Đến Hẻm Xéo gặp kinh khủng lão Tom
Ngay trong một thành thì trên một bãi đất trống, nơi mà không có quá nhiều người qua lại ngay lúc này đang diễn ra một hiện tượng vô cùng kì lạ, tất nhiên là đứng trên lập trường con người mà nói thì đúng là như vậy.
Đó là một cơn gió, à không nói một cách đúng hơn thì nó giống một cơn lốc bão tuyết trắng xóa đang xoay tròn một cách giận giữ vậy.
Cơn bão tuyết ấy xuất hiện được một lúc sau đó thì liền nhanh chóng dần lịm đi và để lộ ra bên trong đó một nhóm người đang nắm tay nhau.
Nhóm người này không ai khác chính là gia đình nhà Alden vừa mới từ nhà và dịch chuyển đến nơi này.
Thành thật mà nói thì chính bản thân Alden vẫn còn đang cảm thấy nghi ngờ về chuyện này, cả nhà hắn là làm cái gì cách thức để đi tới đây, vừa nãy Alden vẫn là có thể nghe được một cái gọi là Hình là cái gì thức thuật.
Nếu như theo trí nhớ của Alden vẫn còn tốt thì hắn nhớ trong thế giới Harry Potter này chỉ có một loài Phượng Hoàng là có năng lực thôi mà, vậy tại sao con chim màu trắng đó của Tobias lại có thể được lẽ nào là nó có dòng máu của phượng hoàng hay sao ?
Trong lúc mà Alden vẫn còn đang thắc mắc đang dự định hỏi Tobias thì hắn mụ mụ Aurelia lúc này liền đem tay kéo đi, cả nhà bọn hắn đi thẳng vào trong một cái hẻo nhỏ rồi rẻ trái một lần ở ngã tư và đi thẳng ra đường cái.
Đối diện bên kia đường là một cái quán rượu cũ rích với phần cửa gỗ ở ngoài trong vô cùng dơ dáy và dị hợm, rõ ràng là một cái tiệm như thế này không thể nào lại có thể tồn tại một cửa tiệm như thế này được.
Cái cửa tiệm rách nát này tên gọi là là một cửa tiệm vô cùng nổi tiếng trong giới phù thủy ở anh quốc, tất nhiên là Alden vừa nhìn qua thì hắn đã biết ngay vì dù sao quán rượu này cũng là nơi để chúng ta thánh cứu thế Harry Potter đi đến thế giới phép thuật cơ mà.
Vừa ra đến đường cái thì Tobias lúc này liền lấy hai tay chống lại bản thân đũa phép và cho nó vào túi áo choàng bên trái của mình, sau đó liên là quay lại nhìn về phía Alden cười một tiếng sau ưởng ngực tự hào nói:
“Chà đến rồi đây, cũng khá lâu rồi ta mới đi đến chỗ này đây, thật là đủ nhiều kỉ niệm, nhớ hồi trước ta và bà ngươi gặp nhau cũng là ở đây, khi đó ta quả thật soái nổ, bà ngoại của ngươi và ta vừa nhìn nhau đã yêu”
Alden: “...........”
Aurelia: “............”
Filcon: “.............”
Eileen: “............”
Cả nhà lúc này đều nhìn và Tobias với ánh mắt nghi ngờ, trong đó bà nội hắn Eileen còn hừ lớn kể lại chuyện năm đó Tobias theo đuổi nàng đến độ b·ị đ·ánh lên mấy lần mà vẫn không chịu buông tha cẩu thả truyện làm cho Alden cùng cha mẹ hắn ở một bên không khỏi bụm miệng cười.
( Bùa choáng < Stupefy>: Một loại bùa có tác dụng gây choáng hoặc gây b·ất t·ỉnh các loại mục tiêu, thường là một loại bùa chú được nhiều pháp sư sử dụng cho các cuộc đấu tay đôi giữa các phù thủy. )
Cho ngươi này thì nổ, này thì soái này !!!!
