Dumbledore xuất hiện
Ngay sau một v·ụ n·ổ ầm trời được tạo ra bởi một con Obscurus tạo thành nguyên một cái lỗ lớn ngay giữa khu chợ trong Hẻm Xéo.
Khói bụi lúc này bay tán loạn khắp nơi ngăn trở hết toàn bộ tầm nhìn ở bên trong.
Ngay lúc này có bốn người liền từ đằng xa lao nhanh đi đến khu này, bốn người này không phải ai khác chính là Tobias, Eileen, Molly và Arthur mới vừa chiến đấu với con Obscurus vừa nãy.
Bốn người lúc này vừa phi tới nơi thì liền đưa mắt ra tìm kiếm khắp nơi, trong mắt của họ đâu đâu cũng toát lên vẻ giận giữ.
Đặc biệt là Tobias và Eileen lúc này có thể nói là điên tiết cả lên, cả hai tròng mắt lúc này đều đỏ hết lên từng tia từng tia máu nhỏ, gân trán lúc này thì viền hẳn cả lên.
Hai người lúc này đang cố gắng đảo mắt tìm kiếm hình dáng của con Obscurus lúc nãy.
Trong lòng đang niệm rằng nhất định phải đem con này Obscurus cho g·iết đi thì mới có thể báo được thù cho đứa cháu của bọn hắn.
Ngay lúc này khi mà lớp khói bụi ở ngay phía dưới chân của Tobias và Eileen đang dần tản đi để lộ ra bên trong đó chính là con Obscurus đang ở ý nguyên trong đó, điểm khác biệt so với lúc nãy là lúc này là con Obscurus này không còn mang một hình dạng khói đen khổng lồ nữa.
Thay vào đó từng đoàn khí đen đó lúc này đang dần co quắp lại vào bên trong, dần dần để lộ ra đó là một cô gái đang t·rần t·ruồng nằm b·ất t·ỉnh ở bên trong.
Đây là một cô gái trẻ cô có một làn da trắng muốt kết hợp với một mái tóc màu xám tro đặc trưng so với những người khác.
Tuy nhiên bề ngoài của cô gái này vẫn là một đứa trẻ, nên từ bề ngoài nhìn sơ qua cô gái này cũng không so với Alden lớn hơn là bao nhiêu cả.
Tobias và Eileen lúc này nhìn thấy cô gái này thì liền biết rằng cô nàng chính là vật chủ của con Obscurus vừa rồi, vậy là hai người ngay lập tức liền từ trên không đảo ngang cán chổi xuống dưới và lao thẳng về chỗ của cô gái kia.
Arthur và Molly lúc này nhìn thấy vậy thì cũng liền đuổi theo.
Vừa mới đáp xuống đất cả bốn người lúc này cũng không hề bỏ qua cảnh giác của mình mà tập trung hết tinh thần về hướng mà cô bé gái đó đang nằm ở đó.
“Snape tiên sinh……...xem ra đây chính là vật chủ của con Obscurus vừa nãy rồi…...vậy giờ ngươi tính sẽ xử lý cô bé này như thế nào đây, g·iết c·hết nàng hay là………..”
Arthur lúc này ấp a ấp úng nhìn về phía vợ chồng nhà Tobias và hỏi, thú thật chính Arthur cũng không biết phải xử lý như thế nào về chuyện này.
Nếu như chỉ là một con Obscurus thôi thì Arthur thật có thể mở miệng xin hai vị này bỏ qua cho cô bé này một mạng và để chuyện này cho bộ giải quyết.
Dù sao thì cuối cùng cô bé này cũng chỉ là một cái vật chủ vô tri không biết gì, với cả một con Obscurus thì cũng chẳng có gì quý giá để mà giao dịch cả.
Thế nhưng chuyện chẳng thể nào ngờ rằng, chính cháu của bọn họ lại bị con Obscurus này cho một húc đụng c·hết, thây cốt không tồn.
Đồng thời chuyện bi kịch như vậy xảy ra lại còn là vì trợ giúp hai người bọn họ.
Vậy nên giờ phút này Arthur quả thật là không thể nào mở miệng hướng về hai người đòi hỏi bất kỳ thứ gì cả ?
“Ta nghĩ rằng việc ta làm gì với người này không hề liên quan đến ngươi Weasley tiên sinh…...chắc hẳn hai ngươi không hề quên rằng hai ngươi là được ai cứu sống chứ ?”
Tobias lúc này im lặng trong chốc lát sau đó mở miệng giọng điệu khản đặc nói.
