Sự cố trễ tàu
Bỗng nhiên ngay lúc này Alden liền là nhớ ra được một thông tin vô cùng quan trọng mà hắn đáng lý ra nên nhớ rất rõ.
Cũng chính vào thời gian này theo đúng như cốt truyện thì Harry cùng Ron sẽ là bị kẹt lại ở < Sân Ga 9 ¾ > bởi thuật phong ấn không gian của con Gia Tinh Dobby nhà Malfoy đây mà.
Vậy là lúc này Alden liền cuống cuồng lên dự định kêu Arthur cùng với Molly ở lại thế nhưng đã chậm một bước, hai người bọn họ lúc này đã xuyên qua bức tường từ lúc nào rồi.
(◔ д◔)
Thôi xong !!!
Lần này chơi thoát con mẹ nó rồi !!!
Alden lúc này liền cảm thấy có chút tuyệt vọng, hắn không tin được là bản thân lại lọt vào cái hoàn cảnh như vậy cơ chứ.
Alden lúc này bỗng nhiên có chút nghi ngờ bản thân khí vận dạo này có lẽ là không tốt lắm có khi nào là bởi vì ta dần tiếp cận với đám người Harry không ?
Chứ nếu không thì làm sao mà một người hiền lành ngoan ngoãn như ta lại có thể gặp đủ mọi chuyện như vậy chứ.
Um…… không còn nghi ngờ gì nữa, chắc chắn là như vậy rồi !!!
Đang lúc Alden vừa định quay sang để nhắc nhở cho Harry cùng với Ron thì từ đằng sau hắn bỗng nhiên liền có hai chiếc xe đẩy của Ron và Harry lấy tốc độ siêu nhanh mà lướt thẳng qua người hắn.
ẦMmmmmmmm
Án lấy cái tốc độ đó hai người liền đâm sầm vào trụ gạch phía trước mặt và té lộn cổ ra ngoài.
Tiếng động phát ra từ vụ v·a c·hạm của Ron và Harry nhanh chóng thu hút được ánh mắt của những Muggle đang đi xung quanh xung quanh.
Cùng lúc đó có một ông bảo vệ mập béo đang đứng hướng dẫn cho một hành khách cũng bị thu hút bởi tiếng ồn mà chạy lại hỏi:
“Này mấy tên tiểu hài tử các ngươi đang ở đây làm cái trò gì vậy hả ?”
Alden thấy vậy thì cũng nhanh chóng chạy tới đỡ Harry cùng với Ron còn đang nằm chổng mông lên trời đứng dậy và quay ra cười nói với người bảo vệ:
“Không có gì đâu…….bạn của ta chỉ bị mất đà xe thôi, bọn ta sẽ dọn dẹp lại ngay thôi”
“Phải……...phải………..” Ron cùng với Harry lúc này nghe thấy Alden nói vậy thì cũng liền giống như gà mổ thóc mà gật đầu đồng ý lấy.
Người bảo vệ mập lúc này thấy 3 người bọn họ nói như vậy thì cũng đành thở dài một tiếng, ở dặn dò bọn hắn nhớ dọn dẹp xong thì cũng liền rời đi.
Vậy là lúc này ba người Alden, Harry, Ron cuối cùng cũng có thể thở dài một hơi.
“Cảm ơn ngươi Alden, nếu không có ngươi chắc bọn ta chắc xong mất” Ron vừa vỗ vai của Alden vừa nói.
“Ukm…..Ron nói phải đấy cảm ơn ngươi Alden” Harry lúc này vừa từ dưới đất đứng lên vẫn còn đang nắm lấy cổ tay b·ị đ·au của mình mà tiếp lời Ron.
“Không có gì đâu, đừng khách sáo quá…...quan trọng hơn hết bây giờ là chúng ta phải làm sao đây để sang đó bây giờ đây, rõ ràng là là đường đi đã bị chặn lại rồi”
Alden nghe thấy vậy thì cũng liền cười một tiếng cho qua rồi thì liền nhanh chóng nghiêm túc lại, hắn lúc này này liền đưa tay chạm lên mặt tường dẫn đường đến nhà ga < Sân Ga 9 ¾ >.
Lúc này con đường rõ ràng đã bị phong bế lại rồi, bây giờ nó chỉ là một bức tường đá bình thường không hơn không kém mà thôi.
