Khóc lóc lão Os và chọn sinh vật huyền bí Đại Bàng Harpy
“Rồi chúng ta cũng nhanh lên nào, mau nói cho ta đũa phép của ngươi lõi là cái gì đi nhanh lên, điều đó sẽ làm tiết kiệm đi khá nhiều thời gian để lựa chọn” Osmund lúc này liền xoa xoa đôi bàn tay của hắn rồi quay lại với Alden cười nói.
“À…..nó đây này, ta nghe cụ Ollivander kêu nó được làm từ một con Nundu thì phải !!!”
Alden lúc này từ trong túi áo của mình móc ra cây đũa phép, sau đó liền nhanh chóng đưa chiếc đũa của mình cho hắn.
Trong giới phép thuật chuyện kiêng kỵ có vô cùng nhiều, một trong số đó chính là đưa đũa phép của mình cho người khác.
Thế nhưng Alden lúc này cũng là không một chút ngần ngại đưa đũa phép của mình cho Osmund.
Thứ nhất là bởi vì hắn có chút vội vàng dẫu sao thì Tobias và Eileen có thể sẽ đi tìm hắn nếu không thấy hắn, điều đó mà xảy ra thì hắn chắc chắn sẽ gặp phải rắc rối lớn với Aurelia.
Thứ hai chính là Alden không nghĩ rằng một phù thủy trưởng thành và có sức mạnh đủ để thuần phục các sinh vật huyền bí như Osmund muốn đi đối phó với hắn thì lại cần phải lấy đi chiếc đũa phép làm gì cho tốn công.
“À ra là Nundu vậy để ta lựa cho……” Osmund lúc đầu thì vui vẻ cười nhận lấy chiếc đũa từ tay Alden, thầm nghĩ trong lòng kỳ này lại có thêm đơn sinh ý mới rồi.
Thế nhưng ngay sau đó khuôn mặt của Osmund dần xảy ra sự biến đổi mới đầu chỉ là một chút nhăn lại cho đến về sau khuôn mặt của hắn lúc này đều như cứng đơ lại, mồ hôi thì chảy ròng ròng khắp trên khuôn mặt còn hai tay lúc này đang nắm lấy chiếc đũa của Alden thì liền run rẩy lên:
“Ngươi…...ngươi…...ngươi mới vừa nói đũa của ngươi được làm từ Nun...Nundu sao ?”
Alden lúc này nhìn thấy sự ngạc nhiên của Osmund thì liền không biết nói gì hết chỉ đành gật đầu một cái.
Osmund sau khi thấy Alden xác định là đúng thì liền mắt chữ O mồm chữ A và càng thêm nâng niu chiếc đũa trong tay mình lúc này, biểu hiện của hắn lúc này làm cho Alden có một loại cảm tưởng rằng nếu ngay lúc này có một tên nào đó dám lao vào và làm xước chiếc đũa của hắn dù chỉ một chút thì Osmund có lẽ sẽ không ngần ngại tí nào mà cho kẻ đó một cái .
“Ngươi biết không Alden, ta đã từng mơ sẽ có một ngày được tiếp xúc với loài động vật này dù chỉ một lần thôi cũng được, dù vậy chúng thật sự quá khó để tìm kiếm và thú thật là ta cũng không đủ mạnh để mà tiếp xúc với chúng. Tuy nhiên có lẽ là đối với chỉ cần được tiếp xúc với nó như thế này thôi thì ta cũng đã đủ hạnh phúc rồi”
Osmund lúc này vừa khóc đến nước mắt nước mũi đều úa ra ngoài rồi vừa sụt sùi vừa nói.
Alden: “..........”
Ngươi thật sự khóc sao ?
Có cần phô trương đến như vậy không chứ, ta đây lần đầu tiên thấy ma thuật cũng không so với ngươi cái này khoa trương như vậy khoa trương xúc động a.
Alden lúc này vừa nhìn Osmund khóc đến đỏ cả mắt thì cũng cảm thấy có lỗi vì dù sao thì chính mình cây đũa cũng là kẻ làm hắn thành thế này, vậy là Alden lúc này liền lấy tay vỗ vỗ hắn cái lưng và nói:
“Khụ….khụ…..ngưng khóc nào, ngươi có lẽ đang quên nhưng ta hiện tại đang khá vội, thế nên có thể để chuyện này ra sau đi được không, cùng lắm thì năm sau ta lại tới cho ngươi sờ qua mấy cái thế nào ?”
“Nào Alden ta thân bằng hữu đi theo ta, ta biết được ngươi cần loài thú nào là phù hợp nhất rồi…..”
Osmund lúc này đang khóc ầm trời sau khi nghe được lời Alden thì cũng liền tỉnh ra và ậm ừ đồng ý sau đó lấy tay lau lại nước mắt của mình và kéo theo Alden về phía một cái tổ chim lớn, nhìn bề ngoài thì nó chắc phải lớn hơn gấp 4 lần so với mấy cái ổ bên cạnh.
