- Du Tam,tên phản bội mau trả Luân Chuyển lại đây .
Ông hai tức giận,chỉ thắng vào hai người kia,bộ xương già không ngừng run lên khi cảm nhận được khí tức của người mặc áo choàng kia.
Du Tam còn một phần hồn bên này ánh mắt đầy khinh thường nhìn ông hai
- Ông già ,sắp chết rồi mà lớn giọng quá, tui nhẫn nhục tới bây giờ để chờ tới ngày này cái ngày tiễn hết đám hậu nhân của ông cùng xuống hoàng tuyền.
Thù hận tràn ngập trong mắt Du Tam khi nhớ về mười năm về trước,hắn vốn là con cá trê có chút linh tính, sống ở trong đầm sen cùng vợ mình cách đây không xa,có một căn nhà nhỏ ở gần đó,sống trong đó là một bà lão hàng ngày đọc kinh tu niệm,nhờ thường xuyên nghe kinh mà hai vợ chồng Du Tam có chút đạo hạnh.
Ngày qua ngày đều yên ổn như thế nhưng mọi chuyện không như ý
muốn,chính đứa cháu nội của ông hai đã nói xằng nói cuội,cho người mua mảnh đất mà bà lão kia đang ở sang lấp cái đầm thành một mảnh vườn trồng rau ,lý do đúng là nhảm nhí mà.
Vì biết mình sắp gặp nạn hai vợ chồng Du Tam đã báo mộng vào giấc mơ người muốn mua mảnh đất này,mong họ nương tay tha cho bọn họ một con đường sống,và đứa cháu nội đó không ai khác chính là Chuẩn.
Thật ra lúc đầu yêu hay người đều là kẻ tốt cả,chỉ là vận mệnh thường trêu đùa mà thôi là người biết về tâm linh yêu mị nhưng Chuẩn lại làm lơ giấc mơ đó,cho người đổ đất vào đầm sen,vợ Du Tam trong lúc nguy cấp đã đẩy chồng mình lên bờ,dù sao cũng chết trên bờ hay dưới nước cũng vậy .
Chính mắt nhìn thấy vợ mình bị chôn sống,Du Tam hận tới mức có thể giết Chuẩn ngay bây giờ bọn họ chỉ là tiểu yêu nhỏ nhoi chỉ mong được đường sống,bắt họ thả ra sông cũng được mà tại sao tên con người kia lại mất hết nhân tính như thế .
Phải trả thù là thứ tồn tại trong Du Tam lúc này nuốt ngược nước mắt vào trong,cố gắng lóc vào bụi cỏ tránh đám con người hung hãn ngoài kia,một con cá to như thế mà bị để ý thử hỏi có còn sống được hay không
Trời trưa nắng gắt người thường còn không chịu nổi huống chi là một con cá mắc cạn,tiếc thương vợ mình chết oan,oán khi sâu như biển .
Tưởng đâu là mình sẻ chết không ngờ ngay lúc đó Du Tam gặp một người là Ảnh ,hắn như âm hồn bất tán,có thể thao túng người khác làm việc cho mình lợi dụng lòng hận thù mà Du Tam dành cho Trần gia hắn đã bày kế cho con cá trê này hành động theo ý mình.
Du Tam tất nhiên là đồng ý đầu quân dưới trướng Ảnh hắn đã cho Du Tam mượn sức mạnh để dễ dàng thâm nhập vào Trần gia như trận lỡ núi đều được Du Tam tính sẳn .
Chia linh hồn ra làm hai để thuận lợi hơn lúc mà gặp lại Chuẩn trong thân xác Tiến ,Du Tam thật sự muốn giết chết anh ta,nhưng vì kế hoạch của chủ nhân,phải nhẫn nhịn,thế là việc điều tra cho Du Tam biết,Chuẩn không thích phụ nữ làm hắn ta phấn khích phát điên.
Trả thù bằng cách sỉ nhục còn gì hoàn hảo hơn thế,quyến rũ để Chuẩn nằm trong tay mình cứ tùy ý mà điều khiển làm Chuẩn mất hết pháp thuật trở thành kẻ vô dụng cũng nằm trong kế đó .
Do nơi đây được Trần gia bảo vệ từ nhiều thế hệ sinh khí bao dưỡng kết giới chắn chắc ngay cả Ảnh cũng không bước vào được để lấy Luân Chuyển,chỉ còn cách cài người vào trong phá trước rồi thuận nước đẩy thuyền đi,còn về việc Hà vô tình ở đây là đều mà Ảnh không ngờ tới.
