Học Trưởng, Em Sẽ Sinh Bé Con

Chương 13: Phiên ngoại~




Editor: Con mèo có cánh

Cuộn tròn ở trong lòng ngực Tiếu Hàm, ngủ một đêm ngon lành.

Sáng sớm hôm sau tỉnh lại, đã là 8 giờ rưỡi, cảm động, phải biết rằng từ khi tôi vào trường chưa bao giờ ngủ lâu như thế, QAQ~

Hơn nữa còn nằm trong lòng ngực nam thần nhà tôi, he he he~~~

Mưa bên ngoài còn tí tách tí tách rơi xuống, nhưng tôi lại cảm thấy vô cùng ấm áp, phảng phất như toàn bộ thân thể tôi được ánh sáng mặt trời ủ ấm, ấm áp lại thoải mái.

“Tỉnh?” Âm theo mang theo vẻ gợi cảm, tôi cảm thấy cái trán của tôi lại nóng hơn một chút, tiếp theo tôi liền nhìn thấy ánh mắt trong trẻo của Tiếu Hàm, nhìn qua Tiếu Hàm hẳn là tỉnh lại rất lâu rồi: “Bảo bối, bụng còn đau không?”

“Đàn anh……” Tôi mở miệng nói chuyện, lập tức bị âm thanh thô ráp khó nghe của mình làm khó chịu, sau đó như phản xạ có điều kiện mà che mặt chính mình lại, trong mắt tôi khẳng định là có ghèn, mặt của tôi nhất định cũng rất khó xem, nói không chừng tối hôm qua đã khóc đến sưng mắt, chắc giống như một con mèo nhỏ dơ hề hề……

“Làm sao vậy?” Tiếu Hàm nắm lấy cổ tay của tôi, không dùng lực đã đẩy được cánh tay lý của tôi ra, tôi lặng lẽ ngắm nhìn gương mặt vừa đẹp trai vừa có tinh thần của Tiếu Hàm, vội vàng nhắm mắt lại, không nghĩ tới Tiếu Hàm đẩy đẩy bả vai tôi, nghiêng mình đem thân thể to lớn của bản thân đè lên thân thể tôi, nhưng hắn vẫn khống chế trọng lượng để không đè lên tôi quá nặng, sau đó vuốt ve bụng nhỏ của tôi một chút: “Nơi này của bé còn đau không?”

“Không, không đau nữa……” Tôi nói năng lộn xộn, mở miệng ra lại lo lắng mình chưa đánh răng, hu hu hu, vì thế cuối cùng từ kẻ răng nói ra hai chữ: “Cảm ơn……”

“ Không cần nói cảm ơn anh. ” Tiếu Hàm nắm cằm tôi, thanh âm trầm thấp mà mị hoặc: “Không bằng, gọi anh một tiếng chồng để anh nghe một chút.”

“Em……” Lông mi tôi nhấp nháy, nhút nhát sợ hãi mà trợn mắt, chỉ có thể nhìn đến sắc môi của Tiếu Hàm: “Em...…”

"À, thì ra là bé thẹn thùng sao?” Tay Tiếu Hàm dọc theo bụng tôi đi lên phía trên, chọc đến tôi chấn động không thôi, thiếu chút nữa đã ngất đi: “Mở mắt ra nhìn anh đi, nhìn anh một cái anh liền tha cho bé.”

“Hu hu~……" Tôi bị cường quyền của Tiếu Hàm ép cho mở mắt, không nghĩ tới chính là lại nhìn thấy bộ dạng đẹp trai, đoan chính của Tiếu Hàm, nhưng mà vẫn còn tốt, hắn rốt cuộc cũng buông tha điểm mẫn cảm của tôi, tôi vội vàng cầu xin: “…… Em muốn đi rửa mặt……”

Thấy Tiếu Hàm nhìn tôi không nói lời nào, tôi thấy hình ảnh của tôi ở sâu bên trong ánh mắt thâm thúy ấy của hắn, chẳng lẽ là hắn nhìn ghèn của tôi: " Em, em bây giờ nhất định là rất xấu đi.”

