Hỗn Độn Đại Chúa Tể

Chương 171: [Phía Trước Di Tích] Khảo Hạch




Lúc này, bỗng nhiên từ trên trời cao phát ra một thanh giọng cao trầm:" Kẻ náo loạn di tích Thần Vẫn sẽ bị bỏ đi tư cách khảo thí tham dự..."

Cùng lúc đó trên không cũng xuất hiện bảy lão giả mặc áo bào đủ sắc từ xanh đỏ tím vàng trắng đen hồng xám các loại. Mộng Vô Kỵ kế bên thấy vậy liền giải thích :" Thất thánh của Thiên Cơ Các cũng đã xuất hiện rồi, chuyện tới đây thôi đừng gây chuyện nữa..."

Lâm Thần nghe tới ba chữ [ Thiên Cơ Các ] liền kinh ngạc nói:" Thiên Cơ Các, hạ giới cũng có tự này lâu các... Tiền bối, rốt cuộc Thiên Cơ Các này có lai lịch thế nào vậy ?"

Mộng Vô Kỵ trả lời:" Chuyện này ta cũng không rõ, họ là một thế lực rất thần bí, dù là ngũ đẳng thế lực của Thương Khung Đại Lục này hợp lại cũng không đấu lại bọn họ. Thi thoảng họ xuất hiện ban phát cơ duyên cho các võ giả và cũng là người chấp chưởng di tích Thần Vẫn này...''

Mộng Thiên Nguyệt nói:" Ta từng nghe phụ thân nói về Thiên Cơ Các này nghe nói họ đến từ một không gian khác cao cấp hơn chúng ta..."

Lâm Thần gật đầu không nói gì hết á, bởi trong tiền kiếp ở thượng giới có một thế lực thông thiên am tường vạn vật, hành tung vô cùng bí ẩn nhưng không thù địch bất cứ ai nhưng cũng không ai dám đối với bọn họ bất kính, gặp phải còn phải khiêm nhường vài phần, trùng hợp bọn họ cũng là Thiên Cơ Các.

Lộ Thanh thấy nhóm người này xuất hiện cũng đem vẻ ngạo mạn cất đi hung hăm nhìn về phía Lâm Thần sau đó quay lưng bỏ đi, Lâm Thần cũng không để ý tới hắn. Lúc này, vị lão giả mặc áo bào đen nói:" Các võ giả tứ phương ngũ châu nay đã tập họp đầy đủ ở đây thi sáng sớm ngày mai, tập trung tại ngọn núi kia bắt đầu sàn lọc. Năm nay, Các chủ có lệnh chỉ có năm ngàn võ giả, một ngàn Tôn Vũ Cảnh đỉnh phong, một ngàn võ giả tu vi Tôn Vũ Cảnh và còn lại là các giả có tu vi Thiên Vũ Cảnh. Dưới Thiên Vũ Cảnh không được đi vào Thần Vẫn Di tích."

Một số tu sĩ nghe xong tỏ vẻ ngao ngán chán nản do tu vi không đủ, người thì may mắn hoang hỉ, tất cả đều mong chờ vào ngày mai. Lâm Thần cùng nhóm người quay lưng rời đi trở về khách trọ nghỉ ngơi cho cuộc chọn sàn lọc ngày mai.

Sáng hôm sau, mặt trời chưa kịp ló dạng thì đã có rât nhiều tu sĩ tụ tập ở dưới chân núi, lúc này mặt trời dần ló dạng, các vị thánh giả cũn đã xuất hiện từ trên cao họ ném xuống năm cây cột màu sắc khác nhau, một lão thánh giả giải thích :" Đây Khí Trắc Trụ, mỗi trắc trụ sẽ chọn 1.000 người hợp quy cách. Cuộc sàn lọc thứ nhất bắt đầu... "

Dứt lời bảy vị thánh giả đều phóng uy áp bản thân xuống toàn bộ tu sĩ có mặt tại hiện trường, một lão giả nói:" Bài khảo thí bắt đầu, hãy chịu uy áp dưới bọn ta mà đi đến đánh dấu lên Khí Trắc Thạch, cứ cách 10 hơi thở bọn ta sẽ tăng lên độ khó, cho đến khi đủ lượng người quy định !"

Lâm Thần bình chân như vãi mĩm cười nói:" Rất nhanh và gọn lẹ, đám người Thiên Cơ Các này làm rất tốt... Đợi thêm một lúc nữa chúng ta hãy đi không cần phải tranh đấu, càng lâu càng có lợi cho tu luyện!"

