Hôm Nay Lại Đang Trêu Chọc Mẹ Kế

Chương 76: Omega của tôi




Edit: phuong_bchii

________________

Buổi chiều ngày hôm sau, Nguyễn Đào nhận được kịch bản và chương trình giải trí Đường Diệp đưa tới, sau khi hai người vui vẻ quyết định một số chi tiết hợp tác ở quán cà phê gần trường học, Nguyễn Đào liền vui vẻ đi xin nghỉ.

Biết được nàng nhanh như vậy đã có chương trình giải trí và thử vai mới, không ít người có bộ mặt ăn chanh nhìn nàng.

Nhưng mà cũng không dám trực tiếp nói, chỉ dám ở sau lưng lặng lẽ khua môi múa mép.

Lúc Nguyễn Đào đi vệ sinh thì nghe thấy một loạt âm thanh.

"Dựa vào cái gì chứ, chuyện tốt gì cũng bị Nguyễn Đào chiếm hết?"

"Ít nói một chút đi, Nguyễn Đào cũng chỉ là có vận khí tốt thôi mà."

"Vận khí tốt? Sao cậu không có vận khí tốt như vậy? Tôi nghe chị họ tôi nói lúc Nguyễn Đào quay chương trình giải trí không rõ ràng với những nam diễn viên kia, ai biết là chuyện gì xảy ra."

"Thật hả? Chị họ cậu là ai? Cậu cũng đừng nói bừa, bịa đặt ai cũng biết."

"Cậu đừng có mà không tin, chị họ tôi chính là Hoàng Nhiễm Nhiễm quay chương trình《Nhật ký tình yêu》 cùng Nguyễn Đào đó!"

Người nọ tựa hồ là lo lắng những người bạn khác không tin mình, nóng lòng tự chứng minh nói ra tên Hoàng Nhiễm Nhiễm, còn cho mọi người xem ảnh chụp chung của cô ấy và Hoàng Nhiễm Nhiễm.

Hướng gió phía sau liền biến thành hâm mộ cô ấy có thể là họ hàng của Hoàng Nhiễm Nhiễm, Hoàng Nhiễm Nhiễm đã có một chỗ đứng nhỏ thuộc về mình trong giới giải trí, nếu cô ấy muốn dìu dắt cô em họ này, tài nguyên sau này ít nhất cũng tốt hơn so với những học sinh như bọn họ.

Nguyễn Đào ở trong đầu niệm tên Hoàng Nhiễm Nhiễm một lần, thuận tay gửi đoạn ghi âm vừa rồi cho Đường Diệp.

Nàng không phải cố ý muốn ghi âm, đó là lúc nghe được tên của mình mới bắt đầu tiện tay ghi âm lại, vừa vặn ghi lại quá trình những người đó nói Hoàng Nhiễm Nhiễm ở sau lưng bố trí nàng rõ ràng.

Nàng ấn nút xả nước trong bồn cầu, sửa sang lại quần áo rồi đi ra ngoài.

"Làm phiền nhường đường một chút."

Giọng nàng vừa phát ra, mấy nữ sinh kia lập tức im lặng giống như con chuột bị giẫm đuôi, cả đám đều rất xấu hổ nhìn Nguyễn Đào đang rửa tay.

Nguyễn Đào nhìn về phía chính mình trong gương, lộ ra một nụ cười xán lạn, ngẩng đầu ưỡn ngực nói: "Tôi quả thật có vận khí tốt, ai bảo tôi xinh đẹp như vậy, còn có một người cha giàu có, các người chỉ thấy một cái túi của tôi có thể cho các người sống trong một học kỳ, còn không biết cái túi tôi đeo là cái rẻ nhất trong tủ của tôi đâu."

Sau khi nàng nói xong nhếch môi cười, thờ ơ nhìn thoáng qua mấy nữ sinh nói luyên thuyên kia, xách cặp sách nhỏ của mình ý chí chiến đấu sục sôi rời đi.

Loại trường hợp này Nguyễn Đào căn bản là không để ở trong lòng, sau khi đánh xong một trận thắng thì vui vẻ đi đến đoàn phim chương trình giải trí Đường Diệp đã nói.

