửa hàng bán quần áo nam, ma-nơ-canh nam đang bận chiếc áo sơ mi màu xanh ngọc ở cửa đã hấp dẫn tầm mắt của cô.

Lúc đi vào, nhân viên tư vấn ra chào đón rất nhanh.

“Xin chào cô, cô mua quần áo cho bạn trai hả?”

Hứa Như dừng lại một chút rồi gật đầu.

Ở đây là cửa hàng quần áo nam, cũng không có bán quần áo của nữ.

“Cô hãy xem kiểu dáng mới nhất của cửa hàng chúng tôi.”

Ánh mắt của Hứa Như vẫn luôn dừng trên chiếc áo sơ mi kia, nhân viên tư vấn lập tức lấy áo sơ mi đến.

“Cô thật là có mắt nhìn, đây là kiểu dáng mới nhất trong tháng này của cửa hàng chúng tôi, vẫn luôn là sản phẩm có lượng tiêu thụ cao nhất trong cửa hàng.”

Hứa Như cầm cái áo lên, chất liệu bằng sợi tổng hợp khi sờ vào tạo cảm giác rất thoải mái, thiết kế màu sắc đơn giản nhưng lại tinh tế, mỗi một chi tiết nào cô cũng thích.

Trong đầu của cô đang phác họa dáng vẻ khi Lý Thế Nhiên mặt vào, hình như cũng không tệ.

Nhà họ Lý có không ít nữ trang đều là do Lý Thế Nhiên đặt mua, cô chưa mua cho anh bất kỳ thứ gì, chẳng bằng bây giờ mua chiếc áo sơ mi này cho anh đi.

Chỉ là khi nhìn thử giá tiền, Hứa Như liền ngây dại.

Nhìn mấy con số không này khiến cô hơi rối rắm.

Một trăm năm mươi triệu?

“Cô ơi, hôm nay đang có chương trình giảm giá 10%.” Nhân viên tư vấn nhắc nhở.

Bởi vì vẻ mặt kinh ngạc của Hứa Như, cho nên giọng nói của nhân viên tư vấn đã không quá thân thiện.

Hứa Như tính thử một chút, cho dù giảm giá mười phần trăm thì cái kia cũng phải một trăm ba mươi lăm triệu nha.

Cô không có thẻ tiền lương, làm sao mua đây?

Sờ lên túi xách, nhớ đến tấm thẻ đen của Lý Thế Nhiên, thôi bỏ đi, cũng không biết là anh ấy có thích hay là không, nếu như không thích thì cô sẽ đau lòng lắm.

Nghĩ như vậy nên Hứa Như bỏ cái áo sơ mi xuống, ở bên cạnh có một người đàn ông đi tới nhận chiếc áo sơ mi rất nhanh: “Để tôi thử món này.”

Không bao lâu sau người đàn ông bước từ trong phòng thử quần áo ra, vóc dáng của anh ta dường như cũng không khác gì so với Lý Thế Nhiên, ngoại trừ thấp hơn một chút, sau khi mặc lên người thì chính xác là trông đẹp cực kỳ.

“Thưa cô, áo sơ mi này không còn hàng nhiều lắm, cô cần size nào, nếu không thì để tôi đi xem trước giúp cô.” Nhân viên tư vấn nhìn ra tâm tư của Hứa Như, lại hỏi một lần nữa.

“Size L đi.”

“Thưa cô, chỉ còn có một cái cuối cùng.”

Hứa Như gật đầu, vẫn là quyết định mua.

Chỉ là đang lục lọi ở trong túi, hình như là cô đã bỏ thẻ ở trong nhà rồi…

Hứa Như ngẩng đầu lên nhìn nhân viên tư vấn, thanh toán điện thoại của cô cũng không liên kết với cái thẻ ngân hàng đó.

“Trước tiên cô có thể giữ lại cho tôi không?” Hứa Như hỏi.

“Cô à, chúng tôi là hàng có sẵn, không giữ lại.” Nhân viên tư vấn xụ mặt.

Hứa Như không khỏi bĩu cái môi nhỏ, vậy thì lần sau lại đến mua thôi.

Lúc này ở phía sau lưng truyền đến tiếng bước chân, có một cái thẻ đen đưa qua.

Hứa Như quay đầu lại, lúc nhìn thấy Lý Thế Nhiên thì ý cười ở đáy mắt lan tràn ra.

“Sao nhanh như vậy mà anh đã tới rồi?” Hình như là cô cũng chưa đi dạo bao lâu mà.

“Muốn nhìn thấy em sớm một chút, một phút cũng không dám chậm trễ.” Lý Thế Nhiên cong môi lên, quẹt thẻ và ký tên rất nhanh.

“Mua quần áo cho anh à?” Anh xách cái túi, còn chưa nhìn qua kiểu dáng của quần áo.

“Ừm, không biết là anh có thích hay không, nếu như không thích thì anh chọn tiếp đi.” Hứa Như lại muốn lấy ra.

Lý Thế Nhiên đè tay của cô lại, môi mỏng hôn lên mi tâm của cô: “Do em chọn thì cái gì anh cũng thích.”