FBI WARNING: Cảnh báo có cảnh miêu tả chi tiết công làm với người khác!
"Giám đốc Thích, là U Lan phu nhân gọi riêng cho ngài."
Thích Thủ Lân viết nhưng không ngẩng đầu lên. "Có chuyện gì."
"Đêm nay bà ấy muốn trực tiếp chiêu đãi ngài ở "Ô Kim". Nói là...... muốn trực tiếp xin lỗi ngài." Thư ký Ngô đưa thiệp mời.
"Mấy tháng trước người của bọn họ một khoảng thời gian vẫn luôn gửi thiệp mời như vậy. Nhưng tôi nghe theo chỉ thị của ngài nên nói rằng chúng ta đang bận thảo luận về việc hợp tác với giám đốc Trần nên đã từ chối."
Thích Thủ Lân thở nhẹ một hơi, ném bút sang một bên, tựa lưng vào ghế, nhéo nhéo sống mũi, nhắm mắt lại.
Bà ấy vậy mà lần này trực tiếp ra mặt.
"U Lan phu nhân" là cái tên mà mọi người kính trọng gọi bà. Bà là một nữ beta đã độ chừng bốn mươi hay năm mươi tuổi. Sau khi người chồng già của bà qua đời, bà được thừa hưởng một khối tài sản kết xù. Mặc dù không có con, bà xem tất cả trai bao ở "Ô Kim" là "chim con" của mình—— bà là người sáng lập và là cổ đông lớn nhất của "Ô Kim". Tuy chỉ là một beta, nhưng rất có năng lực, có thể tập hợp tất cả người có thế lực về "Ô Kim", tạo thành một mạng lưới quan hệ khổng lồ. Trên thế giới này có rất nhiều sở thích, sở thích quái đản cũng không ít. Không phải lần nào mọi chuyện đều có thể thuận lợi thông qua trên bàn đàm phán. Ví dụ như vị giám đốc Trần hợp tác lần này, là một tên giỏi đánh Thái Cực quyền mềm cứng đều không ăn. Nếu không phải "U Lan phu nhân" vì Thích Thủ Lân giật dây, đồng ý ở "Bạc phỉ lệ", hơn nữa còn dùng "Tiểu Thạch" mà trình bày một "màn trình diễn" không mấy hoàn hảo nhưng mới mẻ này. Lần hợp tác này e rằng còn lâu mới xong được.
"Đương nhiên là tôi đi." Thích Thủ Lân trả lời.
Ân tình này không có gì có thể đền đáp được.
Những ánh đèn của "Ô Kim" về đêm tỏa sáng thật rực rỡ. Chủ đề trang trí hôm nay là phong cách nhiệt đới từ Nam Mĩ, lấy màu xanh lục làm chủ đạo, bày trí như rừng mưa nhiệt đới. Nhưng mà bắt mắt, lộng lẫy nhất là "nhóm chim con". Vì để hợp với chủ đề, mọi người không hẹn mà cùng hóa trang làn da thành nâu sẫm, như là tắm nắng, còn lấy lông chim và ngọc lục bảo bảo làm phụ kiện. Tất cả đều lộ ra vẻ quyến rũ đầy cám dỗ dưới ánh đèn mờ ảo.
U Lan phu nhân khoác tay Thích Thủ Lân, cả hai chầm chậm đi dạo trong "khu rừng mua nhiệt đới". Thỉnh thoảng, bà ấy gật đầu chào hỏi với những vị khách quen và những chú "chim con" yêu quý của bà.. Nhưng để là người có tư cách đi bên cạnh bà, mọi người đều biết rõ —— đêm nay chỉ có Thích Thủ Lân mới là "khách quý".
"Thật hiếm khi mới gặp được Thích tiên sinh." U Lan phu nhân nhẹ nhấp một ngụm champagne.
"Tôi còn nghĩ rằng, cậu ngay cả cơ hội tạ lỗi cũng không cho cơ đấy."
"Không dám......" Thích Thủ Lân hạ ly thấp hơn so với miệng ly của nàng, chạm khẽ.
"Tôi còn chưa có cơ hội cảm ơn ngài. Nếu không phải ngài cho tôi cơ hội, e rằng chuyện hợp tác với giám đốc Trần khó mà hoàn thành được."