Chỉ khi Hãi buộc miệng khiêu khích,Ảnh mới biết tranh thủ đẩy kế hoạch nhanh chóng,một mũi tên trúng hai con nhạn lấy Luân Chuyển,giết Hà Vân Hà làm chìa khóa hồi sinh cơ thể thật của Ảnh một lần nữa.
Ảnh không muốn tốn thời gian,nên đã ra tay trước khiến ông hai gục xuống tại chổ,không ai biết là còn sống hay chết thành công đem Luân Chuyển đi mà không có trở ngại nào ,bây giờ hắn chỉ đợi Tâm làm được trò trống gì không.
Nếu nói tới người xấu không ai khốn nạn qua Ảnh hắn ngồi không, đọc lòng người để họ tự đánh nhau,hắn chỉ việc ngồi đó hưởng lợi biết Tâm cũng nhằm vào máu thịt của Hà ,Ảnh không ngại mà châm ngòi nổ cho cô ta mấy ngày trước,đám yêu quái mà cô ta triệu hồi tới rất khá,quả không phụ mong đợi từ hắn.
Bên Nhiên,cậu không quá ngạc nhiên khi nhìn thấy Tâm và Phong gà xuất hiện,theo phản xạ tự nhiên cậu kéo Hà ra sau mình.
- Cửu Hạn.
Nghe Nhiên gọi,Cửu Hạn lập tức kéo Hà vào một góc .
- Cô thấy chưa tình hình không ổn nữa rồi,con nhỏ xấu xí kia cùng con gà đó nữa ,rất khó đối phó cô có biết không.
Hà nhìn Tâm một lúc,quả nhiên cô ta không phải người thường mà liên quan tới tên biến thái kia thì tốt lành gì rồi cô bắt gặp ánh mắt Phong gà đang nhìn mình,cô cũng chẳng sợ mà liếc nó.
- Đại ca ,anh và con gà đánh nhau ai sẽ thắng.
Sao Cửu Hạn nghe câu này quen quen nè .
- Tất nhiên là ta rồi,con gà đó là cái thá gì.
Nói xong mới nhớ ra ,Hà từng hỏi câu giống vậy rồi đẩy hắn ra chịu trận hừ Cửu Hạn hắn lại bị dụ nữa rồi .
- Ồ đến đông đủ quá nhỉ,à ...còn tên Ảnh đâu hả chị Tâm.
Nhiên bình tĩnh ngước lên trên cao nhìn bọn người trước mặt .
Tâm không ngờ mình lại bị nắm thóp sớm như thế không cần giả vờ cô ta nhảy xuống khỏi lưng con cá ,dịu dàng xinh đẹp trả lời Nhiên.
- Nếu cậu biết hết rồi thì tui không cần nói nhiều nữa,giao Hà Vân Hà ra đây,chị sẻ tha mạng cho cậu,còn có thể cùng nhau...
Dùng
Không để Tâm nói hết lời chướng tai Nhiên phẩy tay bụng con cá trở nên to đùng rồi phát nổ,cậu cười khẩy nhìn Tâm đang chật vật với đám nội tạng tanh hội phủ đầy toàn bộ người chị ta.
- Ai cần chị tha mạng,muốn tui giao cô ấy ra,chị bị điên à.
Phong gà và trở thủ đã tránh được vụ nổ đang tiến lại giúp Tâm đối chọi với Nhiên,Phong cứ nhìn về phía Hà sốt ruột,nó không có cơ hội để cảnh báo cho cô biết trước mọi chuyện bây giờ phải làm sao đây.
Nụ cười trên mỗi Nhiên trở nên man dại hơn bao giờ hết toàn bộ không khí hay ở dưới đất đều được cậu phủ đầy hạt giống biến dị,cậu chỉ cần dùng kĩ năng kích thích tăng trưởng chúng lên,con cá kia là một điển hình đấy,cỏ ăn mòn đã phát triển trong bụng nó khi hít vào kích lực một phát nội tạng thối rữa sẻ nổ tung ngay.
- À không ...với tuổi của tui nên gọi chị bằng cô mới đúng nhỉ,cô Tâm,cô quên ân nhân đã cứu mạng cô khỏi đống thịt thối đó rồi sao,cô làm tui buồn quá.
