Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hogwart - Harry Potter Chi Vu Sư Của Các Trường Lực

Cây đũa phép Nundu và với tiệm Cầm Thú Huyền Bí




Cây đũa phép Nundu và với tiệm Cầm Thú Huyền Bí

Vào ngay lúc này khi Alden đang đảo mắt xung quanh cửa tiệm ngắm nghía vài cái lông đuôi Kỳ Lân.

Trong lúc chờ đợi cho đỡ chán thì hắn lúc này liền xuất hiện một thứ phát sáng nằm sâu bên trong một đống hộp chứa đũa phép cũ kĩ mà trên đó còn có ghi lên một dòng chữ nhỏ < Sản Phẩm Lỗi > to tướng.

Alden lúc này liền nhanh chóng đi đến trước mặt chồng hộp cũ kĩ đó rồi luồn tay vào bên trong và lấy ra một chiếc hộp nhỏ bám đầy bụi bặm trong còn cũ kỹ hơn cả đống hộp kia cộng lại.

Chiếc hộp này ngoại trừ vẻ cũ kỹ ra còn có thêm một dòng chữ nhỏ .

Trong lúc Alden vẫn còn đang loay hoay trong việc mở chiếc hộp ra sao cho đúng cách để không làm rách nó thì cụ Ollivander cũng đã hoàn thành công việc dọn dẹp đống đũa và quay ra nhìn hắn nói:

“Oh…...tiểu tử ngươi cảm thấy hứng thú với nó à, như ngươi thấy đấy chiếc đũa này là một loại sản phẩm lỗi, nó mặc dù được chế tác rất tỉ mỉ nhưng lại dùng sai vật liệu, bởi vì nó…..được chế luyện từ một sinh vật cấp XXXXX, một con Nundu nhóc à”

“Nun….Nundu….ý ngài là một con vật trong truyền thuyết, sinh vật mang lại tai ương sao ?”

Alden lúc này ngạc nhiên địa hỏi cụ Ollivander.

“Phải, chính vì thế nên nói theo một cách nào đó chiếc đũa này….vô cùng nguy hiểm con trai ạ” Ollivander lúc này liền nhìn hắn mấy lần rồi cũng cười cười gật đầu một cái.

Alden lúc này liền hơi thở cũng đều gấp rút lên, hắn không thể tin được rằng bản thân lại sớm có chút tiếp xúc với loài động vật này như vậy.

Phải biết rằng Nundu là một loại thú vô cùng hùng mạnh và nguy hiểm, thậm chí dù là sinh vật XXXXX cùng một cấp bậc với rồng.

Thế nhưng nói về sức mạnh và sự tàn bạo thì Nundu rõ ràng là mạnh hơn loài rồng rất nhiều lần.

Lấy ví dụ đơn giản như muốn khống chế một con rồng thì cần dùng 10 phù thủy đến kìm chế, còn muốn khống chế một con Nundu thì cần gấp 10 lần thế.

Bởi vì so với loài rồng lượng ma pháp có thể phóng xuất ra của Nundu không nằm ở một chỗ trên cơ thể như các loài khác mà nằm ở trong từng bộ phận trên cơ thế chúng.

Ý chỉ rằng chỉ cần một cái chạm nhẹ có ác ý đến từ Nundu thôi cũng đủ để tiễn ngươi đi về với tổ tiên ngay trong vài giây.

“Nào mau đem nó cất vào……..”

Thế là ngay khi khi cụ Ollivander đang dự định kêu Alden cất chiếc hộp về chỗ cũ của nó, thì Alden đã mở ra chiếc hộp để lại bên trong đó là một chiếc đũa màu đen dài chừng ba tấc và được quấn quanh các vòng màu vàng nâu ngay trên tay cầm

Đồng thời ở phía dưới cuối tay cầm của cây đũa được đính lên một cái tượng nhỏ hình đầu của một con vật gần giống như sư tử, con sư tử tượng này được mạ với màu vàng nâu đặc trưng, càng khiến cho cả cây đũa lúc này nhìn càng thêm cổ lão hơn.

Ngay vừa lúc Alden vừa chạm tay đến cây đũa thì từ trong cơ thể của hắn liền có từng dòng năng lượng đủ loại màu sắc di chuyển qua khắp cơ thể của hắn,.

Những dòng năng lượng này cứ như một cơn l·ũ l·ớn thổi qua từng tế bào trong cơ thể của Alden và lần lượt đua nhảy chạy về phía cánh tay của hắn rồi tuôn vào bên trong chiếc đũa.

b·ạo đ·ộng rồi sao ?

