Hồi Tưởng Cứu Rỗi

Chương 41




Gần đây tâm trạng của Severus Snape - Giáo sư độc dược Hogwarts cực kỳ tốt, điểm này dường như toàn bộ thầy trò ở Hogwarts đều phát hiện.

Điều này đương nhiên không đồng nghĩa với việc giáo sư Snape sẽ mỉm cười cầm tay chỉ đạo cho đám lửng nhỏ hoàn thành tác nghiệp trêи lớp, gương mặt đầy tươi cười mà giải đáp thắc mắc của nhóm ưng nhỏ hay là hòa ái thân thiện không trừ điểm của bầy sư tử.

Trêи thực tế, mọi thứ đều trái ngược, giáo sư Snape vẫn hà khắc như trước, chỉ là khi châm chọc người khác lời lẽ có phần ôn hòa hơn một chút, mà điều này cũng đã đủ để đám lửng nhỏ ôm đầu khóc rống, đám sư tử và và ưng nhỏ thì không ngừng tò mò.

Ngẫm lại đi, một Snape sau khi trừ điểm không tốn công mà hạ thấp bạn, không hề nghi ngờ trong đầu bạn là não hay nước bí đỏ, đám động vật nhỏ quả thật phải quỳ lạy Merlin.

Nên biết rằng, ngay cả Harry cũng cho rằng để làm Snape trở nên thật sự ôn hòa còn khó hơn làm Voldemort yêu thích Muggle. Thậm chí Kẻ Được Chọn chỉ cần tưởng tượng người yêu Slytherin của mình giống như Lockhat mà luôn mỉm cười với mọi người cũng đủ để cậu chạy về ký túc xá trốn cả đời trong chăn không bước ra.

Đương nhiên, việc đó và việc Harry có liên quan đến nhau, Kẻ Được Chọn yên lặng ngồi trêи chổi trong cơn gió lạnh nghĩ, đồng thời điều khiển cây chổi linh hoạt né tránh quả Bludger mà cặp sinh đôi hợp lực đánh tới.

"Làm tốt lắm, Harry" Cặp song sinh vung tay đánh một quả khác lớn tiếng nói, sau đó lại vội vàng né tránh một quả khác do anh em mình đánh đến.

"Hắc! Tôi nói này, tập trung vào cho tôi!" đội trưởng Wood bên cạnh khung thành lớn tiếng hô, gió lớn thổi đến làm thanh âm của anh như vỡ thành từng mảnh.

Harry lao xuống, dễ như trở bàn tay mà chộp lấy quả Snitch đang bay bên tai Kate, sau đó buông tay để nó bay đi.

"A!" Cô bé bị hoảng sợ kinh ngạc kêu một tiếng, nhưng Harry đã sớm bay sang chỗ khác.

Buổi huấn luyện Quidditch hôm nay kết thúc cực kỳ thuận lợi, ngay cả đội trưởng Wood nghiêm khắc cũng không có bất cứ phê bình gì với cả đội mà tuyên bố giải tán.

Trời đã hoàn toàn tối đen, mọi người tốp năm tốp ba cùng nhau đi về phía tòa thành.

Ở trêи đường Harry trở về tòa thành, có một vật màu trắng xuất hiện phía xa trong bầu trời tối đen, sau đó nhanh chóng đến gần Harry, từ không trung lao về phía cậu, Fred đang ôm vai cậu bị dọa nhảy sang một bên, vừa lúc đụng phải người anh em George, George lại đụng phải Angelina bên cạnh, cô nàng đáng thương liền ngã ngồi dưới đất. Cả Fred và George vì mất đi điểm tựa cũng ngã theo, vì thế khi mọi người bình tĩnh lại, liền nhìn thấy Angelina ngồi dưới đất, George nằm trêи người cô, mà Fred lại nằm trêи lưng George.

Công chúa Hedwig nhỏ nghiêng đầu đứng trêи vai Harry nhìn một đám Gryffindor ngã nhào thành một đống trêи mặt đất, biểu tình vô tội.

"Phốc..xin lỗi" Harry một bên cười một bên không có thành ý mà nói.