Mặc dù lúc này Tobias không hề quay đầu nhìn lại, thế nhưng Arthur và Molly lúc này liền có thể cảm nhận được hắn lúc này giọng điệu ẩn chứa cỡ nào giận giữ cùng tức giận.
Vì thế nên dù cho cả hai người biết rằng cô bé này cũng chỉ là kẻ bị hại thì cả hai lúc này cũng không dám đi đến để nói với hai người.
Bởi Arthur và Molly biết rằng hiện tại tốt nhất nên cho hai người một không gian riêng.
Cứ thế cả bốn người liền đứng ở đó được một lúc, cho tới khi Eileen trên mặt lúc này liền lăn xuống hai hàng nước mắt, nàng không nghĩ rằng đứa cháu mới vừa nhận mặt được một ngày của nàng lại có thế vì sự bất cẩn của nàng mà tán mạng ở đây.
Rồi chính nàng sẽ làm sao để nói lại cho vợ chồng Filcon và Aurelia đây ?
Eileen lúc này liền không nhịn được bật lên tiếng khóc nức nở, nàng cả người đều run lên vì sự tức giận, nàng giận chính bản thân của chính mình tại sao lại không thể bảo vệ cho Alden một cách tốt nhất cơ chứ ?
Thế là Eileen lúc này liền bị cơn giận nuốt mất lý trí, nàng giương cao thanh đũa phép lên và đánh lên một ngọn lửa màu cam bay thẳng về phía cô gái đang nằm ở đó.
Mặc dù Eileen vẫn luôn biết rằng điều này là không đúng, thế nhưng nàng thật không thể nào tha thứ cho đứa bé này được, nàng bắt buộc phải ra tay g·iết nó để báo thù cho chính đứa cháu của nàng.
Ngọn lửa màu cam thoát ly ra khỏi đầu đũa phép của Eileen thì liền như một con mãng xà khổng lồ bay thẳng mà đến, nó cuộn trào lên mãnh liệt sóng năng lượng.
Từng luồng, từng luồng năng lượng lúc này như một cơn cuồng nộ như muốn đem hết toàn bộ mọi thứ xung quanh mình thôn phệ hết vào bên trong biển lửa vậy.
Tất cả ba người còn lại bao gồm Tobias, Molly và Arthur lúc này đều không ai nói một lời nào.
Tất cả cũng chẳng có ai đi ra ngăn cản nàng hành động trả thù này của nàng mà chỉ đứng yên một chỗ, lẳng lặng nhìn ngọn lửa lúc này vẫn đang dần dần lấn đến gần cô bé tóc xám tro ấy.
Bỗng nhiên ngay lúc này từ bên ngoài liền vang lên một giọng nói lớn, cùng với một đạo năng lượng sóng đánh thẳng lên trên thân của con rắn lửa, ngay lực tức khiến cho ngọn lửa lúc này ngay lập tức liền bị dập tắt đi:
“Bình tĩnh đã Eileen phu nhân, ngươi không thể hại đứa trẻ này được ?”
Eileen lúc này nhìn thấy mãng xà lửa của mình chỉ bị một chiêu ma thuật phá giải thì liền ngay lập tức quay đầu lại nhìn, ngay lúc này liền có một nhóm người từ bên ngoài đi vào, nhóm người này dẫn đầu bởi một người đàn ông trung niên với một chòm râu quai nón màu đe.
Bên ngoài thì nguời đàn ông này đang mặc lên một chiếc áo khoác dài màu nâu đã có chút xám bạc, trên đầu của người đàn ông cũng có thêm một chiếc mũ vành làm điểm nhấn.
Nhìn sơ qua thì người đàn ông này rất có phong phạm của một quý ông.
Ngay đằng sau của người đàn ông này cũng theo sau mấy người đàn ông với cách ăn mặc cũng không khác là mấy.
Tuy vậy ta có thể thấy được rõ ràng rằng khí chất của bọn họ không hề theo kịp người đàn ông đang đi đầu một phần mười.
Eileen lúc này ngay khi vừa nhìn thấy người đàn ông trung niên này thì liền nghiến chặt hai hàm răng của mình lại, khuôn mặt lúc này cũng chuyển sang vẻ giận giữ khác hẳn ngày thường.
Có thể nói sự giận giữ này của Eileen liền không chỉ đơn thuần đến từ việc mà người này cản nàng g·iết c·hết cô gái tóc xám tro, mà còn bởi vì đây chính là người đã hại c·hết một đứa con khác của nàng.