Thú thật là Alden ngay lúc này rất muốn tìm ra con gia tinh Dobby c·hết tiệt kia, rồi nện cho nó một trận cho bỏ tức, thế nhưng Alden lại cảm thấy rằng đến lúc này vẫn còn là chưa nên để lộ ra năng lực của mình.
Thứ nhất, Alden là không muốn con gia tinh này biết được chuyện hắn có năng lực quá sớm.
Thứ hai, Alden vẫn còn không đủ nắm chắc rằng mình có thể bắt được Dobby, bởi hắn biết rằng con gia tinh này mặc dù trông thì có vẻ yếu đuối thế nhưng trên thực tế thì đám gia tinh này đều có trình độ ma thuật vô cùng mạnh, đặc biệt là ở khoản không gian đạo này ma pháp.
Cứ thử nhìn vào mà xem đến cả con đường không gian mà Dobby còn có thể dễ dàng địa phong bế lấy.
Thậm chí là đến cả cấm ma pháp không gian của cả Voldemort cùng Dumbledore cũng không thể ngăn được Dobby.
Từ đó có thể thấy được trình độ phép thuật của Dobby là vô cùng cao.
Cũng bởi vì lẽ đó nên lúc này Alden vẫn chưa muốn ngả bài với Dobby, mà ngược lại hắn quyết định giữ bí mật chuyện này mà quay sang đập đập vai của Ron:
“Hơi xem ra lần này xảy ra chuyện ngoài ý muốn rồi, con đường đi đã bị phong lại rồi, chúng ta rõ ràng là không thể đi xuyên qua < Sân Ga 9 ¾ > được nữa ?”
Harry lúc này nhìn lên chiếc đồng hồ ở giữa nhà ga lúc này đã điểm 11 giờ với vẻ mặt lo lắng nói:
“Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ, tàu hỏa đã đến giờ chạy rồi, nếu mà không đến thì chúng ta sẽ trễ chuyến tàu mất”
“Ta cũng không biết nữa..….a….....thôi xong, không ổn rồi,…..n…...nếu như chúng ta không qua được, vậy thì ta ba ba cùng mụ mụ cũng không thể trở lại được,…....Qủy Thần Ơi……..” Ron vừa lấy tay sờ lấy bức tường vừa hoảng loạn địa nói.
“Ta nghĩ rằng chúng ta nên trở lại trong xe của ngươi ba ba mà chờ đi, có lẽ họ sẽ trở lại và đón chúng ta đấy” Harry lúc này liền đưa ra ý kiến.
“Quả nhiên là giống như kiếp trước kịch bản a..….quá tốt cho ta rồi, bây giờ chỉ cần dẫn đạo cho hai người tránh xa việc lái xe đến trường là được” Alden nghe thấy vậy thì liền cười thầm trong lòng nghĩ, hắn quả thật là có ý muốn ngăn chặn cái ý tưởng ngu ngốc đó của Ron và Harry ngay lập tức.
“Xe của ta ba ba sao……………?”
Thế nhưng chưa đợi cho Alden kịp mở miệng nói, thì Ron lúc này đang đứng bên cạnh hai mắt bỗng nhiên liền sáng lên, tiếp theo đó Ron liền nắm lấy xe đẩy hành lý và kéo thẳng tay của Alden chạy ra bên ngoài.
“Chậc……..hai người các ngươi đợi ta với” Harry thấy thế dường như cũng đã hiểu được ý của Ron vậy là liền nhanh chóng đẩy tao xe hành lý của mình mà chạy theo sau.
Alden lúc này liền bị Ron kéo đi chạy liền một mạch ra thẳng bên ngoài < Sân Ga 9 ¾ > và chạy thẳng đến bên chiếc xe màu xanh da trời của Arthur rồi nhanh chóng đem hành lý chất hết vào trong xe.
Alden lúc này ẩn cảm thấy có điều chẳng lành liền lên tiếng hỏi hỏi:
“Hai người….hai người các ngươi, đang tính làm gì đó”
“Bọn ta đang tính lái xe đuổi theo chuyến tàu, nếu như chúng ta đi nhanh một chút có lẽ là sẽ đến bắt kịp được nó và đến Hogwart đấy” Ron vừa luốn cuốn tay chân mà khởi động xe mà trả lời lại Alden.
