Những ngày mở phiên hàng tại lớp đã kết thúc. Sau những ngày làm việc cực nhọc ấy, dường như tụi nó đều kiệt sức hết cả. Đương nhiên là trừXử Nữ với Ma Kết, toàn là ngồi mát đếm tiền, lâu lâu mở miệng chỉ đạocông việc cho tụi nó thôi mà. Và đương nhiên, sau gian hàng là các tiếtmục.
Ngày mai sẽ bắt đầu tiết mục, và hôm nay nhà trường cho toàn bộ họcsinh nghỉ để tập phần biểu diễn của mình. Lớp S cũng không ngoại lệ. Tụi nó tụ tập ngoài phòng khách và bắt đầu tập kịch. Kịch bản đã được Bảo Bình đưa từ khi chưa bắt đầu Lễ hội Văn hoá để tập trước, nhưng sự thực làcó hai người không hề đụng vào kịch bản. Sẽ chẳng là điều đáng nói, nếuđó không phải là hai vai chính.
– Mấy bữa nay mấy người làm gì mà không đọc thuộc kịch bản hả?
Xử Nữ chống hông, tức giận quát to. Song Ngư vẫn giữ khuôn mặt bấtcần, còn Sư Tử cũng chẳng có vẻ gì là sợ sệt. Chẳng hẹn trước, vậy mà cả hai cùng đồng thanh.
– Tớ nghĩ mai học cũng được mà!
Rồi lại quay sang nhìn nhau, mắt chớp chớp. Hai đứa nó hoàn toànkhông thèm để ý đến Xử Nữ và Ma Kết đang giận tím mặt. Kết ca cầm quyểnkịch bản cuộn tròn trong tay, đánh cái bốp vào đầu Song Ngư không thương tiếc. Ngư ca tay ôm đầu, nhưng chẳng dám hé một lời nào.
Song Ngư với Sư Tử hoàn toàn không hiểu lí do tại sao hai người nàylại nổi giận. Kịch bản ngắn mà, có chục trang chứ nhiêu, hai đứa nó chỉcần độ mười lăm phút là vô đầu rồi, đó là chậm đấy. Nghe thì lạ, nhưngtừ nhỏ tụi nó đã được dạy cách thuộc nhanh mà. Nhưng nhìn bản mặt hầmhầm của cậu lớp trưởng và cô lớp phó, cả hai biết rằng im lặng là tốt.
– Hai cậu học thuộc kịch bản cho tớ! – Ma Kết cao giọng – Những người còn lại bắt đầu tập và làm công việc của mình!
Thế là tụi nó bắt tay vào làm việc. Cự Giải ngồi trên sofa xem lạimấy bộ đồ mình làm, rồi nở nụ cười mãn nguyện. Cô nhìn sang bên cạnh, Sư Tử với Song Ngư cứ dán mắt vào cuốn kịch bản, nhưng thật ra lại chẳnghề chú tâm. Cô đâu biết là tụi nó thuộc làu làu rồi. Lại lia mắt ra chỗkhác, Giải Nhi nhìn thấy Bạch Dương với Thiên Yết đang chụm đầu vào cáilaptop đặt trên đùi Yết ca, coi lại sơ đồ sân khấu với dàn âm thanh. Ởmột chỗ khác, những người còn lại đang chăm chỉ tập kịch.
– Ta ban cho công chúa, à ừm… – “Bà tiên đỏ” Nhân Mã nói được giữachừng thì vội lục quyển kịch bản, giở hết trang này tới trang kia – À,ờ, vẻ đẹp tuyệt trần.
– Ta ban cho công chúa… – “Bà tiên xanh” Song Tử cũng bị lây bệnhquên lời thoại của Mã Mã, vội chạy đến chỗ Mã Nhi – Ê, sao nữa? À, mộtgiọng hát tuyệt vời.
Bảo Bình ngồi ở một chiếc ghế vừa lấy trong nhà bếp ra, mắt giật giật nhìn chằm chằm tụi nó. Chợt không nghe thấy câu thoại tiếp theo của “Bà tiên đen” Thiên Bình đâu, cậu liền quay đầu tìm thằng bạn thân. Và đậpvào mắt cậu là hình ảnh Thiên Bình ca ca đang vui vẻ ngồi cạnh Cự Giải,miệng tắm tắc khen mấy bộ trang phục cô làm. Máu nóng Bảo Bình sôi sùngsục, cậu thẳng tay quăng mạnh cuốn kịch bản vào đầu Thiên Bình.
– Ê, thằng nào chọi tao?
– Tao nè.
– Í, Bảo Bảo hả? – Thiên Bình từ một con sư tử trở thành một con mèo con
– Mày giỡn tao hả thằng kia? Quay lại tập kịch!
Song Tử với Nhân Mã đứng phía sau ôm bụng cười sặc sụa. Tiếng cườilọt vào tai Bảo Bình. Một người đang tức giận như cậu lập tức quay phắtra sau khiến hai cô nàng im bặt.
– Còn hai người, có nhiêu lời thoại đâu mà quên lên quên xuống hả?
Trừ Song Ngư với Sư Tử vẫn đang (vờ) dán mắt vào cuốn kịch bản, cũngnhư hai thằng hậu cần là Thiên Yết với Bạch Dương, thêm “Đức vua” Xử Nữvới “Hoàng hậu” Ma Kết đã tạm thời hoàn thành vai trò, thì những ngườicòn lại, đứa nào cũng cầu nguyện không dính phải sự tức giận của BảoBình, người đang toả sát khí khắp phòng khách.