U Lan phu nhân cười nhẹ: "Có thể khiến cho mọi người vui vẻ đến chơi ở ' Ô Kim ', ngoài ra còn có thể càng thuận lợi hợp tác với nhau, là vinh hạnh của tôi. Không biết lần trước cảm nhận của ngài ở "Bạc Phỉ Lệ" như thế nào?" Thích Thủ Lân lựa lời mà nói: "Sở thích đặc biệt của giám đốc Trần...... Tôi có chút thiển cận, không biết cách nào để thưởng thức nó."
U Lan phu nhân vỗ vỗ tay hắn: "Tôi hiểu mà. Mỗi người mỗi sở thích, Thích tiên sinh không cần phải miễn cưỡng. Huống chi chỗ này của tôi có rất nhiều bé "chim con" mới đấy, mong ngài sẽ thích."
Sau Văn Yển, quả thật lâu rồi hắn không làm với ai. Bởi vậy cũng không có gì sai nếu bây giờ hắn tìm đến một giai nhân khác.
Giống như cậu thiếu niên omega trước mặt vậy. So với làn da nâu sẫm do cố tình hóa trang ra của người khác thì làn da của cậu ta rất đặc biệt, cậu ta là người Nam Mỹ chính gốc. Mái tóc vàng nâu hơi xoăn, chiếc mũi nho nhỏ và đôi mắt màu nâu vàng như nai con. Không giống với những "chim con" khác tụ tập thành đôi ba người, cậu ta đứng một mình, cũng không đi tìm khách, trên tay đeo một chiếc vòng gì đó.
"Em là người mới đến, không quen với mọi người lắm......" Thiếu niên tên là Ilica, lúc nói tiếng Trung có chút lẹo lưỡi nên không nghe rõ được, giọng nói nhẹ nhàng mềm mại. Thích Thủ Lân từng đến Nam Mĩ, không bao lâu đã thân thiết với Ilica hơn rất nhiều. Thiếu niên này như một chú chim thật sự, dựa vào người hắn nói chuyện liên tục, như thể tìm được bạn tâm giao thật sự ở một đất nước xa lạ.
Nhưng vẻ ngoài đáng yêu cũng không che giấu được mục đích muốn kiếm tìm nhục dục của cậu ta.
Ilica men theo ngón tay của Thích Thủ Lân từng chút từng chút vuốt ve đi lên chạm vào cổ tay hắn, nhẹ nhàng vuốt nhẹ chiếc vòng có ba hạt đá quý màu xanh, hồng và trắng được đan với nhau. "Tiên sinh, ở quê nhà của em, đây là bày tỏ cho tình bạn...... đây là vòng tay tốt nhất của em đó, tặng cho ngài ạ......" Cảm thấy Ilica câu lấy ngón út của hắn không buông, Thích Thủ Lân hơi hơi nghiêng đầu, hai mắt nhíu lại, cười hỏi: "Chỉ là bạn thôi sao?"
Tuy rằng dưới giường xấu hổ, nhưng lúc lên giường, Ilica lập tức liền bộc lộ nét phóng đãng của người Nam Mỹ chính gốc. Cậu ta xem cổ họng giống như hâu huyệt, khẩu giao một chút liền đạt được khoái cảm. Tinh dịch của alpha chứa nồng đậm tin tức tố, đối với omega mà nói đó như thuốc kích dục vậy. Sau đó cậu ta đỏ bừng mặt, cưỡi lên người Thích Thủ Lân như cưỡi lên thân một chú ngựa hung hãn. Hậu huyệt tham lam mà phun ra nuốt vào dương v*t của alpha, mồ hôi từng giọt từng giọt rơi lên người của Thích Thủ Lân. Thích Thủ Lân vuốt lên đùi thấm đẫm mồ hôi của Ilica thở dốc. Tin tức tố của Ilica mang đến cho hắn cảm giác như nước cốt dừa béo ngậy dưới ánh mặt trời, xua tan đi mệt mỏi mà tận hưởng nó một cách trọn bẹn.
Hắn cũng chả nằm im.
Dường như Ilica sướng quá chịu khổng nổi, cậu ta cúi người xuống, nức nở, đôi mắt như nai con mơ màng và ngấn nước: "Tiên sinh...... Ôm em một cái đi...... Em đau quá......" Đôi môi đỏ thắm tiến đến gần Thích Thủ Lân như muốn hôn.