Tobias lúc này cũng liền hổ thẹn cười trừ một cái hắn cảm thấy bản thân lần này thể hiện với người nhà quả thật là quá thất bại, thế rồi cũng liền quay đầu và đi vào bên trong quán rượu.
Thấy vậy cả nhà Alden cũng nối gót theo Tobias mà đi vào bên trong quán rượu, ngay khi vừa vào bên trong Alden liền ngay lập tức gửi thấy một loại mùi vị của các thùng gỗ xộc vào trong mũi hắn, hắn nhanh chóng đưa mắt ra nhìn xung quanh ngôi nhà.
Từ bên trong nhìn vào thì đây là một căn nhà gỗ của kỹ với cái mái trần với nhiều tầng được phân theo từng tầng lên nhau, Alden cảm thấy rằng ngôi nhà này trông rất giống với các ngôi nhà ở thế kỉ 18-19 tầm đó.
Và nếu như để ý kĩ càng thì có thể dễ dàng nhận ra được rằng không gian bên trong rõ ràng là rộng hơn rất nhiều so với bên ngoài, có lẽ là ngôi nhà này đã được sử dụng bùa chú mở rộng không gian rồi.
Ngay lúc này Alden nhìn thấy đang ở bàn phục vụ lúc này là một lão già với dáng người khom khom, hắn thầm nghĩ rằng xem ra lão già này chính là lão Tom chứ không ai khác đây.
Lão Tom lúc này nhìn thấy gia đình của Alden vào thì liền bỏ luôn chiếc lý mà mình đang lau trên tay xuống sau đó cười nói:
“Ấy chà chà…….xem ai đến đây này, chẳng phải đây là gia đình của giáo sư Snape đây sao, ngọn gió nào đã thổi ông bạn già của tôi đến đây vào hôm nay vậy…..” Lão Tom mở miệng chào đón và hỏi Tobias nhưng ngay sau đó hắn giường như đã thấy Alden đang đứng đằng sau Tobias thì liền như đoán được gì đó sau đó mở miệng nói: “Còn cậu bạn nào đây, đây là cháu của ngài sao ngài Tobias, cậu ấy hôm nay đến đây mua đồ cho vụ nhập học à, có phiền không nếu tôi giúp cậu ý làm một cái hướng dẫn viên thế nào ?”
“Cảm ơn ngươi rất nhiều Tom bằng hữu của ta, tất nhiên là việc đó không thành vấn đề gì” Tobias lúc này lấy tay vỗ vỗ vai của Tom và nói với giọng điệu vô cùng vui vẻ: “Vậy ta đi ngay bây giờ chứ, thú thật là hôm nay ngoại trừ việc này ra thì ta và vợ ta còn rất nhiều việc phải làm đây, ngươi biết mà buôn bán kiếm cái ăn chứ nhỉ”
Tom lúc này gật gật đầu cười mấy cái sau đó thì liền quay người và dẫn đường cho cả nhà Alden.
Bọn họ đi qua bên cạnh quầy bar một cánh cửa, sau đó thì bọn họ liền đi ra một cái sân nhỏ có tường bao bọc chỉ có một chút chút rong rêu bám trên tường do lâu ngày bị ẩm ướt và một chút cỏ dại mọc dưới chân các bức tường ở hai bên.
“Đến đây rồi thưa các quý ông và quý bà, xin cho phép tôi được chỉ cho cậu nhà cách để vào vậy, đầu tiên là cậu phải cần có đũa phép tất nhiên, sau đó cậu hãy nhớ vị trí của các viên gạch như sau và gõ lên như thế này là được”
Lão Tom liền rút ra cây đũa phép bên trong túi áo của lão, chiếc đũa nhỏ của lão ám lên một màu xám đen trông vô cùng cũ kĩ và xem ra đã bị rất nhiều vết hằn trên đó.