Cái trò khích tướng này,Nhiên học theo Nguyệt hồi kiếp trước,hiệu quả vô cùng,nhưng cậu rất ít khi dùng hạ sách này nhưng vì an toàn của Hà ,cậu phải đặt trên tất cả.
Quả nhiên là Tâm sắc mặt thay đổi,dù có lớp da đang xinh đẹp nhưng lại vặn vẹo kinh khủng méo mó đến dị hợm,cô ta tức giận trừng mắt về phía Nhiên không còn dáng vẻ gì thích thú nữa .
Có người vạch trần bộ mặt thật,đối với người bình thường thì chẳng đáng gì nhưng với Tâm lại hoàn toàn khác,cô ta luôn coi gương mặt còn hơn cả mạng sống luôn che dấu nhân diện thật trước mắt mọi người và rất ghét ai gọi mình già.
- Cẩn thận miệng lưỡi đấy,chị đây không muốn giết luôn cậu đâu.
Đúng như Nhiên đoán,Tâm đã tức giận rồi nhưng cậu không được phép lơ là ,cần phải biết Ảnh lúc này đang trốn ở đây,rốt cuộc muốn làm trò gì,với lại cần phải câu giờ cho Trung học hết cuốn bí kíp đó đã .
Đầu cậu rối như tơ vò,Nhiên biết mình không mạnh tới mức có thể đương đầu hết mấy người ở đây,cậu cần một thứ gì đó có thể phá được cục diện trước mắt.
Nhìn Tâm đang cố gắng lau đi nước dịch từ nội tạng mặt cô ta tràng đầy kinh tởm không chịu nổi mà liếc Phong đứng một bên,bình thường thì cô ta đã giận cá chém thớt mà hành Phong rồi nhưng bây giờ đang ở đây,Tâm phải kiềm chế.
Rồi cậu nhìn sang Phong,theo hướng ánh mắt Nhiên đoán con gà đó đang chăm chú xem Hà mặc dù cậu không thích người khác nhìn Hà chăm chú như thế đâu,nhất là nam giới,nhưng đây chính là chìa khóa mở được thế trận này.
- Tui chỉ nói đúng sự thật thôi,cô Tâm giận cũng phải nhìn xem hai người đi chung với cô kìa họ có biết gương mặt thật đằng sau tấm da xinh đẹp kia không à...tui nghĩ chắc cậu Phong biết nhỉ,ánh mắt hắn ta không dám nhìn thẳng vào mặt cô nảy giờ mà,có lẽ hắn cũng như tui chỉ có một cảm giác kinh tởm.
Phải,đó chính là lợi dụng việc lục đục nội bộ trong bọn họ,Nhiên cóc cần biết Tâm và Phong có quan hệ gì nhưng cậu cũng là đàn ông nên cậu biết Phong đang nghĩ gì,trong mắt con gà kia tràn đầy áy náy đối với Hà,thời cơ tới như vậy,cậu sao có thể bỏ lỡ.
Quả nhiên Tâm hung ác mà nhìn qua Phong,do tình cảm rạn nứt thời gian qua,Tâm càng tin lời nói của Nhiên hơn,trong lòng đã nảy sinh nghi ngờ với Phong trong một khoảng khắc.
Nghe Nhiên nói xong,Phong gà nhăn mày nhìn cậu lời lẻ kiểu gì thế mặc dù đúng là Phong không coi Tâm là định mệnh nữa rồi .
Cửu Hạn hít sâu một hơi, đầy cảm thán nói với Hà.
- Tên Nhiên độc miệng quá nếu ta mà là cô gái kia chắc tổn thương lắm.
Hà đang quan sát tình hình rất căng thẳng nhưng vẫn hỏi ngược lại.
- Vậy bà Tâm có giống như lời Nhiên nói không .
Cô quay sang với ánh mắt đầy tò mò,trông chờ Cửu Hạn trả lời.
Nữa rồi,chỉ thấy Cửu Hạn dựt dựt chân mày,không tình nguyện mà gật đầu đồng ý .
- Vậy Nhiên có nói sai quái đâu mà tổn với thương, với lại bà nội kia chắc hại người nhiều rồi chứ gì,chứ có bao giờ Nhiên nó chê ai đâu .
Sặc mùi bênh Nhiên từ Hà ,không biết cô cảm giác đúng không,cậu đang rất lo lắng không hề tự tin như lời mình nói .
Tâm lửa giận lan tới đỉnh đầu ,rút ra một cây roi quất về phía Nhiên đang đứng.
