Lâm Diễn Đức lao tới, giật máy tính xách tay của Lâm Tri Dịch, nhưng Lâm Tri Dịch đã xóa hết mọi thứ trên màn hình, Lâm Diễn Đức ném máy tính xuống đất, gầm lên: “Ra là do mày sắp đặt!”
Lâm Tri Dịch liếc nhìn ông ta, nhặt chiếc máy tính xách tay đã bị vỡ thành hai mảnh lên, chuẩn bị rời đi.
Lâm Diễn Đức tức giận đến mất lý trí, nắm lấy Lâm Tri Dịch, “Mày muốn làm gì?”
Lâm Tri Dịch nhìn chung quanh, nhìn Lâm Diễn Đức, còn có Điền Mẫn Nghiêu và Lương Viễn Sơn đứng ở một bên, “Tôi không muốn mấy người được sống tự do hạnh phúc.”
Lâm Diễn Đức không còn quan tâm đến mặt mũi, ông ta túm tóc Lâm Tri Dịch, đẩy cậu xuống bàn cà phê, “Mày gửi video cho ai? Nhanh thu hồi, xoá đi, đến cục Cảnh sát rút án, mày nghe rõ không!”
Điền Mẫn Nghiêu nhìn thấy cảnh tượng này, ác mộng hằng đêm dường như lại diễn ra, cô muốn đi lên cứu Lâm Tri Dịch nhưng lại không làm được, Lương Viễn Sơn giữ cổ tay cô, bảo cô không được cử động.
Khoảnh khắc tin tức bùng nổ, Lương Viễn Sơn chợt nhận ra: tất cả chuyện này đều là do Lâm Tri Dịch sắp đặt.
Lâm Tri Dịch sắp đặt cho ông và Điền Mẫn Nghiêu đi xem một vở kịch, nói rằng nếu bằng chứng có thể kết tội Lâm Diễn Đức được ghi lại, Lương Viễn Sơn sẽ không phải chịu trách nhiệm về hành vi tham ô tiền.
Đến nước này, bọn họ đã không còn đường lui, chỉ có thể phục tùng, nhưng vừa bước vào quán trà, ông liền biết Lâm Tri Dịch sẽ không dễ dàng buông tha cho ông ta. Thay vì ngồi chờ phán quyết của Lâm Tri Dịch, chi bằng khơi màu cho cuộc xung đột giữa Lâm Diễn Đức và Lâm Tri Dịch.
Vì vậy, ông ta đã làm Điền Mẫn Nghiêu nhắc đến đoạn băng, ám chỉ cho Lâm Diễn Đức, lúc này, nhìn Lâm Tri Dịch bị Lâm Diễn Đức ghì chặt trên bàn cà phê lạnh lẽo, nỗi buồn phiền hai ngày qua đã tiêu tan đi một chút.
Lâm Diễn Đức thậm chí còn nhặt chiếc cốc sứ ở bên cạnh lên, chuẩn bị đập nó vào đầu Lâm Tri Dịch.
Lâm Tri Dịch không hề sợ hãi, thậm chí còn cười lớn: “Tôi đã gửi cho cảnh sát. Tôi không chỉ gửi cho cảnh sát mà còn cho một người bạn bên truyền thông. Các người xong rồi, giết tôi, mấy người có trốn đằng trời.”
Lúc này Lâm Diễn Đức mới ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, lão buông tay, toàn thân run rẩy, khuỵu xuống đất quỳ cầu xin: “Tri Dịch, cho cha một cơ hội nữa, một cơ hội cuối cùng. Lần trước, cha thực sự không cố ý mới khiến con rơi xuống núi, sau đó cha luôn đi tìm con. Tri Dịch, nể tình cha con, cho cha một cơ hội cuối cùng. Cha sẽ từ bỏ tất cả, công ty hay một xu nào cha cũng không cần, cha đều cho con hết... “
Nể tình cha con, Lâm Tri Dịch chỉ thấy thật buồn cười.