“Bảo bối của anh là người đẹp nhất thế giới.” Tiếu Hàm nghiêm trang nói xong, khóe miệng mới nhẹ nhàng hiện lên một tia ý cười, “Chỉ là không nghĩ tới, bộ dáng tỉnh ngủ, càng đẹp mắt, càng câu dẫn người khác.”

Nói xong, tôi bị Tiếu Hàm hôn lên, hôn rất sâu, cũng hôn thật lâu.

Hôn đến khi tôi quên mất mình chưa đánh răng, đem miệng giương thật to, tham lam mà thừa nhận cái hôn từ hắn……

Chờ cho đến khi tôi bị hôn đến thiếu oxy, đầu óc choáng váng, đồng tử cũng mở to ra, Tiếu Hàm mới buông tha cho tôi, sau đó ở trong lúc đầu óc tôi mơ màng, Tiếu Hàm hỏi tôi có muốn đi tiểu hay không, tôi máy móc gật gật đầu, sau đó……

Che mặt, không muốn nói nữa.

Dù sao chính là bị Tiếu Hàm nửa lôi nửa ôm đi WC, ở trước mắt Tiếu Hàm mà đi, sau đó lại bị Tiếu Hàm thay băng cho tôi……

Thời điểm ra đến phòng khách nghe tiếng cười của dì Lưu, đầu óc tôi mới có chút thanh tỉnh, toàn bộ thân thể cảm giác giống như bị nướng qua, xấu hổ đến mức chỉ cần một cái hố đất để chui vào.

Nhưng không có hố đất để tôi chui vào, tôi bị Tiếu Hàm đỡ ngồi xuống ghế, mặt trên bàn là hai chén cháo nóng hôi hổi.

Dì Lưu thấy chúng tôi ăn cháo, nói đồ ăn sáng lập tức sẽ xong ngay, nói xong liền vội vàng đi vào phòng bếp.

“Nào...” Tiếu Hàm ngồi ở bên trái tôi, khi dì Lưu quay người đi, liền bưng chén cháo trước mặt lên, múc một muỗng cháo nấm tuyết hạt sen táo đỏ, đặt ở bên môi thổi thổi, sau đó đưa tới bên miệng tôi ôn nhu nói: “ Ăn chút cháo cho ấm bụng.”

“…… Cảm ơn đàn anh.” Tôi đỏ mặt nói cảm ơn, nhút nhát sợ sệt hé miệng ngậm lấy cái muỗng, tiếp theo trong miệng hương thơm bốn phía, cháo nóng từ trong miệng, xuống đến ngực rồi tới bụng.

Tiếu Hàm nheo đôi mắt lại, gợi môi lên, lại đút cho tôi hai muỗng, mới mở miệng nói: “ Bé, về sau không được kêu là đàn anh nữa, muốn kêu…… cũng phải kêu anh trai, nhớ kỹ chưa.”

Tôi khóe miệng kéo kéo: “……”

" Quan hệ của chúng ta bây giờ là quan hệ yêu đương.” Tiếu Hàm tiếp tục nói: “Về sau không cần nói cảm ơn anh, anh đối tốt với bé là điều đương nhiên, nhưng nếu bé cảm thấy xấu hổ thì kêu anh là anh Tiếu hay anh Hàm đều được.”

Một câu một từ anh nói xong, Tiếu Hàm cười cười buông cái muỗng, ghé sát vào bên tai tôi, đem hô hấp nóng hổi của hắn áp lên tai cùng cổ tôi nói: “Nhưng mà thời điểm chúng ta ở cùng nhau, anh càng thích bé gọi anh là anh trai hơn.”

Nói xong, Tiếu Hàm rời khỏi lỗ tai tôi, lấy tay nâng cầm tôi lên, mày kiếm hơi nhướng lên, nói: “Ngoan, trước hết gọi một tiếng anh nghe nào."

