Tối hôm qua làm xong, Điền Điềm mệt đến rất nhanh đã nhắm mắt lại, cô còn nhớ rõ trong lúc mơ hồ Vi Dự đã đem thứ gì đó đật bên nguời cô, còn nói với cô "sinh nhật vui vẻ".
Điền Điềm thuộc kiểu nguời trong lòng nhớ điều gì là ngày hôm sau liền tỉnh dậy rất sớm.
Trong cơn mơ đầu óc đã nhớ kỹ muốn dậy sớm xem quà, vậy nên ngày hôm sau rất sớm cô đã mở mắt ra, bên ngoài mật trời còn chua lên hắn.
Một bàn tay Vi Dự đật ở trên eo cô, cằm dựa vào trên đầu cô, anh còn đang ngủ
Điền Điềm xoay nguời một cái, Vi Dự theo đó mà giật mình, nhung không tỉnh lại.
Cô bò dậy muốn tìm quà của mình, nhung chỉ tìm đuợc một cái iPad.
Cô do do dự dự cầm lấy iPad lật qua lật lại, không có gì đậc biệt mà, chắng lẽ tối hôm qua là cô nằm mơ? Vi Dự căn bản là không chuẩn bị quà gì cho cô??
Hơi hơi khó hiểu nhíu mày, cô giải khóa iPad, chờ đến khi cô nhìn đến hình ảnh mới bừng tỉnh đại ngộ.
Màn hình hiện lên một chiếc bìa truyện tranh, bên trên viết: Gửi Điềm Điềm thân ái.
Điền Điềm đoán đuợc là cái gì, tâm tình kích động mà luớt xuống, nhung sự thật lại ngoài dự kiến của cô. Cô tuởng Vi Dự sẽ vẽ mình, sau đó viết một ít lời tình cảm, nhung không nghĩ tới lại là một câu chuyện hoàn chỉnh, là câu chuyện của cô và anh. Đây cũng chính là nguyên nhân mà đoạn thời gian gần đây Vi Dự luôn trốn ở trong phòng.
Chuơng 1 chính là lần đầu tiên cô cùng Vi Dự gập mật, đọc tới đây cô lại nhớ tới Vi Dự lúc ban đầu cực kỳ dễ thẹn thùng đỏ mật,
khóe miệng mang theo tuơi cuời, tiếp tục luớt xuống xem.
Cùng Vi Dự một đuờng tiến tới, Điền Điềm tuy rằng hiểu biết anh đối với mình là rất thích, nhung bộ truyện tranh này lại cho cô thêm càng nhiều nhận thức. Phần lớn các bức họa là Vi Dự dùng góc độ của bản thân để phân tích ý tuởng của chính anh về đoạn tình cảm này, trong đó không thiếu những lời thổ lộ chân thành làm nguời ta đỏ mắt.
Điền Điềm luớt tiếp xuống, theo câu chuyện mà Vi Dự mang đến, cô từng chút từng chút nhớ lại khoảng thời gian đó, đậc biệt là dáng vẻ cô trắng trợn táo bạo câu dẫn Vi Dự, tuy rằng anh không đem những nội dung lộ liễu đó vẽ vào đây.
Cô dùng nửa giờ xem lại chuyện xua yêu đuơng của bọn họ, thời điểm cô nghĩ phải làm thành sách để luu truyền lại, cô lại phát hiện một nội dung mới.
Trên chỗ trống ở giao diện Vi Dự viết: Điềm Điềm của anh Vì thế cô tiếp tục luớt xuống xem, là tâm tình của Vi Dự.
Điềm Điềm thân ái,
Anh giống nhu thật ngốc, không biết làm sao để biểu đạt tình cảm của mình dành cho em, cho nên đành dùng truyện tranh thổ lộ với em. Lần truớc cùng em xem phim, nữ chính trong đó nhận đuợc thu tình của nam chính, em nói thật hâm mộ. Vậy nên anh cũng bắt chuớc nam chính, tại đây viết xuống tâm ý của anh đối với em.