Alden lúc này một mặt mộng bức cảm nhận từng dòng năng lượng tàn bạo di chuyển qua cơ thể của mình, hắn cảm thấy có lẽ là bản thân cũng cách c·ái c·hết không xa là mấy.

Nghĩ tới đây Alden liền ẩn ẩn có chút cảm thấy hối hận.

Nếu như biết sự tình sẽ diễn biến tệ như thế này thì cho dù có đánh gãy tay hắn cũng không dám chạm vào chiếc đũa này dù chỉ một chút.

Tại sao người khác được đũa phép chọn thì cảm thấy thư sướng còn được xem cả pháo hoa đầu đũa lại tới hắn cái này người thì lại bị h·ành h·ạ như thế này chứ ?

Chẳng lẽ nào ta đối với Ma Pháp có được dị ứng cái này bệnh sao ?



Trong lúc này khi mà cả cơ thể của Alden dường như đang co quắp đi do từng dòng năng lượng ép chặt trên cơ thể thì Tobias, Eileen cùng với cụ Ollivander ở ngay bên cạnh cũng đang hoảng không kém.

“Cụ Ollivander đây….đây là như thế nào vậy, Alden hắn là xảy ra chuyện gì vậy” Eileen lúc này nhìn về Alden với khuôn mặt lo lắng.

“Cái này…..hừm…..thú thật là ta cũng không quá rõ ràng nữa, có lẽ là chiếc đũa này đang thử thách xem Alden có xứng đáng làm chủ nhân của nó hay không thì phải…...chắc là vậy rồi vì ngoài lý do đó ra ta thật không còn có lý giải nào khác cả đâu, nhưng các ngươi cứ yên tâm ta sẽ đảm bảo tiểu tử này được an toàn !!!”

Cụ Ollivander lúc này nhìn một vòng qua Alden sau đó cười cười với vợ chồng nhà Snape một cái rồi cũng không tiếp tục để ý hai người họ nữa mà quay sang nhìn về phía Alden một cách chăm chú.

Rõ ràng là cụ Ollivander đã cảm thấy có chút hứng thú với tình trạng kỳ lạ của Alden ngay lúc này !!!

Tobias và Eileen lúc này mặc dù vẫn còn có lo lắng thế nhưng vẫn là im lặng mà quan sát Alde.

Vì trên thực tế bọn họ cũng càng không rõ ràng tính huống của Alden là như thế nào nữa.

Cả hai đều cảm thấy tình trạng của Alden có chút nét giống như ma thuật b·ạo đ·ộng và ma pháp phản phệ, thế nhưng lại cũng có chút khác biệt.

Dù sao thì cuối cùng hai người bọn họ cũng không biết làm sao với vấn đề này.

Chính vì thế họ chỉ có thể đặt hết niềm tin vào lời hứa của một chuyên gia về đũa phép như cụ Ollivander mà thôi.

Trở lại với Alden lúc này vẫn đang còn vật lộn với đống năng lượng trong cơ thể của mình.

Bỗng nhiên từ dưới tay cầm của chiếc đũa phép là bức tượng nhỏ hình sư tử lúc này liền động đậy.

Con sư tử này đầu bỗng nhiên từ trong cây đũa hóa thành một loại dung dịch giống như kim loại bị nung chảy rồi từ đó thoát ly ra khỏi cây đũa và rơi thẳng xuống đất

Tiếp theo đó, từ trong đống kim loại lỏng bầy nhầy đó lúc này liền biến hình thành một con sư tử nhỏ dài chừng 20cm với cái bờm giống như một chiếc bong bóng được thổi căng vậy.

Con sư tử nhỏ này gầm lên một tiếng về phía cụ Ollivander.

Sau đó nó nhảy thẳng lên trên vai của Alden và từ đó dung nhập vào Alden cánh phải, khiến cho chiếc áo khoác dài tay mà hắn mang lúc này giống như bị một con vật gì đó xé tanh bành ra vậy.

Alden lúc này chỉ cảm thấy cánh tay phải giống như bị một thứ gì đó nóng vô cùng chui vào bên trong mình khiến cho hắn không khỏi đau đớn mà la lên.

Cả người Alden lúc này mồ hôi tuôn ra như suối và hơi thở cũng trở nên gấp gáp hơn.

Thế nhưng tưởng chừng như con đau đó sẽ kéo dài thì rất nhanh sau đó cơn đau đó liền dịu đi và biến mất, để lại Alden với cái lưng ướt đẫm mồ hôi nằm lăn quay trên đất.

Alden ngay lập tức từ dưới đất lúc này khó khăn đứng dậy với cái đầu còn đang xoay mòng mòng của mình trong sự giúp đỡ của Tobias và Eileen.