- Nhóc con,bà cô sẻ dạy lại mầy cách ăn nói thế nào cho tử tế.
Nhiên né được,dưới đất lại mọc lên rất nhiều dây leo lần này chúng còn có gai nhanh chóng quấn lấy người Tâm làm cho cô ta không thể thoát ra được.
Phong gà thấy thế xông tới định giải cứu Tâm,thì Hà nhanh tay đẩy Cửu Hạn ra chịu trận .
Cửu Hạn tức tới méo mặt lần nào cũng thế đưa hắn ra đầu sóng ngọn gió lần này còn một mình hắn chọi cả hai phía sau còn nghe tiếng Hà cổ vũ " đại ca vô địch " hết nói nổi thật mà nhưng phải làm sao đây,Cửu Hạn lạnh như băng nhìn Phong cùng một yêu quái khác trước mặt lệnh của chủ nhân hắn tất nhiên phải hoàn thành.
- Không thấy hai người kia bận rồi hả ta mới là đối thủ của các ngươi .
Phẩy quạt đầy tiêu soái,Cửu Hạn đứng chắn trước mặt Phong gà,bày ra vẻ coi thường hết sức có thể với con gà mập này.
Phong đầy cảnh giác đối với Cửu Hạn nó từng gặp qua đại yêu quái này rồi linh khí rất kinh khủng còn từng được Nhiên cử đến để bảo vệ Hà ,vậy là từ khi nó đi người này đã thay thế nó ở bên cô nghĩ tới đều này làm Phong có chút ghen tỵ trong lòng.
- Cô ấy đã chấp nhận ngươi ở bên cạnh rồi à.
Phong không tin,cố chấp hỏi Cửu Hạn rồi lại liếc sang Hà đang núp trong góc.
Cửu Hạn nghe xong lại cười đầy đắc ý,châm chọc Phong .
- Tất nhiên rồi,ta mạnh như thế này cơ mà,còn người ngoài cái mặt ra thì làm được gì nếu quay về lúc trước cỡ như ngươi,dù về sắc hay tài cũng đừng hòng lọt vào mắt của chủ nhân ta.
Ngoài Ngọc Khê ra,có ai bình thường khi dưới trướng Hà Thu Nguyệt đâu tám người còn lại trong Cửu Giới Sát đều kì lạ khác thường,yêu thường ký khế ước với cô càng đặc biệt hơn,Hương Hồ Bạch Nhạn hay Huyết Xà cũng là một trong số đó nhưng tiếc thay bọn họ đều chết cả rồi,Cửu Hạn nhớ lại mà đầy bực bội,ai cũng chiến đấu hết mình rồi chết cùng với Hà Thu Nguyệt,chỉ có hắn là vẫn còn sống tới hôm nay.
Nhìn cái bản mặt đẹp trai của Phong,Cửu Hạn càng bực thêm,cở này thôi mà nếu nói về nhan sắc ai có thể qua nổi Hương Hồ,vậy mà Hà Thu Nguyệt còn không thèm nhìn cái nào bây giờ kiếp sau cũng vậy đẩy hắn ra để xử hết đám này để nhẹ gánh cho tri kĩ.
Nói người khác độc miệng,Cửu Hạn cũng không thua kém gì khích bát người khác, làm hắn tối sẻ ngủ ngon hơn vài phần.
Phong gà nắm chặt tay cắn chặt răng nhìn Cửu Hạn, vì nó phản bội nên bị như thế là điều hiển nhiên,nhưng trong lòng Phong không khỏi tức giận .
Cửu Hạn không phải dạng vừa gì,chọc tức đối thủ làm hắn vui tới mức không khép được mồm.
- Nè ngươi biết không lúc ta và tên Nhiên tới thì Hà Vân Hà bị ngươi hại sắp chết rồi ngươi nghĩ cô ấy sẻ tha cho ngươi sao không có chuyện đó đâu .
- Ta không tin,Hà là người bao dung cô ấy sẻ tha thứ cho ta .
Phong bao biện cho chính mình,còn tiện thể nhìn Hà.
Nhiên bên kia đang đánh với Tâm,còn phải giơ ngón tay cái trong lòng lên khen Cửu Hạn,câu giờ càng lâu thì càng tốt,dây gai đã làm Tâm rách da máu me bê bết,cậu cười thầm,độc sẻ thấm vào cơ thể cô ta,dù cho máu của Tâm có đặc biệt như thế nào .
Cửu Hạn nở nụ cười mỉa mai,quay sang Hà nói lớn.
