Từ ngày hôm đấy,
Anh hôm nào cũng đưa cậu đi chơi, cứ thế cậu dần mất cảnh giác với anh, cậu bắt đầu tin tưởng vào anh
Cậu kế thừa lại gia sản từ bố mẹ, công ty giờ đã đứng tên cậu, sáng đến tối cậu cứ đi làm rồi lại được anh trở đi chơi
Ngày 1 tháng 2, 8 giờ 30 phút buổi sáng
Cậu đến trường dạy học, hôm nay công ty không có việc nên cậu có thể an tâm đi làm việc
Đến lớp,
Tất cả các học sinh đều mong đến tiết của cậu vì trong tâm trí của tất cả các học sinh cậu là thầy giáo hiền lành, thân thiện dạy đến đâu học sinh hiểu đến đấy
Cậu đến giao cho các em một bà tập rồi ngồi đó theo dõi học sinh làm bài, cậu mở máy lên phát hiện cuộc gọi nhỡ từ anh
Cậu đi khỏi lớp để nhắn tin cho anh, sau đó cậu để máy ra cốp xe rồi đi vào lớp theo dõi học sinh tiếp
Cứ thế đến lúc tan học, cậu ở phòng giáo viên chấm bài của học sinh đến tận gần 6 giờ mới chịu đi về, cậu cất những tờ giấy kiểm tra vào cặp rồi đi ra dặt xe đi về
Vừa mới dắt xe đến cổng thì anh lao đến ôm chặt lấy cậu
Đây chính là bước một của kế hoạch: Lấy được tình cảm của đối phương, cụ thể là quan tâm lo lắng cho đối phương
Anh nhìn cậu nước mắt cá sấu lăn dài, anh nức nở
-"Sao tôi gọi cậu không bắt máy? Cậu biết tôi lo cho cậu lắm không?"
Cậu lo lắng xoa đầu anh, cậu cười nhẹ
-"Tôi xin lỗi tại tôi tắt chuông điện thoại với lại tôi nhắn cho anh biết rồi mà, thế giờ anh có tính về không?"
Anh nhảy lên xe cậu
-"Tôi chở cậu đi chơi chỗ này mới mở! Hôm nay tôi đi bộ ra đón cậu luôn!"
Cậu cười trìu mến với anh, không suy nghĩ nhiều cậu đưa chìa khóa xe cho anh luôn sau đó cậu ngồi lên xe để anh chở đi chơi
Trên đường đi anh liên tục phanh gấp, cậu sợ quá nên phải ôm chặt anh không dám thả, anh chở cậu đi gần hết cái thành phố thì cũng đến khu vui chơi
Cũng đã 8 giờ 20 phút nên hai người vào chơi luôn, cậu ngồi lên cái xích đu, xích đu bên cạnh cũng có hai đứa bé đang đẩy xích đu cho nhau, đứa bé ngồi trên xích đu nhìn cậu cười
-"Chú lớn như này thì làm sao mà đu cao được như bạn cháu!" Nói xong cậu nhóc đẩy cái khiến cô bé trên xích đu bay cao lên nhưng cũng xuống được
Cậu cười vui vẻ nhìn hai đứa bé
-"Chú không cần ngồi!" Cậu đứng trên xích đu, anh đằng sau lao đến đẩy cậu một cái mạnh
Cậu bay lên trời nhảy khỏi xích đu quay một vòng rồi bám vào thanh sắt của xích đu leo lên trên, đông tác của cậu nhanh thoăn thoắt khiến hai đứa nhỏ ngạc nhiên
Anh cũng không vừa ngồi ngược xích đu rồi thong thả để cậu đẩy, cậu đẩy một cái mạnh khiến anh thích thú, anh thả hai tay ra không thèm bám vào dây nữa, anh cứ đu qua đi lại cuối cũng là nhảy khỏi xích đu để lên ngồi cạnh cậu, anh nắm hai tay lại rồi biến ra một bông hồng tặng cậu
Anh cũng nhảy khỏi chỗ đó vì biết nếu mình cố chấp một lúc nữa là đền xích đu như chơi, hai đứa bé há hốc mồm ngạc nhiên với độ báo của hai chú bé đần
Cô bé ngồi trên xích đu sốc nhìn cậu ngồi trên thanh sắt, cậu nhảy xuống cười vui vẻ với hai đứa nhỏ
-"Thấy thế nào muốn thử không? Chú tuyên bố an toàn đấy!"
-"Thôi! Bọn cháu đi chơi cầu trượt!" Cậu bé và cô bé dắt tay nhau chạy đi
Cậu quay qua cười với anh, cậu nắm tay anh đi chơi tiếp, anh với cậu từng là bạn thân nên hiểu rất rõ tính cách đối phương, vừa nãy do thấy cậu xoay một vòng trên cao nên anh mới chơi như vừa nãy chứ bình thường anh không chơi mấy trò trẻ con này