Trước ngày cưới, Leah đã viết thư tuyệt mệnh. Khi những dòng chữ dần lấp đầy mảnh giấy da giòn, trái tim nàng ngân vang một giai điệu u sầu.
Nàng chắc chắn mình sẽ chết sau đêm đầu tiên kết hôn. Một cô dâu tự sát sẽ mang lại sự ô nhục cho gia đình nàng. Nhưng một cái chết nhục nhã, đáng khinh chính là thứ mà nàng mong muốn nhất.
Cái chết.
Đó có phải điều mà nàng xứng đáng nhận được không? Một kết cục bi thảm cho một nàng Công chúa đã cống hiến cả cuộc đời cho đất nước và gia tộc? Những nỗ lực và thành tựu của nàng đã biến thành tro bụi kể từ cái ngày mà gia đình nàng đã bán nàng đi như một món hàng chỉ để đổi lấy sự giàu có. Không quan trọng nàng đã cố gắng thế nào, cuối cùng thì nàng cũng chỉ là một công cụ phục vụ cho lợi ích của người khác.
Ồ, nhưng cái chết sẽ là một lối thoát ngọt ngào khỏi cuộc sống mà nàng sắp phải đối mặt.
Chang Jeong Baek, người đàn ông đã hứa hôn với nàng, thậm chí tuổi của ông ta còn có thể dễ dàng trở thành cha nàng. Tuy nhiên dù có cự tuyệt thì nàng cũng không có lựa chọn nào khác. Người đàn ông này có quyền lực kinh khủng đến nỗi cha mẹ nàng không thể từ chối việc dâng hiến nàng. Ngay từ đầu bọn họ có do dự không?
Khi Hoàng gia chấp nhận lời cầu hôn của Chang, Leah đã thề sẽ trả thù bằng cách làm hoen ố món hàng chất lượng cao đã được Hoàng gia chuẩn bị, là chính bản thân nàng. Đây là cách trả thù duy nhất mà Leah có thể làm, trong tình trạng bất lực lúc này.
Ngựa đã được buộc yên. Hôm nay nàng sẽ đến lãnh thổ của Chang, nơi đám cưới sẽ diễn ra.
Việc sắp xếp đã được thực hiện mà không cần đến ý kiến của nàng. Trong những ngày sắp tới, Leah đã hình dung trong đầu những việc sẽ xảy ra. Sau chuyến hành trình kéo dài ba tuần trong cỗ xe, nàng sẽ đến Oberde. Ở đó, nàng sẽ trao lời thể cùng lão Chang, trao nhau nụ hôn thề nguyện và… qua đêm với ông ta.
Khuôn mặt phấn khích của Chang Jeong Baek khi nghĩ đến việc chạm tay vào cô dâu mới trẻ trung của hắn hiện lên trong tâm trí Leah.
Những cơn rùng mình khó chịu chạy dọc sống lưng nàng, cảm thấy ghê tởm khi nghĩ đến kẻ trông như một con cóc, cưỡi lên cơ thể nàng.
Nhưng Leah đã làm điều không thể thay đổi được. Sau đêm đầu tiên, Chang sẽ phát hiện ra người vợ mới của hắn đã bị thất tiết.
Trinh tiết của cô dâu ở Estia được coi là quan trọng hơn mọi thứ. Chang sẽ rất tức giận vì bị xúc phạm khi biết hắn đã phải trả rất nhiều của cải để mua một cô dâu không còn trong trắng như thế này.
Hắn không phải loại đàn ông dễ chọc vào. Quyền lực của hắn ta lớn đến mức những kẻ man rợ ở ngoại biên. Hơn nữa cơn thịnh nộ của hắn đủ để bóp nghẹn giới quý tộc ở thủ đô. Khi đó Hoàng gia vốn đã mất hết quyền lực chỉ còn là một cái vỏ xa hoa, sẽ phải chịu một số phận khủng khiếp dưới cơn thịnh nộ của Chang. Họ sẽ phải nôn ra nhiều hơn những gì nhận được từ hắn, chỉ để dập tắt cơn giận của hắn.
Và Leah sẽ bị gạch tên khỏi Hoàng tộc, mãi mãi bị kết án là tội nhân bôi xấu danh dự Hoàng gia.
Đó là một kết cục hoàn hảo. Điều không may duy nhất là Leah sẽ không thể tận mắt chứng kiến sự sụp đổ của Hoàng gia. Bởi vì khi đó nàng đã là một cái xác lạnh ngắt rồi.
“Thưa Công chúa, đây là giấy tờ kết hôn.”
Ngay trước khi rời khỏi Estia, người phục vụ đã đưa giấy tờ cho Leah ký tên. Không chút phản kháng, nàng viết tên mình lên giấy.
[Leah de Estia]
Chữ ký xa hoa giống hệt chữ ký nàng để lại trên mảnh giấy mình viết. Những chữ đen trên mặt giấy trắng rõ như màn đêm.
Khi nàng đặt bút xuống, Nữ Bá tước Melissa đứng bên cạnh nàng đã bật khóc. Ngay khi đó, những phụ nữ đang kìm nước mắt cũng bắt đầu đồng loạt nức nở. Ngay cả người phục vụ cũng lộ ra vẻ mặt buồn bã.
Mọi người đều đau buồn cho nàng, nhưng Leah vẫn bình tĩnh. Nàng nhẹ nhàng đặt tờ giấy xuống và ngồi thẳng lưng.
“Dừng lại đi. Ta phải đi rồi. Không còn thời gian để kéo dài nữa.”
“Công chúa…”
“Leah!” Một giọng nói khẩn cấp vang lên. Leah dừng bước và từ từ quay lại, một người thanh niên đúng như dự đoán của nàng đang thở hổn hển tiến về phía nàng.
Hoàng Thái tử của Estia, Blair.
Nhìn người em trai cùng cha khác mẹ với mái tóc bạc rực rỡ, Leah mỉm cười thanh thản. Một trong số ít những lợi ích của cuộc hôn nhân khủng khiếp này là nàng không cần phải gặp lại Blair nữa.
Blair ra hiệu cho những người hầu và kỵ sĩ dừng việc chất đồ lên xe ngay lập tức. Trước sự phô trương quyền lực ngạo mạn của hắn, Leah chỉ nhìn thẳng vào Blair. Cảnh tượng nàng không còn né tránh ánh mắt hắn như trước đây khiến Blair cười khàn.
“Tốt, tốt, tốt. Chẳng phải một con điếm đã câu được một con cá lớn sao. Có vẻ bây giờ cô ta tự cho mình cao hơn người khác rồi.”
Đó là một lời nhận xét thiếu phẩm cách, giống như lời của một người bán hàng ven đường vậy. Nhưng vì nàng sẽ không phải đối mặt với hắn ta nữa, bây giờ nàng sẽ rời khỏi nơi đây, Leah đáp lại mà không có chút kích động.
“Vui lòng tránh sang một bên. Nếu trì hoãn thêm nữa thì tôi sẽ không thể ra khỏi thủ đô khi trời tối.”
Đây không phải là phản ứng mà hắn mong đợi. Sự thờ ơ của nàng khiến hắn hoảng hốt và đưa tay lên với vẻ mặt nhăn nhó. Thay vì nao núng, Leah lại lạnh lùng đáp lại người đàn ông đang định tát vào má nàng.
“Bây giờ tôi là tài sản của Chang Jeong Baek. Cậu có dám làm hư hại tài sản của ông ta không, em trai?”
** Còn tiếp **