Trái tim tôi phanh phanh phanh mà đập mạnh, hồi lâu mới dám ngước mắt nhìn đôi mắt tràn đầy mong đợi của Tiếu Hàm, yết hầu hơi chua, mở miệng nói năng lộn xộn: “Nhưng…… Tiếu, Tiếu Hàm, nhưng chính là, em so với anh còn lớn hơn……”

“Cái gì!” Giống như dự kiến, Tiếu Hàm sắc mặt đột nhiên chuyển biến, bàn tay nắm lấy cằm tôi căng lên, ngữ khí cũng nặng hơn vài phần: “ Bé lặp lại một lần nữa?!”

“……” Tôi hoảng loạn quay mặt qua chỗ khác, nhớ tới hai ngày trước khi ăn cơm chung với Vương Tử Trác thì nghe cậu ấy nói, gian nan thừa nhận nói: “Em, em tuy học thấp hơn anh một lớp, nhưng là năm sinh ra lại lớn hơn một năm, em cũng là mới biết được chính mình so với Vương Tử Trác còn lớn hơn vài tháng, Vương Tử Trác là anh họ của anh, cho nên…… Cho nên em……”

Một lúc lâu sau cũng không nghe Tiếu Hàm nói chuyện, trái tim tôi đều quấn thành một đoàn, giọng nói mang theo tia nức nở: “Nếu như anh để ý, coi như…… Em coi như lời nói tối hôm qua của anh là nói ……”

“Không được!” Tiếu Hàm hét lớn một tiếng, lấy tay chuyển mặt tôi qua, nheo lại đôi mắt có chút hung dữ nhìn tôi: “Mẹ nó! Ông đây đời này muốn nghe một tiếng anh trai khó vậy sao!”

Nước mắt đảo quanh của tôi nhanh chóng đọng lại: “……”

“Aihh……” Theo Tiếu Hàm thở dài một tiếng, tôi vội vàng run môi: “Nếu anh không thích em so với anh lớn hơn, em……”

“Ai nói anh không thích hả! Chụt~” Tiếu Hàm hôn một cái lên môi tôi thật mạnh: “Đời này của Tiếu Hàm chỉ muốn một mình Hạng Bắc!”

Tôi vừa nghe, vô cùng cảm động oa một tiếng, ôm lấy cổ Tiếu Hàm nhào vào lòng ngực hắn run run lấy lòng nói: “ Vậy, em đây liền sửa lại, sửa lại, về sau mỗi ngày gọi anh là anh trai, được không?”

“Không cần!” Nói, Tiếu Hàm ở trong ánh mắt ủy khuất của tôi, gợi lên khóe miệng tà ác nói: “Ngẫm lại về sau khi ở trên giường, anh một bên đè bé ở dưới thân, một bên kêu bé gọi là anh trai, nghĩ đến đã hưng phấn rồi. ”

Tôi: “……”

( Cảm ơn đã ủng hộ tác giả aa, cái phiên ngoại ngắn này đã xong, cảm ơn các bạn đã duy trì(*  ̄3)(ε ̄ *)).

✄┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈

Vậy là thêm một bộ truyện nữa hoàn thành rồi, cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ tui trong quá trình edit. Nếu có thời gian thì tui sẽ làm thêm mấy bộ ngắn ngắn mà dễ thương nữa, chứ tôi edit truyện ngược hăm nổi ?

Chúc anh Tiếu Hàm và bé Hạng Bắc trăm năm hạnh phúc, đời đời kiếp kiếp.

Chúc các bé đọc truyện của tui một ngày tốt đẹp, tiền tài như nước, tình yêu suôn sẻ, học hành thuận lợi. Cảm ơnnn, iu iu ❤

Eđit mấy chương này hơi nhanh nên hông có kiểm tra lại. Có lỗi gì mọi người nhắc mình sửa lại nhaaaa (T_T).

Dành nguyên một ngày ngồi edit vì đã nuốt bài tập hết vào rồi huhu (TдT)