Chương 14 Corvus · Lestrange IV
Adams ngồi trong căn phòng khách chiếc sofa êm ái thêm tấm đệm gác chân, trên tay một ly vang Pháp luôn thỉnh thoảng nhấp một ngụm. Nó làm cậu có cảm giác như được sống trong cảm giác của một quý tộc vậy hương vị tuyệt vời hòa lẫn với ngọt thanh hơi chút men say lại càng khiến con người ta yếu lòng có phải chăng thế là thứ giúp cho những ly vang Pháp luôn là thứ được phục vụ trong các bữa tối đầy lãng mạn với ánh nến và mùi hương của hoa ?? Adams trầm ngâm cảm thụ
Cốc cốc cốc
"Đến ngay đây " Adams ngồi dậy khỏi chiếc Sofa có lẽ ngồi quá lâu nên có cảm giác không thoải mái khi đứng lên lắm từ khi nhận được bức thư của chú cú mèo từ sáng sớm Adams đã ngồi trên chiếc sòa này được 2 tiếng .
Cạch
Adams mở cửa ra người đàn ông chỉ khoảng 30 tuổi trong bộ áo choàng dài bước vào trong căn nhà ông ta chống trên tay một cây gậy ở trên còn trạm khắc hình đầu một con quạ : " Adams World ??"
"Vâng đúng vậy " Adams gật đầu
"Cái tên thật to lớn nhưng không biết ngươi có xứng với nó ??? " Corvus trầm ngâm hắn bắt đầu đánh giá Adams thứ đầu tiên mà hắn nhận ra từ Adams là một đứa trẻ kỳ lạ trưởng thành sớm và trông rất lịch sự độc lập
"Ta không biết thưa ngài nhưng ít nhất xin cho ta biết cái tên của ngài " Adams hơi khom người .
"Corvus · Lestrange IV nhớ lấy nó máu bùn ta sẽ là thầy dạy Phòng chống nghệ thuật hắc ám của ngươi " Convus chống gậy mỉm cười : " Nhớ lấy World tiên sinh ta còn là Slytherin viện trưởng, đây là môt loại lớn lao vinh quang "
"Vinh quang sẽ đến với ngài với những người mang trên mình dòng Slytherin " Adams mỉm cười hơi cúi người nói với Lestrange giáo thụ .
"Tốt ngươi có thể gọi ta bằng bất cứ cái tên gì ngươi muốn nhưng ghi gặp ta ngươi phải nhớ chỉnh trang lại giọng nói của mình " Corvus lạnh lùng nói .
"Đương nhiên Lestrange giáo thụ " Adams đổi sang một giọng nói trịnh trọng : " Liệu ta có thể mời ngày một ly vàng ?? "
"Bỏ đi có lẽ lần sau ta tin Slughorn giáo thụ sẽ thích nó hắn là một tên nghiện rượu cả gia tộc hắn đều là những tên nghiện rượu Ân " Convus quay sang nhìn Adams : " Slughorn giáo thụ là người sẽ dạy các ngươi ma dược khóa "
"Được rồi ngươi có một tài năng rất đặc biệt World tiên sinh tất cả mọi người sẽ bị cuốn vào lời nói của ngươi " Convus lắc nhẹ đầu mỉm cười nhìn Adams
"Ta tin đó là một loại kỹ năng được trau dồi hơn là một tài năng bẩm sinh " Adams mỉm cười điệu cười của cậu rất đẹp nhưng cũng rất lạnh người chẳng ai biết điệu cười ấy có từ bao giờ chỉ biết mỗi khi Adams cười thì điều đó hẳn là một điều gì khiến cậu vui vẻ hoặc một chuyện tồi tệ sắp xảy ra .
"Quay trở lại với chuyện chính đi World tiên sinh ta hôm nay phụ trách đưa ngươi đi mua những đồ dùng học tập và hướng dẫn ngươi làm quen với thế giới Vu sư vì dù sao máu bùn sẽ mãi mãi là máu bùn " Convus hơi có chút khinh bỉ nói với Adams.
"Ta sẽ coi nó là lời khen thưa ngài " Adams mỉm cười nó là lời nói Adams dành cho chính mình nhắc nhở bản thân hắn không được quên sự tàn khốc của thế giới này " Giờ chúng ta có thể đi sao Lestrange giáo thụ ?? "
"Ân " Convus tò mò nhìn Adams : " Ngươi không chuẩn bị tiền sao ??"