“Tôi đã chết một lần khi mẹ tôi qua đời, tôi đã chết ở chân núi Nhạn Mông. Bây giờ ông nói chuyện cha con với tôi? Làm con của ông, quả thật là kiếp nạn tám đời của tôi.” Lâm Tri Dịch không thèm quay đầu lại mà rời đi.
Để cứu Lương Viễn Sơn, Điền Mẫn Nghiêu vội đuổi theo Lâm Tri Dịch, “Ở đây tôi còn có một số bằng chứng, tôi đều đưa cho cậu, cậu có thể tha cho Viễn Sơn được không?”
“Đêm đó, khi cô nhìn thấy tôi rơi xuống núi, cô có nghĩ đến việc giúp tôi không?”
Sắc mặt Điền Mẫn Nghiêu tái nhợt.
https://banhbingo.wordpress.com/
Lâm Tri Dịch lên xe, mỉm cười với Điền Mẫn Nghiêu: “Đừng tưởng rằng cô có thể bình an vô sự.”
“Việc cậu bị Lâm Diễn Đức phát hiện chỉ là vấn đề thời gian. Ông ta không chờ được đến khi cái người chuyên gia kỹ thuật kia xuất hiện, quay đầu lại sẽ ngay lập tức hoài nghi cậu, tôi...”
“Cho nên cô chỉ muốn Lâm Diễn Đức gây sự, còn muốn thu được lợi ích?”
“Tôi không có ý đó,“ Điền Mẫn Nghiêu chặn cửa xe, “Những bức ảnh này cậu cầm đi. Ngoài bức ảnh ông ta đẩy cậu xuống, còn có đoạn phim giám sát ghi lại cảnh Lâm Diễn Đức cố gắng cưỡng hiếp một nhân viên nữ, bằng chứng này để kết án ông ta sẽ rất hữu ích.”
Lâm Tri Dịch nhận lấy, Điền Mẫn Nghiêu nói: “Cậu có thể tha cho tôi không? Tri Văn chỉ mới bảy tuổi.”
Bàn tay đặt trên vô lăng của Lâm Tri Dịch hơi buông lỏng, nhưng cuối cùng cậu vẫn siết chặt, ngẩng đầu lên nói với Điền Mẫn Nghiêu: “Tôi đã nói rồi, cô đừng nghĩ đến việc có thể trốn thoát bình an vô sự.”
Lâm Tri Dịch giao bằng chứng mới cho cảnh sát, hy vọng cảnh sát sẽ kết tội Lâm Diễn Đức về tội cố ý giết người càng sớm càng tốt, sau khi hoàn thành biên bản, cậu trở lại công ty, bắt đầu giải quyết dư luận.
Buổi trưa, cậu giải quyết những vấn đề phức tạp rồi giao cho người phụ trách tương ứng, Từ Dương cũng giúp cậu giải quyết phong ba ở Đỉnh Thắng, Lâm Tri Dịch triệu tập hội đồng quản trị để giải thích tình những ưu nhược điểm của tình hình hiện tại, các đổng sự mơ hồ nhìn thấy Cố Niệm từ hơn mười năm trước, mọi chuyện diễn ra suôn sẻ.
Một giờ chiều, Lâm Tri Dịch mới thở được một hơi.
Dì Khâu gọi điện đến, nói với cậu rằng Lâm Diễn Đức đang ở nhà tìm kiếm sự trợ giúp khắp nói, thử nhiều mối quan hệ để khiến cảnh sát hủy bỏ vụ án, nhưng vô ích.
Lâm Tri Dịch rời khỏi Đỉnh Thắng, lái xe đến trạm của Chu Hoài Sinh, Chu Hoài Sinh hiện đã có văn phòng nhỏ của riêng mình, mặc dù chỉ là một phòng họp tạm thời, ít không khí lưu thông nhưng vẫn tốt hơn là phơi mình ngoài nắng gió.