Bảo Bình chợt nghe thấy tiếng rồm rộp, lập tức quay đầu sang. Cô nàng Kim Ngưu, bà tiên lá đáng yêu đang ngồi cạnh Sư Tử, thản nhiên vừa nhìn vào cuốn kịch bản của cô nàng, tay không ngừng bóc bánh trong gói chovào miệng, nhai nhóp nhép ngon lành. Bảo Bình chớp mắt mấy cái, nghiếnrăng kèn kẹt.
– Dương Kim Ngưu! Lại đây tập kịch ngay! Ngay-lập-tức!
Kim Ngưu bị chỉ đích danh cả họ lẫn tên thì giật thót lên, nhất thờibuông luôn gói bánh trong tay. Vừa định đứng lên mắng cho Bảo Bảo mộttrận vì làm rơi bánh của cô, Ngưu Nhi cũng lập tức trở thành rùa rụt cổtrước cơn giận của Bảo Bình. Trong đầu tụi nó có cùng một suy nghĩ,không bao giờ làm cái thằng họ Võ mê thí nghiệm mê đạo diễn này giận dữthêm một lần nào nữa. Cơn giận của Bảo Bình thậm chí còn khiến Xử tỷ với Kết ca thấy sờ sợ.
– A!!
Đúng lúc đó, một tiếng hét vang lên. Kim Ngưu bịt chặt hai tai lại,quay sang cô nàng đang ngồi cạnh. Phải, Sư Tử chính là chủ nhân củatiếng hét đó, cô cầm chặt cuốn kịch bản, đôi mắt xanh thẫm mở to. Mọiánh mắt như đổ dồn về phía cô, với những dấu chấm hỏi to đùng. RiêngSong Ngư thì không, cậu biết chuyện gì và lí do vì sao Sư Nhi hét lênnhư vậy, cậu lấy cuốn kịch bản che đi nửa dưới khuôn mặt theo phản xạ.
– Chuyện này là thế nào?
– Chuyện gì cơ? – Thiên Yết ngẩng đầu khỏi laptop, hỏi.
Sư Tử không trả lời. Thay vào đó, cô lật mặt trong cuốn kịch bản racho mọi người cùng xem, tay thì chỉ vào một đoạn thoại nào đó. Tụi nónhìn nhau, rồi từ từ bò gần lại chỗ cô, mở to mắt xem lí do khiến Sư Nhi nổi tiếng lạnh tanh kiệm lời hét to vậy.
– “Khi chiếc thoi quay tơ đâm vào ngón tay công chúa, người sẽ khôngchết. Công chúa sẽ đi vào một giấc ngủ huyền diệu. Từ giấc ngủ say này,người sẽ thức giấc khi nụ hôn tình yêu chân thật đến giải lời nguyền”.
Tụi nó chớp chớp mắt, quay sang nhìn nhau, lại chớp chớp mắt, rồiđồng loạt quay sang hết nhìn Sư Tử lại nhìn Song Ngư, chớp mắt tiếp, rồi cùng “à” một tiếng. Trong khi tụi nó không biết phải trả lời thế nào,thì Nhân Mã với Song Tử đã ôm bụng cười ngặt nghẽo. Nhưng thật sự là mấy đứa còn lại cũng đang bụm miệng cố nhịn cười.
Sư Tử hết nhìn cuốn kịch bản, lại nhìn hết đứa này đến đứa khác. Cônhớ lại cái lúc phân vai, Song Ngư định nói gì đó thì bị Ma Kết chặn mồm lại. Chắc chắn là chuyện này rồi. Tuy vậy, Sư Nhi vẫn lên tiếng hỏi,giọng trầm hơn hẳn.
– Rốt cuộc là sao? Nói!
– Ờ thì… – Nhân Mã vừa nói vừa cười – Nó là vậy đó!
– Tớ nói cho! – Cự Giải cố nhịn cười – Trong cảnh cuối, để làm Công chúa thức giấc, Hoàng tử phải… phải…
– Phải hôn Công chúa – Song Tử giải vây cho Giải Nhi đang không nhịn được cười, sau đó cũng cười sặc sụa.
– C-Có… Đâu có ai nói tớ biết chuyện này đâu!
– Thiếu sót! Thiếu sót! – Xử Nữ phẩy phẩy tay làm mặt vô tội.
– Vậy là…
Sư Tử nhìn vào cuốn kịch bản, nhìn sang tụi nó, nhìn qua Song Ngư.Đáp lại là một cái nhún vai tỏ vẻ không biết gì. Mặt Sư Nhi bắt đầu nóng ran. Cô cuộn tròn cuốn kịch bản, thẳng tay quăng đại rồi đứng phắt dậybỏ lên phòng.
Tụi nó không muốn cười đâu, nhưng không nhịn được. Sư Nhi vừa đi mấtlà tụi nó như được giải thoát vậy, cười như chưa từng được cười. Rồiquay sang nạn nhân của cuốn kịch bản mà Sư Tử thẳng tay quăng đi trongsự tức giận, tiếp tục cười.
Song Ngư lấy quyển kịch bản khỏi mặt. Xoa xoa khuôn mặt của mình, cậu trừng mắt lườm sắc tụi nó. Tự hỏi, vở kịch này rồi sẽ đi về đâu đây?~