"A đã có trong chiếc vali này rồi" Adams chỉ vào chiếc Vali đặt ngay cạnh cánh cửa
Convus híp mắt lại : "Thế thứ kia ta có thể cảm nhận được ma lực dao động trong nó "
"Cái này sao một vật phẩm pháp thuật ta mua từ chợ đen đấy ngài thấy sao ?? " Adams xoa xoa chậu cây cậu tính mang nó đến vì cậu biết chắc lằn này đi mua đồ đạc sẽ tiếp xúc với những người chế trượng của thế giới phù thủy cậu muốn dùng cây lôi trúc rèn luyện ra một cây ma trượng chỉ thuộc về bản thân mình
"Thế sao ?? được rồi ngươi nên cầm chắc đôi tay của ta chuyến đi này sẽ rất choáng váng đó " Convus chỉ cười lạnh môt cái chưa để Adams kịp tóm lấy tay hắn hắn đã đặt tay lên vai Adams : " Huyễn ảnh di hình "
Ầm
Cảnh cửa nhà Adams sau cứ 1 phút mà không giữ chiếc nút đỏ bên cạnh cửa thì sẽ tự động đóng người ta bảo đây là ma thuật nhưng không phải chỉ cần bạn thông thuộc vật lý một tý thì đây chỉ là nguyên lý bơm Xi lanh kết hợp với chiếc đồng hồ quả lắc treo ngay bên cạnh muốn mở cửa bắt buộc phải có chìa khóa nếu không với lực giữ của bơm Xi lanh rất khó để có thể phá được cánh cửa .
Vù~ ù~
Cơ thể Adams như bị xé toạc ra rồi ghép lại một cách nhanh chóng khiến cậu cảm thấy choảng váng muốn nôn hết tất cả ra nhưng lý trí của cậu bắt đầu ép cơn buồn nôn xuống
Khụ khu
Adams ho khan 2 tiếng liên tục trấn đinh lại cơ thể của mình rồi quay sang nhìn Convus vị này Lestrange giáo thụ trừng đôi mắt kinh ngạc về phía Adams chẳng phải ai có thể chịu được cảm giác của huyễn ảnh di hình đến cả vu sư trưởng thành cũng rất khó chỉ có những bậc thầy những người thành thạo "Huyễn ảnh di hình " hay những Thần sáng có thể khống trụ cơn buồn nôn của mình nhưng giờ đây trước mắt hắn một đứa trẻ 11 tuổi đang kháng trụ lấy cái cảm giác kinh khủng ấy thậm chí còn kháng trụ mạnh hơn cả những vu sư trưởng thành : " Có lẽ thật thú vị đâu "
Convus âm thầm cảm thán hắn chỉ vào cái cái vạc bị thủng treo ngay trước cửa một quán Pub : "Quán cái vạc lủng nằm trên đường Charing Cross nơi đây bị yểm rất nhiều bùa phép dẫn đến việc chỉ có Vu sư hoặc người có tiềm chất trở thành vu sư mới có thể nhìn thấy ngươi nhìn thấy nó có nghĩa ngươi không phải là một tên Muggle mặc dù là máu bùn cũng chẳng phải cái tốt đẹp gì "
Adams đứng đó trầm ngâm suy nghĩ .
"Đi thôi ngươi còn đứng đấy làm gì hừ ngươi bị Hogwarts chọn trúng tức ngươi đã có sãn tiềm chất làm vu sư rồi " Convus kéo lấy Adams vào quán .
Khác với vẻ tồi tàn bên ngoài quán cái vạc lủng rộng rãi đến lại kỳ ở đây lấy 2 cái bàn to ở giữa là trung điểm trải dài ra đến cuối căn phòng hai bên là những buồng riêng với những cái bàn gỗ tròn rất nhiều con người ở đây trò chuyện rôm rả có bán yêu tinh có người khổng lồ và đương nhiên quần thể chiếm số lượng nhiều nhất Vu sư .