“Phải đấy Alden, nào nhanh lên, mau đến giúp ta một tay đi” Còn Harry thì đang vắt hết cả hơi để chất đống đồ vào trong xe cho kịp thời gian.
(눈_눈)
Alden đứng ở một bên nhìn thấy cảnh này thì trong lòng liền không nhịn được mà chửi thề một tiếng.
Ngọa tào, hai người các ngươi bị mất trí rồi sao ?
Lái xe đuổi theo sao, con mẹ nó, các ngươi xem coi là vẫn chưa cảm nhận được xã hội đòn hiểm mà !!!!
Alden lúc này vừa mắng vừa tức, hắn có chút không hiểu được rốt cuộc não bộ của Ron cùng Harry rốt cuộc là được cấu thành từ cái quái gì sao có thể ngu ngốc đến như vậy cơ chứ.
Rõ ràng là ngồi yên một chỗ chờ người khác tới nó không thơm sao ?
Vì sao mà phải đâm đầu vào rắc rối như vậy cơ chứ
Vậy là để tránh rắc rối Alden lúc này liền nhanh chóng từ chối lời xúi dại của Ron và Harry:
“Hừm…...ta không nghĩ đó là một ý kiến hay đâu Ron…..ta không muốn bị dính vào rắc rối, nếu như các ngươi thật sự muốn làm vậy, thế thôi…. ta không đi đâu, hai người các ngươi cứ để ta ở lại đây là được”
Ron:........
Harry:.........
(¬_¬)
Ron cùng Harry lúc này liền ngơ ngác đưa mắt nhìn nhau một lúc sau đó thì khuôn mặt của hai người Ron cùng Harrry bỗng nhiên liền hiện lên nét gian xảo khác thường mà nhìn Alden.
Alden lúc này cũng đã nhận ra được ánh mắt gian ác từ phía hai người vậy là hắn liền không nhịn được mà bước lùi về sau.
Thế nhưng cũng đã quá muộn rồi, chỉ ngay sau đó Alden liền đã bị hai người, mỗi người ôm một bên tay mà kéo thẳng lên xe.
Σ( ̄■ ̄;)
Alden liền bị hai người độc thủ kéo lên xe, hắn lúc này rốt cuộc thì cũng đã cảm nhận được cái gì gọi là đòn hiểm của xã hội.
Con mẹ nó buông ta ra, bản đại gia không muốn cùng các ngươi đi nghịch dại a.
“Hơi…...Quả nhiên người hiền lành như ta lúc này cũng sẽ bị ăn h·iếp như vậy, ông trời đúng là bất công mà”
Dù cho Alden đã cố gắng hết sức vùng vẫy để thoát ra thế nhưng cuối cùng vẫn không thể nào thoát khỏi ma chưởng của Harry cùng Ron.
Vậy là hắn chỉ còn cách nhận mệnh của mình mà ngoan ngoãn ngồi yên mà thôi
Lúc này Alden vừa ngồi trên xe vừa ngẫm nghĩ đến việc nếu bản thân hôm nay nếu như thật cưỡi xe đến trường và gây ra một đống rắc rối thì có thể nào hắn sẽ bị trực tiếp khai trừ ra khỏi trường hay không.
Chắc là không thể nào đâ...…ha…....ha.......hừm trên thực tế thì khả năng chuyện này xảy ra vẫn khá cao đấy.
Vì dù sao thì trong trường này cũng không chỉ có mỗi Dumbledore mà lại còn có cậu của hắn Severus Snape nữa.
Cứ thử nghĩ đến việc khuôn mặt lão Snape sẽ như thế nào, khi vừa gặp thằng cháu của mình lần đầu tiên, mà nó lại đi vi phạm một đống lỗi cùng với thằng nhóc mà hắn ghét nhất trường.
Hơi…...chỉ nghĩ đến thôi cũng đã đủ khiến cho Alden xúc hết cả mồ hôi lạnh rồi.
“Này Alden vẫn ổn chứ, đây có lẽ là lần đầu tiên ngươi được ngồi xe bay đấy nhé, vậy nên cứ tận hưởng đi ha…...yên tâm tay lái của ta cũng rất tốt đây, đến cả ta ba ba cũng khen ta nữa đấy”
Lúc này Ron cùng với Harry đang ngồi ở phía trước xe liền quay lưng lại cười đùa với Alden.
