Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt

Chương 150




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Video quay lại cảnh Thương Diệu Chi đang trong quá trình tham gia bộ môn xe đạp địa hình thì cơ thể đột nhiên run rẩy, sau đó ngã nhào ra đ3ất.

Lúc này mới là hơn năm giờ sáng, trời còn chưa sáng hẳn vậy nên cũng không có quá đông người vây quanh.

đã bất tỉnh.
Cư dân mạng chỉ thấy suốt tảm phút dài đằng đẵng, những nhân viên của tổ chương trình lẫn tổ y tế đi theo đều không có hành động gì9 cả, bọn họ chỉ cười cười nói nói mà thôi.
Có fan hâm mộ muốn xông tới đó nhưng bị người của tổ chương trình quát lớn, kêu đừng có3 làm ảnh hưởng tới việc ghi hình.

Cho tới phút thứ chín thì tổ chương trình mới ý thức được có chuyện không ổn, vội vàng chạy tới 8đó.
Nhưng lúc này đã qua bốn phút vàng để cấp cứu rồi.
Cho dù đã sử dụng máy khử rung tâm tự động nhưng vẫn không có bất kỳ hiệu quả gì cả.
Tổ chương trình không thể lường được chuyện này, cả đám luống cuống hồi lâu mới bấm gọi 115.
Khi xe cứu thương đưa Thương Diệu Chi tới bệnh viện thì đã là 6 giờ 30 phút sáng rồi.
Bên trong video ghi hình là cảnh Thương Diệu Chi ngã trên mặt đất, bất lực giãy giụa tìm người cứu giúp nhưng không có bất kỳ ai ở gần đó đi lên giúp đỡ, mãi cho tới khi anh ta dần lịm đi.
Cảnh tượng ấy khiến cư dân mạng hai mắt đỏ ngầu.
“Tinh Thần Ngu Lạc! Các người là đồ máu lạnh!! Ngay cả Ảnh để thuộc công ty mình mà các người cũng đổi xử như vậy, tôi không thể tưởng tượng nổi những thực tập sinh và những diễn viên có địa vị thấp trong công ty sẽ bị đối xử như thế nào nữa.”
“May mà có thần y, cộng thêm ý chí của Ảnh để Thương đủ mạnh mẽ, bằng không thì anh ấy đã ra đi thật rồi.

Tinh Thần Ngu Lạc, các người có biết mình chính là hung thủ giết người hay không hả?”
“Đừng tưởng rằng Ảnh để Thương tỉnh lại thì không sao nữa, hung thủ chính là hung thủ, @Văn phòng luật sư Tây Phong, kiện Tinh Thần Ngu Lạc phá sản cho tôi, chúng tôi sẽ trả tiền tố tụng cho ảnh để Thương.”
Tất cả các fan hâm mộ đều biết điều khoản hợp đồng của Tinh Thần Ngu Lạc bá đạo tới mức nào.

Tinh Thần Ngu Lạc sẽ chiết khấu 90% tiền cát xê đóng phim của Thượng Diệu Chi, 10% còn lại, Thương Diệu Chi phải nuôi ê-kíp của mình, nuôi trợ lý, thợ trang điểm các kiểu, những việc này Tinh Thần Ngu Lạc đều không hề quan tâm tới.
Mười năm qua, gần như Thương Diệu Chi đã làm không công cho Tinh Thần Ngu Lạc.
“Chấm dứt hợp đồng! Cuối cùng thì anh ấy cũng đợi được tới ngày này, không cần mọi người góp tiền, fan hâm mộ chúng tôi có thể lo khoản tiền này.”
“Chỉ cần văn phòng luật sư Tây Phong có thể giúp đỡ Diệu Chi chấm dứt hợp đồng với Tinh Thần Ngu Lạc, tiền tố tụng không phải là vấn đề.”
“Tôi xem mà bật khóc luôn, thật sự tôi không thể ngờ được một con người đang cố gắng sống sót tiếp nhưng các người lại cắt đứt hy vọng của anh ấy.