Mà cặp song sinh cũng hoàn toàn không thèm để ý.

"A, này đúng là…."

"....Quá chật vật rồi!"

Cặp song sinh kéo Angelina dậy, cười lớn nói.

Điều này làm Angelina vốn có chút bực bội cũng không nhịn được mà nở nụ cười --- đây cũng không phải là cô gái tính toán chi li.

Harry lấy mảnh giấy cột trêи chân Hedwig xuống, trêи đó là chữ của Cụ Dumbledore, cụ hy vọng Harry có thể nhanh chóng đi đến phòng Hiệu trưởng một chuyến.

Khẩu lệnh lần này là túi không gian da rồng, có vẻ Phu nhân Pomfrey vẫn chưa giải trừ lệnh cấm đồ ngọt của Hiệu trưởng, điều này làm Hiệu trưởng Dumbledore vẫn canh cánh đối với cái túi không gian chứa kẹo bị tịch thu của mình, gần đây đều đổi khẩu lệnh từ các loại kẹo cụ thích thành tên của đủ loại túi không gian.

“Mình phải đi trước, tối gặp ở phòng sinh hoạt chung” Harry nói với mọi người, sau đó nhanh chân đi về tòa thành, Hedwig thân mật bay xung quanh Harry.

“Nga, Harry nhỏ của chúng ta đi tìm người yêu giáo sư của mình” George lớn tiếng nói.

“Nga, Harry đang yêu vì người yêu của em ấy mà vứt bỏ chúng ta.” Fred càng lớn tiếng nói.

“Nga, George.”

“Nga, Fred.”

“Chúng ta bị Harry nhỏ vứt bỏ.” Cặp song sinh mang biểu tình bi thương khoa trương mà ôm nhau.

Ngay cả Wood vừa đi đến cũng nhịn không được cũng nở nụ cười, mà Harry chỉ quay đầu lại vẫy vẫy tay, sau đó tiếp tục chạy đi.

Theo việc tâm tình giáo sư Snape rõ ràng càng ngày càng tốt lên, cùng với Draco mỗi lần nhìn thấy Snape hoặc Harry đều không nhịn được mà run rẩy khóe miệng, lời đồn ở Hogwarts rốt cuộc cũng có phiên bản mới.

Câu chuyện về giáo sư Snape và Kẻ Được Chọn Harry Potter cuối cùng cũng vượt qua muôn vàn khó khăn trở thành bạn đời của nhau, mà Tiểu Vương Tử Slytherin cực kỳ bất mãn với chuyện này.

“Chuyện xưa của Merlin a, bọn họ rốt cuộc cũng có một phiên bản gần giống với thực tế.” Cô nàng Vạn Sự Thông Gryffindor đánh giá.

Đương nhiên chi tiết của câu chuyện có phần hơi quá, nhưng đối với Hermione thì có một câu chuyện gần đúng với thực tế đã cực kỳ không dễ, suy xét đến những phiên bản mang phong cách hài kịch cổ điển trước đó, cô nàng phù thủy tóc nâu phán người tung tin đồn là một Muggle, hơn nữa còn là người hâm mộ Shakespeare.

Mà nhân vật chính của câu chuyện - Tiểu Vương Tử Slytherin, cực kỳ bất mãn.

“Thực tế chỗ nào, sao tôi có thể vì không có được...có được Potter mà bất mãn chứ! Tôi làm sao có thể thích một con sư tử Gryffindor ngu xuẩn chứ?!” Draco tức giận nói, ba con sư tử nhỏ cười trộm.

Kết quả bị Draco thẹn quá thành giận giơ đũa phép lấy một địch ba, bị Ron và Hermione liên thủ trấn áp.

Ở phương diện thực chiến nhóm sư tử nhỏ đúng là tiến bộ nhanh hơn nhóm rắn nhỏ Slytherin yêu thích phong độ quý tộc. Huấn luyện đặc biệt của Harry chỉ mới diễn ra vài tuần, dù Harry không ra tay, Draco khi đối mặt với sự kiên thủ của Ron và Hermione đã dần rơi vào thế hạ phong.

