Học Cách Để Yêu Anh

Chương 64




- Đóng cửa lại.

Bước vào phòng ,Hà kêu Nhiên mau đóng cửa phòng ,bình thường khi có hai người ở riêng với nhau ,cậu sẻ không đóng cửa .

Nghe lời cô ,cậu nhanh chóng đóng cửa ,khi cửa khép lại Hà vô lực ngã xuống đất ,đúng như lời mình nói cô chỉ là người thường thôi ,sức bỏ ra đánh nhau lúc nảy đã vượt giới hạn rồi ,rất may là có Cửu Hạn đứng đó canh chừng giùm.

Cửu Hạn là yêu ,nên Hà không để hắn tổn thương người phàm được, cô phải ra tay dẹp hết bọn đó ,một chấp mười không chột cũng què ,huống chi toàn đàn ông trưởng thành .

Cô phải cẩn thận hết mức có thể để né đòn ,ra tay thật chuẩn không nương tay để đối thủ gục liền tại chổ ,giải quyết nhanh gọn, cô ráng về đến đây đã hay lắm rồi ,bây giờ thì xả vai thôi.

Nhiên hốt hoảng chạy lại ôm Hà ,không cho đầu cô đập xuống đất ,vội vàng bể cô lên giường để chẩn mạch.

- Hà ,Hà nghe tui nói không.

Do cô mất sức mới bị té ,nên cậu an tâm lại chút ít ,để cô nằm đó nghỉ ngơi ,chắc do giải phóng Nguyệt Tĩnh Lung cũng khiến cô yếu đi .

Cho Hà uống vài thứ nước lạ ,cậu dùng kĩ năng vốn có chữa cho cô ,lòng tràn đầy xót xa cứ đưa tay lau mồ hôi trên trán Hà.

- Tui đau còn chưa khóc ,ông khóc cái gì.

Nằm đó nhìn Nhiên ,cô thấy cậu mắt đỏ hoe còn chảy cả nước mắt ,nghe cô nói thì cậu quay mặt chồ khác .

- Bụi bay vào mắt thôi ,biết bà không cho Cửu Hạn bảo vệ ,tui đã không cho bà đi rồi.

Lau đi vài giọt nước trên khuôn mặt ,Nhiên không dám trách Hà ,chỉ nói vài lời giận dỗi.

Cô ngồi bật dậy ,cười hì hì kể cậu nghe chuyện mình hành Thủy như thể nào ,còn đưa điện thoại cô quay lời thú

nhận của tên cẩm đầu kia nữa .

- Trời ơi ,không phải có ông ở đây rồi sao ,Cửu Hạn đánh người thường phạm luật thì không tốt chút nào ,tui cũng chưa chết được ông đừng lo.

Cô đưa tay chạm vào mặt Nhiên đầy dịu dàng ,trong truyện người ta chỉ tả khi mỹ nhân khóc ,quân vương còn phải cúi đầu ,giờ Hà thì nghĩ ngược lại ,mỹ nam rơi lệ cũng đau lòng không kém ,nhất là mấy người có cặp mắt thâm tình như Nhiên ,nói cô không động lòng là nói dối rồi.

Cậu đưa tay chạm vào tay Hà đang vuốt mặt mình ,để cô có thể cảm nhận hơi ấm từ trái tim ,cậu dụi mặt mình vào tay cô như một đứa con nít ,nước mắt cũng tự nhiên mà trực trào ra ngoài ,không hẳn vì chuyện ngày hôm nay ,mà giống như những nổi sầu muộn từ lâu mà cậu luôn âm thầm dấu diễm cả hai đời ,đều được thể hiện ra từ phút này.

Hà ngơ ngác rồi bối rối ,sao cậu lại khóc như thế ,có phải cô đã làm sai gì không ,từ từ xích lại gần ,Hà tự nhiên mà để đầu cậu ngã vào vai chính mình ,cho cậu khóc đã một trận.

Thân nhiệt Hà rất ấm ,được cô ôm như thế này Nhiên thật sự rất hạnh phúc ,cô cứ chùi nước mắt cho cậu rồi vô ý mà cười cười làm cậu rất khó hiểu.

- Không ngờ ,ông khóc lại đẹp đến nao lòng như thế .

Ây da ,Hà không sai khi chọn cậu mà ,cở này về sau mà có cãi nhau ,cô cũng sẻ vì gương mặt này mà nhẹ tay một chút.