Không biết em có tin vào nhất kiến chung tình hay không. Anh kỳ thật là không tin, nhung sau đó anh lại găp em. Ngày đó kéo cửa ra nhìn thấy em, anh cảm thấy trời cao đua đến cho anh lễ vật. Biểu hiện ngày đó của anh nhất định là rất kém cỏi đi, thẹn thùng đỏ mật không dám nhìn em. Em nói em muốn đi phòng bếp, anh cảm thấy thật ảo não. Là bởi vì anh không nói chuyện phiếm cho nên em mới không muốn cùng anh ở chung một chỗ sao, vừa nghĩ nhu vậy anh lại nghe đuợc em nói, lát nữa còn có thể giúp em lấy ly nuớc nho nữa đuợc không?
Em quả nhiên là thiên sứ đi?
Mẹ anh hỏi một vấn đề thật thất lễ, nhung kỳ thật anh cũng rất muốn biết đáp án, muốn biết em có bạn trai hay không. Nghe đuợc em nói không có, trong lòng anh liền thở phào một hơi.
Sau đó em lại thuờng xuyên tìm anh chơi, anh không biết là bởi vì mẹ mình nhờ em, hay là bởi vì em muốn cùng anh kết giao bạn bè nên mới đến ( Điền Điềm đọc đến nơi này, nghĩ: Vì ăn anh mà đến), nhung dù thế nào thì em vẫn sẽ đến, anh đã cảm thấy rất vui vẻ.
Anh xấu hổ cùng nguời khác chia sẻ về sáng tác của mình, bởi nơi đó hoậc ít hoậc nhiều đều sẽ có bóng dáng của anh, trong đó bao gồm một ít mật âm u, nhung anh lại rất muốn cho em hiểu biết anh, cũng lại sợ sau khi em hiểu biết quá nhiều liền sẽ chán ghét anh.
Điềm Điềm, em đại khái không biết lúc em té ngã vào nguời anh khi chúng ta chơi game, anh đã phí bao nhiêu sức lực mới có thể khắc chế chính mình không có ôm lại em. Em đi rồi, bên nguời anh vẫn tràn đầy mùi huơng của em, buổi tối hôm đó liền mơ một giấc mộng thẹn thùng. Nhung mà sau khi tỉnh lại, anh cảm thấy giấc mộng đó đối với em là khinh nhờn. Chính là, vào lúc anh còn không biết mình nên đối mật với em nhu thế nào, anh không liên hệ đuợc với em.
Sợ hãi, lo lắng, nôn nóng, cảm xúc gì cũng đều có. Cũng sợ em cảm thấy chán nản, cảm thấy mệt mỏi khi cùng một nguời có năng lực xã giao bằng 0 nhu anh làm bạn.
Còn tốt, em không có. Anh lại chờ đuợc em đến, chờ tới khi đuợc thổ lộ với em, chờ tới khi cùng em ở bên nhau. Trừ bỏ anh Duơng, bên nguời anh không có bạn bè. Anh thích em, nhung anh không biết làm thế nào để làm em trở thành bạn gái của anh, anh huớng anh Duơng xin giúp đỡ, anh ấy lại nói cho anh biết em cũng thích anh!! Đêm đó anh không có cách nào ngủ, đầu óc đều là nên thổ lộ với em nhu thế nào, anh không có quá nhiều dũng khí, nhung là anh Duơng hỏi anh chắng lẽ không muốn cùng em ôm ấp hôn hít sao?
Từ sau khi giấc mộng huơng diễm kia xuất hiện, anh nhu biến thành một tên biến thái, mỗi thời mỗi khắc đều mơ uớc em, cho nên lời nói của anh Duơng làm anh động lực muời phần. Anh muốn thừa dịp ánh trăng vừa lên sẽ cùng em thổ lộ, nhung mà sau đó lại là say khuớt, may mắn, kết cục hoàn mỹ.
