Hôn Luyến [ABO]

Hôn Luyến [ABO] - Chương 10




Nghe được giọng nói mơ màng buồn ngủ của Hi Hòa, Diệp Dung Sâm cảm thấy một cỗ dục hỏa khó tả chạy tán loạn trong lòng, hắn cắn nhẹ vào phần gáy trắng mịn, có chút nóng vội mà kéo quần của Trình Hi Hòa xuống, tính khí nóng rực chen vào phần đùi non mềm mại.



“Dung Sâm…”



Trình Hi Hòa quay đầu, Diệp Dung Sâm hôn lên đôi môi đỏ mọng của cậu, “Hi Hòa, kẹp chặt chân một chút…”



“Tôi nghĩ muốn em, em chịu được không…” Trình Hi Hòa bị dục vọng nóng bỏng cọ đến khó chịu, “Chưa tới kỳ phát tình thì không dễ bị đánh dấu…”



Diệp Dung Sâm đương nhiên biết, nếu Omega không ở trong thời kỳ phát tình thì sẽ không dễ bị đánh dấu. Nhưng Trình Hi Hòa đã thành niên, thời kỳ phát tình lại chậm chạp chưa đến, cái này thuộc về tỉ lệ hiếm có. Nói khác đi là nếu hắn không khống chế được mà mở ra khoang sinh sản, cũng giống như là cưỡng ép đánh dấu, chuyện này sẽ khiến Trình Hi Hòa rất đau khổ.



“Hi Hòa, chờ đến kỳ phát tình của em đến, tôi sẽ đánh dấu em, có được không?” Diệp Dung Sâm rất ít khi đưa ra lời hứa hẹn, bởi vì lý trí nói cho hắn biết, hứa hẹn cũng là một thứ nguy hiểm, nhưng lần này không đợi được mà nói ra lời hứa hẹn với Trình Hi Hòa.



“Được…”



Trình Hi Hòa cảm nhận được buồng tim của mình như sắp nhảy ra ngoài, cậu cũng đã trưởng thành được hai năm rồi, không biết vì sao thời kỳ phát tình lại tới muộn hơn so với các Omega thông thường. Có điều, gần đây thời gian cậu ở bên Dung Sâm cũng dài rồi, cậu có cảm giác mơ hồ rằng khoảng cách đến thời kỳ phát tình sẽ không còn xa.”



“Hi Hòa ngoan, đêm nay, tôi sẽ không vào trong, trước hết để cho em quen một chút đã.”



“Sự nhẫn nại của Diệp Dung Sâm cũng sắp đến cực hạn, hắn dùng tay chọc đến khi dịch ruột non thấm đẫm khe nhỏ, “rất ẩm ướt, muốn để tôi tiến vào rồi?”



“Dung Sâm, mau vào, xin anh…” mặc dù đã hạ sốt nhưng nhiệt độ cơ thể Trình Hi Hòa vẫn cao hơn so với bình thường, “Bên trong đã ướt nhiều rồi…”



Diệp Dung Sâm gạt nhẹ dịch nhờn tràn đầy trong lỗ thịt, quy đầu to tròn chậm rãi mở rộng miệng huyệt, chỉ có mới tiến vào một chút Trình Hi Hòa đã cảm thấy hậu huyệt như muốn nứt ra, “ư…”



“Đau lắm à?”Diệp Dung Sâm biết để Trình Hi Hòa lập tức tiếp nhận vật lớn như vậy có hơi khó khăn, hắn đau lòng hôn một cái lên gò má ướt nhẹp. “Em thả lỏng một chút.”



Hung khí dữ tợn đáng sợ vẫn còn một đoạn dài chưa đưa vào, tuy rằng cơ thể Omega trời sinh là để hưởng thụ tình ái nhưng Dung Sâm nhỏ thực sự to quá. Trình Hi Hòa vẫn nén nước mắt ở viền mắt đến khi đối phương hoàn toàn sát nhập không chịu được nữa mà chảy xuống, “Đau quá…lớn quá…”



Hậu huyệt chưa từng được thăm hỏi vừa hẹp lại chặt, người khó chịu không chỉ có mình Hi Hòa, Diệp Dung Sâm cũng rất khó chịu, “Hi Hòa, thả lỏng một chút, em làm tôi gãy mất.”