Lâm Tri Dịch mang cơm và đồ ăn nhẹ đến trạm, Chu Hoài Sinh mở cửa cho cậu, vừa bước vào cậu đã nhìn thấy Quyển Quyển đang ngủ ngon lành trên chiếc giường nhỏ.
“Chưa tỉnh sao?” Lâm Tri Dịch nhẹ giọng hỏi.
“Cô giáo kể hôm nay khi chơi trò chơi, thằng bé liên tục đưa đồ chơi đã lấy được cho các bạn khác, cuối cùng thằng bé không có đồ chơi nên đi theo cô dọn dẹp mấy quả bóng trên mặt đất. Lúc tôi đến đón thì thằng bé đã mệt đến không ngồi nổi mà ngủ gật trên ghế sau.”
Lâm Tri Dịch đi tới nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Quyển Quyển, bé vẫn bất động, không có dấu hiệu tỉnh lại.
https://banhbingo.wordpress.com/
Sự tức giận trong lòng lập tức được xoa dịu, Lâm Tri Dịch ngồi bên giường nhìn Quyển Quyển một lúc rồi đi về phía bàn, nói với Chu Hoài Sinh: “Con nít nhỏ tuổi không cần phải hiểu chuyện như vậy, đều là tại anh. “
Chu Hoài Sinh bất đắc dĩ: “Hiểu chuyện một chút cũng tốt.”
“Không cần, cục cưng của tôi phải được nuông chiều, cứng đầu cũng được, mới không cần hiểu chuyện như vậy làm gì.”
Chu Hoài Sinh không thể đáp lại mấy lời này, nhường chiếc ghế văn phòng có tựa lưng cho Lâm Tri Dịch, kéo chiếc ghế nhựa đến bên cạnh, Lâm Tri Dịch ngồi xuống, xem trang máy tính của Chu Hoài Sinh, là hệ thống của nền tảng giao đồ ăn.
“Thế nào rồi? Có khó không?”
“Cũng được, tôi đã thành thạo hơn ngày hôm qua rất nhiều.” Chu Hoài Sinh click chuột hai lần, đưa cho Lâm Tri Dịch: “Những thứ này đã được xử lý sáng nay.”
“Nhiều như vậy sao?” Lâm Tri Dịch rất kinh ngạc.
Chu Hoài Sinh xấu hổ gãi đầu: “Thật ra khá là chậm.”
“Anh cứ làm từng bước từng bước là được. Quản trị trang web còn có gì nữa không?”
“Giám sát.”
https://banhbingo.wordpress.com/
Lâm Tri Dịch suy nghĩ một chút, “Vậy tôi cho anh ba năm, xem anh có thể thăng chức lên làm quản lý hay không. Chẳng phải anh nói không ai quan tâm, không ai chia sẻ niềm vui sao? Bây giờ có tôi thúc giục anh, anh có được thêm động lực một chút không?”
Chu Hoài Sinh sửng sốt hồi lâu, tránh ánh mắt của cậu, hoảng sợ nhìn về phía bàn, xoa xoa lòng bàn tay trên đầu gối hết lần này đến lần khác: “Tri Dịch, tôi...”
Lâm Tri Dịch dựa vào lưng ghế giải thích: “Tôi đều vì Quyển Quyển. Sau này tôi sẽ rất bận, nếu anh có thể rảnh rỗi một chút trong công việc, anh có thể quan tâm đến Quyển Quyển nhiều hơn. “
“Tri Dịch, hai ngày nay tôi đã suy nghĩ rất nhiều, cậu thật sự không cần suy nghĩ mọi chuyện vì tôi đâu, trước giờ cậu chưa từng nợ tôi bất cứ điều gì, là tôi tổn thương cậu. Nếu tôi không say, cậu cũng sẽ không mang thai, cậu sẽ không lãng phí nhiều thời gian như vậy chỉ vì Quyển Quyển. Tri Dịch, sau này cậu nhất định sẽ tìm được một người phù hợp, tôi... “
“Đi lấy đồ ăn ra đi, tôi đói.” Lâm Tri Dịch đột nhiên ngắt lời anh.
