Học Thêm - Tát Bát Nháo Đằng

Chương 15




Chu Từ co rúm, chắp tay nâng đôi nhũ thịt lên.

Người đàn ông ở một bên bóp sữa tắm nhỏ lên lưng cô, lạnh buốt, kí©h thí©ɧ cô co rụt lại, thân thể lùi về phía sau, vô thức lại muốn che ngực, đối mặt với ánh mắt lạnh như băng của người đàn ông, lại dè dặt dừng lại, cắn đốt ngón tay nuốt nghẹn không dám nhúc nhích.

Tiết Kiệu nắm lấy cổ tay cô: ""Kêu ra đi""

Chu Từ sửng sốt.

Tiết kiệu bóp cổ tay cô trong lòng bàn tay, giọng điệu mất kiên nhẫn lặp lại: ""Kêu ra đi""

Anh nói: ""Lần sau đừng để tôi thấy em tự cắn chính mình nữa, làm em sướиɠ không chịu được rồi thì cmn kêu ra cho tôi""

Cô gái nhỏ đáng thương muốn từ chối, bị anh hung dữ trừng mắt, hé môi, tựa bên bồn tắm phát ra một tiếng vô cùng đáng thương, giống tiếng rên mềm mềm rả rích của mèo con vậy.

Rốt cuộc Tiết Kiệu cũng hài lòng, ngón tay thon dài nhào nặn hai vυ" của cô, vò nhũ thịt ưỡn lên ngạo nghễ kia thành rất nhiều hình dạng, lòng bàn tay hơi cọ qua ngực cô, vuốt ve lên xuống ở nơi anh đã viết chữ lên.

Cô gái nhỏ không nén nổi lại muốn cắn ngón tay của mình, bị anh nhìn thấy, đưa tay giật khăn mặt trói chặt tay cô lại.

""Ô...Ưm a...."" Cô gái nhỏ muốn mắng anh, nhưng sợ anh lại đốn mạt để lại vô số chữ ký loạn thất bát tao trên người mình, cắn lên thịt mềm trong khoang miệng đỏ mắt trừng anh, bị khóe mắt của người đàn ông thoáng nhìn qua, tóc bị xối ướt sũng dán sát, môi mỏng nóng hổi hôn cô, mυ"ŧ lưỡi cô đến phát đau, cắn môi cô đưa đầu lưỡi vào, vừa hôn cô vừa hung hăng xoa nắn ngực cô.

Cô gái nhỏ chắp tay sau lưng, đôi chân thon dài đạp nước trong bồn tắm, bọt nước bắn tung tóe.

Cô gần như thở không nổi nữa người đàn ông mới chịu buông ra, thở hổn hển trong mắt ngập nước nhìn ánh mắt tàn nhẫn của người đàn ông, vừa giống chó vừa giống sói, độc địa xấu xa tàn khốc.

Cô gái nhỏ nhát gan phát ra tiếng hừ, nghẹn ngào khóc nức nở lẩm bẩm, chân run rẩy lặng lẽ chảy dâʍ ŧᏂủy̠, theo động tác của anh từng làn từng làn ứa ra.

Anh thô bạo chọc chọc, xao nhũ toàn bộ nhũ thịt đỏ của cô, sau đó bỗng nhiên thu lại sức lực trên đầu ngón tay, dịu dàng vốc lên một bụm nước, dịu dàng rửa sạch bọt sữa tắm, lộ ra nhũ thịt sạch sẽ bị chà đạp đến mức đầy dấu tay.

""Thật xinh đẹp""

Anh hơi cúi đầu, tiến tới dịu dàng hôn hôn cô, ngậm đầṳ ѵú nhỏ nhắn của cô trong miệng khẽ mυ"ŧ, cô gái nhỏ bật ra tiếng rêи ɾỉ muốn tránh thoát anh, ngược lại là áp ngực lên môi anh, giọng điệu của người đàn ông khàn khàn trầm thấp, hơi thở ấm áp phun lên ngực cô, nóng hổi đốt người:

""Tiếp đó là ở đây?"" Ngón tay một mạch trượt xuống, sờ lên bắp đùi cô: ""Thật ẩm ướt""

Cô gái nhỏ kêu khóc rêи ɾỉ, ngập ngừng nói không có ướt, ngón tay của người đàn ông luồn vào miệng cô, bóp đầu lưỡi của cô: ""Đồ mạnh miệng, tự mình nếm thử đi, em có ướt không, hửm?""

""Ướt không? Có phải là ướt đẫm không?""

