Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hogwart - Harry Potter Chi Vu Sư Của Các Trường Lực

Chuyến đi về quê và ngôi nhà ở giữa đồng cỏ




Chuyến đi về quê và ngôi nhà ở giữa đồng cỏ

Trên một con đường bằng với hai bên là hai bên là những đồng bằng xanh mướt trải dài gần như vô tận ấy đang có một chiếc xe đang lăn bánh.

Phải chiếc xe này không có xa lạ gì đây chính là xe của gia đình nhà Alden lúc này đây cũng đã đi gần đến nhà của ông bà nội của hắn, chính vì vậy mà cách đây 5 phút thôi hắn mẫu thân Aurelia đã gọi hắn dậy.

Ngay khi Mã vừa thức dậy trước mặt hắn đã không còn là con đường lớn được tráng đi măng tum tất nữa mà thay vào đó là một con đường mòn tràn đầy cát và bụi.

Đối lập hai bên của hắn lúc này chính là một dãy màu xanh trải dài đến tận đường chân trời, đồng thời ngay lúc này sắc trời ở phía xa kia cũng đã dần chuyển thành một dãy màu sắc hỗn hợp giữa cam và tím, tạo nên một cảnh tượng vô cùng huyền ảo và đẹp đẽ.

“Chúng ta sắp tới chưa vậy lão cha, mụ mụ ta có hơi chút lo lắng, dù sao ta cũng chưa từng gặp qua ông bà nội bao giờ, có khi nào ông bà sẽ thấy không quen khi ta có mặt hay không, hơn nữa ta nghe nói ta còn có một người chú họ hàng nữa…….” Alden lúc này vừa ngồi trên xe vừa nhìn về con đường đang đi phía trước, trong lòng liền không hiểu sao lại dâng lên một nỗi lo lắng không tên.

Có lẽ vì đây là lần đầu của hắn được gặp ông bà của mình và là lần đầu tiên hắn được đi và tìm hiểu về nguồn gốc của gia đình, có thể đối với những đứa trẻ khác điều này lại không hề quan trọng lắm, thậm chí có thể nói là có phần rãnh hơi và nhàm chán.

Thế nhưng việc này đối với Alden thì lại khác hoàn toàn, hắn là một người xuyên việt, hắn hiểu rõ tầm quan trọng của gia đình đến thế nào, đặc biệt là trước đây hắn còn là một cô nhi một thân một mình và mang lên thân một căn bệnh hiểm nghèo.

Alden đã phải thường xuyên chịu đựng ánh mắt gièm pha của mọi người để mà sống, mặc dù là khi hắn lớn dần lên thì những ánh mắt kia đối với hắn cũng đã không còn là vấn đề quá lớn nữa, thế nhưng không thể nói rằng hắn đã có một tuổi thơ vô cùng là tệ hại…...hắn….một con người bị điên khùng và không có tình yêu thương.

Ngay lúc này đang ngồi ở hàng ghế phía trên Aurelia liền vươn người xuống nhìn hắn, sau đó nàng liền đưa tay lên vuốt ve đôi mặt của hắn và nói:

“Ngươi đang nói gì vậy Alden làm sao ông bà nội có thể thấy không thoải mái khi có ngươi chứ, ngươi phải tin tưởng ta ông bà nội của ngươi rất là yêu thương ngươi đây, không phải bọn ta đã từng kể cho ngươi nghe câu chuyện ông bà nội đã từng cứu ngươi khi ngươi còn là một đứa trẻ sơ sinh rồi sao, còn về phần người cậu kia của ngươi thì ngươi không cần phải lo giờ này cậu ấy còn không có ở nhà đâu”

“Cậu ấy không ở nhà sao mụ mụ…... vậy cậu ấy bây giờ đang ở đâu vậy ?” Alden lúc này vừa nghe thấy lời của Aurelia thì liền không nhịn được tò mò hỏi.

“Cậu ấy giờ này có lẽ là đang dạy học ở trường học vì dù sao thì cậu ấy cũng là một giáo viên mà, với lại…...”



Aurelia liền ngay lập tức đáp lại câu hỏi của Alden, thế nhưng chưa đợi nàng kịp nói hết câu thì lúc này Filcon đang lái xe ở phía trước liền lên tiếng gọi:

“Hai mẹ con có thể để câu chuyện tâm tình này qua một bên được không, chúng ta tới nơi rồi đấy mau chuẩn bị lấy đồ xuống xe thôi”

Nghe thấy tiếng gọi của Filcon hai mẹ con Alden cũng liền không tiếp tục tán gẫu tiếp nữa mà nhanh chóng ngồi thẳng về vị trí của mình chuẩn bị đồ đạc để xuống xe.