Chu Hoài Sinh nhìn cậu một cái, không dám tiếp tục nói, đành phải lấy đồ ăn trong túi giấy màu nâu mà Lâm Tri Dịch mang đến ra, đặt từng món một lên bàn.
Vẻ mặt Lâm Tri Dịch cực kỳ không vui, cậu đem hết thịt và đồ ăn đến trước mặt mình, chỉ để lại một phần cơm cho Chu Hoài Sinh. Sau đó khi ăn còn gắp một ít gừng vụn cho vào chén Chu Hoài Sinh, Chu Hoài Sinh mặc cậu khi dễ. Lâm Tri Dịch đợi cơn giận dịu xuống rồi mới đẩy thịt cá đến cho Chu Hoài Sinh, nói rằng cậu không ăn được.
Ăn uống xong, Lâm Tri Dịch lại siết chặt bàn tay nhỏ bé của Quyển Quyển, Quyển Quyển cuối cùng cũng tỉnh lại, Lâm Tri Dịch liền bế bé lên đùi, mở suất ăn dành cho trẻ em cậu mua riêng, đút Quyển Quyển ăn.
Chu Hoài Sinh ngập ngừng nói: “Tri Dịch, để thằng bé tự ăn đi.”
“Không.” Lâm Tri Dịch gắp thức ăn vào một chiếc thìa nhỏ rồi đút cho Quyển Quyển vừa tỉnh dậy, vẫn còn hơi mơ màng.
Chu Hoài Sinh đành phải đi sang một bên rót một tách trà.
Quyển Quyển ăn xong lại đi ngủ, Chu Hoài Sinh dọn bàn, trong hệ thống hiện ra một tin nhắn mới, anh nhanh chóng ngồi xuống xử lý, đó là một đơn xin được phân phối thủ công. Bởi vì các tuyến đường của hai đơn hàng do người giao hàng lấy hoàn toàn không nhất quán nên người đó cần Quản trị viên web điều chỉnh và phân bổ.
Lâm Tri Dịch chỉ vào một con đường khác trên màn hình, “Chọn cái này.”
Chu Hoài Sinh ban đầu còn tưởng Lâm Tri Dịch đang trêu chọc mình, nhưng sau khi suy nghĩ hai giây, anh nhận ra con đường Lâm Tri Dịch chọn quả thực là con đường tốt nhất, anh ngạc nhiên nói: “Cậu thật thông minh.”
Lâm Tri Dịch nhướng mày nhìn anh: “Là anh ngốc.”
Chu Hoài Sinh mỉm cười không phủ nhận.
Sau hai giờ chiều, người gọi đồ ăn cũng ít đi, hệ thống cũng vắng vẻ hơn rất nhiều, Lâm Tri Dịch cảm thấy hơi buồn ngủ, cậu kéo cánh tay Chu Hoài Sinh qua làm gối, uể oải nói: “Chu Hoài Sinh, hôm nay tôi sắp đặt một cái bẫy, lừa cha tôi nói ra hết những gì xảy ra trước kia, tôi còn lén lút đặt camera ghi lại hết tất cả, sau đó giao thẳng cho cảnh sát.”
“Vậy hiện tại sao rồi?”
https://banhbingo.wordpress.com/
“Tôi không biết. Không biết Lâm Diễn Đức có điên đến mức làm gì đó hay không. Những ngày này anh hãy bảo vệ cho Quyển Quyển thật tốt.”
Chu Hoài Sinh trong lòng tràn đầy lo lắng: “Quan trọng nhất là cậu, cậu phải bảo vệ chính mình.”
“Tôi sẽ.”
Chu Hoài Sinh vẫn còn lo lắng.
