Học Thêm - Tát Bát Nháo Đằng

Chương 20




Phòng anh vừa mới trang trí thêm một chiếc sô pha. Chu Từ nằm trên đó, quần hơi cởi ra.

Cảnh tượng kia thật sự dâm mỹ đến tột cùng, cô gái nhỏ và người trắng nõn không tỳ vết. Cặp ngực non mềm bị một chiếc thước dây buộc chặt, ở một bên đầu v* có chiếc nơ con bướm. đầu v* bị cọ đỏ thẫm. 

Quần thể thao bị kéo xuống mắt cá chân, cặp chân thon dài không che được. Chỉ còn lại quần lót màu hồng nhạt che đậy. Hoa tâm ướt đẫm, d*m thủy chảy thành dòng dọc theo bắp đùi.

Yết hầu Tiết Kiệu lăn lộn: "Cho tôi xem những chữ kia."

Cô gái nhỏ ngây người, ngón tay nhẹ nhàng đẩy quần lót ra. Tiểu huyệt trắng nõn sạch sẽ lộ ra, chỉ có thưa thớt vài cọng lông tơ. Bên trên có chữ viết đã hơi phai màu, nhưng vẫn rõ ràng từng nét một___ tên khốn.

Tiết Kiệu nhìn chằm chằm nơi đó hồi lâu, anh bất ngờ cuối thấp người quỳ trước cô. Anh nâng nửa người dưới của cô lên, cắn vào đó.

Cô gái nhỏ run rẩy, tay nắm lấy tóc anh.

Ngoài cửa số có chùm ánh nắng chiếu vào. Đã sắp đến kỳ thi tháng, Tiết Kiệu buổi sáng bận họp đến chiều mới có thời gian rảnh. Ánh nắng đỏ rực chiếu lên mái tóc anh.

Đầu lưỡi nóng rực trượt xuống, dọc theo đôi chân của cô gái nhỏ đặt trên cổ anh, đôi chân bất giác cuộn chặt vào nhau. Cô hơi ngửa đầu ra sau, cặp ngực tuyết trắng cứ vậy đong đưa. Đôi tay nhỏ bé bám chặt người đàn ông, ảnh ngẩng đầu lên, ánh mắt mỉa mai nhìn cô: "Em muốn làm tôi ngạt chết trước tiểu huyệt của em sao?"

“Em… em sợ.”

Thước dây bị anh siết chặt hơn, chân của cô gái nhỏ vẫn để trên vai anh sợ hãi không dám thả xuống. Anh xoa nhẹ mắt cá chân của cô, không biết anh từ đâu lấy ra một cái trứng rung màu hồng: "Tiết tiếp theo là gì?"

"Hóa...hóa học."

Người đàn ông gật đầu, ngón tay nhanh chóng tách tiểu huyệt của cô ra nhét trứng rung vào. Thứ đồ kia so với ngón tay của anh thì lớn hơn rất nhiều, dễ dàng làm tiểu huyệt của cô căng cứng. Lớp thịt non khó khăn mở ra khép lại, ngậm chặt trứng rung và đốt ngón tay bên trong.

Chu Từ run rẩy, cần cổ thon dài trắng nõn cùng đầu vai tinh tế tạo ra một đường cong quyến rũ. Ngón chân trên vai anh cuộn tròn, cọ vào sống lưng anh.

"Thầy... Mau lấy ra, lấy ra.”

Nhưng Tiết Kiệu không làm theo, ngược lại còn nhét thứ kia vào sâu hơn.

"Ngoan, kẹp chặt nào." Anh vỗ phần đùi trong trắng trẻo tinh tế của cô, khép hai chân cô lại. Sau đó lại giúp cô mặc quần lót đàng hoàng, tiếp tục là lấy áo ngực của cô. Anh nâng hai tay cô lên, quỳ giữa hai chân cô giúp cô mặc áo ngực. Anh nhẹ nhàng luồn tay vào lớp vải chỉnh lại áo ngực giúp cô.