Hắn lúc này vẫn còn đang dự định quay lại hỏi cụ Ollivander là chuyện gì đã xảy ra thì Ollivander lúc này đã đi đến chỗ hắn nhìn hắn với ánh mắt vô cùng tán thưởng vừa vỗ tay vừa nói:

“Chúc mừng ngươi Alden, ngươi đã thành công nhận được sự chấp nhận của cây đũa này rồi đấy, thú thật là ta có hơi chút bất ngờ đấy tiểu tử vì tất cả những người mà ta cho thử qua cây đũa này hiện tại đều nằm ở cả rồi, xem ra lý luận đũa phép chọn phù thủy của ta cũng cần phải có một cái ngoại lệ rồi a, ta có thể mong chờ một ngày ngươi sẽ trở thành một người gì thủy vĩ đại đấy Alden.

“Cảm ơn cụ, cụ Ollivander, ta cũng mong là như vậy”

Alden đã khôi phục được lại vài phần sức lực của mình thì cũng liền cười đáp lại lời của cụ Ollivander.

Sau đó thì hắn liền trả lại cho cụ Ollivander 16 đồng Galleon và rồi cũng tạm biệt tiệm bán đũa phép cà cùng với ông bà mình đi ra ngoài.

Lần này ba người bọn họ liền đi đến trước một cửa tiệm lớn hơn với bên ngoài là một đống những chiếc lồng với bên trong là những con cú từ lớn có đến nhỏ có nói chung là đủ chủng loại khác nhau.

Có những chiếc lồng thì được treo lên trên xà bên còn có chiếc thì được xếp chồng chồng lên nhau giống như các thùng carton bên trong nhà kho cũ vậy.



Alden lúc này đảo mắt qua nhìn khắp qua một vòng mấy con cú ở xung quanh, hắn ẩn có thể nhận ra được một chủng khác nhau nào là cú mèo, rồi đến cú tuyết phương bắc với bộ lông trắng sọc đen, và còn có cả cú đại bàng với thân hình đồ sộ nữa.

Nơi này chính là một trong những cửa tiệm lâu đời nhất của Hẻm Xéo cũng là nơi mà thánh Potter nhà ta có được con cú tuyết của mình Hedwig.

Bên trong cửa tiệm lúc này cũng đang có một một cặp vợ chồng đang mở miệng trả giá với chủ cửa tiệm về một con cú hung màu lông vàng.

Nhìn ra người này có vẻ không quá hài lòng với cái giá mà chủ tiệm đưa ra, thế nhưng đứng trước thái độ kiên quyết của cửa tiệm hai người này rốt cuộc cũng phải nhượng bộ và trả tiền lấy đi con cú kia.

Có lẽ là bởi vì cảm thấy bản thân mình bị chặt chém thế nên thái độ của người đàn ông này cũng không có gì quá là tốt cả.

Vậy là lúc này người đàn ông liền nhanh chóng trả tiền sau đó thì liền quay vể phía bên trong và gọi lớn:

“Hermione….mau lại đây nhanh lên chúng ta còn có một đống đồ cần phải mua cho năm nay đấy !!!”

Ngay khi giọng nói của người đàn ông kia vang lên thì ngay lập tức từ bên trong lúc này liền có một cô gái nhỏ với làn da trắng với mái tóc xù màu vàng óng chạy từ bên trong ra ngoài.

Trên tay của nàng lúc này đây còn cầm lấy thêm một chồng sách lớn với tựa đề

Alden ngay khi mới vừa mới nghe thấy tên của cô gái thì liền giật mình quay sang nhìn.

Hắn có chút không tin được rằng bản thân lại có thể gặp được một nhân vật quan trọng sớm như vậy.

Phải người mà Alden gặp không phải ai khác chính là một trong bộ ba Hogwart cô nàng Hermione.

Vậy là trong bất giác Alden cũng nổi lên tò mò của mình mà nhìn qua phía cô bàng Hermione này.

Không phải nói cô bé Hermione này quả thật là vô cùng xinh đẹp, nàng có một khuôn mặt nhỏ nhắn với làn da trắng mịn, kết hợp với màu tóc vàng óng càng làm cho cô nàng càng thêm diễm lệ.

Dường như lúc này Hermione bản thân cũng nhận ra được có người đang nhìn mình vậy là nàng liền quay sang nhìn lại về phía Alden.

Cứ vậy hai người liền cứ thế liền im lặng nhìn lấy nhau trong chốc lát cho đến khi nàng ba ba kêu đến lúc này Hermione và Alden mới không hẹn mà cùng cúi đầu với nhau và rồi hai người lúc này liền tách ra mà đi về hai hướng khác nhau.