Chiếc xe của gia đình Alden cứ thế mà men theo con đường mòn qua được vài phút sau thì từ đằng xa liền xuất hiện một hình ảnh, đó là một ngôi nhà nhỏ cũ kĩ nằm giữa một cánh đồng lớn, ngôi nhà khoác lên mình một màu nâu của các cây gỗ lâu ngày, kết hợp cùng với đó chính là một chiếc mái ngói màu đỏ đã có xu hướng chuyển hồng vì thời gian dài không được sửa chữa làm cho cả căn nhà như bị ám lên một màu sắc vô cùng ma dị.

Alden lúc này đang ngồi ở trong xe liền thò đầu ra cửa sổ và nhìn thẳng về phía ngôi nhà của ông bà nội hắn trong lòng liền cảm thấy có chút lúng túng.

Đây là nhà của ông bà nội hắn, sao mà trông có một chút ư…..umm….tồi tàn à.

Theo những gì mà hắn định nghĩa về gia đình của mình thì gia đình của hắn bây giờ đã là rất có tiền rồi mà, vậy thì tại sao mà hắn lão cha và mụ mụ lại không dựng lại một ngôi nhà đàng hoàng cho ông bà của hắn chứ.

“Chẳng lẽ là không kịp sửa chữa hoặc là đó căn bản không phải là nhà của ông bà nội ?” Alden lúc này trong lòng liền nhanh chóng đưa ra một vài suy nghĩ, thế nhưng rất nhanh sau đó hắn liền trực tiếp hủy bỏ đi các lý luận đó của mình.

Vì khi Alden nhìn xung quanh đây thì ngoại trừ một căn nhà đó ra chẳng có bất kì một căn nhà nào khác cả, tất cả chỉ toàn là đồng cỏ mà thôi vì vậy mà không thể nào có chuyện nhà ông bà hắn lại nằm ở chỗ khác được.

Vậy thì lý do là vì sao ?

Trong lúc mà Alden vẫn còn đang mắc kẹt cùng với những suy nghĩ của mình thì Aurelia và Filcon ngồi ở đằng trước lúc này liền lên tiếng nói:

“Alden ngươi mau lấy balo của mình đi chúng ta đến nơi rồi đây, còn nữa một lúc nữa mau chạy ra cốp xe phụ ta chuyển đồ vào nhà”



“Không vấn đề gì lão cha cứ để cho ta……” Alden vừa nói vừa giơ lên một cái Ok thủ thế về phía Filcon.

Chiếc xe của gia đình nhà Alden cứ thế mà mà chậm dần lại, cuối cùng dừng lại ngay trước ngôi nhà gỗ màu nâu kia, tiếp đó Alden lúc này liền nhanh chóng khoác balo của bản thân lên vai và nhảy tọt xuống khỏi xe rồi nhanh chóng đảo hướng vòng thẳng ra cốp xe để lấy đồ đạc của nhà.

Về phần Filcon và Aurelia thì hai người lúc này cũng đã xuống khỏi xe và nhìn về phía căn nhà và đang đợi Alden, rất nhanh sau đó Alden cũng liền đã lôi đến một va li đồ đạc so với hắn còn lớn hơn.

Thế nhưng mặc dù đã phải kéo đi một bao đồ đạc lớn là vậy Alden lúc này vẫn không hề tỏ ra mệt mỏi hay thở dốc dù chỉ một chút, điều này cũng không có gì là lạ cả có thể nhìn về vẻ bề ngoài thì trông Alden có vẻ hơi nhỏ con, thế nhưng đằng sau lớp áo của hắn thì tất cả đều chỉ toàn là bắp thịt mà thôi, không hề có một chút mỡ nào dư thừa nào.

Đây có thể nói là thân hình lúc này của Alden là thành quả của sự cố gắng tập luyện cơ bắp trong suốt 3 năm trời của hắn, mỗi ngày 1 tiếng hắn phải chạy bộ hít đất, gập bụng, hít xà...vân vân các bài tập vô cùng nặng nề.

Tất cả chỉ để có được thành quả như ngày hôm nay mà thôi.

Ngay lúc này khi mà Alden đã mang được đống đồ của cả nhà đến và đứng ngay cạnh Filcon và Aurelia:

“Lão cha, mụ mụ sao hai người còn đứng ở đây, sao còn không vào nhà đi….”

Alden mở miệng hỏi, thế nhưng hắn liền không kịp nói hết câu thì đã nhận ra được điều gì đó không đúng từ phía hai người, bởi vì lúc này Filcon và Aurelia đều lộ ra vẻ khó xử trên khuôn mặt của hai người, thấy vậy Alden lúc này liền lên tiếng mở miệng hỏi hai người:

“Lão cha,mụ mụ có chuyện gì sao, sao chúng ta lại đứng ở đây, chẳng lẽ là ông bà nội không có ở nhà hay sao vậy”

Thế nhưng Filcon và Aurelia lúc chỉ quay sang nhìn hắn và không hề lên tiếng đáp lại bất kì một lời nào mà thay vào đó hai người Filcon và Aurelia liền ôm nhau sau đó hướng về phía ngôi nhà kia mà lớn tiếng nói:

“Lão cha, mụ mụ vợ chồng của con về nhà rồi, xin hai người cho chúng con được vào thăm có được không ?”