@Tinh Thần Ngu Lạc, hung thủ!” Tài khoản Weibo của tổ chương trình Ngôi sao mạo hiểm bị fan hâm mộ report tới mức phải khóa tài khoản.

Đông Vân đọc những bài viết ở trên mạng thì vừa sợ vừa giận: “Sao văn phòng luật sư Tây Phong lại xử lý chuyện này chứ?”
Lúc cô ta ký hợp đồng với Thượng Diệu Chi thì sớm đã điều tra kỹ càng hoàn cảnh gia đình của anh ta rồi.
Khi Thượng Diệu Chi sáu tuổi, nhà máy bố anh ta làm việc xảy ra tai nạn, chân phải của bố anh ta đã đứt trong vụ tai nạn đó, chỉ có thể nằm trên giường.
Mẹ anh ta mắc bệnh phổi tắc nghẽn mãn tính năng, cần rất nhiều tiền để chữa trị.

Đây cũng chính là lý do Đông Vân có thể điều khiển Thương Diệu Chi.

Dưới sự khống chế của cô ta, Thương Diệu Chi không hề có bất kỳ người bạn tại to mặt lớn nào trong giới giải trí cả.

Có thể nói là Thương Diệu Chi hoàn toàn không có nơi nương tựa.

Văn phòng luật sư Tây Phong chính là văn phòng luật sư chuyên xử lý vụ án cho các gia đình giàu có quyền thế ở Đế đô, sao Thương Diệu Chi có thể mời được bên đó?
“Chủ tịch, chúng tôi cũng không biết nữa.”
Trưởng phòng PR cuống cuồng hết cả lên, trán tủa đầy mồ hôi: “Tình hình hiện nay vô cùng bất lợi với công ty, chúng ta không có cách nào khống chế dư luận.”
“Chẳng phải tôi đã bảo mấy người kéo luôn Sơ Quang xuống vũng bùn hay sao?”
Đông Vân giận điên người: “Cho seeder hành động đi.” Trưởng phòng PR lau mồ hôi, vội vàng để xử lý.
***
Trụ sở Truyền thông Sơ Quang.
Vị quản lý trước đó mới gọi video với Phó Quân Thâm vỗ tay một cái, cười lạnh nói: “Đậu xanh, còn muốn chơi Sơ Quang ông đây hả, sao không tự soi mình vào gương xem mình là cái thá gì chứ?”
Trong mấy năm gần đây Tinh Thần Ngu Lạc mới trỗi dậy trở thành một công ty lớn, căn bản không thể nào so sánh với Sơ Quang đã có nền móng vững chắc được.
Về phần gia tộc quyền thế ở Để đô đứng sau Tinh Thần Ngu Lạc ấy hả?
Quản lý hừ lạnh một tiếng.
Có thể so với thiếu gia của bọn họ hay sao?
Tất cả các nhà quyền thế ở Đế độ cộng lại cũng không sánh bằng Sau khi dặn dò mọi việc với phòng PR xong quản lý lại gọi điện thoại: “A lô, thưa thiếu gia, mọi chuyện đã giải quyết xong rồi.”
“Nhưng thiếu gia này, chẳng phải cậu đã nói là sẽ không giúp đỡ ư? Vì sao văn phòng luật sư Tây Phong còn ra mặt?”
Nghe thấy câu hỏi này, Phó Quân Thâm quay đầu sang nhìn cô gái bên cạnh, lười biếng đáp: “Không liên quan gì đến tôi cả.”
“Đúng vậy, đã bao giờ thiếu gia lại có lòng tốt giúp đỡ đầu.”
Phó Quân Thâm không muốn nói nhảm với đối phương: “Tôi cúp máy đây.”
Doanh Tử Khâm cũng biết anh nói chuyện với ai, cô trầm tư hai giây rồi hỏi: “Anh nói xem, liệu em có nên bảo Sơ Quang ký hợp đồng với anh ta không?”
“Hả?”
Phó Quân Thâm im lặng vài giây, đôi mắt đào hoa mơ mơ màng màng: “Ký đi, trên đời này có quá nhiều người không thể tự quyết định cuộc đời mình, có thể giúp được ai thì giúp người đó.”
Dừng lại vài giây, anh bình tĩnh nói tiếp: “Cũng là để em kiếm tiền luôn.”
Doanh Tử Khâm chống cằm: “Đúng vậy.”
Một công đôi việc.
Cô đã xem qua hợp đồng của Truyền thông Sơn Quang, có bốn cấp độ từ A tới D.
Hạng A cao nhất, công ty sẽ chỉ lấy 15% tiền cát xê của nghệ sĩ.
Ngoài chi phí vận hành công ty ra thì sẽ để nghệ sĩ được hưởng nhiều lợi ích nhất có thể.