"Chà chà nhìn ai đến này Convus thật lâu không thấy ngươi " Một người đàn ông khoác vai Convus bị hắn hất ra
"Thật là tủi thân đâu chúng ta đã từng là đồng học " Tên kia mang lên mình một vẻ mặt đưa đám
"Ta không có thời gian để nói với ngươi Kama " Convus dơ lên đũa phép của mình
"Chậc chậc thật đáng tiếc đâu " Hắn ta quay sang nhìn Adams " Một đứa trẻ đáng yêu không biết tên đáng c·hết đó lại gây họa cho người con gái nào đây "
"Đó không phải con ta, hắn là học sinh năm nay đã nhập học " Đũa phép của Convus chuyển sang ánh sáng màu xanh lục dấu hiệu bào trước cho một lời nguyền g·iết chóc
"Được rồi không đùa nữa " Kama dơ lên hai tay ra vẻ đầu hàng rồi cúi xuống bóp má Adams : " Tân sinh sao ngươi sẽ học được nhiều điều ở Hogwart tin lấy ta nó là nơi khởi đầu của tất cả "
Sau đó hắn sủi lẹ như cái cách mà hắn đến vậy .
"Một con người quái gở phải không ?? Được rồi đi theo ta " Convus dắt Adams đến bàn pha chế của quán ở đây một lão già đang ngồi lau lau chiếc cốc thủy tinh trên tay .
" A Convus đã lâu không gặp " lão già ngẩng đầu nhìn về phía Convus.
"Chúng ta mới gặp hôm qua Ted " Convus cằn nhằn
"Thế là cung lâu rồi đúng không ?? " lão già Ted mỉm cười
"Đủ rồi, ta chịu đủ ngày hôm nay rồi đây là lý do ta không thích mang tân sinh quá mệt mỏi gia tộc Lestrange cũng chẳng thiếu cái tiền thưởng đón tân sinh này " Convus quát lên .
'Được rồi được rồi vẫn theo lệ cũ chứ ?? Cùng đi ?? " Ted đặt chiếc cốc lại vào giá nhìn Convus Convus gật đầu thế là hai người dắt theo Adams đi ra phía sân nhỏ đằng sau .
"Dùng ngươi ma trượng gõ vào thùng rác đặc biệt bên cạnh tưởng gạch đưa đũa phép lên viên gạch thứ 3 dọc thẳng nó rồi đưa sang phải 2 viên gạch gõ vào là có thể tiến nhập " Lão ted rút ra ma trượng bắt đầu thực hành .
Những bức tường gạch bắt đầu xê dịch như những bức tường mở ra cái kho cất vàng ở nhà Adams vậy : " Hoan nghênh đến hẻm xẻo phù thủy nhỏ ở hẻm xẻo có rất nhiều lối đi nhiều lối dẫn tới những khu chợ bóng tối hay những con hẻm hắc ám như hẻm knockturn và cũng có con đường dẫn ra ngoài hẻm xẻo tất nhiên là ở London rồi vì có nhiều con đường thông đến tận Scotland hay sang Pháp lận nhưng ta phải cảnh báo ngươi những con đường đó có thể rất nguy hiểm tràn ngập tính không chắc chắn nên những phù thủy nhỏ như ngươi vẫn nên dùng con đường của quán thì hơn "
"Đừng tưởng ta không biết ngươi đang giới thiệu cho quán " Convus chen ngay vào
"Hừ it nhất ta chỉ nói sự thật " Lão già Ted hừ lạnh rồi đi trở lại trong quán
"Cảm ơn ngài đã nói điều này cho ta xin hỏi ngài là ?? " Adams khom người đầy lễ phép
"Ted Ted Abbott " Lão già Ted đầy vinh hạnh nói ra gia thế của mình rồi rời đi trong tiếng cười
Convus giữ lấy vai Adams : " Dòng họ Abbott là chủ sở hữu của quán cái vạc lủng bọn họ cũng sở hữu một vài tửu điếm khác trên khắp nước Anh "
Adams gật đầu .
"Được rồi nói thế đủ rồi chúng ta còn một đống thứ phải mua và còn phải đưa ngươi về nhà nữa chứ hừ thật là mêt mỏi mà " Convus chán nản than vãn .
Đối với một con người lãnh đạm như hắn công việc này thiệt sự quá mệt mỏi rồi