Alden lúc này không hề rời khỏi vẫn còn đang đi xung quanh và xem xét mấy cái lồng cú to tổ bố thì Tobias và Eileen bỗng nhiên từ đằng sau vỗ vai của hắn và nói:

“Này Alden, con có phiền không nếu như bọn ta tạt qua bên một chỗ để bán một chút đồ được không, vậy nên con có thể tùy tiện đi dạo một chút ở trong và tiệm đối diện với nó và đợi bọn ta một chút nhé….à đúng rồi, nhớ rằng đừng đi theo người lạ và tránh đến gần cái hẻm đằng kia ra một chút”

Alden nghe thấy Tobias và Eileen căn dặn mình một vài điều thì liền gật đầu đồng ý, đồng thời hắn cũng đưa mắt nhìn về phía mà hai người đã chỉ cho hắn, trên đó còn có ghi lên một tấm bảng nhỏ với hai chữ nơi có một đống người đang ăn mặc áo choàng đen đang đứng đó với điệu bộ nhếch nhác.

Xem ra chỗ đó chính là nơi vô cùng nguy hiểm và địa điểm cư trú ưa thích của các Hắc Phù Thủy.

Tobias và Eileen nhìn thấy vậy thì liền gật đầu một cách hài lòng sau đó thì liền hướng về phía mà đi tới, còn Alden lúc này sau khi ngắm nghía một đống cú từ bên trong ra ngoài thì hắn cũng liền cảm thấy có chút chán và đi qua tiệm phía bên cạnh.

Cửa tiệm này thì nhìn có vẻ khang trang hơn ở bên kia, ở mặt tiền cửa tiệm được sơn màu xanh ngọc nhạt, nó có một cái cửa kiếng lớn để dành cho người ta nhìn vào bên trong và một cái cửa lớn để ra vào và ngay phía trên cửa lớn lúc này liền treo lên một tấm bảng lớn đề lên tên của cửa hiệu

Alden lúc này liền tò mò mở ra cửa tiệm và đi vào bên trong, ngay khi vừa bước vào thì khung cảnh xung quanh Alden lúc này liền như bị thu nhỏ lại trong chốc lát.

Nếu như để ý thì có thể thấy rõ ràng là cửa tiệm ở bên trong so với bên ngoài đều là lớn hơn mấy lần.

Đồng thời rõ ràng là trang hoàng hơn so với bên ngoài nhiều.



Alden lúc này đảo mắt mình ra xung quanh, khắp nơi lúc này đều là các bình chứa thủy tinh với bên trong là hàng đống các sinh vật kỳ lạ khác nhau với nào các con chuồng chuồng to bằng lòng bàn tay.

Hay là một đám tiểu yêu tinh bị nhốt trong lồng, cùng với một thằn lằn có cánh nhỏ như chiếc ly đang phun ra từng tia lửa nhỏ để đe dọa Alden ngay khi nhìn thấy hắn.

Alden lúc này nhìn thấy biểu hiện của mấy con rồng nhỏ thì liền cảm thấy có chút thú vị buồn cười.

Nhưng ngay khi hắn đang tính đưa tay lên để sờ chúng một chút thì bỗng nhiên liền có một giọng nói của một người đàn ông vang lên nhắc nhở hắn:

“Oh…..cậu bé này, nếu ta là ngươi ta sẽ không muốn làm vậy đâu vì…....đám nhìn thì nhỏ vậy thôi chứ hung dữ lắm, răng của tụi nó không khác gì dao cạo là mấy đâu”

“Oh…..cảm ơn ngài, nhưng chúng cũng là những sinh vật tuyệt vời phải không, nhìn chứng đi những sinh vật ma thuật kỳ diệu”

Alden ban đầu thì rất ngạc nhiên khi người đàn ông này lại xuất hiện một cách bất ngờ như vậy ngay sau lưng mình.

Thế nhưng ngay khi nghe thấy được lời nhắc nhở và nhìn qua cách ăn mặc của người đàn ông thì Alden có thể đoán được.

Có lẽ là người đàn ông này chính là chủ của cửa hàng này chứ không ai khác cả, vậy là cứ thế Alden liền quay sang và tán thưởng mấy loài sinh vật trong cửa tiệm.

Người đàn ông nghe thấy lời khen của Alden về mấy sinh vật trong tiệm thì liền giống như rất vui vẻ vậy.