Nên biết rằng, lúc mới bắt đầu huấn luyện, lợi thế hoàn toàn nghiêng về phía quý tộc bạch kim nhỏ từ bé đã được luyện tập ở nhà.

Cho dù thế nào đi nữa, lời đồn đã từng làm Harry tâm phiền ý loạn, hiện nay Harry lại cảm thấy rất thú vị.

Mà giáo sư Snape bất mãn với việc kẻ tung tin đồi cứ khăng khăng lôi con đỡ đầu của mình vào câu chuyện của mình và Harry, nhưng cũng không vì chuyện này mà trừ quá nhiều điểm.

Nói tóm lại, mọi chuyện ở Hogwarts đều rất tốt, bình tĩnh mà hài hoà.

Harry cực kỳ hài lòng với việc này, nhưng cậu cũng sẽ sự yên tâm thoải mái này mà đắm chìm hưởng thụ cuộc sống yên bình ở Hogwarts, mà quên mất còn có một người tên Voldemort, một kẻ địch tự cắt lát chính mình tuỳ lúc đều có thể phá hư hết tất cả.

Không chỉ Harry, mà còn có Snape, Dumbledore, Remus và Sirius đều luôn cảnh giác, trước khi Voldemort hoàn toàn bị tiêu diệt ai cũng đều không dễ dàng thả lỏng.

Mà hiện tại Harry lại có cảm giác, dây thần kinh của cậu lại sắp căng lên.

Kể từ lần Harry lén tuồng một hộp kẹo đủ loại đặc biệt của Công Tước Mật cho hiệu trưởng bị Phu nhân Pomfrey phát hiện, nữ vương bệnh xá đã hạn chế số lần ra vào phòng hiệu trưởng của Harry, mà Harry lại không cho rằng vị hiệu trưởng luôn luôn cơ trí sẽ không biết nặng nhẹ mà lãng phí một lần hội họp ở văn phòng chỉ vì cụ muốn tâm sự ---- Tuy rằng trêи mảnh giấy cụ Dumbledore đúng là viết như vậy.

Khi Harry đến phòng hiệu trưởng, Sirius, Remus và Severus có vẻ đã đến từ lâu, điểm này từ ly trà chỉ còn một nửa của Remus là có thể nhìn ra.

“Được rồi, mọi người đã đến đông đủ.” Chờ đến khi Harry ngồi xuống bên cạnh Severus, Dumbledore nhẹ nhàng nói.

“Albus, tôi không cảm thấy không có gì đáng để cụ vui vẻ như vậy.” Severus thấp giọng nói.

“Xảy ra chuyện gì?” Harry hỏi, đồng thời đem túi kẹo để lên bàn.

“A, là chuyện này.” Dumbledore vừa gấp không chờ được mà lấy một viên kẹo mật ong cho vào miệng vừa nói. “Kingsley vừa báo cho tôi một tin, sáng sớm hôm nay nhóm Thần Sáng đã bắt được Peter ở gần Hogsmeade. Đó là một cuộc chiến kịch liệt, thậm chí một cánh tay của Peter đã bị cắt đứt.”

“Cái gì!” Harry hưng phấn lớn tiếng nói.

“Vì sao cụ không nói luôn phần sau?” Một bên Severus vươn tay xoa đầu Harry, ý bảo cậu an tĩnh, một bên nói với Dumbledore.

“Ngô, đây là một ý kiến hay,” Dumbledore nói, “Sau khi bọn họ bắt được Peter thì đã lập tức nhốt hắn vào Azkaban, để phòng hắn chạy trốn, nhưng khi Kingsley vừa nhận được tin, thì Peter đã trốn khỏi Azkaban.

“Đi cùng hắn còn có vợ chồng Lestrange, Bellatrix Lestrange và Rodolphus Lestrange.” Sirius dùng giọng điệu lạnh lẽo bổ sung.

Harry không tự giác nhíu mày.

“Tôi muốn nói, hắn đúng là chuyên gia vượt ngục, đúng không?” Dumbledore nói.