Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hồi Sinh

Chương 2: Chấp nhận thân phận




Chương 2: Chấp nhận thân phận

“Trước khi bước vào phó bản, ký chủ phải tham gia một trò chơi khởi động. Nếu thắng trò chơi này ký chủ sẽ có lợi thế rất lớn, phần thưởng của trò chơi này tùy thuộc vào phó bản mà ký chủ sắp bước vào, qui tắc được phổ biến rõ hơn khi ký chủ tham gia phó bản.”

Tử Văn nhăn mày, rũ mắt suy nghĩ về thông tin hệ thống đưa ra. Một lúc lâu sau mới nói: “Như vậy, chỉ có một người sống sót mới có tư cách bước vào vòng đua bảng xếp hạng? Phó bản nào cũng chỉ có 1 người sống sót sao?”

“Đúng vậy, ký chủ phải vượt qua vòng loại mới đủ tư cách tham gia bảng xếp hạng. Người sống sót sau mỗi phó bản là khác nhau, nó tùy thuộc vào qui tắc phó bản đó đề ra.” Hệ thống kiên nhẫn giải thích.

“Vòng loại cho người mới sắp diễn ra, ký chủ có 24 giờ để thích nghi với cơ thể mới. Chúc ký chủ khởi đầu thuận lời.” Nó rất mong chờ màn thể hiện sắp tới của ký chủ, thông số cơ thể đã đến lúc thử nghiệm.

Tử Văn nắm chặt tay, chỉ có một người duy nhất sống sót hắn phải là người này. Vẫn còn 24 giờ phải nhanh thích ứng với cơ thể mới. Hắn bắt đầu tập bài quyền cơ sở đầu tiên mà sư phụ đã dạy, chủ yếu để nắm rõ độ mạnh yếu của cánh tay, chân và cả sức bật của cơ bắp.

Nhìn thời gian ngày càng gần Tử Văn không khỏi hồi hộp. Do cơ thể mới vẫn còn chưa quen, mặc dù sức lực mạnh hơn cơ thể cũ nhưng chỉ sử dụng được 3 thành thực lực. Hắn phải thận trọng từng bước đi, người duy nhất sống sót chỉ có thể là hắn.

“Thời gian đã hết, bắt đầu dịch chuyển vào phó bản.” Hệ thống xuất hiện thông báo cho Tử Văn.

Trước mắt Tử Văn tối sầm lại, đến khi mở mắt ra là khoảng không tối đen, hắn đang ngồi trên một chiếc ghế.

“Chào mừng người chơi đến với phó bản hồi sinh, xin tự giới thiệu ta là Quản trò, trước khi bước vào phó bản chúng ta hãy khởi động bằng một trò chơi nhỏ nào!” Quản trò giới thiệu bằng một tông giọng hớn hở.

“Đầu tiên là qui tắc trong trò chơi này. Người chơi được chia thành hai đội, mỗi người chơi được rút một thẻ bài, thẻ bài rút được quyết định bản thân thuộc đội nào. Người chơi không được nói thẻ mình rút ra là gì, người tham dự phải tự suy đoán thân phận nhau để tìm ra đội chiến thắng. Nếu qui phạm sẽ bị tiêu hủy trực tiếp.”

“Đội chiến thắng sẽ được nhận phần thưởng giúp ích cho bản thân trong phó bản sắp phải tham dự. Nào! Tuyển thủ tham gia đã sẵn sàng chưa? Bắt đầu rút thẻ.” Quản trò nói lớn.



Tử Văn thầm nghĩ đây chẳng phải là trò “Ma sói” sao? Hắn từng chơi qua vài lần nhưng chỉ dừng ở mức biết mà thôi, e là khó giành lấy lợi thế.

Chưa kịp suy tư thì trước mặt đã hiện lên một dãy thẻ, hắn tùy tay chọn một thẻ trong đó. Chiếc thẻ lật ngược lại tiết lộ hắn thuộc đội dân làng. Số thứ tự: 3, thân phận: Dân làng, công dụng: Không có năng lực đặc biệt nào.

“Đêm đầu tiên, đội sói chọn g·iết một người hoặc không g·iết.” Tiếng của Quản trò vang lên.

Tử Văn không thể nhúc nhích, trước mắt hiện lên bảng đếm số màu đỏ kết hợp với không gian tối đen làm tinh thần hắn thêm căng thẳng.

Thời gian cuối cùng cũng đếm hết, phía trên đột ngột bật một chùm đèn sáng chiếu thẳng xuống sàn. Tử Văn không kịp thích ứng, hắn phải nheo mắt lại một lúc mới thấy rõ xung quanh.

Người chơi đều thống nhất mặc đồ đen, giữa áo in con số rút được ban đầu. Tử Văn hơi cúi đầu nhìn con số 3 in trên áo của mình. Tất cả có 7 người đúng như lời Hệ thống 2113 đã nói, hắn nhìn xung quanh một vòng thấy người chơi khác đều lộ rõ nét thấp thỏm trên mặt. Lần lượt số 4, 7, 1 là nữ còn lại đều là nam.

“Đêm đầu tiên không có n·gười c·hết.”

“Trời sáng, đội dân làng thảo luận để g·iết một người bị nghi ngờ là sói. Người chơi có 3 phút để thảo luận.” Quản trò cho màn hình đếm giờ chạy.