“Cha, mẹ vợ chồng tụi con đã đi một đoạn đường rất xa để trở về thăm nhà, lần này tụi con còn dẫn cả con trai của tụi con về nữa, xin cha mẹ cho tụi con được gặp mặt một lần, con biết là tụi con đã làm sai, thế nhưng….thế nhưng ít nhất con xin cha mẹ hãy cho cháu nó được gặp ông bà một lần…..”

Aurelia lúc này vừa nghẹn ngào nước mắt nói vừa hướng ánh mắt của nàng về phía Alden, ngay sau đó nàng và hắn Ficon lão cha ngay lập tức liền quỳ gối xuống đất.

Alden lúc này đang đứng ở đằng sau nhìn thấy vậy liền cảm thấy vô cùng bất ngờ trước hành động của hai người, thế nhưng hắn liền rất nhanh lấy lại tinh thần của mình và ngay lập tức chạy lại muốn đỡ hai người đứng dậy:

“Lão cha, mụ mụ các ngươi...cái này….mau đứng lên a, tại sao các ngươi lại quỳ như vậy, mau….mau….mau đứng lên đi…”

Nhưng ngay khi Alden vừa đang tính đi tới thì Filcon lúc này đã giơ tay về phía hắn sau đó mở miệng và nói:

“Bọn ta không sao đâu con trai ngươi không cần phải lo lắng cho bọ ta, chuyện này là giữa hai người bọn ta và ông bà ngoại, ngươi không cần phải xen vào, ngươi chỉ cần đứng đó nhìn là được rồi”

“Nhưng…nhưng mà……..”

Alden lúc này nghe thấy lời nói của Filcon thì định đáp lời lại nhưng khi hắn nhìn thấy ánh mắt kiên định của Filcon và Aurelia thì liền hiểu được dụng ý của hai người, thế là Alden cũng đành phải thở dài một hơi lựa chọn im lặng và đứng ở sau hai người và quan sát.

Cứ như vậy gia đình của Alden cứ yên vị tại vị trí của mình trong vài phút, để chờ cho một câu trả lời từ những người trong nhà, qua một lúc sau vẫn chưa hề có bất kỳ lời đáp lại nào Alden lúc này cũng đã dần đi hết một đoạn kiên nhẫn của bản thân rồi, hắn lúc này đều đang có ý nghĩ rằng ông bà nội của hắn chính là đã đi vắng hết, còn cha mẹ của hắn chỉ đang làm việc vô ích mà thôi.

Ngay khi mà Alden đang tính đến chuyện sẽ đi lên khuyên nhủ cha mẹ của hắn thì ngay lúc này cửa sửa của ngôi nhà liền lóe lên ánh sáng, Alden lúc này đứng ở một bên liền đã nhìn thấy được động tỉnh thì liền mừng thầm, xem ra là ông bà nội của hắn cuối cùng cũng không tránh mặt cha mẹ của hắn nữa rồi.

Thế nhưng ngay khi Alden còn đang mừng thầm trong lòng thì cánh cửa gỗ của căn nhà liền như bị một lực đẩy vô hình nào đó đẩy gãy bay ra ngoài.

Đồng thời xung quanh lúc này cũng liền nổi lên một làn gió vô cùng mạnh cuốn phăng đi các mảnh gỗ bay thẳng lên trời, không dừng lại ở đó, không khí ở xung quanh đó không hiểu sao lại trở nên mạnh hơn và vườn đi vườn lại liên tục xung quanh căn nhà.

“Cái này…..cái quái gì vừa xảy ra thế……” Alden lúc này vừa lấy tay che cản lại trước mặt của mình vừa nhìn về phía ngôi nhà trong lòng liền đang dâng lên bất an cảm giác, hắn có cảm giác ngôi nhà này không hề giống như bề ngoài đơn giản như vậy.

Khác biệt lại hoàn toàn với Alden, Filcon và Aurelia lúc này liền không hề tỏ ra vẻ lo lắng gì, giống như chuyện này là một điều hiển nhiên sẽ xảy ra vậy. Alden lúc này ngay lập tức di chuyển về phía Filcon và Aurelia muốn khuyên nhủ hai người vào trong xe để tránh gió, thì ngay lập tức từ bên trong căn nhà lúc này liền truyền ra một giọng nói của một người đàn ông với ngữ điệu vô cùng tức giận.