Alden lúc này chỉ nhìn sơ qua nó một chút rồi lại không tiếp tục chú ý đến.
Thế nhưng ngay khi hắn vừa chuẩn bị quay đầu đi thì từ trong cơ thể của hắn là Speed Foure lúc này liền chạy thẳng lên trên đôi mắt của hắn khiến cho hắn đôi mắt lúc này liền phát ra các tia điện nhỏ màu đen lẫn vàng.
Tầm nhìn của Alden lúc này liền bị thay đổi 360 độ, hắn ngay lập tức nhìn thấy được từ trên cây đũa của lão Tom lúc này liền toát lên một luồng màu đỏ khí tràng vô cùng mạnh mẽ, với bên trong đó là từng cái đầu lâu đỏ như máu.
Đồng thời bên trong mấy cái đầu lâu đó lúc này còn có một đám côn trùng chạy qua chạy lại giữa một vũng máu nhếch nhác.
Mặc dù Alden với hai kiếp người, thế nhưng với một người chưa bao giờ thấy được một n·gười c·hết thực sự như.
Ngay lập tức Alden lúc này liền bị cảnh tượng này làm cho mặt mày trắng bệch đi không còn một giọt máu.
Đồng thời từ trong cỗ hắn liền nhanh chóng truyền đến một cỗ gắt gỏng giống như muốn xông ra ngoài khiến cho Alden cảm thấy vô cùng buồn nôn.
Alden lúc này cố gắng gượng lại một cỗ cảm xúc buồn nôn trong lòng, hắn nắm chặt tay lại và cố gắng nuốt lại đống chất lỏng của bữa sáng nay trên cổ họng của mình ngay lúc này.
Tất nhiên là biểu hiện của Alden chính là bị mẹ hắn Aurelia bắt được vào mắt nàng nhanh chóng bắt được vào mắt, nàng lúc này liền cúi đầu xuống nhìn Alden với ánh mắt lo lắng:
“Alden thân yêu ngươi vẫn ổn chứ, có phải cảm thấy có chỗ nào khó chịu không, có phải là không khí trong này hơi ngợp không ?”
“Ta không sao đâu mụ mụ chỉ là đồ ăn sáng nay còn không tiêu thôi, không có vấn đề gì !”
Nhìn thấy khuôn mặt lo lắng của Aurelia, Alden chỉ đưa tay ra ám chỉ bản thân mình không sao, sau đó hắn liền âm thầm trong đầu niệm một tiếng gọi lên bảng hệ thống.
Ngay lập tức một chiếc bảng màu đen ngay lập tức xuất hiện ngay trước mặt Alden và tất nhiên là cũng chỉ có mình hắn mới thấy được thứ này mà thôi.
< Bảng trạng thái >
-Ký Chủ: Alden Tobias Snape
-Giới Tính/Tuổi Tác: Nam/11 tuổi (Hệ thống đang nghi ngờ cần sửa đổi)
-Chức Nghiệp/Đẳng Cấp: Vu Đồ
-Vật Phẩm: Không có (Thứ nghèo nàn)
-Đánh Giá Tổng Thể: Vu Đồ Cấp F (Yếu Gà)
-Trường Lực: Speed Force
-Kỹ Năng: Mắt Trường Lực
Alden lúc này nhìn vào bảng kỹ năng thì thấy trong đó đã xuất hiện thêm một dòng mới nữa, hắn thầm nghĩ kỹ năng cái cột này ý tứ chính là ám chỉ những thứ mà ta có thể tung ra chiêu số phải không.
Vậy chẳng lẽ lúc này đôi mắt của ta nhìn thấy mấy thứ trên người Lão Tom cũng là do cái ký năng này sao.
Ngẫm nghĩ lại Mắt Trường Lực cái kỹ năng này nhìn thì có chút phế thế nhưng lại khá hữu dụng đấy chứ, vừa có thể dùng xem người khác năng lượng, vừa lại có thể xác định xem họ có mạnh hay không.