"Thầy...thầy ơi!"

Chu Từ cầm tay anh, ánh mắt đáng thương nhìn anh: "Cái này... Thước dây còn chưa được gỡ ra."

Tiết Kiệu nhéo nhéo áo ngực của cô, cô gái nhỏ co rúm trong lòng bàn tay anh. Cô nghe thấy giọng nói của anh ôn hòa nhưng tàn nhẫn: "Tại sao phải cởi ra, cứ để như vậy mà lên lớp đi."

Anh lấy quần đưa cho cô: "Mặc vào rồi về lớp đi."

Chu Từ cầm lấy quần áo, trứng rung bên dưới bất ngờ ong lên một tiếng. Bắt đầu chuyển động một cách nhanh chóng, nửa người dưới của cô đều run lên. Chân cô tê rần quỳ trên mặt đất, ngón tay bấu vào mặt đất, sống lưng trắng nõn gập lại thành hình cung. Đôi môi ngập ngừng nức nở: "Thầy... Thầy ơi, đừng."

Trên người cô gái nhỏ có một lớp phấn mỏng, ngón tay thon dài nắm góc áo anh: "Thầy ơi..."

Nhưng người đàn ông này giống như không tim không phổi, yên lặng chỉnh tốc độ của trứng rung lên nhanh hơn. Chu Từ có thể nghe thấy âm thanh kia, ong ong chấn động nửa người dưới của  cô. Giữa hai chân cô tê dại, nằm gục trên mặt đất.

Tiết Kiệu véo cằm cô, xấu xa hỏi: "Sao vậy, không muốn mặc quần áo lên lớp sao? Không được đâu."

Anh ôm cô vào lòng, giúp cô mặc quần áo. Tay chân thiếu nữ thon dài, mặc quần áo cũng hơi khó khăn. Cô lại run rẩy, bên dưới chảy nước đầy lòng bàn tay anh. Hai mắt cô đẫm lệ mông lung nhìn anh: "Thầy ơi, em không muốn, không muốn."

Tiết Kiệu làm như không nghe cô nói gì vẫn cứ mặc quần áo đàng hoàng giúp cô, xong xuôi anh nhéo nhẹ eo cô ép cô đứng dậy: "Ngoan, lên lớp đi."

Chuông tan học đúng lúc reo lên. Điều khiển từ xa của trứng rung bị anh dùng thước dây cột bên hông, lấy áo thun che lại. Anh cầm giáo án đặt vào lòng bàn tay cô, sau đó lại đặt một nụ hôn lên khóe mắt ướt đẫm: "Giúp thầy mở PPT lên, nói các bạn lấy bài tập ra để thầy kiểm tra."

Chu Từ bị anh đẩy ra ngoài cửa, bên dưới lại chấn động mạnh hơn. Theo mỗi bước chân của cô là trứng rung nhẹ nhàng cọ qua thịt huyệt non mềm, cảm xúc từ dị vật rất mãnh liệt khiến cô không thể làm lơ. Cô bước đi từng bước khó khăn, giáo án được cô ôm trước ngực. Cố tình hơi dịch xuống dưới, che đi nơi riêng tư.  

Trên hành lang rất nhiều người qua lại, thỉnh thoảng còn có người chào hỏi với cô. Cô cũng đáp lại một cách khó nhọc, cố gắng duy trì trạng thái tự nhiên. Khi cô đến trước cửa lớp, bước chân đột nhiên cứng đờ.

Trên hành lang tiếng nói cười rộn rã, nên có thể át đi tiếng động của trứng rung. Còn trong lớp thì quá yên tĩnh, Chu Từ cảm thấy khi mình bước vào âm thanh của trứng rung cũng ầm ầm vang lên. Giống như tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn cô, ánh mắt như vô tình mà đảo qua nơi đó đang run lên nhè nhè của cô. 

Nhưng sự thật là không ai nhìn cô.