Số 2 đứng phắt dậy, đưa mắt nhìn xung quanh la lớn “Đây là đâu? Ai đang giả thần giả quỉ lừa gạt ta? Mau cho ta về, nhanh lên!”

“Người chơi đã tham dự trò chơi không thể rời khỏi.” Quản trò bình tĩnh nói.



“Trò chơi gì? Mau cho ta trở về nhà nếu không ngươi sẽ c·hết!” Số 2 dữ tợn đe dọa, hắn không tin trò giả quỉ này, nhà hắn rất nhiều tiền nếu thoát ra được sẽ cho người san bằng chỗ này.

“Người chơi có chấp nhận hủy bỏ tư cách tham gia hay không?” Quản trò lạnh lẽo lên tiếng.

“Nhanh biết điều thả ta ra đi.” Hắn không nén được đắc ý.

“Xác nhận số 2 từ bỏ tư cách tham gia, tiến hành tiêu hủy.” Quản trò thông báo không chút nào do dự.

Trong ánh mắt sợ hãi của những người chơi còn lại. Số 2 trợn to mắt, há miệng chưa kịp nói câu nào thì “xoẹt” thân thể bị cắt ra làm hai rồi tan biến như chưa từng tồn tại.

“Hủy bỏ thành công, trò chơi tiếp tục, dân làng còn một phút để thảo luận.”

Hơi thở Tử Văn r·ối l·oạn, hắn biết thế giới này rất khốc liệt nhưng dù sao 23 năm cuộc đời sống trong xã hội có pháp luật chưa từng chứng kiến người bị g·iết trực tiếp như vậy. Bên cạnh số 4 đã thấp giọng khóc nức nở lên, những người còn lại mặt tái không còn chút máu.

Thời gian một phút trôi qua, Quản trò lên tiếng: “Đội dân làng chưa chọn ra được ai là sói đánh mất cơ hội bầu chọn, đêm thứ hai bắt đầu.”

Ánh đèn đóng lại, bóng tối lại bao trùm. Tử Văn đã bình tĩnh trở lại, hắn yên lặng chờ đợi thời gian trôi qua.

“Đêm thứ hai, số 1 bị sói g·iết tạm thời rời khỏi khu vực khởi động.” Quản trò tắt đi đèn ở ghế số 1.

“Trời sáng, dân làng bắt đầu lên tiếng thảo luận.”

Số 5 đứng dậy, chỉ thẳng vào số 4: “Ta nghi ngờ số 4, ta ngồi gần quan sát rất kĩ, số 4 khi nghe thấy thảo luận lộ ra vẻ lo lắng quá rõ.”



Số 5 tuổi chừng trung niên, bề ngoài lại hòa nhã khiến lời nói tăng thêm lực tin phục gần như chắc chắn. Mọi người đổ dồn nghi ngờ về phía số 4.

Số 4 run rẩy đứng dậy lắp bắp giải thích: “Không phải ta, ta không phải là sói… ta là… ta là… ta không thể nói ra thân phận được. Mọi người phải tin ta, bởi vì số 2 bị g·iết nên ta mới như vậy!”

Tử Văn âm thầm quan sát số 5, số 5 nói quá chắc chắn trong khi vẫn chưa ai có manh mối, lúc mọi người đổ dồn nghi ngờ về phía số 4 Tử Văn không hề dời mắt khỏi số 5, hắn thấy số 5 trộm đắc ý vì thực hiện được âm mưu nên quyết định tiếp lời:

“Vẫn chưa biết có bao nhiêu sói mọi người nên thận trọng trước quyết định của mình. Số 5 quá hấp tấp áp đặt cho người khác, ta nghĩ số 5 mới là sói! Khi số 4 bị nghi ngờ ngươi tại sao lại cười?”

“Đúng vậy, mọi người tin ta đi.” Số 4 kích động hai mắt đỏ bừng lên, cuối cùng cũng có người giúp nàng.

“Ngươi nói gì đó, ta không phải sói!” Số 5 trừng mắt nhìn Tử Văn.

“Còn 30 giây bỏ phiếu bắt đầu đếm ngược” Âm thanh Quản trò vang lên.

Mọi người quyết đoán loại bỏ số 5, Tử Văn nói có lập luận rõ ràng số 5 quá võ đoán có vẻ càng đáng ngờ hơn. Thời gian chậm chạp trôi đi, số 5 giận giữ nhìn Tử Văn.

“Dân làng loại bỏ sói thành công, số 5 tạm thời rời khỏi khu vực khởi động. Đêm thứ ba bắt đầu.”

Thông báo loại bỏ sói vang lên, mọi người chưa kịp vui mừng thì bóng tối lại kéo đến.

“Người chơi bị sói g·iết, tiến hành rời khỏi khu vực khởi động.” Bên tai Tử Văn vang lên tiếng thông báo của Quản trò. Không ngoài dự đoán của hắn, vạch trần số 5 đã kéo thù hận về phía hắn quá nhiều, chỉ cần loại hắn khỏi trò chơi thì tỉ lệ chiến thắng cũng cao hơn.

Tử Văn bị đưa đến một căn phòng khác, phía trước là màn hình lớn đang quay trực tiếp các người chơi còn lại, ở góc nhìn thượng đế này hắn có thể biết được thân phận của những người chơi còn lại, con sói còn lại là số 7.