Ngay khi hai người vừa đi đến nơi và nhìn vào bên trong thì thấy ngay bên trong đó là một ổ rơm gồm mười trái trứng chim với màu đen có đỏ có, trắng có, vàng cũng có.
Thế nhưng điều đáng nói ở đây là kích cỡ của những quả trứng này vì theo cái nhìn của Alden hắn cảm thấy mấy trái trứng này không khác gì trứng đà điểu là mấy.
“Đây là trứng chim gì mà to thế ?” Alden lúc này ngồi xổm nhìn mấy quả trứng kinh ngạc mà hỏi.
“Giới thiệu sơ qua một chút thì đây chính là trứng của loài chim đại bàng to lớn, ở thế giới của Muggle họ gọi tụi nó là Đại Bàng Harpy, tất nhiên là trứng đại bàng Harpy thông thường không to cỡ này đâu, mà là vì hai con trống mái đẻ ra ổn trứng này mang trong mình dòng máu của hai loài sinh vật vô cùng mạnh mẽ là và chính vì vậy mà nó có thể hình và lượng ma thuật vô cùng lớn, Tuy nhiên…….” Osmund lúc này liền bắt đầu liến thoắng giới thiệu hết toàn bộ mọi thứ mà hắn biết về loài chim đại bàng trên. “Tuy nhiên là trứng của con chim này thì lại có một vấn đề, vì được kết hợp từ hai loài chim trên vậy nên huyết mạch ma thuật di truyền q·ua đ·ời sau tụi nó sẽ bị pha loãng và hình thành những biến dị khác thường, như ngươi có thể thấy được rằng có mấy quả thì bình thường với vỏ ngoài màu trắng chứng tỏ chứng có huyết mạch giống bố mẹ, còn mấy quả có màu khác thì không thể nào dự đoán được, vậy ngươi muốn quả nào thì cứ tùy tiện lựa chọn !!!”
Alden nhìn qua một loạt mấy quả trứng sau đó trong cái ổ sau đó đưa tay vào và bắt lấy một trái trứng với vỏ ngoài màu đen nằm ẩn trong một gốc gần đó và quay ra nói với Osmund:
“Ta lấy quả này đi !!!”
“Tại sao ngươi lai chon quả trứng đó vậy, bộ nó có cái gì đăc biêt hay sao ?” Osmund lúc này nhìn lấy Alden cười hỏi.
“Ta thích màu đen” Alden cũng là một mặt cười lạnh trả lời lại hắn một tiếng.
Osmund: “.............”
Osmund lúc này cảm giác như bản thân mình có chút không hiểu Alden, thông thường thì người ta sẽ lựa chọn con nào có huyết mạch thật tốt mà lấy đi, còn tên tiểu tử này lại chọn với màu sắc mình thích.
Con mẹ nó ngươi có thể nghiêm túc hơn có được không ?
Có thể nào cho ta cái này nghề nghiệp một chút tôn trọng được không chứ ?
Alden lúc này ở bên cạnh chỉ cầm….à không là ôm lấy quả trứng trong tay.
Sau đó hắn liền đề nghị với Osmund đưa mình ra ngoài để đi gặp ông bà lấy tiền mua quả trứng, vì hắn bản thân hắn trong túi tiền lúc này là không đủ để trả cho Osmund.
Osmund lúc này rất muốn cho Alden một khóa học về cách tôn trọng nghề nghiệp của một Vu sư.
Thế nhưng ngay khi nghe được thấy tiền một chữ này thì toàn bộ sự tức giận trong lòng của hắn lúc này đều như bay đi hết cả.
Thay vào đó Osmund liền trưng ra một cái bộ mặt nịnh nọt trông rất gợi đòn và nhìn lấy Alden, rồi nhanh như chớp sử dụng đưa Alden ra ngoài cửa tiệm.
Vụt…...vụt…….
Chỉ trong chớp mắt sau cú nhảy vọt từ thuật thì Alden và Osmund lúc này liền đã ra khỏi căn phòng không gian của Osmund và ở trong rồi.
Alden lúc này còn chưa kịp làm gì thì đã nghe từ đằng sau vang lên tiếng nói của Tobias và Eileen:
“Alden thì ra là ngươi ở đây làm bọn ta tìm ngươi nãy giờ !!!”