Đường Diệp nói với nàng về hai chương trình giải trí, trong đó có một chương trình xem mắt truyền thống《Kết hôn với tôi đi》.

Khi còn bé Nguyễn Đào còn xem qua chương trình kia trên ti vi, mấy năm gần đây bị những thứ tình yêu khác đánh sâu vào đã không còn thị trường gì, cũng là đạo diễn có lá gan lớn, bắt đầu bắt tay vào sáng tạo, mời mấy tiểu thịt tươi đang nổi tiếng đi chống đỡ chút rating.

Nguyễn Đào chính là "tiểu thịt tươi" được mời đến.

Nàng xinh đẹp, nói chuyện vui vẻ dí dỏm, cả người đều tràn đầy sức sống phấn chấn bồng bột, là một kiểu khách mời vô cùng cần thiết trong chương trình xem mắt kiểu cũ.

Đường Diệp cũng nói, nàng chỉ cần ngồi đó không nói lời nào, thỉnh thoảng cười một cái, chính là cảnh đẹp nhất.

Thời gian quay một bộ phim truyền hình khác là vào tuần sau, là một bộ phim truyền hình《Mời người tìm được tôi》 mà Nguyễn Đào vô cùng thích, mỗi một mùa đều không bỏ sót tập nào, mỗi lần nhìn thấy diễn viên trong phim suy luận tìm được tội phạm chân chính khiến nàng kích động không thôi.

Không nghĩ tới đoàn phim 《Tìm được tôi》sẽ tìm được nàng, Nguyễn Đào chỉ là một minh tinh nhỏ cái gì cũng chưa có!

Đây là công lao của Đường Diệp sao!

Nguyễn Đào bên này ý chí chiến đấu sục sôi, Đường Diệp lại bận tối mày tối mặt.

Tuyên truyền《 Xuân Sơn Tỉnh 》liên tục mỗi ngày, hơn nữa còn có một người đại diện Tô Mạn gần như không quản chuyện, trên cơ bản công việc bên Tô Mạn cũng bị cô ấy nhận thầu không ít, Tiêu Đình Chi coi như là nghệ sĩ vừa hiểu chuyện vừa đáng tin cậy.

Nhưng cũng không chịu nổi có người không đáng tin, hiểu chuyện ngược lại hiểu chuyện.

Chính là bởi vì rất hiểu chuyện, đôi khi không đáng tin cũng có thể được tha thứ.

Lúc nhận được file ghi âm Nguyễn Đào gửi tới, Đường Diệp đang cùng Tiêu Đình Chi và Tô Mạn quyết định công tác tuyên truyền mới, hai bên chấp hành tuyên truyền mấy ngày nay đều bận rộn sứt đầu mẻ trán, Đường Diệp cũng không để ý, trực tiếp mở ghi âm Nguyễn Đào gửi tới trước mặt Tô Mạn.

Lúc nghe được câu đầu tiên Đường Diệp đã hơi nhíu mày, có chút nghiêm trọng cầm lấy điện thoại, vừa định tạm dừng đã bị Tô Mạn cầm lấy.

Cô nhìn thoáng qua Tiêu Đình Chi: "Không ngại chứ?"

Tiêu Đình Chi cũng xem qua một số biên tập của 《Nhật ký tình yêu》, biết cô bé tên Nguyễn Đào kia là diễn viên mới ký hợp đồng với Đường Diệp, anh có một phần hợp đồng cũng ở truyền thông Thịnh Thế, thấy Nguyễn Đào như vậy còn phải xem như đồng môn của anh.

"Đương nhiên không ngại, nhưng tôi cảm thấy cách xử lý của cô bé Nguyễn Đào này sẽ không khiến mọi người thất vọng, không cần quá lo lắng."

Trên thực tế quả thật không cần, Nguyễn Đào tuy rằng gửi tới đoạn ghi âm như vậy, cũng chỉ là muốn biểu đạt chuyện nàng gặp phải, Đường Diệp đương nhiên biết trong đó cần cô ấy giải quyết ở nơi nào, Hoàng Nhiễm Nhiễm.