“Albus..Dum..ble..dore ngươi nghĩ là người đang làm gì vậy, ta không thể làm ư…..đừng có đùa, thứ đó đã g·iết cháu của ta, đứa cháu mà ta mới chỉ nhận mặt vừa mới một ngày mà thôi, giờ thì nó bị người ta hại c·hết rồi, vậy mà ngươi kêu ta tha cho nàng sao ? không có khả năng !”
Phải người mà Eileen vừa quát nạt không ai khác chính là vị bạch vu sư mạnh nhất Anh quốc, hiệu trưởng của trường phù thủy lớn nhất nước anh…….Albus Dumbledore.
“Hơi…..chuyện này, ta biết rằng ngươi rất đau lòng thế nhưng nàng cũng chỉ là một người bị hại mà thôi, chính bản thân nàng cũng đâu có muốn hại c·hết người đâu cơ chứ”
“Nhưng người thứ đó g·iết hại cháu cháu trai của ta…...chẳng lẽ…...chẳng lẽ nào ngươi muốn ta cứ thế bỏ qua hay sao…...ta lại phải chịu đựng nỗi đau mất đi người thân một lần nữa mà không làm được gì sao Albus…...ngươi có lẽ đã quên rằng ta con trai Filius cũng là do ngươi hại c·hết đấy nhỉ Albus !!!”
Eileen trên khuôn mặt lúc này liền biến ra một điệu cười lạnh và nhìn về phía Dumbledore, nàng làm không bao giờ có thể đồng ý với điều kiện này của Albus được.
Vì Eileen biết rõ ràng rằng Albus Dumbledore tên này đang dự định mang đứa trẻ này tới Hogwart để đi học…...vậy có khác gì hắn đang kêu nàng phải nhìn kẻ đã hại c·hết gia đình mình sống một cách ung dung tự tại đâu cơ chứ.
Bên cạnh Eileen lúc này là Tobias nghe thấy lời nói mới đầu của nàng thì liền dự tính đi lên ngăn cản nàng.
Thế nhưng ngay khi nghe Eileen nhắc đến Filius thì hắn cổ họng liền cứ như thể bị cứng lại.
Vậy là Tobias đều không thể tiếp tục nói thêm gì nữa mà chỉ đứng bên cạnh đưa mắt nhìn về phía Dumbledore và xem xét thái độ của hắn.
Ở đối diện là Dumbledore lúc này nghe thấy Eileen đang tra vấn mình thì liền buông ra một tiếng thở dài, hắn là hiểu rõ cảm giác của nàng hơn bất kỳ ai hết chứ.
Vì chính hắn cũng đã trải qua cái cảm giác mất đi những người mà mình yêu thương nhất rồi.
Dù cho là vậy Dumbledore cũng không thể nào để cho Eileen g·iết c·hết cô bé này được, vậy là Dumbledore cũng chỉ đành bất đắc dĩ thở dài một tiếng ngao ngán, mở miệng nói:
“Hơi…….ta biết, ta biết Eileen ta hiểu rõ nỗi đau của ngươi, thế nhưng……..”
“Ta không cần biết Albus ta chỉ hỏi ngươi một lần cuối cùng ngươi có tránh ra hay là không đây ?”
Eileen lúc này liền chặn lại Dumbledore lời nói, nàng rõ ràng là đã quá mệt mỏi với việc nghe hắn giải thích rồi.
Đến tình cảnh này thì không cần phải giải thích gì thêm nữa cho phiền phức, nàng cần phải biết được câu trả lời cuối cùng chứ không phải là mấy lời giải thích gian dối đó nữa.
“Ta rất xin lỗi Eileen, ta vẫn không thể đồng ý việc ngươi muốn lấy mạng cô bé này được”
Dumbledore lúc này nhìn lấy thái độ kiên quyết của Eileen thì liền biết rằng giải thích điều gì cũng đã quá muộn rồi, chi bằng dứt khoát lấy một lần.
Thế là hắn liền ngay lập tức đưa ra câu trả lời.
Vừa nói xong thì Dumbledore liền cứ đưa mắt nhìn về phía Eileen.
Tất cả mọi người xung quanh lúc này cũng giống như hắn đưa mắt về phía Eileen chờ đợi phản ứng của nàng.
Thế nhưng điều mà tất cả mọi người ở đây không ngờ rằng Eileen lúc này lại lấy đũa phép của nàng và chĩa thẳng vào người Dumbledore.