Lâm Tri Dịch nhìn thấy dưới bàn phím có vài tờ giấy, cậu lấy ra xem, thấy trên đó viết nội dung tin tức về Đỉnh Thắng trong hai ngày qua, tất cả các sản nghiệp thuộc Đỉnh Thắng cũng được liệt kê. Tri Dịch hỏi Chu Hoài Sinh: “Sao anh lại sao chép cái này?”
Chu Hoài Sinh có chút xấu hổ: “Tôi chẳng giúp được gì cho cậu, tôi chỉ nghĩ rằng ít nhất khi cậu nói chuyện với tôi, tôi cũng sẽ hiểu được chút ít.”
Lâm Tri Dịch “Ồ” một tiếng, cậu tiếp tục dựa vào cánh tay của Chu Hoài Sinh, thản nhiên nói: “Vậy tôi nói cho anh biết, từ giờ trở đi tất cả các sản nghiệp của công ty ở đây đều sẽ thuộc về tôi, tất cả đều sẽ là của Quyển Quyển.”
Chu Hoài Sinh ôn tồn nói: “Đừng cố sức quá, cậu đã rất giỏi rồi.”
“Chu Hoài Sinh, tôi hơi mệt.”
“Tôi biết.”
“Khi mọi việc xong xuôi, tôi muốn có một giấc ngủ ngon.”
“Ừm.”
“Anh ôm tôi ngủ.”
https://banhbingo.wordpress.com/
Chu Hoài Sinh do dự mấy giây, cuối cùng cũng nói “Được“.
Lâm Tri Dịch tựa đầu vào vai Chu Hoài Sinh ngủ gật một lúc, rất nhanh sau đó đã bị Từ Dương gọi điện tới đánh thức: “Tri Dịch, Công ty đầu tư Gia Duệ tuyên bố rút khỏi danh sách cổ đông của Đỉnh Thắng. Tớ đã kiểm tra, giám đốc công ty đầu tư Gia Duệ là chú của Trần Ngạn Lãng, rõ ràng ông ta thu hồi cổ phần của mình vào lúc này là đang trả thù cậu.
“Tôi hiểu rồi, hiện tại tôi sẽ về công ty.”
Lâm Tri Dịch cúp điện thoại, vừa quay đầu đã thấy Chu Hoài Sinh đang nhìn mình với ánh mắt lo lắng, Lâm Tri Dịch cười nói: “Anh căng thẳng cái gì? Chỉ là chuyện nhỏ thôi, nhất định là Lâm Diễn Đức đang cố gây chuyện để khi tôi tiếp nhận tập đoàn Đỉnh Thắng, người khác nghĩ là Đỉnh Thắng đang gặp khủng hoảng vì bị rút vốn. Anh đừng lo, công ty đầu tư đó không phải là cổ đông lớn, chỉ cần kiểm soát dư luận chút là được. Tôi đi trước, anh tan làm sớm một chút, tối nay tôi muốn ăn cơm chiên.”
“Được, tôi đợi cậu về.”
Lâm Tri Dịch rời khỏi trạm của Chu Hoài Sinh, đến Đỉnh Thắng, giải quyết một loạt sự kiện đột nhiên xuất hiện.
Từ Dương gõ cửa đi vào, “Tri Dịch, có cảnh sát tới hỏi một ít thông tin vụ Lương Viễn Sơn bị nghi ngờ có liên quan đến việc tham ô tài sản.”
Lâm Tri Dịch đặt việc mình đang làm xuống, lấy sổ sách kế toán đã chuẩn bị trước rồi đi đến phòng tiếp khách.
“Cậu là người đã báo án?”
“Vâng, tôi là Lâm Tri Dịch, hiện tại tôi đang giữ chức vụ tổng giám đốc của tập đoàn Đỉnh Thắng.”
Cảnh sát bắt đầu ghi âm: “Mời cậu nói tình hình chung.”