Nhưng chỉ có mấy Ảnh đế và Ảnh hậu quốc tế uy tín nhiều năm mới được ký hợp đồng hạng A.

Nhưng thực lực của Thượng Diệu Chi còn nằm trên những vị tiền bối này.

Doanh Tử Khâm cúi đầu, gửi tin nhắn WeChat cho nữ thư ký.

“Chuẩn bị một hợp đồng hạng A.” Nữ thư ký nhanh chóng trả lời

“Vâng, xin hỏi sếp là chuẩn bị cho ai vậy?” “Thương Diệu Chi.”
Khi ba chữ này được gửi qua, nữ thập ký lập tức phát điên.

“A… Sếp ơi, thật hả, sếp định ký hợp đồng với Ảnh để Thương thật hả? Hu hu hu, sếp lương thiện quá đi, con trai tôi được cứu rồi! Quá tốt rồi, tôi đi chuẩn bị ngay đấy.”
Doanh Tử Khâm: “…”
Um.

Bây giờ thì cô đã biết Tu Vũ nói 80% fan hâm mộ của Thượng Diệu Chi là fan cuồng con là chính xác.

Là một fan cuồng con, hiệu suất làm việc của nữ thư ký cực cao.

Vừa mới chuẩn bị xong hợp đồng hạng A, phòng PR đã bắt đầu hành động.
“@Truyền thông Sơ Quang: Sơ Quang sẽ thanh toán chi phí bồi thường hợp đồng, hoan nghênh @Thương Diệu Chi V tới Sơ Quang, ông chủ của chúng tôi nói anh sẽ nhận được đãi ngộ cao nhất.

Mặt khác, mời Tinh Thần Ngu Lạc nhận lấy thư kiện từ luật sư vì tội tung tin đồn nhảm.”
Lần này các fan hâm mộ được song hỷ lâm môn rồi, bọn họ mừng như điên.
“Ông trời ơi, anh tôi được Truyền thông Sơ Quang mời kìa, còn là đích thân ông chủ lên tiếng nữa, chắc là người đầu tiên trong giới giải trí nhỉ?” “Anh, tới Sơ Quang đi! Sơ Quang có lương tâm hơn, anh thích quay phim thì tới Sơ Quang đi, anh có thể vươn tầm quốc tế!”
“Cười chết mất thôi, lần này Sơ Quang tự mình bác bỏ tin đồn, và mặt trực diện luôn.

Tinh Thần Ngu Lạc, tôi muốn xem các ngươi tẩy trắng bằng cách nào?”
Đối với việc này, Tinh Thần Ngu Lạc bắt đầu vòng giả chết tiếp theo.

Thương Diệu Chi là cây rụng tiền của Tỉnh Thần Ngu Lạc, Đông Vân không muốn để anh ta rời đi.