- Hà ngốc,cô muốn ai thắng.
Không nghĩ ngợi nhiều,Hà chỉ về hướng Cửu Hạn tràn đầy hi vọng.
- Thấy chưa,ngươi là cái thá gì đâu.
Hắn còn bồi thêm làm cho Phong tức chết,về sự tự tin chưa ai qua nổi hắn bao giờ nhờ vậy mới được Hà Thu Nguyệt để ý.
Hà ló đầu ra xem,sẳn nhìn sắc mặt Phong như thế nào trắng đen lẫn lộn nhỉ,nó cứ nhìn cô tỏ vẻ ấm ức lắm,ai làm gì nó đâu,dù là cô tự nguyện đến để giết Minh bà,nhưng thử hỏi lúc đó cô nhát gan lùi bước Phong gà có dùng cách khác mà bắt cô tới không. Có chắc chắn là có vì kế hoạch đã vạch ra rồi mà.
Tương lai có thay đổi, thì phải chờ hiện tại xem chúng ta quyết định như thế nào ngay từ đầu Phong gà đã có ý đồ trước giờ lại hối lỗi,có điên mới tin.
Bắt gặp ánh mắt chán ghét của Hà dành cho mình,Phong chùn mắt không dám nhìn cô nữa.
Không nhiều lời,Cửu Hạn ra tay trước hàng ngàn cây kim được phóng ra nhưng lần này chúng không có độc làm sao mà né hết được,trong khi Cửu Hạn vẫn đang điều khiển,có mấy cây đã ghim sâu vào người Phong lúc nào không biết.
Nhờ vào mùi hương phát ra từ Tửu Sắc Thiên Hoa của Nhiên,Cửu Hạn đã canh rất chuẩn vào các huyệt đạo để Phong mất hết nhận thức tay chân tên công .
Cửu Hạn là yêu thần kĩ năng hắn sử dụng tất nhiên là rất mạnh nhưng người của ta và địch đứng cùng nhau như thế này nếu ra đòn phủ rộng kiểu gì cũng sẻ chết chùm,giờ mới phải vừa đánh vừa nhử thế này.
Tình hình căng như dây đàn,Hà ngồi coi mà sốt hết cả ruột lên,cô nhìn Tâm đằng xa rùng mình một cái mặt cô ta rách toạt hết bên trong lộ ra một gương mặt khác,máu cùng mủ hòa lẫn vào nhau bấy nhầy kinh dị.
Không nhịn được Hà nôn khan mấy lần,vậy mà cô lại thấy một chuyện khác ,bà chị Thủy không biết chui ở đâu ra,đang ôm cái xác cháy đen của Tiến khóc lóc tới thê lương .
- Má ơi,sao không nhìn tình hình vậy trời bà nội này chắc chưa biết người quan hệ với mình suốt một thời gian qua chỉ là con cá trê không biết còn sốc cở nào nữa.
Cô thì thầm một mình mắt không nhịn mà theo dõi Thủy .
Nhưng tình huống tiếp theo xảy ra ,Hà lại không lường trước được,đám yêu quái đợt hai đang bay tới đây,trong đó có mấy con còn lao tới tấn công Thủy,chị ta quơ quào trong không trung mà chẳng làm được gì tay còn bị chúng cào rách cả mảng,máu chảy đầm đìa.
Cô không nghĩ ngợi gì mà chạy tới chổ Thủy,đá mấy con tiểu yêu kia,định lôi chị ta tới chổ an toàn,ai mà ngờ chị ta lại không chịu đi,cứ ôm khư khư cái xác rồi khóc lóc,Hà điên tiết không biết phải làm sao ,vừa đánh với đám tiểu yêu còn phải trông chừng Thủy.
Hà không dùng kiếm nên khá bất lực,chỉ như nước đỗ đầu vịt không sát thương gì nhiều.
Tâm biết mình đánh không lại Nhiên,cả cơ thể cô ta bị ngấm độc mà bắt đầu phân hủy,cô ta gào thét về phía Phong,mong có được sự giúp đỡ.
Nhưng đáp lại mong đợi của cô ta là sự thờ ở Phong như bị điếc không quan tâm gì tới,chỉ lo đỡ đòn bên này .
Bất lực,Tâm tức tối mà không làm được gì,dây leo hay mấy cây hoa ăn thịt cứ không ngừng mọc lên,bên trên còn thêm Nhiên đánh tới tấp,Tâm căn bản là ngữa trận này.