Anh vuốt ve đùi cô, đốt ngón tay dễ dàng trượt vào trong tiểu huyệt của cô, nhẹ nhàng đút vào: ""Nhào nặn ngực mà đã ẩm ướt tới mức này, tiểu dâʍ đãиɠ""

""Ưʍ...A..."" Cô gái ngửa đầu ra sau rêи ɾỉ, rốt cuộc ranh giới cuối cùng sụp đổ phóng đãng kêu ra, đầu tựa lên vai người đàn ông: ""Thầy à, đừng xoa nữa, ô ô...Sẽ tiểu trong bồn tắm, không muốn, bẩn lắm....""

Người đàn ông mắt điếc tai ngơ, dựa theo động tác nắn ngực mà xoa nắn đùi cô, ngón tay ngậm trong tiểu huyệt của cô ra ra vào vào theo động tác xoa nắn, vuốt ve từng lớp thịt mềm, xoa âm đế của cô đến sung huyết cứng lên, tiếng rêи ɾỉ át tiếng nước chảy, cô thảm thiết gọi anh ""Thầy Tiết"", từng lần một nói không muốn, cuối cùng đầu óc đều trở nên mơ màng, miệng nhỏ dán bên tai anh, đang thương xin tha cho bản thân: ""Hôn hôn được không, hôn hôn, đừng xoa nữa, hôn hôn miệng, đừng vò bên dưới, ô ô....""

Thầy Tiết không chút nhân tính nào, không chọn lựa, cọ lên môi cô hôn mυ"ŧ, đầu lưỡi quấn quít: ""Vậy thì vừa hôn vừa xoa nắn""

Tiếng rêи ɾỉ của cô gái nhỏ bị anh chặn kín, biến thành tiếng nghẹn ngào đứt quãng mập mờ, trán bị anh khẽ cọ qua, cực kỳ thân mật với nhau.

Đến tận khi cô gái hét lên một tiếng: ""Ô ô, muốn đi tiểu...Thật muốn đi tiểu, thầy Tiết!""

Đôi mắt của người đàn ông sâu thẳm, kéo cô ra khỏi nước, tách chân ra ôm đùi đè vào ngực, như trẻ con đi tiểu nhắm ngay bồn cầu: ""Tiểu đi""

Cánh tay của cô gái bị trói, không có cách nào làm động tác che mặt, gần như muốn bật khóc: ""Em...Em...""

Giọng điệu của Tiết Kiệu lạnh nhạt xấu xa: ""Không tiểu thì sẽ xoa âm đế của em, móc ra cho em""

""Ô ô..."" Cô gái nhỏ bị dọa đến tè ra, nước mắt cũng rơi xuống theo. Thứ bên dưới của Tiết Kiệu cứng như đá, hận không đặt người này lên bồn cầu lập tức hung ác chơi một trận, anh cắn răng nghiến lợi bóp lấy mông thịt của co, kéo đầu cô tới hôn lên khóe mắt cô, liếʍ lấy nước mắt cô, giọng điệu cực kỳ hung ác: ""Chỗ nào cũng chảy nước được, trong người em chứa toàn là nước à?""

""Điên...Đồ điên!""

Cô gái nhỏ rốt cuộc không nhịn được nữa, hung dữ mắng anh, đôi mắt xinh đẹp trừng đến căng trong, bị Tiết Kiệu duy trì động tác này đặt trên bồn rửa tay, chiếc chìa khóa lúc vào cửa anh đã tiện tay đặt lên đó đang vào cọ lên huyệt thịt bên dưới của cô, hơi động đậy một chút là cọ vào huyệt thịt cô, lạnh như băng, mang đến kí©h thí©ɧ cực lớn, khiến cô chảy nước ào ào, suýt chút ngay cả chân cũng không khép lại được.

Tiết Kiệu cầm chìa khóa lên, tiện tay lau lên kính phủ đầy hơi nước, để cô nhìn rõ dáng vẻ chật vật của mình bây giờ.

- -- Đùi và nhũ thịt đều đỏ chói một mảnh, vì tay bị trói ở phía sau khiến động tác của cô có vẻ đưa ngực về phía trước, đùi bên dưới đã bị mở ra, có thể nhìn rõ tiểu huyệt chảy nước và âm đế sung huyết --- toàn thân cô chật vật không chịu nổi, dùng tư thế cực kỳ phóng túng ngồi chồm hổm trên bồn rửa tay, Tiết Kiệu ở sau lưng cười như có như không: ""Giống một kẻ lẳиɠ ɭơ""

Chữ viết trên dưới toàn thân cô đều bị tắm rửa mờ đi, chỉ còn lại chút màu sắc mỏng manh, chỉ có ""Đồ khốn"" trên mu là còn rõ ràng ở đó.

Tiết Kiệu yêu thương xoa nắn chỗ đó: ""Chỗ này không được rửa""