Eileen lúc này liền từ cửa bên ngoài đi vào sau đó ôm lấy Alden trông nàng có vẻ rất lo lắng, điều này khiến cho Alden cảm thấy một chút vui vẻ cùng có lỗi, hắn liền nhìn nàng cười một tiếng rồi mở miệng nói:
“Bà nội ta không sao, ta vẫn còn ổn đây, ngươi xem này, ta còn được Osmund tiên sinh chủ cửa hàng này giới thiệu cho một mà hắn nuôi đây”
Tobias và Eileen lúc này nhìn thấy Alden trong tay một trái trứng lớn sau đó lại nhìn qua Osmund, bọn họ chính là cảm thấy nghi vấn lý do vì sao mà Osmund lại đồng ý bán lại quả trứng này cho Alden.
Vì bọn họ có thể cảm nhận được sinh mệnh bên trong quả trứng này không phải là sinh vật bình thường mà rõ ràng là một Á chủng, hơn nữa còn là loại cao cấp Á chủng loại hình này trứng.
Phải biết rằng trong giới phù thủy một Á Chủng mặc dù không hiếm nhưng cũng không phải đồ vật đại trà gì.
Nếu như có được giao dịch thì chỉ có thân thích hoặc là đối tác lâu năm mới có thể tiến hành mua bán mà thôi.
“Cái này…….” Eileen lúc này nhìn lấy quả trứng trong tay của Alden một lúc, trong lòng cũng có một chút e ngại, nàng ngay lập tức đưa mắt nhìn về phía Tobias như muốn trưng cầu ý kiến của hắn.
Tobias lúc này cũng không khác gì so với Eileen là mấy, hắn lúc này vẫn còn là đang suy nghĩ lý do vì sao mà Osmund lại chịu bán trái chứng này cho hắn gia.
Chẳng lẽ là ngươi này có ý định gì đó với Alden hay sao ?
Alden lúc này thấy vẻ mặt cứng đờ của ông bà nội thì liền hiểu ngay vấn đề và ngay khi hắn tính đứng lên để giải thích thì Osmund người từ nãy giờ vẫn đang im lặng bỗng nhiên lên tiếng nói:
“Hai vị không cần cảm thấy quá bỡ ngỡ đâu, ta chỉ là cảm thấy tiểu tử này rất hợp với ý mình thế nên mới bán cho hắn quả trứng này, còn lại thì không có bất kỳ lý do gì khác cả, nên hai vị cứ yên tâm”
“Nếu vậy bọn ta phải thay tiểu tử này cảm tạ ngươi một câu rồi Black lão bản” Tobias lúc này liền như hiểu ra được gì đó rồi thì liền bước lên bắt tay với Osmund vừa cười vừa nói.
“Không dám không dám Snape tiên sinh, ngày khách khí rồi, thôi thì cứ coi như ta đang đầu tư vào tương lai của một phù thủy vĩ đại đi vậy…..à đúng rồi, tôi quên mất là các vị còn vội để đi mua đồ nữa, vậy sao ngài và tôi không qua bên kia bàn về giá của quả trứng nhỉ ?” Osmund lúc này liền đảo mắt qua nhìn qua Alden, sau đó thì liền cùng với Tobias mở ra giá cả của quả trứng.
Hai người lúc này liền bắt đầu thương lượng về giá của quả trứng, cũng không mất quá nhiều thời gian thì Tobias và Osmund cũng đã đưa ra được một cái giá mà cả hai đều hài lòng.
Sau đó thì Alden liền thấy Tobias lấy ra từ trong túi 50 đồng vàng Galleon và đưa cho Osmund hoàn thành giao dịch một bước cuối cùng, đồng thời trước khi đi Alden còn được Osmund tặng cho một chiếc hộp đựng để ấp và đựng trứng chim và thế là cả ba người lúc này liền rời khỏi cửa tiệm của hắn và bắt đầu đi tìm ba mẹ của Alden.
Cả ba người bọn họ đi xuyên qua cả khu một lần nữa men theo con đường cũ và đi đến tiệm .
Alden lúc này liền nhanh chóng đi vào bên trong và nhìn thấy một người đàn bà béo ú với khuôn mặt đầy nếp nhăn đang đứng đó và đo quần áo cho một thằng nhóc với mái tóc màu vàng đang đo quần áo bên trong.
Ngay khi vừa nhìn thấy Alden thì phu nhân Malkin lúc này liền đi ra tiếp đón hắn vào bên trong cửa tiệm và lấy cho hắn một vị trí để ngồi đợi.
“Oh…..tiểu hài tử, ngươi đến là để đo đồ vào Hogwart phải không nào mau đến đây và ngồi xuống đi, anh bạn nhỏ bên trong đang có một vị học trưởng của ngươi đang may đồ cho năm nay đấy, chỉ cần đợi một chút xíu là được rồi”
Phu nhân Malkin vừa nói với hắn xong thì liền chạy đi vào trong phòng thay đồ ghi lại mấy cái số liệu vào trong một cuốn sổ to tướng được đặt ở trên bàn gần đó
Sau đấy thì liền từ bên trong dẫn theo một thằng nhóc với mái tóc màu vàng kim cùng với khuôn mặt mặt trắng nõn trông rất giống mấy cậu ấm trong mấy phim truyền hình mà Alden kiếp trước thường xem từ từ đi ra ngoài.