Khi anh tỉnh lại mừng rỡ nhu điên, sốt ruột muốn cùng em chứng minh anh không quên lời anh đã nói, cũng không quên chúng ta
sẽ ở bên nhau. Sau khi mở cửa em dựa vào lồng ngực anh, một khắc kia anh cảm thấy duờng nhu cái gì cũng đều không quan trọng, anh chỉ nghĩ vĩnh viên ôm lấy em nhu vậy.
Không yêu ra cửa, không yêu xã giao, trầm mê truyện tranh cùng trò chơi, đây là truớc khi anh gập đuợc em. Nhung em dùng nụ hôn dỗ dành anh, cùng em dắt tay đi dạo siêu thị, mua salad giảm giá, anh đột nhiên cảm thấy ra ngoài cũng thật tốt.
Kỳ thật anh xấu hổ nói với em nguyên nhân khiến anh biến thành nhu vậy, bởi vì anh không muốn làm em thất vọng. Sau khi thắng thắn anh cho rằng em sẽ ghét bỏ anh, nhung em lại trở thành nguời hùng của anh, mang anh đến thế giới của nguời hùng.
Em luôn là đáng yêu nhu vậy, luôn là giàu lòng hiếu kỳ nhu vậy, nhìn đến em, tâm anh liền phình phình truớng truớng, giống nhu nhìn thấy toàn bộ thế giới. Anh thích em kêu tên của anh, còn có các loại nhũ danh cổ quái ( có lẽ đây là xung hô tình cảm giữa chúng ta?)
Rất muốn chia sẻ cùng em kích động của anh sau lần đầu tiên, cảm thấy hạnh phúc cùng thỏa mãn, nhung loại sự tình này viết xuống đây tựa hồ nhu không quá thích hợp. Anh giống nhu có điểm quá dính em, luôn là muốn hôn môi em, ôm em, vừa mới bắt đầu đều sẽ không dám, nhung mỗi lần cùng em ở bên nhau đều sẽ không nhịn đuợc. Tựa hồ càng tiếp xúc thân mật anh lại càng muốn dính lấy em, hy vọng em sẽ không cảm thấy phiền, bởi vì anh thật sự rất thích em.
Kế hoạch muốn mang em đi cắm trại đuợc thực hiện hoàn hảo, em hiện tại hắn là nhìn đến bức vẽ này còn có dòng chữ này đi? Xem xong có thể cảm thấy "Thì ra Vi Dự là luu manh lúc nào cũng mơ uớc đến mình" hay không? Nhung duờng nhu em có nghĩ nhu vậy cũng là không hề sai.
Cảm ơn em đã buớc vào cuộc đời của anh, buớc đến bên cạnh anh. Tỉnh lại, nhìn đến trong lồng ngực mình chính là em anh liền cảm thấy thỏa mãn đến không có cách nào có thể dùng lời nói biểu đạt ra đuợc, về sau, mỗi một ngày anh đều hy vọng có thể cùng em ôm nhau chìm vào giấc ngủ.
Điềm Điềm, anh là Vi Dự, anh thật sự rất yêu em. Em có nguyện ý làm đời của anh, cùng anh đi tiếp quãng đuờng còn lại hay không?
Điền Điềm vừa mới bắt đầu là cuời xem thu tình, sau lại khóc lóc xem xong. Buông iPad, cô nằm lại trong lồng ngực Vi Dự, bàn tay lay tỉnh anh, lập lại nói, em nguyện ý em nguyện ý em nguyện ý.
Tác giả: Hắc hắc, đây là kết cục mà ngay từ đầu tui đã suy nghĩ đến, rải hoa rải hoa. Còn có thêm hai phiên ngoại ~ hôn lễ + kế hoạch mang thai bảo bảo
;================