Ngay lập tức bầu không khí liền chuyển sang căn thẳng, toàn bộ mọi người lúc này ngoại trừ Tobias đều đưa lên đũa phép của mình chĩa về phía của Eileen, trong đó bao gồm cả Arthur cùng Molly đều không ngoại lệ.
Có thể tin chắc rằng chỉ cần Eileen lúc này mà khởi đầu t·ấn c·ông thì tất cả những người này sẽ không ngần ngại mà t·ấn c·ông nàng.
Tobias lúc này nhìn thấy tình huống xảy ra theo hướng không có lợi cho vợ của mình thì liền tiến lên muốn ngăn cản Eileen.
“Chà chà…..ngươi mị lực quả không tầm thường nha Albus, lại có nhiều người như vậy đứng ra vì ngươi a……..” Lúc này Eileen đảo mắt nhìn qua những người này thì liền không nhịn được mở miệng cười gằn một tiếng về phía Dumbledore rồi lại quay sang nhìn về phía vợ chồng Arthur và Molly: “Thậm chí đến cả người được vợ chồng ta cứu cũng không ngần ngại gì mà bán đứng bọn ta, hèn gì đứa con trai Filius của ta cũng bị ngươi chơi đến c·hết đi như vậy !!!”
Lời nói của Eileen vừa ra thì liền khiến cho Dumbledore, Arthur cùng Molly không khỏi chột dạ.
Dù vậy bọn họ đều không thể phản bác được gì cả vì lời nói của Eileen là hoàn toàn đúng.
“Ha….ha…...Albus Dumbledore giờ thì ta hiểu tại sao mà Kẻ mà ai cũng biết ấy lại hận ngươi đến như vậy rồi…..vì ngươi luôn luôn áp đặt người khác đi theo cách mà ngươi muốn a, để ta nói cho ngươi biết ngươi không thể làm điều đó với ta đâu, hôm nay không phải là ngươi c·hết thì là ta c·hết”
Eileen lúc này liền giận giữ quát lên một tiếng, nói rồi nàng liền vung mạnh cây đũa phép muốn vận dụng ma pháp đánh về phía Dumbledore.
Bỗng dưng ngay lúc này từ bên ngoài liền truyền đến một tiếng nói khiến cho Eileen dừng lại đồng thời thu hút tất cả ánh nhìn từ phía mọi người xung quanh:
“Bà nội mau dừng lại…...ta……khụ khụ…...ta vẫn không sao a ?”
Nhìn về hướng đó lúc này chính là Alden đang từ từ đi đến, hắn lúc này có thể nói là là vô cùng tả tơi, áo quần thì đều có chỗ lủng và có một cánh tay lúc này đã b·ị t·hương do bị chấn động mạnh đến từ cú t·ấn c·ông vừa rồi của con Obscurus.
Vừa nhìn thấy Alden thân ảnh thì Eileen liền nhanh chóng chạy đến chỗ hăn, chưa kịp cho Alden nói gì thì Eileen lúc này liền lao thẳng vào và ôm hắn người, vừa ôm lấy người Eileen lúc này vừa khóc vừa nói:
“Tạ ơn Merlin ngươi không sao hết…...ngươi có biết khi ta đã sợ đến mức nào đâu a”
“Bà nội ngươi đừng khóc nữa a, nào ngươi nhìn thử xem, chẳng phải ta vẫn còn nguyên vẹn lành lặn sao ?”
Alden lúc này nhìn thấy Eileen lo lắng cho mình thì liền bị nàng làm cho cảm động, hắn là có thể cảm nhận rõ ràng được sự lo lắng mà Eileen dành cho hắn, vậy là Alden lúc này liền nhanh chóng an ủi nàng.
Phải nói là hắn lúc này mặc dù cả người đều có chút tả tơi.
Thế nhưng không hiểu vì sao mà Alden lúc này lại cảm thấy vui hơn nhiều so với thường ngày.
Vừa an ủi xong Eileen xong thì Alden lúc này liền nhìn qua chỗ của Tobias cùng với đám người kia đang đứng, bởi vì lúc nãy hắn đã thấy đám người này đã chỉ đũa phép vào bà nội của mình.
Trong đám người này tất nhiên cũng có cả vợ chồng nhà Weasley, người đã được ông bà hắn cứu cũng không ngoại lệ.
Điều này thật sự làm cho Alden cảm thấy tức giận, hắn không ngờ lòng tốt của ông bà mình lại được vợ chồng nhà Weasley trả lại theo cách này.