“Cậu nhỏ này, có rất ít người giống như ngươi tới tiệm của ta mà nói ra câu đó lắm đấy, hầu hết những người tới cửa tiệm của ta sẽ chỉ mua tụi nó về để g·iết và chế thuốc mà thôi” Người đàn ông lúc này liền đưa tay sờ lên mấy cái bình thủy tinh chứa mấy con bạch tuộc và nói với giọng điệu buồn rầu.

“Vậy sao…...ta nghĩ là thật phí phạm và tàn nhẫn nếu như cú g·iết chúng như vậy, chúng ta là phù thủy chúng ta đáng lý ra phải nghĩ ra cách nào để sử dụng chúng một cách đúng đắn mà không phải là g·iết chúng như vậy” Alden lúc này liền nhanh nhảu mở miệng cười nói.

“Thật vậy sao, ta cũng nghĩ là như thế, đáng tiếc từ trước đến nay chỉ có một người trên thế giới này đủ can đảm để giúp các loài sinh vật huyền bí mà thôi” Người đàn ông này đạo lời nói tiếp, nhìn qua cảm xúc thì người đàn ông này có vẻ rất hâm mộ người mà hắn đã nhắc tới.

“Người đó là ai ?” Alden lúc này liền ngạc nhiên lên tiếng hỏi, đồng thời trong lòng của hắn lúc này cũng đã ghi xuống được đáp án của người đàn ông này rồi.

“Newt Scamander chứ còn ai nữa” Người đàn ông này liền vươn người ra khỏi cái quầy của mình và nói với Alden rồi lại tiếp tục khoanh tay lại và tự nhủ với bản thân: “Ta nói ngươi nghe được một bí mật nhé, ta thật ra là một tín đồ trung thành của hắn đấy, phải nói là hắn là một phù thủy có tấm lòng nhân hậu nhất mà ta từng biết, phải chính xác là vậy rồi”

Alden: “.............”

Ngươi cái này người quả thật là fan cuồng của hắn luôn rồi.

Alden lúc này liền nhìn về phía điệu bộ của người đàn ông này thì liền cảm thấy có chút buồn cười, vì điệu bộ của hắn lúc này trông không khác gì đám tín đồ điên cuồng của Grindelwald.

Dường như nhận ra được ánh nhìn của Alden cùng với bản thân hình tượng lúc này có chút không đúng lắm.

Người đàn ông lúc này liền nhanh chóng đề tỉnh bản thân minh và quay sang chuyển nhanh chủ đề của câu chuyện:

“Khụ...khụ….có lẽ là ta hơi quá rồi nhỉ…...nhiều xin lỗi nhé tiểu tử, ngươi biết đấy ta có hơi quá khích…...à đúng rồi ta tên là Black Osmund, ngươi cứ gọi ta một tiếng lão Os là được rồi”

“Chào ngươi Lão Os rất hân hạnh được gặp ngươi, ta tên là Alden, Alden Snape”

Alden lúc này liền đưa tay ra bắt tay cùng với Osmund, thế nhưng ngay sau đó hắn liền phát hiện ra khuôn mặt của Osmund có vẻ gì đó nghi hoặc, lúc này Alden liền lên tiếng hỏi:

“Bộ có chuyện gì sao lão Os nhìn ngươi trông có vẻ không được ổn cho lắm”

“Không…..không có gì tại họ của ngươi rất dễ làm cho ta liên tưởng tới một người mà thôi, hắn là một khách hàng thân thuộc của ta, à đúng rồi ngươi có lẽ sắp trở thành học sinh của hắn rồi đấy !!!” Osmund lúc này liền cười một cái hồi đáp lại Alden tiếp theo đó hắn liền quay sang tiếp tục hỏi: “Bỏ qua chuyện đó đi vậy hôm nay ta có thể giúp gì được cho ngươi Alden ?”

Alden lúc này đang tập trung suy nghĩ một chút về người có họ khiến cho lão Os gọi là khách hàng quen, đồng thời trong lòng cũng đã có đáp án.

Thế nhưng Alden cũng không có ngây ngốc với điều đó quá nhiều mà quay ra trả lời lại câu hỏi của lão Os:

“À đúng rồi ta cần lựa cho mình một con thú huyền bí, ngươi có hướng dẫn cho ta mua mấy loại sinh vật đại loại có thể bay được không ?”

“Không vấn đề gì đâu bao trên người ta, để ta xem….....bay được….....bay được sao…..à có rồi, nào đi theo ta”

Osmund ngoắc tay với Alden một cái và nói, sau đó hắn liền bước vào bên trong quầy hàng của mình, đảo quanh một vòng đến chỗ một cánh cửa màu nâu cách đó không xa rồi nhanh chóng tiến vào bên trong và biến mất trong tầm mắt của Alden.