(¬_¬)
Alden lúc này ngồi ở phía sau không nhịn được mà lật một cái không tin cậy nhãn thần nhìn về phía Ron.
Ta tin ngươi cái quỷ a.
Tay lái của ngươi mà cũng được gọi là rất tốt sao ?
Mỗi lần ngươi lái xe thì tiêu chuẩn ít nhất cũng phải là tông nát cây liễu roi rồi lại đến lủi vào ổ nhện.
Ngươi ba ba chắc là phải mắt mù mới cho là ngươi tốt lái a !!!
Mặc cho trong lòng của Alden đang gào thét Ron lúc này đang ngồi ở ghế trước vẫn không hề biết mà khởi động lên chiếc xe.
Chiếc xe sau khi Ron ngay khi vừa mới vặn chìa khóa chiếc xe lúc này liền kêu lên tiếng kêu đến từ động cơ.
Ron lúc này liền đưa tay ra, tiếp tục kéo thêm một cái cần gạt nữa, vậy là chiếc xe liền như bị mất đi trọng lực mà tập tễnh tự động bay lên trên không trung.
Alden ngồi ở trong xe cũng liền là bị lực v·a c·hạm rung lắc đến nghiêng ngả cả người.
“Này Ron, ngươi có lái được hay không vậy ?” Harry lúc này cũng là bị rung lắc không nhẹ liền mở miệng phàn nàn.
“Ta….ta nghĩ chắc là được a”
Ron lúc này giọng nói lúc này có chút run run, tay thì lại đang cố gắng ổn định lại vô lăng xe cho thăng bằng.
Cuối cùng thì sau một hồi loay hoáy tay chân thì Ron cũng đã ổn định lại được chiếc xe và khiến cho nó bay thẳng về một hướng.
Ngay lúc này ở dưới đất, có một người đàn ông đang ngồi trong xe, bỗng nhiên liền ngước ra ngoài cửa và nhìn thấy chiếc xe bay của bọn họ đang bay thì liền lấy tay duội duội con mắt của mình:
“Cái quái gì thế này……?”
Quay trở lại với chiếc xe bay của ba người Alden, Harry và Ron lúc này đang khập khểnh lượn trên bầu trời.
“Ha…..cuối cùng thì cũng ổn rồi, sao hả Harry, Alden, hai ngươi thấy tay lái của ta thế nào, có phải là cũng rất tốt đây” Ron lúc này liền cười một tiếng rồi quay ra về phía Alden và Harry ra vẻ vô cùng tự hào.
(¬_¬)
Alden cùng Harry vừa rồi khi Ron mới bắt đầu lái xe bị rung lắc đến không nhẹ, lúc này liền có chút tức giận mà đưa ngay ánh mắt khinh bỉ nhìn về phía Ron.
Dù là vậy, Alden vẫn không thể không thừa nhận rằng, tay lái của Ron cũng không được gọi là quá tệ.
Chí ít thì nếu như được chọn lựa giữa Ron lái và hắn mụ mụ Aurelia lái thì Alden sẽ không ngần ngại mà chọn Ron.
Vừa nghĩ đến đây Alden không khỏi nghĩ tới khuôn mặt của Aurelia lúc hắn cùng với hắn ba ba đề cập đến hắn mụ mụ kỹ thuật lái xe thời điểm.
Alden dám thề độc rằng đời này hắn vẫn chưa thấy có thứ gì đáng sợ hơn khuôn mặt của hắn mụ mụ lúc tức giận cả.
Dù sợ thì sợ là vậy Alden lúc này vẫn là không thể dứt bỏ được cái suy nghĩ này.
Xin lỗi mụ mụ, chính ngươi dạy ta không được nói dối a !!!
“Hừm…... Ron theo thấy thì ngươi lái cũng không có…….”
(ΩДΩ)
Ngay lúc mà Alden và Harry đang tính khen Ron, thì bỗng nhiên trước mặt của hai người lúc này liền xuất hiện hình ảnh nguyên một cái mái nhà lớn dường như đang to lên theo từng giây, dọa cho hai người một trận không nhẹ.
“Ron, coi chừng kìa…….aaaaaa” Harry lúc này liền đưa tay kéo đầu của Ron về phía trước
“Aaaaaaaaaaaaaaa…………………”
Alden:.............................................