Như vậy cũng tốt, đỡ sau này đắt tội với kẻ mạnh.
Nói qua một cách khác ta cái này kĩ năng cũng được xem là thần kỹ đấy chứ.
Trong lúc Alden vẫn còn đang suy ngẫm về của mình thì vào lúc này bức tường đá do lão Tom gõ vừa nãy liền xảy ra động tĩnh, nó giống nhẹ như một cái cửa kéo bị các viên gạch nối liền vào nhau và tách về hai bên.
Sau đó thì tại ngay vị trí đó liền tạo thành một cái lỗ lớn trên tường để lộ đằng sau là một dãi đường dài với đầy đống các cửa hàng bán đủ loại thứ đồ khác nhau xếp thành một dãy cửa hàng dọc theo hai con đường nhỏ.
Đồng thời giữa đường lúc này còn có đủ loại các gian hàng to nhỏ được những người ăn mặc các loại áo choàng khác nhau bày ra và buôn bán.
Người ở đây đi mua sắm vô cùng tấp nập, sầm uất, có lẽ là vào thời gian này chính là khoảng thời gian tụ trường vì vậy mà số lượng người mới đông như vậy.
“Đây rồi trước mặt chúng ta chính là nơi sầm uất nhất của phù thủy Anh Quốc…..mặc dù rất muốn giới thiệu cho cậu nhà thêm một vài điều thế nhưng ta chỉ có thể đi với các vị đến đây thôi, các vị biết đấy ta còn bận cửa hàng, thế nhưng trước khi đi ta có thể chúc ngươi lão bằng hữu buôn may bán đắt, còn cậu nữa Snape tiểu thiếu gia chúc cậu thuận buồm xuôi gió”
Lão Tom lúc này đã mở cửa xong thì liền cất chiếc đũa của mình vào chiếc túi nhỏ bên trái của lão sau đó lùi qua một bên cười và nói,
Alden đứng một bên nhìn lại chiếc đũa cũ kĩ nhưng mạnh mẽ và đáng sợ đó một lần, sau đó hắn tự hỏi rằng có khi nào chiếc đũa đó sẽ bị gãy vì bẹ chén với cái lưng gù của lão Tom hay không ?
Tobias lúc này liền cười cười một cái, hắn cũng không nói gì mà tiếp tục đi về phía Hẻm Xéo, cha mẹ hắn và bà nội Eileen lúc này cũng đi theo, thế nhưng Alden lúc này lại đi đến chỗ của lão Tom sau đó đưa tay về phía hắn:
“Rất cảm tạ ngươi Tom tiên sinh vì đã tiếp dẫn ta một chuyến như vậy, ta cũng chúc ngươi buôn may bán đắt sinh ý dồi dào và ta tin rằng tương lai ta và ngươi sẽ có cơ hội hợp tác”
Cha mẹ của Alden và ông bà nội lúc này nhìn thấy cử động của Alden thì là vô cùng bất ngờ dù vậy họ cũng không nói gì, còn về Tom lúc này mặc dù đã bị Alden làm cho bất ngờ thế nhưng hắn rất nhanh liền lấy lại tâm thần của mình và đưa tay ra bắt tay với Alden.
Thế là sau khi bắt tay với lão Tom xong Alden liền chạy lại bắt kịp với người nhà của mình.
Còn lão Tom lúc này nhìn về bóng lưng của Alden không khỏi đưa ra một cái nghi hoặc sau đó hắn liền cười mỉm một cái sau đó thì thầm với chính bản thân mình:
“Hừm…...đứa trẻ này…..quả thật….có chút kỳ lạ a…..ha…..xem ra từ giờ sẽ thú vị lắm cho mà xem”
Lão Tom nói xong thì cũng liền quay đầu và đi trở lại quán rượu của mình, đồng thời cánh cửa đá lúc này giờ cũng liền thu hẹp lại và trở về hình dạng bức tường đá cũ ban đầu.