“Chà….chà chỗ này coi bộ đông vui dữ hèn…..à mà sẵn tiện cho ta hỏi một cái, tại sao các người lại chĩa đũa phép của mình lên người bà nội của ta vậy” Alden lúc này ngay lập tức liền tầng hấng một cái vào đám người này.
Hắn không thể để cho đám người ăn h·iếp bà nội của mình yên ổn bình thản như vậy được.\
Lúc này từ trong đám người đang đứng ở đằng kia bỗng nhiên có một người đàn ông với nước da ngăm đen, tướng tá thì to con vạm vỡ bước đến chỗ Alden vừa cúi xuống nhìn hắn vừa nói:
“Chào tiểu bằng hữu rất vui được gặp ngươi, ta tên là Kingsley Shacklebolt là một thần sáng….à còn việc này thật ra chỉ là một hiểu lầm mà thôi”
“Hiểu lầm sao…..hừm vậy ra là ở thế giới phù thủy người ta có thể đùa với nhau bằng cách chĩa thẳng đũa phép về phía nhau như thế à, thật là kỳ lạ nha ?”
Alden lúc này liền nhìn lấy Shacklebolt tự giới thiệu về bản thân thì ngay lập tức nhận ra hắn, vị này ở trong cốt truyện của Harry Potter rõ ràng là một thần sáng vô cùng mạnh mẽ, đồng thời cũng là một thành viên bên trong hội phụng hoàng do Dumbledore thành lập.
Thế nhưng không có nghĩa vì hắn lợi hại mà Alden phải sợ hắn.
Không chờ đợi cho Shacklebolt có đủ thời gian phản ứng Alden lúc này liền rút thẳng chiếc đũa phép của mình từ trong túi áo ra chĩa thẳng vào ngay mặt của Shacklebolt, rồi trong miệng hắn lúc này liền lên tiếng lẩm bẩm một dòng chú ngữ với âm lượng vừa đủ cho Shacklebolt nghe được:
Avada Kedavra.
Shacklebolt lúc này nghe thấy vậy thì khuôn mặt liền biến sắc, hắn ngay lập tức huy ra đũa phép của mình thủ thẳng ở trước ngực, với mong muốn đánh ra ma pháp ngăn chặn Alden.
Thế nhưng tất nhiên là Alden vẫn còn chưa bắt đầu học ma pháp, vậy nên tất cả các chú dù có biết cũng không hề có tác dụng gì cả.
Ngược lại là hành động của hắn lúc này khiến cho tất cả mọi người xung quanh vô cùng kinh ngạc, bọn họ là không hiểu chuyện gì đang xảy ra với Shacklebolt.
Còn Eileen mặc dù cũng không hiểu gì lắm, thế nhưng nàng liền ngay lập tức lao ra và che chắn trước người cho Alden.
Thế nhưng chưa để cho mọi người kịp nói gì thì Alden lúc này liền đã cười lớn lên một tiếng và nói:
“Ha…..ha…….ta chỉ đùa một chút thôi mà, chẳng lẽ ngươi thật sự tin tưởng rằng sẽ có một thằng nhóc 11 tuổi biết sử dụng thần chú đó chứ…...”
Ngay khi Alden vừa lên tiếng nói thì lúc này mọi người mới hiểu ra lý do vì sao mà Shacklebolt lại hành động kỳ lạ như vậy.
Ra là Shacklebolt vừa mới bị Alden tiểu tử này dọa sợ vì thần chú hỏi sao hắn không hết hồn cơ chứ.
Thú thật nếu thay vào đó là bọn bọn họ thì họ cũng có khác gì mấy so với Shacklebolt cả.
“Vậy nên ta mới nói đó Shacklebolt tiên sinh chúng ta không nên chĩa đũa phép của mình vào người khác và cho đó là trò đùa được đúng không ? ta nghĩ là bộ phép thuật tốt nhất nên ban lệnh cấm đi điều này đi thì hơn”
“Ngươi….ngươi……”
Alden lúc này liền đi thẳng lên trước và đứng ngay trước mặt của Shacklebolt vừa cười vừa nói khiến cho Shacklebolt không khỏi trợn trừng mắt mà nhìn lại hắn.
Phải Alden hắn đây là muốn cảnh cáo Shacklebolt cùng đám người ở đây một lần, thuận tiện cũng là để trả lại mối thù cho bà nội của hắn.
Cho ngươi động đến người nhà của ta này, phải trả giá a !!!
