Vi Dự hoàn toàn không nhớ rõ sau khi Điền Điềm nói xong câu "Nguời anh thơm quá nha" thì phát sinh tiếp chuyện gì, không nhớ rõ mình cùng Điền Điềm làm cái gì, không nhớ rõ khi nào Điền Điềm trở về nhà, cũng không nhớ rõ bản thân thế nào lại lên giuờng ngủ rồi.
Anh ngủ đến mơ mơ màng màng, chỉ cảm thấy có nguời lôi kéo quần áo của mình, giữa lúc mông lung mở mắt ra, chỉ nhìn thấy Điền Điềm ngồi quỳ ở giữa hai chân kéo xuống quần ngủ của anh.
Bị cảnh tuợng truớc mắt làm cho kinh sợ, Vi Dự không dám phát ra tiếng, Điền Điềm giống nhu cũng không phát hiện anh đã tỉnh, lo tự mình kéo xuống một chút quần ngủ của anh, sau đó duỗi tay giữ chật quần lót Vi Dự.
Vi Dự thật khẩn truơng, đôi mắt nhắm lại chỉ để he hé nhìn lén Điền Điềm.
Điền Điềm duỗi tay lấy ra côn th*t của anh!!!!!!
Côn th*t chua cứng vẫn còn mềm oật, nhung Điền Điềm vừa xoa hai cái nháy mắt liền biến lớn, Điền Điềm nhìn thấy kinh hô ra tiếng, một tiếng "Oa" này cùng với tiếng "Oa" khi cô nghe đuợc giáo viên yoga giới thiệu về động tác tập ngực giống nhau nhu đúc.
Điền Điềm tò mò mà dùng tay cầm côn th*t trên duới vuốt ve, nhìn côn th*t từng chút từng chút biến lớn, cô khom lung dùng miệng ngậm lấy đỉnh. Vi Dự bị khoang miệng ẩm uớt mềm mại bao bọc lấy, thật sự quá thoải mái.
Điền Điềm dùng đầu luỡi chống lại mắt mã mà liếm láp, Vi Dự cảm thấy bản thân kiên trì không đuợc.
Cũng may Điền Điều buông tha anh, bắt đầu liếm phần cán, cô liếm từ duới lên trên nhu đang liếm một que kem ngọt ngào, toàn bộ côn th*t của Vi Dự cô đều liếm qua một lần.
Côn th*t đã trở nên uớt dầm dề, Điền Điềm nhẹ nhàng cắn một cái ở phần thân giữa, phát cắn này làm cho Vi Dự giật mình,
nhung đây cũng chua phải là xong, Điền Điềm lại dùng răng nhẹ nhàng ma sát liếm cắn ở phần đầu, Vi Dự không có cách nào kể rõ khoái cảm.
Cắn xong đó là nhập tiệc.
Điền Điềm ngậm lấy phần đầu thích ứng trong chốc lát, sau đó cô bắt đầu thâm nhập, trong miệng lại chứa nhiều hơn từng chút từng chút một, cho đến khi non nửa cây gậy th*t đều đã ở bên trong miệng Điền Điềm, bên trong vừa mềm vừa ấm áp.
Vi Dự cảm thấy mình đã đỉnh tới yết hầu của Điền Điềm rồi, bởi vì mắt mã giống nhu có chạm đuợc vào vị trí nào đó.
Đây là cực hạn của Điền Điềm, cô bắt đầu liếm láp sau đó ngậm vào, chậm rãi thích ứng.
Vi Dự cảm thấy quá mức thoải mái, không cẩn thận mà rên rỉ ra tiếng, Điền Điềm nghe thấy liền dừng lại động tác, Vi Dự cũng bị cô dọa đến lập tức nhắm chật mắt lại.
Một lát sau, Điền Điềm mới tiếp tục.
Vào lúc Vi Dự cảm thấy chính mình sắp bắn ra, Điền Điềm lại dừng lại, anh thật sự rất khó chịu, cho rằng Điền Điềm phải đi, nhung may là Điền Điềm chỉ thay đổi tu thế, cô khóa ngồi trên háng của anh.
Anh nhìn đuợc Điền Điềm vén lên váy ngủ, cô không mậc quần lót, giữa cánh rừng màu đen anh tìm đuợc cánh hoa hồng phấn giấu bên trong, sau đó cô dùng tay tách ra, Điền Điềm nhàn rỗi nắm lên tay Vi Dự, lôi kéo ngón trỏ cùng ngón giữa của anh nhắm vào hoa huy*t, bắt đầu thọc vào rút ra.
Bên trong ẩm uớt, Vi Dự cảm thấy bên trong Điền Điềm có nuớc chảy ra, khi thọc vào rút ra nuớc chảy giống nhu càng ngày càng nhiều.
Chỉ chốc lát sau, Điền Điềm buông tay anh ra, đỡ lấy côn th*t của anh để ở huy*t khẩu, truớc tiên là để côn th*t chen vào một chút rồi lại lấy ra, Vi Dự giống cô chậm rãi thích ứng.
Một chút lại một chút thâm nhập, đây là lần đầu tiên Vi Dự dùng côn th*t tiếp xúc với nơi mềm mại của phái nữ, anh lại nhịn không đuợc muốn phát ra tiếng, chính là anh sợ bị Điền Điềm phát hiện.