Hắn nói với Mộng Thiên Nguyệt cùng Lý Sơn, cả hai đều gật đầu không ngửng dùng tu vi cảm thụ uy áp đang đè chĩu trên vai. Còn những người khách thì không ngừng tranh thủ từng bước đi lên, uy áp càng ngày càng lớn nhưng cũng có vài người thành công xông qua... Qua hơn hai canh giờ, số người thông qua chưa đến hai ngàn người, nhóm Lâm Thần vẫn chưa động tĩnh gì, lúc này cơ thể Lý Sơn khẽ bốc lên một cỗ lực lượng bức bách tu vi liền đột phá Thiên Vũ Cảnh tam trọng, Lâm Thần gật đầu hài lòng bảo hắn lên phía trước được rồi a, hắn gật đầu làm theo, lúc này nhóm Dương Tuyết Vân, Mộng Thanh Dương không chịu nổi đã tiến về phía trước dành được một danh ngạch. Chỉ còn Lâm Thần và Mộng Thiên Nguyệt vẫn còn đứng tại vị, lúc này đã qua thêm hai canh giờ nữa, số người đã đạt tới bốn ngàn người... Khi sắp tới năm ngàn người thì, Lâm Thần ra hiệu Mộng Thiên Nguyệt nên đi rồi, nàng mĩm cười đồng ý, lúc này uy áp đã đạt tới gần như đỉnh điểm, những người còn trụ vững tới bây giờ đa phần đều là tinh anh của tinh anh. Các lão giả trên cao không ngừng cảm thán, đây là thí luyện nhưng cũng là một cơ hội tu luyện nếu biết cách nắm bắt và thực hiện đúng. Những người không chịu được liền bị đào thải ngay sau đó, bởi thay vì thua ở đây còn hơn mất mạng bên trong Thần Vẫn di tích.

Không tới mười phút, Lâm Thần cùng Mộng Thiên Nguyệt đã tới chỗ Khí Trắc Thạch đánh dấu thành công, vừa khéo đủ số lượng năm ngàn người như quy định. Bảy lão giả gật đầu thu hồi uy áp, thông báo kết thúc cuộc thi và những người thành công vượt qua khảo hạch, liền nhận lấy thẻ bài thân phận ngày mai liền có thể tại đây tiến vào di tích, người không liền quan lập tức rời đi.

Qua cuộc khảo thí, tuy tu vi không nâng lên được nhưng thể chất cũng tăng lên một cảnh giới nhỏ, đã đạt cực hạn thể tu tại Phàm nhân hạ giới, đồng thời [Huyễn Ảnh Bộ] cũng đạt tới tiểu viên mãn cách đại viên mãn liền không xa, Lâm Thần nhìn qua Mộng Thiên Nguyệt thì phát hiện tu vi hồn lực của nàng cũng đã tăng lên không ít, đạt tới tiêu chuẩn cửu phẩm chỉ cần độ qua hồn kiếp liền chính thức bước vào cửu phẩm, Hồn Anh cũng dần dần hình thành. Do nàng không tu luyện thể thuật chỉ dùng hồn lực cùng linh lực chống lại uy áp vô tình làm hồn linh lực của nàng được rèn luyện.

Thấy tất cả thành viên trong nhóm đều vượt qua thử thách khảo hạch, Thiên Cang và Địa Tạng pháp vương đều rất hài lòng, bọn họ còn biết tận dụng uy áp của bảy vị Thánh giả để tạo bước ngoặc rèn luyện đột phá, nhất định là chủ ý của Lâm Thần, ngày từ lúc gặp mặt bọn hắn đều không nhìn thấu tâm tư của thiếu niên trẻ tuổi này, nhưng như vậy mới có thể làm cho đệ nhất thiên kiêu chi nữ của Lăng Tiêu Điện nghe tin sái cổ thậm chí không dám làm trái ý, khiến hai lão giả có chút dở khóc dở cười.

Ngoài ba người bọn Lâm Thần ra thì Mộng Thanh Dương cùng Dương Tuyết Vân tuy ra sớm nhưng bọn họ cũng có thu hoạch riêng tu vi cũng đạt tới Thiên Vũ Cảnh tứ trọng thiên, nhưng cả hai nếu so với hai con người biến thái trước mặt họ thì tu vi có cao cũng cảm giác đánh không lại, mặc dù họ cũng được mệnh thiên kiêu chi tử nhưng trước mặt họ danh hiệu này có chút gánh không nổi.