Chu Từ lắc đầu, ôm chặt giáo án.

Cô đứng ở bục giảng, khó khăn nói: "Thầy... Thầy nói, mọi người mau lấy bài tập ra. Thầy...thầy muốn kiểm tra."

Cô phải đứt quãng mấy lần mới nói xong, cố gắng bấu chặt đùi mới đè xuống được hơi thở nặng nhọc của bản thân. Cô cảm giác lúc này nơi đó của mình ướt nhẹp, quần lót dính chặt môi âm hộ.

Cô bây giờ chỉ muốn lấy thứ kia ra ngay lập tức. Tiết Kiệu bất ngờ bước vào, anh cười như không cười: "Em sao vậy?"

Chu Từ xém xíu đã quỳ xuống bục giảng, cô ngẩng đầu gương mặt đáng thương nhìn người đàn ông. Vậy mà anh vẫn có thể cười: "Em bị té sao, em có muốn bạn học đưa em lên phòng y tế kiểm tra chút không?"

Anh giơ tay ra giống như muốn đỡ cô, gương mặt ôn hòa nhưng ánh mắt lại cực kỳ nguy hiểm.

Cô gái nhỏ nuốt nước mắt lắc đầu, cô chống sàn nhà tự mình đứng dậy. Từng bước, từng bước về chỗ của mình.

"Cậu bị sốt hả? Sao mặt cậu đỏ vậy?"

Bạn cùng bàn của cô dời mắt khỏi cuốn sách, quay sang nhìn cô. Cô ấy tò mò: "Cậu có nghe thấy tiếng gì không? Nó cứ brừm brừm."

Sắc mặt Chu Từ tái nhợt. Sau khi cô ngồi xuống bụng nhỏ không tránh khỏi mà uốn éo. Bởi vì đang ngậm trứng rung nên nửa người dưới của cô đặc biệt nhạy cảm, tiểu huyệt bên trong không ngừng mút chặt dị vật. Ngón chân của cô ở trong giày không chịu nổi mà cuộn tròn, đốt ngón tay bị nắm chặt đến trắng bệch. Trước mắt cô mơ hồ mông lung.

Cô dùng hết sức lực toàn thân mới miễn cưỡng kìm nén được tiếng thở dốc và tiếng rên rỉ. Những lúc cô muốn mở miệng thở dốc thì thước dây ở ngực sẽ siết chặt nhắc nhở. Chiếc nơ con bướm ở bên ngực trái theo nhịp thở của cô không ngừng vuốt ve đầu v*, cùng trứng rung bên dưới không ngừng kích thích khiến thần kinh yếu ớt của cô căng cứng.

Bạn ngồi cùng bàn cảm thấy biểu hiện của cô rất lạ, cô ấy lấy khủy tay khều khều nhắc nhở cô lấy bài tập ra. Chu Từ chỉ dám gật đầu chứ không hề dám phát ra một tí âm thanh nào. Cô hiểu rõ nếu bây giờ mình phát ra tiếng thì chỉ có thể là âm thanh rên rỉ dâm đãng.

Chu Từ một tay giữ bài tập, một tay chống cằm. Cô hoảng loạn cho một ngón tay vào miệng cắn, tay đứt ruột đau. Cô muốn đau đớn giúp đầu óc mình thanh tỉnh. Hai đầu gối kẹp chặt vào nhau, miệng nhỏ và thịt huyệt cùng lúc co rút chống đỡ kích thích cực lớn kia.

Bạn cùng bàn bất ngờ huých huých khủy tay cô, cô tưởng là do động tác của mình quá lộ liễu nên sợ mất hồn. Cô vừa ngẩng đầu đã giật mình vì thấy Tiết Kiệu đứng ngay bên cạnh.

Cây bút trong tay bị cô bóp muốn gãy, khi cô nhìn thấy anh thì việc đầu tiên là buông lỏng đầu ngón tay trong miệng. Cô lo mình làm trái lời dặn của anh.