Cậu thấy Hà vì lòng tốt mà cứu Thủy,nhưng cậu không muốn chút nào bà chị kia không xứng,mấy cái dây leo dưới chân Hà cũng giúp cô trói chặt đám tiểu yêu kia,nhờ có Nhiên giúp đỡ cô mới lôi Thủy đi được.
- Biết mình đang làm gì không,bà chị bị điên rồi.
Hà điên tiết vì Thủy,có lôi kiểu gì chị ta cũng không buông .
- Mầy biến đi,ai cần mầy quan tâm ....là tại các người đã hại anh ấy...hu...hu...
Cô tức tới nổi run hết cả người,đúng là không sợ địch mạnh,chỉ sợ đồng đội ngu thôi,mà Thủy là một điển hình,cô thật sự muốn bỏ mặc chị ta luôn rồi,cũng tại lương tâm không làm được,cô mới dây dưa nảy giờ.
- Tỉnh lại đi bà nội thằng cha này chết từ lâu rồi người ngủ với bà là thằng lùn bị tui đánh khi lần đầu vào nhà này nè Du Tam gì đó .
Khi nghe Hà nói,Thủy chấn động tới mức đơ cả người không dám tin vào sự thật,cô ta tới đây cũng do gặp Chuẩn và Hạnh trong mật thất hai người đó người cười,người khóc nói vài lời mơ mơ hồ hồ,nên Thủy mới mò ra tới đây xác nhận.
Chị ta vẫn không chấp nhận nổi,tay bất giác sờ vào bụng mình rồi nói nhảm mấy câu mà Hà nghe không hiểu,chị ta đứng lên,ánh mắt đờ đẫng nhìn xung quanh một vòng,rồi bất ngờ quay sang Hà đẩy thật mạnh cô về phía Nhiên.
Quá đột ngột,Hà không phòng bị gì mà chới với ngã nhào như thế,Tâm như vớ được cọng rơm cứu mạng, rút dao chuẩn bị đâm từ đằng sau cô,đây cũng là con dao mà cô ta hay lấy da người khác.
Nhiên phất tay,hàng rào sương rồng gai mọc lên,nhưng kịp không,chỉ còn vài xăng ti mét là con dao sẻ cắm vào người cô rồi,trong khoảng khắc sinh tử,cậu đã nắm được Hà kéo cô vào người mình,đáy mắt Nhiên tràn đấy hoảng loạn khi chứng kiến cảnh cô suýt chết.
Rõ ràng là Nhiên chưa giết Tâm,nhưng cô ta lại gục xuống trước một bàn tay xuyên qua tim mình,và người ra tay không ai khác là Phong,Tâm trợn ngược mắt không thể tin nhìn Phong .
- Tại....sao.
Rút tay về, lạnh lùng từ tốn lao máu trên tay,từ trên cao Phong nhìn Tâm như là loài ruồi muỗi.
- Đừng trách nhau làm gì là em đã đẩy tui qua cho tên khốn kia hắn đã ra lệnh tui khử em,nếu em dám làm tổn hại đến vật phẩm hiến tế tui chỉ làm theo lệnh mà thôi.
Tâm đã chết,mang theo trong lòng tràn đầy hối tiếc,để tránh linh hồn cô ta trở thành oán linh Nhiên nhanh chóng rút bùa mời sứ giả dẫn hồn tới.
Tình hình xoay chuyển tới chóng mặt,Cửu Hạn đứng một bên đăm chiêu liệu Phong nhanh hơn ai mà hắn từng giao đấu,có thể trước mặt hắn mà chạy đi thì cũng có bản lĩnh đấy.
Bầu trời giông gió điên cuồng,sấm chớp liên tục,đám yêu quái gào thét trên không,dọa người khác hồn xiêu phách lạc.
Ảnh đã xuất hiện cùng Du Tam trong đám tiểu yêu hắn không còn dáng vẻ học sinh yếu đuối nữa thay vào đó là sự lạnh lẽo hung ác tới rợn người.
Phong lui về đứng đằng sau Ảnh đầy cung kính .Ảnh thấy Nhiên đang đứng với Hà thì cười cợt nhã.
- Mới mấy ngày không gặp tình cảm hai người lại mặn nồng hơn rồi nhỉ, Hà Vân Hà nàng làm ta đau lòng quá.
Cửu Hạn bước đến đứng chắn trước cô,đây là thời khắc mấu chốt,nếu ma vương bắt được Hà thì mọi chuyện rắc rối to.