Tất nhiên là tất cả mọi người ở đây ai cũng biết rằng đây là Alden đang cố gắng trả thù bọn họ, tuy nhiên cũng chẳng có ai đi nói điều gì cả, chỉ biết lặng im và quăng cho Shacklebolt một cái thương cảm ánh mắt mà thôi.
Lúc này sau khi nói với Shacklebolt xong thì ngả về một bên và nhìn về phía sau nơi mà đám người đó đang đứng.
Đồng thời hắn cũng chú ý đến cô gái với mái tóc màu xám vùng với làn da trắng muốt trông vô cùng xinh đẹp này đang nằm t·rần t·ruồng ở trên mặt đất lúc này.
Vậy là ngay lập tức Alden liền đi đi qua Shacklebolt sau đó đi về hướng cô gái đó, bởi vì hắn nghĩ rằng cô gái trẻ xinh đẹp này chính là vật chủ của con Obscurus vừa nãy.
Chính vì thế nên Alden muốn được xem thử kiểm tra một lần cô thở của cô gái kia xem rằng liệu cô ta có độc trong người hay không, hoặc là cô gái này còn có giấu thêm v·ũ k·hí nguy hiễm gì thì hắn chắc chắn phải tịch thu ngay.
Alden cảm thấy qua việc cô gái này đã từng t·ấn c·ông và xuýt g·iết hắn thì lúc này hắn có sờ sờ hay xem qua một chút “vì công việc” thì chắc cũng không có gì quá đáng lắm đâu nhỉ !!!
Phải….phải…..hắn chính là như vậy đơn thuần suy nghĩ.
Thế nhưng ngay lúc này Shacklebolt lại chặn lại Alden đường nhất quyết một mực không cho hắn đi qua chỗ cô gái.
“Cô gái này được bảo hộ bởi bộ phép thuật ngươi không được phép đi qua” Shacklebolt lúc này ngay lập tức liền chặn lại đường đi của Alden và mở miệng đầy cương trực nói.
“Cô ta t·ấn c·ông ta, vậy nên ta cũng có một chút quyền được xem xem kẻ t·ấn c·ông mình là người như thế nào chứ ?”
Alden lúc này liền mở miệng cãi lại, thế nhưng dù hắn nói thế nào đi nữa thì Shacklebolt cũng không chịu nhường đường mà cứ cò kè mặc cả với hắn không thôi.
Shacklebolt lúc này liền đem ra đủ loại lý do để ngăn cản hắn, nào là cần phải bảo vệ cô gái, hay là bảo vệ hắn khỏi Obscurus.
Alden lúc này cũng không hề nhịn lại mà ngay lập tức đưa ra một đống lý do chống đối lại.
Cứ như vậy hai người liền cãi nhau thành một đoàn, cuộc đấu đá kéo dài một hồi lâu, thì một lúc sau Alden cũng bắt đầu cảm thấy có chút mệt mỏi.
Vậy là hắn liền dừng lại cuộc cãi vã với Shacklebolt, vì Alden cảm thấy không cần thiết nữa.
Bởi Alden có thể có 100% chắc chắn rằng Shacklebolt sẽ nhát quyết không chịu tránh đường cho hắn đi vào.
Vậy là Alden lúc này liền dừng lại và không tiếp tục cãi với Shacklebolt nữa.
Hành động này của Alden khiến cho Shacklebolt cảm thấy bất ngờ, vì theo như hắn suy nghĩ, Alden chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ cuộc như vậy.
Thế nhưng kết quả đây, tên tiểu tử này vừa mới nới được mấy câu thì liền chán rồi.
Quả nhiên con nít thì vẫn chỉ là con nít mà thôi, xem ra là ta đánh giá tiểu tử này cao quá rồi.
Shacklebolt lúc này liền thở ra một hơi trong lòng đang định quay đi chỗ khác thì ngay lúc này Alden liền lên tiếng nói:
“Nếu như các vị không cho ta vào…...vậy thì…….ta tự chạy vào vậy”
Nói xong Alden lúc này liền nhanh chóng di chuyển bước chân chỉ thấy lúc này người của Alden liền toát lên từng tia lửa điện.
Tiếp theo đó thì toàn bộ khung cảnh xung quanh và hành động của tất cả mọi người lúc này đều như chậm đi mấy chục một trăm lần vậy.
Vậy là lúc này Alden liền ung dung chạy thẳng vào bên trong, hắn lúc này là đang di chuyển vô cùng nhanh thế nên hắn rất dễ dàng xuyên qua đám người và chạy đến chỗ cô gái.