Nhung nà sự kích thích kia quá lớn, cô cảm thấy mình gần như là sắp tè ra quần. Trước mắt luôn xuất hiện đốm trắng. Hơi thở người đàn ông bất ngờ bao trùm lấy cô: "Bài này có bạn nào giải được chưa, có ai muốn xung phong nói thử không?"

Chu Từ ngẩng đầu lên, cô bắt gặp ánh mắt người đàn ông cũng đang nhìn mình. Gương mặt anh vẫn ôn hòa, nhưng ánh mắt của anh vô cùng tàn nhẫn.

Bên dưới của cô không ngừng chảy ra d*m thủy, cẳng chân gần như co rút vì chịu kích thích. Bụng dưới của cô không ngừng co rút ngăn chặt lửa nóng. Giờ phút này muốn cô làm bài không khác gì muốn cô rên rỉ cho mọi người nghe.

Cô kìm nét nước mắt, gương mặt đáng thương cầu xin anh.

Ánh mắt Tiết Kiệu nhanh chóng di chuyển, anh gọi một bạn học khác. Ngay sau đó anh lập tức đi đến bên cạnh Chu Từ. Cô vùi đầu vào khủy tay, cắn mạnh một cái lên cổ tay của mình. Nhanh chóng ngăn chặn tiếng rên rỉ khó nhịn.

Tốc độ giảng bài của Tiết Kiệu rất nhanh, vẫn chưa đến nửa tiết đã xong hết. Sau đó anh cho cả lớp làm bài tập, còn mình thì ngồi trên bàn giáo viên đợi giải đáp câu hỏi của học sinh.

Chu Từ đứng dậy lảo đảo chạy nhanh tới cạnh anh, người đàn ông gương mặt hiền lành không cần hỏi lý do đã gật đầu đồng ý.

Dù sao anh cũng là đầu sỏ gây tội.

Cô gái nhỏ đưa tay lau mặt rồi nhanh chóng chạy ra khỏi lớp.

Các bạn học trong lớp không hiểu chuyện gì, nhưng mà những chuyện này cũng không có gì đáng để bận tâm. Người này nhìn người kia rồi lại tiếp tục vùi đầu làm bài. Tận đến khi còn 5 phút nữa là tan học.

Cả lớp thấm thỏm không yên lén nhìn Tiết Kiệu.

Anh cười như không cười, ánh mắt di chuyển khắp lớp: "Muốn đi ăn cơm sao?" Chủ nhiệm lớp trẻ tuổi như hiểu ra vấn đề, anh xua xua tay: "Nhỏ tiếng một chút, lớp khác còn đang học."

Mọi người như ong vỡ rổ nhanh chóng ùa ra. Người đàn ông đơn giản thu dọn mọi thứ, trong lòng nôn nóng bị anh cố tình áp chế. Giả bộ ung dung đi về văn phòng, ngoài dự đoán của anh là cửa không có khóa.

Anh hơi nhăn mày, đẩy cửa bước vào. Bất ngờ nghe thấy tiếng hét nho nhỏ, kèm theo là tiếng khóc nức nở.

Người đàn ông lôi cô gái nhỏ từ dưới gầm bàn ra.

Cô tự lột sạch quần áo của mình, một tay xoa xoa hoa châu, tay còn lại tìm cách moi thứ kia ra. Moi đến dưới bàn làm việc của anh đã có một vũng nước mà thứ đó vẫn không chịu ra. Cô dứt khoát mặc kệ nó, tự mình cao trào.

Khi anh tới Chu Từ vẫn đang triều phun, bên dưới ngại ngùng phun nước. Tóc đen xoa xuống sau vai, vừa đau đớn vừa vui sướng. Cô cao trào đến thần trí mơ hồ, quên luôn cả việc tắt trứng rung. Cô cảm thấy cảm giác này rất sướng, tuy rằng khóc lóc nhưng rất thích thú.