Không biết lấy dũng khí từ đâu,Hà gai mắt nhìn về Ảnh ,dù có chết cũng phải làm tên biến thái đó nổi điên lên,cô mới thấy hả dạ.
Cô nắm lấy tay Nhiên ngón tay đan chặt vào tay cậu .
- Biết vậy rồi thì cút đi đến đây phá đám làm gì không thấy người ta đang hạnh phúc sao.
Nếu hỏi Nhiên vui không ngạc nhiên không,cậu sẻ trả lời tất nhiên là có dù biết cửa tử đang tới gần nhưng cậu không sợ,nhìn người mình thương mấy kiếp đồng hành như vậy,cậu còn muốn gì hơn nếu vượt qua kiếp nạn này,cậu muốn nói hết lời lòng mình cho cô biết .
Cái cách mà Nhiên nhìn Hà đầy dịu dàng yêu chiều hết mức, làm Ảnh khó chịu vô cùng,để một lát nữa xem hai người còn có thể nắm tay nhau nữa không.
Ngọc Khê chắc ngươi còn nhớ,độc tình của ta mạnh như thế nào để hôm nay ta sẻ cho ngươi được mở mang tầm mắt .
Dứt lời,Ảnh đọc lẩm nhẩm gì đó,Hà bên đây vô thức mà rơi vào im lặng hai mắt mờ mịt không còn ý thức,đôi tay buông thống.
Cô đẩy Nhiên ngã xuống đất,Cửu Hạn cũng bị khóa bởi cô là chủ nhân hai người chưa hiểu chuyện gì trơ mắt nhìn Hà bước về phía trước .
- Hà ngốc,bị khống chế do độc ở trong người rồi.
Cửu Hạn tạch lưỡi .
Cố gắng giữ vững tâm tình,Nhiên đau lòng cắn chặt răng quan sát xem Ảnh muốn làm gì tiếp theo.
Nụ cười ngạo mạn trên môi Ảnh khi thấy Hà đã ngoan ngoãn như thế,hắn vòng tay ôm lấy cô đầy thỏa mãn .
- Ngọc Khê ta có trò hay muốn ngươi từng chút cảm nhận.
Ảnh ghé vào tai Hà nói nhỏ,từng cử chỉ đúng là làm người khác chướng mắt .Nhiên hận tới mức muốn xé xác hắn ra tại chổ.
Cửu Hạn bị đứng hình nhưng không quên nhắc nhở Nhiên.
-
Ngọc Khê,đừng manh động phải biết được cô ấy còn chút nào tỉnh táo không đã.
Cậu gật đầu,và tính toán tới trường hợp xấu nhất,cậu sẻ bắt tên kia chết chung .
Hà như một con rối,lao tới Nhiên muốn giết chết cậu ngoài việc né ra thì cậu không thể làm gì,cậu sao nở lòng nào tổn thương Hà được,ở kiếp này từng chút từng chút ở bên cô thấy Hà lớn lên từng ngày,người ta thường nói quá quen thuộc sẻ thành nhàm chán.
Cậu cũng hay lên trên Youtube nghe truyện khi rảnh rỗi truyện thì suy bất tận, ngược nữ chín hay nam chín tơi tả,cậu nghe thì chỉ thấy buồn cười,đúng câu có không giữ mất thì tiếc,trân trọng người trước mắt mới là điều đáng quý .
Thời gian tất nhiên sẻ làm người ta thay đổi ngay cả chính bản thân mình khi
đi ngủ nằm nghĩ ngày mai sẻ ăn bún riêu nhưng sáng ngủ dậy lại thích ăn bún bò,cuộc sống đúng là khó nói hết.
Cái này mỗi người mỗi suy nghĩ,Nhiên không cần biết ngoài kia thế
nào nhưng lòng cậu,cậu rõ hơn ai hết mấy từ thích yêu hay thương nói ra bằng miệng thì rất ngọt ngào nực cười hơn là cả hai kiếp cậu chưa từng nói ra ba từ đó,cứ thầm lặng mà ở bên cô suốt thời gian qua,hành động để chứng minh có thể hết mình hổ trợ cho cô được yên ấm.
Có lần khi cậu đến nhà Hà chơi không gặp cô ngược lại gặp được phụ huynh ,ba của Hà đã lớn tuổi,tóc ông bạc gần nữa đầu ,gặp cậu ông cười tươi niềm nở bảo cậu ngồi chơi.