Alden lúc này có chút hiếu kỳ đưa mắt nhìn lấy thằng tóc vàng đang đi từ ngoài ra, hắn ẩn có chút cảm thấy tên nhóc này thật là quen mắt.
Ngay lúc này thằng nhóc tóc vàng kia cũng cảm nhận được có người đang nhìn mình thì liền quay lại và nhìn vào Alden mở miệng hỏi:
“Này ngươi cũng là tân sinh ở Hogwart hả, ta cũng vậy, ta tên là Draco Malfoy”
“Alden Snape, rất hân hạnh được gặp ngươi” Alden lúc này cũng liền thuận miệng trả lời lại Malfoy.
Chính Alden lúc này cũng không ngờ rằng bản thân mình lại gặp tên này sớm như vậy.
Thật lòng mà nói thì hắn cũng không quá muốn tiếp xúc với Malfoy vì dù sao thì tính cách của tên tiểu tử này cũng không quá mấy là tốt, nói thế nào nhỉ quá kiêu ngạo và ích kỷ.
Cái này cũng không thể trách hắn được dù sao thì một tên hài tử nào nếu được nuôi dưỡng trong một gia tộc thuần theo chủ nghĩa thuần huyết đều sẽ có cách cư xử như thế này cũng không có gì là lạ lùng cả.
“Này cha mẹ của ngươi đều là phù thủy hết sao ?” Malfoy lúc này vẫn tiếp tục đứng ở bên cạnh và mở miệng nói.
Alden lúc này trong lòng có chút ngạc nhiên hắn cư nhiên không nghĩ rằng sau thái độ hời hợt của mình mà Malfoy vẫn còn đủ kiên nhẫn để ở lại đây nữa.
Xem ra dù có cao ngạo thế nào thì tiểu hài tử cũng chỉ là tiểu hài tử mà thôi !
“Ukm….đều là, chỉ có mình ta mới biết mình là phù thủy gần đây thôi” Alden hời hợt cười đùa nói.
Malfoy nhìn qua Alden ánh mắt có một chút ngạc nhiên nhưng rất nhanh hắn liền lấy lại tinh thần và tiếp tục quay sang hỏi Alden:
“Vậy sao, còn ta thì từ nhỏ đã luyện qua ma thuật rồi, ta cũng mới vừa vào học ở motpj trường dạy ma thuật vào năm ngoái…...vốn dĩ ta đang mừng rỡ vì được đi học nào ngờ cha ta lại cho ta vào cái trường Hogwart này…….thú thật là ta còn không định đi Hogwart nữa cơ, vì ngôi trường mà ta mong muốn học lại là Durmstrang cơ……………”
Alden lúc này có một chút mất kiên nhẫn đáp lời hắn không nghĩ rằng têm nhóc Malfoy này lại có thể có nhiều chuyện để tán gẫu đến vậy.
Thú thật là Alden lúc này quả thật rất muốn bỏ đi chỗ khác để tránh phải nói chuyện thêm nữa.
Thế nhưng ngay khi hắn nghĩ đến bản thân lúc này cũng có thể coi là là một cái thuần huyết phù thủy thì hắn cũng chỉ đành bất đắc dĩ ở lại tiếp chuyện với tên nhóc Malfoy mà thôi.
Hơi…...biết sao được bây giờ !!!
Trong lúc này khi mà Malfoy vẫn còn đang liêng thuyên với mấy câu truyện liên quan đến Hogwart thì lúc này từ bên trong phòng thay đồ phu nhân Malkin liền lên tiếng kêu Alden vào để đo đạc.
Như với được cái phao cứu hộ, Alden lúc này liền lấy tốc độ nhanh nhất của mình mà lao thẳng vào bên trong.
Quá trình này cũng không quá lâu, Alden rất nhanh thì liền đã đo đạc xong sau đó hắn móc từ trong túi ra mấy đồng Galleon và đưa cho phu nhân Malkin sau đó thì liền rời khỏi phòng thử đồ.
Vừa mới bước ra chưa đi tới cổng thì Alden lúc này liền nghe thấy một đống âm thanh vang lên dồn dập đến từ phía bên ngoài:
“Có người đánh nhau rồi, đánh nhau rồi”
“Ở đâu, ở đâu mau đi đến xem đi !!!”
“Mau đi đừng xem nữa, có đánh nhau rồi kìa, không chừng là náo ra nhân mạng rồi !!!”
……………………………………………………………………………...
Alden: “.............”
Alden lúc này nghe thấy vậy thì cũng nhất thời cảm thấy hiếu kỳ liền nhanh chóng chạy ra bên ngoài xem.