Nhưng chuyện của Hoàng Nhiễm Nhiễm, vẫn là Tô Mạn làm sếp tự mình đi giải quyết sẽ tốt hơn.

Đường Diệp vui vẻ phủi tay làm chủ, sau khi ghi âm kết thúc bỏ thêm một câu: "Chuyện lần trước cũng có bút tích của cô ấy ở bên trong, mình đã tra qua số tài khoản IP mà các nhân viên marketing cùng phát ra, thuộc về cùng một công ty vận hành, mà công ty kia vào ngày hôm đó đã nhận được một khoản tiền gửi từ Hoàng Nhiễm Nhiễm."

Đường Diệp nói chính là lần trước lần đầu tiên Nguyễn Đào bị bôi nhọ, thật ra cũng chỉ là phạm vi nhỏ, không có kích động.

Nhưng vẫn để lại cho Nguyễn Đào một ít vết nhơ khiến người ta chán ghét, chỉ cần nàng nổi tiếng trong giới giải trí, sẽ có anti-fan không ngừng đi lấy những thứ đã làm sáng tỏ kia công kích nàng.

Tô Mạn muốn cho Nguyễn Đào một bầu trời hoàn toàn trong vắt, nhưng cũng chỉ là một nguyện vọng tốt đẹp.

Đường Diệp châm điếu thuốc, cười nói: "Đứa nhỏ luôn sẽ phải trưởng thành, cậu cũng không thể cứ làm gà mái đúng không? Có những chuyện cho dù cậu có tâm cũng bất lực, thế giới này rất lớn, cô ấy không thể vĩnh viễn lớn lên dưới đôi cánh của cậu được."

"Mình hiểu, chỉ là......"

Tô Mạn thở dài một hơi thật dài, nhanh chóng xử lý một ít tin tức trên tay, về chuyện của Hoàng Nhiễm Nhiễm, cô không chuẩn bị cứ như vậy quên đi.

Trên thực tế, đêm qua bọn họ gặp phải fan cuồng, chính là tin tức Hoàng Nhiễm Nhiễm bán cho đối phương.

Tô Mạn không biết đây là xuất phát từ tâm lý gì, nhưng Hoàng Nhiễm Nhiễm quả thật hết lần này đến lần khác gián tiếp hoặc trực tiếp tổn thương đến Nguyễn Đào.

"Cậu chắc chắn chứ? Cô ấy cũng là một diễn viên có thể kiếm tiền cho cậu, còn đang trong thời kỳ thăng tiến, cậu cứ như vậy đóng băng sao?"

Tô Mạn hơi nhíu mày, nói ra lời không có một chút hơi ấm, cũng không chừa lại một con đường sống.

"Mình không thiếu tiền, vì chút tiền đó mà khiến Omega của mình không vui, thật sự là không cần thiết."

Đường Diệp nghe cô hình dung, có chút nghi hoặc nhìn thoáng qua Tiêu Đình Chi: "Hả? Cô ấy nói gì? Omega gì?"

Tiêu Đình Chi nhún vai lắc đầu, anh là người thông minh, rất nhiều chuyện cho dù là người đứng xem, cũng vĩnh viễn sẽ không đặt bản thân ở trong đó.

Đường Diệp: "Chắc không phải như tôi nghĩ chứ?"

Cô ấy là người dung tục, ngoài công việc ra trong đầu đều là mấy thứ đồi trụy cùng với trai đẹp cơ bắp, những tác phẩm văn học linh tinh kia cũng xem không ít, nhưng loại người như Tô Mạn vừa nhìn cũng rất đứng đắn, trước kia lúc đi học Đường Diệp đang xem các loại văn học đồi trụy, Tô Mạn đang xem bản gốc tiếng Anh 《 Mười ngày》.

Khi đó cô ấy đã biết thứ mình xem và thứ Tô Mạn xem hoàn toàn không giống nhau!

Tô Mạn có chút khó hiểu ngẩng đầu: "Văn học ABO à, tối hôm qua mình thức đêm xem một ít, cũng không tệ."

Đường Diệp:"???!!!"