Hỏi thăm sức khỏe ông nội và tình hình học tập Nhiên xong ba Hà lại rơi vào u sầu khó hiểu,ông nhìn Nhiên đầy sâu xa .
- Dạo này chú thấy con với Hà chắc đang cãi nhau hả không thấy con đến đợi nó đi học như thường bữa.
Lúc này Hà còn chơi với Vy,nên cố tránh mặt Nhiên hết sức có thể nên toàn đi học trước không đợi cậu nữa.
Nhiên dở khóc dở cười,thận trọng trả lời.
Dạ không hai đứa con vẫn bình thường tại dạo này mỗi lớp đều có lượng bài tập khác nhau nên con với Hà mới ít gặp nhau.
Ông gật gù,cũng phải dù sao mấy đứa nhỏ lớn hết rồi,đâu thể nào như lúc trước được .
-
- Thế con có còn thích bé Hà nhà chú không.
Không lòng vòng,đây là điều mà ông muốn hỏi hàng xóm xung quanh cứ nói vào tai ông mấy lời không tốt,bịa chuyện sau này hai đứa đi chung như thế kiểu gì cũng có chuyện xấu xảy ra.
Nhiên sững người vài giây,mấy câu hỏi này ý tứ rất giống như kiếp trước Vãn Văn Cơ hỏi cậu trả lời thế nào để đảm bảo phụ huynh yên tâm mới là vấn đề.
- Con biết nếu bây giờ con nhiệt tình nói thích,chắc chú sẻ không tin,vì tuổi con còn quá nhỏ nhưng chú ơi,con có thể bảo đảm giúp Hà bình an sống hết đời này.
Lần này ngược lại ba Hà ngơ ra ,ông trầm tư suy nghĩ gì đó rồi cười vui vẻ,chuyện của con mình ông là người rõ nhất .
Những hành động của Hà ngày càng mạnh mẽ hơn,cô không còn là chính mình nữa rồi,cứ liên tục muốn giết cậu cho bằng được .Cửu Hạn sốt ruột như ngồi trên đống lửa,cơ thể đông cứng do Hà đã ngưng khế ước,cái này chắc do tên ma vương kia làm rồi.
Nhiên vừa lùi vừa né vô vọng mà nhìn Hà như thế,cậu đã hứa với ba cô rồi mà ,bây giờ lại trơ mắt ra bất lực như thế này làm sao để cứu được cô đây .
- Chạy .....đ......
Một âm thanh rất nhỏ phát ra từ cổ họng Hà,cô đang dùng lí trí cuối cùng để đấu tranh trong đầu mình,cô không thể kiểm soát cơ thể nữa rồi,đúng thật là tệ hại .
Không biết Nhiên có nghe được hay không,cậu cứ vô thức mà muốn chạy đến.
Ảnh ngồi ở trên xem trò vui đầy phấn khích,có gì thú vị hơn khi thấy uyên
ương tự giết nhau cơ chứ nhưng hắn không có thời gian niệm chú tiếp theo rồi nheo mắt đầy thâm hiểm.
Không sai,Hà như tăng thêm sức mạnh đã triệt để dồn Nhiên vào đường cùng nước mắt cậu không tự chủ mà rơi xuống,đau khổ mà nhìn Hà,cậu có thể đánh trả nhưng đối thủ lại là người mình bảo vệ,thì làm sao nở lòng xuống
tay.
- Tỉnh lại đi Hà là tui đây mà không phải bà nói muốn ở bên tui tới cuối cùng sao ,bà nói dối,bà đánh tui không nhân nhượng chút nào,chúng ta còn phải về nhà mà .
Thói quen hay cảm giác thân thuộc,Hà run rẫy tay cầm chuôi kiếm khựng lại trong không trung,qua một phút rồi cô vẫn trong tư thế đó không thể xuống tay với cậu.
Ảnh không kiên nhẫn nên ra lệnh phải giết Nhiên ngay tức khắc ,độc trong người Hà lại nổi lên lí trí cuối cùng dường như đã biến mất.
Giải phóng Nguyệt Tĩnh Lung ngay tít tắc không khí ngưng động tới mức nghẹt thở,Cửu Hạn nhắm mắt không dám nhìn cảnh tiếp theo Phong thì không tin Hà sẻ giết Nhiên dễ dàng như thế.
Vậy mà diễn biến tiếp theo làm ai cũng không thể nào ngờ tới .