Hôn Nhân Bất Đắc Dĩ

Chương 338: Chẳng lẽ... anh ấy đang đợi mình?






Cô ta không ngừng tự nhủ rằng mình chỉ đang dùng bản quyền của công ty hợp tác cùng lao động phổ thông mà thôi, chứ không phải là đang xâm phạm quyền tác giả.



Nhà thiết kế giao bản vẽ cho công ty tương đương với giao bản quyền cho công ty rồi, công ty muốn dùng thế nào là quyền của công ty.



Nếu công ty đạt lợi nhuận cao thì Amphile càng phát triển; Amphile phát triển thì nhà thế kế và nhân viên sẽ nhận lương cao hơn, đãi ngộ tốt hơn.



Cô ta chỉ đang làm tất cả vì công ty, chỉ đang suy nghĩ cho tất cả nhân viên mà thôi.



Với chiêu ám thị tâm lý này, An Nina không những không ngừng tay mà còn phát triển theo chiều hướng tệ hại hơn, ngày càng lớn lối hơn.



Can không chỉ giỏi thiết kế mà còn đần độn, không quan tâm hỏi han bất cứ điều gì nên An Nina càng không thèm nể nang.



Nhờ có Can, Amphile nhanh chóng trở thành nhà thiết kế lễ phục đứng đầu toàn cầu. Nhưng An Nina lại không ngờ rằng, Amphile thành tại Can, bại cũng tại Can.



Lần này bị mời đến đồn cảnh sát đã khiến cô ta nhận thức được nguy hiểm đến gần, cho thấy Amphile sẽ tiếp tục gặp rắc rối.







Can và LM đều trở thành những quả bom hẹn giờ có thể hủy diệt Amphile bất kỳ lúc nào.



An Nina không cho phép niềm kiêu hãnh và tâm huyết trong nhiều năm qua của mình bị quật ngã như vậy.



Nên cô ta quyết định đi tìm Tư Thành.



Người duy nhất có thể giúp cô ta giải quyết khó khăn này.



"Cô không xứng nhắc đến tên em ấy", giọng nói lạnh lẽo như gió mùa đông của anh cắt ngang luồng suy nghĩ của An Nina.



Ngay khi cô ta cho rằng anh sẽ nổi cáu, Tư Thành lại phất tay rời đi.



An Nina muốn đuổi theo nhưng lại bị ánh mắt của anh khiến cho không còn dũng khí.



Chỉ đành sững người tại chỗ hồi lâu mới hoàn hồn.



"Tiêu Minh!", thấy Tiêu Minh đi ra, An Nina vội chạy đến hỏi: “Anh Thành và Phương Hạ của LM thật sự là một đôi sao?"



Anh ta dửng dưng đáp: “Xin lỗi cô, đây là chuyện riêng của sếp, tôi không biết”.



"Anh là trợ lý đắc lực của anh ấy, làm sao mà không biết?"



Tiêu Minh vẫn lãnh đạm nói: “Cô An cũng biết tính sếp thế nào, tôi xin khuyên cô đừng nên hỏi nhiều”.



Rồi cũng nhanh chóng rời đi.



Để lại An Nina nghiến răng kèn kẹt tại chỗ, trên gương mặt âm u là vẻ không cam tâm.



Vì sao chứ?



Cô ta chờ đợi Tư Thành ngần ấy năm, phải khó khăn lắm mới trở thành người phụ trách chính của Amphile. Tất cả đang đi theo hướng vô cùng tốt đẹp, vì sao người mà cô ta yêu thích nhiều năm qua lại bị một kẻ khác giành mất?



Nếu là ai khác thì thôi đi, nhưng cố tình lại là Phương Hạ của LM!



An Nina càng nghĩ càng thấy uất nghẹn, hai mắt trở thành vực sâu.



Phải mất một thời gian mới ổn định lại tâm trạng, cô ta đi xuống lầu, bất ngờ thấy xe của Tư Thành còn đậu bên ngoài.



Chẳng lẽ... anh ấy đang đợi mình?



An Nina kích động chạy đến, vừa nhìn thấy bóng người cao ngất đứng bên xe thì toan mở miệng, nào ngờ chưa kịp phát ra âm thanh nào thì đã bị người thít chặt cổ họng.



"Khụ khụ--- khặc--- anh... anh Thành...”, An Nina kinh hoàng nghẹn ra.



Sắc mặt Tư Thành như đám mây đen kịt, mắt như lưỡi dao sắc lẻm lụi thẳng vào trái tim cô ta.



An Nina cứng đờ như pho tượng, mặt mũi đỏ bừng vì hít thở không thông.



"Tôi cảnh cáo cô lần cuối, còn táy máy tay chân nữa thì đừng trách sao tôi cho cô vào tù sống nốt quãng đời còn lại", anh vứt cô ta ngã sõng soài ra đất rồi lạnh lùng đi mất.

Khi Tư Thành về đến nhà đã là gần mười hai giờ đêm.


Hạ Phương đã đánh răng rửa mặt, lên giường đi ngủ.