“Được rồi, Lương Viễn Sơn là tổng giám đốc của Bảo hiểm Đỉnh Nạp, một công ty con của Tập đoàn Đỉnh Thắng. Ông ta đã lợi dụng chức vụ của mình để chiếm đoạt số tiền 76 triệu tiền trong vòng 5 năm, còn thực hiện một loạt hoạt động thu lợi nhuận riêng. Anh cảnh sát, một nửa số sách ở đây là bên công ty bảo hiểm Đỉnh Nạp giao tới, tôi xem qua thì thấy sổ sách đều đã được làm giả, tuy nhiên, nguyên phó chủ tịch của Bảo hiểm Đỉnh Nạp đã cung cấp sổ gốc, tất cả đều nằm trong các họp này. Tất cả đều có thể được dùng làm bằng chứng, làm phiền vài cảnh sát đem về xác minh. Tôi chỉ hy vọng rằng sáng nay tôi có thể kết tội Lương Viễn Sơn và đưa ra lời giải thích thỏa đáng cho Tập đoàn Đỉnh Thắng...”
Sau khi tiễn cảnh sát, Lâm Tri Dịch đứng ở cửa phòng tiếp tân, suy nghĩ: Giải quyết xong Lương Viễn Sơn, Lâm Diễn Đức sẽ là kẻ còn lại duy nhất.
Cậu gọi lại cho cảnh sát phụ trách vụ án Lâm Diễn Đức, hỏi anh ta khi nào Lâm Diễn Đức sẽ bị bắt, cảnh sát nói: “Trong vòng bảy ngày sẽ có câu trả lời về việc có được lập án hay không. Sau khi lập án mới có thể đưa ra quyết định có yêu cầu bắt giam hay không.”
Lâm Tri Dịch có chút lo lắng.
Nếu còn chờ đợi thêm nữa, Lâm Diễn Đức chỉ còn hai con đường để đi, một là trốn thoát, hai là báo thù, Lâm Tri Dịch cảm thấy có khả năng là cái sau hơn.
Điền Mẫn Nghiêu cùng mang theo Tri Văn rời khỏi nhà họ Lâm, dì Khâu nói rằng Lâm Diễn Đức vẫn chưa quay về, không ai biết Lâm Diễn Đức hiện đang ở đâu.
Lâm Tri Dịch bước ra khỏi Đỉnh Thắng, trên đường về nhà, cậu vô thức nhìn xung quanh, cậu luôn cảm thấy Lâm Diễn Đức đang theo dõi mình trong bóng tối. Thay vì về nhà, cậu đi thẳng đến quán bar. Sau khi vào quán bar, Lâm Tri Dịch gọi điện cho Chu Hoài Sinh, “Tối nay anh đưa Quyển Quyển về ngõ Thập Phương, đừng đến chỗ tôi, tôi sợ bị cha tôi phát hiện. Còn nữa, mai anh đưa Quyển Quyển đến lớp xong cũng đừng đi, chờ khi tôi đến anh hẵn đi làm, cần phải có người ở bên cạnh Quyển Quyển.”
Chu Hoài Sinh đang tắt máy tính, lập tức trả lời: “Được, tôi hiểu rồi.”
https://banhbingo.wordpress.com/
Lâm Tri Dịch gọi một ly rượu, như thường lệ ngồi trong góc, không có hứng thú uống rượu, chỉ muốn ăn cơm chiên lạp xưởng và dưa chua do Chu Hoài Sinh làm.
Giọng nói Chu Hoài Sinh nặng nề, mang theo cảm giác bất lực: “Tri Dịch, cậu nhất định phải cẩn thận, cảm thấy có chuyện gì thì phải nói cho tôi biết.”
“Không có đâu,“ Lâm Tri Dịch vặn âm lượng lên mức tối đa, cuối cùng cũng có thể nghe rõ giọng nói của Chu Hoài Sinh, cậu mỉm cười, nhìn ánh đèn chói lóa rồi nói: “Chỉ cần anh chăm sóc tốt cho Quyển Quyển, tôi chẳng còn sợ điều gì.”