“Không, không phải…Dung Sâm, đừng động,…” Trình Hi Hòa cảm giác còn chưa vào sâu đã có xu hướng co rút chậm rãi, “Sẽ bị phá vỡ mất…”



Giọng nói cầu xin của Trình Hi Hòa lại giống như độc dục, Diệp Dung Sâm đẩy cái mông trắng nõn ra, hơi rút phần gốc ra sau đó lại liều lĩnh thúc vào thật sâu, thúc đến mức Trình Hi Hòa vỡ òa không ngừng, “hỏng mất, em sẽ hỏng… đừng aa!” Dung Sâm đừng….”



“Hi Hòa, em kẹp chặt quá…” Diệp Dung Sâm giữ vững lấy eo nhỏ run rẩy của Hi Hòa, khẽ cười nói, “Cái mông run đến lợi hại, thích vật này của tôi sao?”




“Dung Sâm, sâu quá… sắp đỉnh tới…” Trình Hi Hòa khó chịu, quấn chặt lấy người dưới giường.



Diệp Dung Sâm liếm liếm đôi môi khô ráo, bỗng rút toàn bộ tính khí ra, ngay cả chỗ sâu trong khe thịt cũng đều bị rút ra, hắn lật người Trình Hi Hoà mở ra cặp đùi thon dài, tinh dịch từ trong lỗ thịt rỏ rỉ chảy xuôi xuống.



Không đợi đối phương kịp phản ứng, Diệp Dung Sâm thô bạo nhưng cũng không mất đi sự dịu dàng, giữ chặt thắt lưng, đem hung khí đang sẵn sàng xuyên xuống dưới đáy đường ruột, Trình Hi Hòa chìm trong khoái cảm hai mắt trợn to, đôi môi đỏ mọng mở hờ, không phát ra được nửa lời nào, cảm thấy cả người chìm sâu vào trong ham muốn hỗn loạn.



“Hi Hòa, lại thả lỏng chút đi…” thân làm Alpha bản năng khiến Diệp Dung Sâm không khống chế được mà hung hãn xuyên vào thật sâu trong cơ thể Hi Hòa, “Tôi sẽ không làm đau em đâu.”



“Không, a…. Dung Sâm, sâu quá…..” Trình Hi Hòa vô lực ôm lấy cổ Diệp Dung Sâm, “Sâu hơn chút nữa…. bên trong lại thêm một chút ưm….”



Khe nhỏ nóng rực kẹp chặt lấy tính khí đến tê dại, Diệp Dung Sâm dựa vào chút lý trí còn sót lại cẩn thận từng chút một tránh mở ra khoang sinh sản của Trình Hi Hòa, nếu như lát nữa không khống chế được mạnh mẽ mở ra sẽ không tốt.



“Thật thoải mái, Dung Sâm…aaa… thật lớn, căng kín rồi..”



Hi Hòa lúc chìm trong tình ái rất quyến rũ, cứ cuốn lấy Diệp Dung Sâm nhiều lần, suýt chút nữa khiến hắn không nhịn được mà tiến vào, cũng may khi đến cửa thì lập tức tỉnh táo lại. Tuy nói chỉ cần không đánh trực tiếp đến khoang sinh sản, sẽ không dễ dàng đánh dấu hoàn toàn, nhưng không sợ vạn nhất, chỉ sợ một phần vạn, Diệp Dung Sâm không muốn tại tình huống mơ mơ màng màng này mà hoàn toàn đánh dấu Trình Hi Hòa. Xem Trình Hi Hòa đáng yêu như vậy, đáng giá được hưởng sự tốt nhất.




Diệp Dung Sâm rất muốn Trình Hi Hòa nhiều lần, nhưng thể lực Omega đến cùng cũng không thể bằng Alpha, đái khái làm được đến lần thứ ba cũng là lúc thể lực không chống đỡ nổi nữa, phía sau đều làm xong trong trạng thái hôn mê.



Lúc Trình Hi Hòa trở lại trường học, không ít bạn học phát hiện mùi cơ thể mãnh liệt, tuy rất khó có thể biết được mùi trên người rốt cuộc là của người nào chiếm lấy Omega này nhưng Trình Hi Hòa là vợ Diệp Dung Sâm, chuyện này mọi người đều biết, cho nên mùi trên người cậu chỉ có thể là của Diệp Dung Sâm.