Ron lúc này nhìn thấy vậy thì cũng bị dọa đến căng cả mắt, Ron lúc này có chút không nhịn được mà hét cả lên.
Thế nhưng ngay sau khi lời nhắc nhở của Harry, Ron lúc này liền nhanh chóng nhận ra tình hình và nhanh chóng đánh tay lái qua một bên để tránh đi mái nhà.
Ngay sau cú ngoắc tay của “ Ron quái xế ” chiếc xe lúc này liền ở trên trời nghiêng thẳng 90 độ về một phía và tránh hiểm được cạnh của tòa nhà kia trong gang tấc.
Ron lúc này thấy đã né được chướng ngại vật phía trước, vậy là liền đẩy tay lái về chỗ cũ, đồng thời nắm lấy cần sổ mà đẩy hết mức về phía trước.
Chiếc xe lúc này cũng như vậy mà dần lấy lại quỹ đạo ổn định như lúc ban đầu, đồng thời theo cú kéo cần số của Ron, chiếc xe lúc này cũng liền bay cao dần lên.
“Hơi…..may quá, cuối cùng cũng qua được…..suýt chút nữa thì…...a…..Harry, Alden sao hai người các ngươi lại nhìn ta như thế ?”
Ron cũng đã ổn định lại tay lái lúc này liền thở dài một tiếng, rồi sau đó liền quay sang nói chuyện với Alden cùng Harry.
“Ronnnnnnnnn…...ngươi xuýt nữa là hại c·hết hai người bọn ta, ta muốn siết c·hết ngươi a, Alden mau đến giúp ta giữ lại hắn đầu !!!”
“Ha…...ha…...Alden, chúng ta là huynh đệ có phải không, ng…….ngươi chắc là sẽ không làm vậy với ta có phải không, ?” Ron lúc này liền gượng nặn ra một nụ cười.
“He…..he…...heeee…….Ngươi…..đoán…...xem” Alden khóe miệng lúc này cũng ánh lên một nụ cười vô cùng “hồn nhiên” về phía Ron
Tiếp theo đó chỉ thấy Alden cùng Harry lúc này liền mở miệng cười một cách khó hiểu.
Và rồi chỉ ngay sau đó Alden cùng Harry liền ngay lập tức nhào thằng về phía Ron, một người s·iết c·ổ, một người kéo căng da đầu đầu Ron khiến cho Ron không nhịn được mà hét lên một cách thảm thiết.
Ron ngây thơ trước giờ rốt cuộc cũng đã trải qua được cái gì gọi là “Giang hồ hiểm ác” rồi.
Bỗng nhiên ngay lúc này Alden dường như bỗng nhớ ra một chuyện vậy là hắn liền quay sang nhắc nhở Ron:
“Này Ron…...ta nghĩ là chúng ta sắp gặp rắc rối rồi đấy !!!”
“Sao vậy…..bộ có chuyện gì sao ?”
“À...ừ...thì chuyện chiếc xe bay này đây chứ đây, theo kinh nghiệm của ta thì con người bình thường không có cho rằng một chiếc xe biết bay là chuyện thường ngày đâu”
Ron cùng Harry nghe thấy vậy thì cũng cảm thấy cũng có đạo lý, về phương diện này thì hai người bọn họ đều hiểu cả, thế giới ma pháp này của bọn họ đều không muốn con người bình thường biết đến sự tồn tại của ma thuật.
Vậy là Ron lúc này liền vươn tay lên và bấm về một chiếc nút màu bạc nằm ngay cạnh bên vô lăng của xe.
Lạch cạch
Ngay lập tức chiếc xe liền kêu lên một tiếng rồi từ phía bên ngoài chiếc xe lúc này liền dần trở nên nhạt màu rồi trong suốt và cuối cùng thì hòa mình vào khung cảnh xung quanh.
Cứ thế ba người lúc này liền trên một chiếc xe vừa cười vừa nói mà bay đi về phía trước, bọn họ cùng nhau vượt qua mái nhà ở thành phố, rồi lại đến những cánh đồng lúa đang ngả màu vàng óng ánh, cuối cùng thì đến những đồng bằng rộng lớn trải đầy một màu xanh của cây cỏ.