Hôi Phi Yên Diệt

Chương 7: 7: Cảnh Sanh - Số Mệnh





Lôi nói muốn đến hộp đêm hôm trước, tôi thì không, bởi vì có Phi Yên ở đó.

Hiện tại dù không muốn gặp em, nhưng tôi không thể nói Không với Lôi, âu cũng là thói quen từ nhỏ.

Đến nơi, Lôi phá lệ không vào phòng riêng mặn nồng cùng mỹ nữ, mà lại muốn ra đại sảnh ngồi chơi.

Chỉ cần không phải quầy bar, ở đâu với tôi cũng giống nhau, hiện tại tôi thật sự không muốn gặp em.

Hoặc nói chính xác hơn, hiện tại tôi không muốn gặp người đứng bên cạnh em.

Âm nhạc du dương tràn ngập đại sảnh, giai điệu đượm buồn, làm bầu không khí náo nhiệt vừa rồi chợt trở nên trầm tĩnh.

Một giọng hát thánh thót vang lên, lúc bổng lúc trầm, tựa như thiên sứ.

Tôi kinh ngạc, nơi này có ca sĩ tốt như vậy từ bao giờ? Lôi lại nở nụ cười, nhìn chằm chằm sân khâu, đôi mắt lộ ra cảm xúc hưng phấn.

Nhìn theo cậu ta, tôi bắt gặp làn váy trắng thuần khiết quanh quẩn trong giấc mộng bao lâu nay, Bộ Phi Yên.

Tôi không biết em hát hay như vậy, em chưa bao giờ cất giọng trước mặt tôi.

Tôi không hiểu âm nhạc, cũng không biết em đang hát bài gì, chỉ nhớ rõ giai điệu kia rất bi thương, rất du dương, tràn ngập bất đắc dĩ.

Em ngồi ở nơi đó, hơi cúi đầu, mái tóc thẳng che khuất gương mặt nhỏ bé, khiến tôi không biết cảm xúc lúc này của em ra sao.

Giai điệu kết thúc, Phi Yên bước xuống sân khấu.

Lập tức có người tiến lên đón, là một thiếu niên có khí chất rất lạnh nhạt.