Bố Diệp cuối cùng cũng quyết định thuê Ngụy Thất. Chuyện này ông chưa nói cho mẹ Diệp, nếu như bà biết nhất định sẽ kiên quyết phản đối. Nhưng nói cho cùng ông thế nào cũng một có một nửa là thương nhân, nếu như nói Ngụy Thất là một luật sư có năng lực, khả năng của cậu mang đến quyền lợi cho “Hợp tác Four Season” ông tại sao phải không nhận?



Lúc ở mỹ Ngụy Thất là con át chủ bài cho những án kiện tài chính, trước đây có nhiều cái án kiện liên quan đến ngân hàng, tài chính quốc tế đều là trải qua trên tay cậu, hơn nữa còn chưa thua kiện lần nào, có thể nói danh tiếng đã vang xa. Vậy nên dù cho Ngụy Thất còn chưa xuất hiện ở “Hợp tác Four Season” những tin đồn về cậu cũng đã sôi lên sùng sục, dường như tất cả mọi người đều rất mong chờ vị luật sự cao cấp mà công ty mới thuê được.



Ngày đầu tiên Ngụy Thất đến công ty báo cáo, không ít người vây xem bên ngoài phòng làm việc của bố Diệp, bọn họ đều muốn xem xem Ngụy Thất trong truyền thuyết này là người như thế nào.



“Đã lâu không gặp.”



“Quả thực là đã lâu không gặp bác Diệp.”



Năng lực nói chuyện chuyên nghiệp, đơn giản, bố Diệp rất tán thưởng Ngụy Thất, cái cần của thanh niên chính là nhiệt tình, nhưng từ phương diện tìm cảm mà nói thì ông không thích Ngụy Thất, nhất là không đồng ý cậu ở bên Diệp Dung Sâm.



“Hợp đồng công việc cậu chắc phải xem qua rồi chứ? Nếu như không có vấn đề gì, cuối tuần cậu có thể bắt đầu đi làm, chỗ làm việc của cậu, công ty cũng sắp xếp xong xuôi rồi.”




Ngụy Thất đối mặt với công việc luôn là bộ dạng bình thản, tự tịn, “Nếu như bác không ngại, ngày mai cháu có thể bắt đầu làm việc luôn.”



Bố Diệp gạt tay một cái nói, “Không vội, cậu mới từ Mỹ về, cần điều chỉnh chênh lệch giờ giấc một chút.”



“Vậy được, cháu sẽ để cuối tuần bắt đầu.” Ngụy Thất cũng không cự tuyệt ý tốt của bố Diệp.



“Đợi chút nữa tôi phải đi gặp khách hàng, không có thời gian chiêu đãi cậu, nếu như cần tham quan công ty, cứ tùy thích nhé.”



“Bác Diệp.”



“Ngụy Thất, ở công ty vẫn nên gọi tôi là luật sư Diệp thì tốt hơn.” Bố Diệp cự tuyệt ý đồ làm quen của Ngụy Thất.



Khuôn mặt khôn ngoan của Ngụy Thất thoáng cứng đờ, nhưng lập tức lại lộ ra vẻ mặt tươi cười, “Luật sư Diệp, cháu là muốn hỏi, tối nay bác có rảnh không? Cháu muốn hẹn bác với Dung Sâm cùng ăn cơm tối.”



“Dung Sâm kết hôn rồi, e là không tiện ăn cơm cùng cậu.”



Diệp Dung Sâm kết hôn rồi?”



Ngụy Thất giật mình, không thể tin giật giật khóe môi, “Không thể.”



“Mặc kệ cháu có tin hay không, Dung Sâm cũng kết hôn rồi, đối với tình cảm của cậu cũng không có quyến luyến gì, hi vọng những gì giữa cậu với Dung Sâm trước đây có thể phân rõ giới hạn.” Bố Diệp muốn thức tỉnh Ngụy Thất, “Chuyện này đối với cả nó và cậu đều là chuyện tốt.”



Ngụy Thất không biết mình đã ra khỏi công ty như thế nào.



Đi tới bãi đỗ xe, cậu cúi người xuống, đỡ hai đầu gối, hít thở từng hơi một.



Tứ chi trắng bệch, tay chân tràn đến cảm giác lạnh lẽo khiến cậu rét run, đưa tay sờ lên hai gò má, là nóng, lại tàn nhẫn đấm một cái xuống nền xi măng xù xì, máu trào ra từ vết thương là đau.



Tất cả này đều là thật.



Diệp Dung Sâm kết hôn rồi cũng là thật.