Nhưng dưới đòn giáp công của cả văn phòng luật sư Tây Phong lẫn Truyền thông Sơ Quang, dù có người đứng sau lưng chống đỡ thì Tinh Thần Ngu Lạc cũng không chịu nổi.
Nhưng hai ngày sau, cô ta nhận được thông báo Truyền thông Sơn Quang thu mua Tinh Thần Ngu Lạc.
Lần này Đông Vân không thể không đích thân tới Truyền thông Sơ Quang.

Cô ta đi tới chi nhánh Truyền thông Sơ Quang ở thành phố Hộ.

Vừa mới đi vào tòa cao ốc, Đông Vân đã đón nhận ánh mắt chán ghét từ những người xung quanh.
Cô ta vô thức quấn chặt khăn choàng, cúi thấp đầu, vội vàng tiến vào thang máy đi lên tầng trên.

T
inh Thần Ngu Lạc là tâm huyết của cô ta, cô ta nhất định không để Sơ Quang mua lại.

Làm ngành nghề giải trí, tất cả chỉ quan tâm tới lợi ích.

Chỉ cần cô ta cho đối phương đủ lợi ích, Sơ Quang sẽ không vì một Ảnh để đạt giải Kim Hoa mà cá chết lưới rách với Tinh Thần Ngu Lạc đầu.
Nghĩ tới đây, Đồng Vân bình tĩnh hơn đôi chút.

Cô ta đẩy cửa phòng tổng giám đốc ra, đi vào.

Trong phòng, một thiếu nữ dựa vào bàn.

Cô vô cùng lười nhác, không buồn ngẩng đầu lên nhìn Đông Vân mà tiếp tục nghịch điện thoại.

Đông Vân nhíu mày.

Đương nhiên cô ta nhận ra đây chính là thiếu nữ mà Thượng Diệu Chi đã gặp ở phim trường Hoành Điếm.
“Sao cô lại ở đây?”
Đông Vân khoanh hai tay, từ trên cao nhìn xuống: “Sếp của cô đâu rồi?”
Doanh Tử Khâm không buồn nhìn cô ta, lạnh nhạt nói ba chữ “Đứng chờ đó.” “Nực cười.” Đông Vân như vừa nghe thấy một câu chuyện tiếu lâm: “Tôi tới đây để bàn chuyện với sếp của cô, cô ấy hả?”
Cô ta cười miệt thị một tiếng: “Cho dù có ký hợp đồng với Sơ Quang rồi thì cô có thể đại diện cho sếp của cô ư?”
Đông Vân ghét nhất là mấy nữ ngôi sao dùng sắc đẹp để quyến rũ ông chủ, nhờ vậy mới trèo cao được, cho dù chuyện đó cũng thường xuất hiện ở Tinh Thần Ngu Lạc đi nữa.

Không có thực lực, chỉ biết dựa vào vẻ bề ngoài để chiếm lấy nhiều tài nguyên hơn người khác, đúng là ti tiện.
“Tôi biết mà, bảo sao có tôi đi bên cạnh mà Diệu Chi vẫn đứng lại nói chuyện với cô.” Đông Vân lên tiếng châm chọc: “Hóa ra là dùng sắc đẹp, đúng vậy, ai bảo không ai trong giới giải trí đẹp bằng cô cơ chứ.”
Đông Vân lập công ty giải trí đã vài chục năm, cô ta đã gặp rất nhiều người đẹp, trong nước lẫn nước ngoài đều có cả.

Nhưng không có ai giống như thiếu nữ ở trước mặt, đẹp tới mức khiến người nhìn phải run rẩy.
Khi Đông Vân còn định nói gì đó thì có tiếng gõ cửa vang lên.
Doanh Tử Khâm ngẩng đầu lên, vẫn không thèm nhìn Đông Vân: “Vào đi.”
Người vào là nữ thu ký, trên tay cầm một tập tài liệu, đặt lên trên bàn.
Nữ thu ký xoay người, cung kính nói: “Sếp, hợp đồng thu mua Tinh Thần Ngu Lạc đã soạn thảo xong, mời sếp xem qua.”