Là Hà đang khen cậu ,từ trước tới giờ có bao giờ cô khen đâu ,biết thế cậu khóc từ lâu rồi không để đến giờ này đầu.

- Nếu đẹp thì bà đừng nhìn người khác nữa ,nếu muốn cứ nhìn tui là được rồi.

Ngoài việc cô học giỏi ra thì tính mê trai chắc có sẵn trong máu ,trong trường nam sinh nào bắt mắt là cô đều biết ,Nhiên luôn buồn bã vì mấy chuyện đó ,cô luôn kể cho cậu nghe về người con trai khác ,lại chưa từng ngắm cậu một lần ,đến hôm nay cô mới biết cậu xuất sắc cỡ nào sao.

Hóa ra Nhiên vẫn còn để ý mấy chuyện nhỏ nhoi này ,Hà đúng là rất thích ngắm cái đẹp ,mà cái này ai mà không thích ,cô lại cười ngu ngơ ,sao dám hứa với Nhiên đây ,đó là bản năng rồi ,nói bỏ còn khó hơn lên trời.

- Ha..ha ,tất nhiên rồi .

Nhiên lo xa quá ,cô chỉ thích ngắm thôi ,chứ còn riêng cậu thì khác chứ.

Sức khỏe ông hai hiện tại đã ổn định ,mặc dù vẫn còn đang tức giận về chuyện của Chuẩn ,tránh kích động ông mình thêm lần nào nữa Trung đã nói hãy để anh ta xử lý chuyện này.

Dù sao ông hai chỉ còn đặt kỳ vọng vào Trung ,quá ngán ngẫm với chuyện mà Chuẩn làm ,nên gật đầu giao cho

Trung .

Còn về phần Tiến vào được đây làm việc cho Trần gia không phải dễ ,hắn ta phải ký khế ước không được phản bội ,nhưng chuyện đến mức này hắn phải bình tĩnh mà tìm cách đối phó.

- Anh hai ,anh ổn không.

Hạnh rón rén bước vào phòng Tiến ,bên ngoài đã triệu tâp rất nhiều người từ âm dương gian tới không biết để làm gì ,nên chuyện của Tiến mới không được quan tâm tới .

Cơn bực tức trong Tiến bùng lên khi thấy Hạnh hắn ném một cài ly vào người chị ấy không thương tiếc.

- Cút đi ,mầy tới đây làm gì ,đồ vô tích sự.

Câu chuyện diễn biến như thế này khá giống ,chuyện đời trước mà Nhiên kể cho Hà nghe ,tình tiết bắt đầu trở nên gây cấn hơn cho tới lúc này.

Hai anh em nhà Hạnh được Trần gia nhận nuôi từ khi còn nhỏ ,riêng Tiến rất có thiên phú nên được theo các trưởng bối học đạo ,còn Hạnh thì chăm lo việc ăn uống của các thiếu gia ,cuộc sống rất bình ổn và êm ấm trôi qua từng ngày như thể.

Chỉ là đến ngày hôm đó một tai nạn đã xảy ra ,khi Tiến cùng Trung và Chuẩn đi tới âm dương gia ,trên đường có đi qua ngọn núi ,không hiều vì lý do gì mà sạt lỡ đã xảy ra .

- Chạy...chạy nhanh lên.

Trung hét lên cho mấy người phía sau chạy ,một đoàn người hô hoán lên mà thoát thân ,Tiến do đi cuối cùng không thoát được mà vùi sâu trong đất cát ,tới khi Trung phát hiện thì đã không còn kịp nữa rồi.

Trước lúc chết ,Tiến nhớ mình vẫn còn người em gái nhỏ vẫn cần được bảo vệ ,không thể để em ấy một mình trên đời này được ,hối tiếc ,oán trách tồn động trong tâm trí Tiến lúc này ,hắn hận Chuẩn là người phán đoán đường đi sai lầm ,nên mới hại mình chết thảm như vầy.

Là người có khả năng tiên đoán Chuẩn luôn là hoa tiêu của đoàn ,được biết người sống có thể đi đến âm dương gian là đều không hề dễ dàng ,biết bao nhiều yêu ma đang chực chờ ở con đường muốn nuốt sống họ, khác với bói toán mượn thiên cơ ,khả năng tiên đoán của Chuẩn nhầm vào sự lựa chọn .

Giải thích như thế này ,khi chúng ta đi tới ngã ba đường thì không biết quẹo hướng nào ,thì người như Chuẩn sẻ chọn hướng đi đúng nhất để dẫn đầu ,và tuyệt đối không được phân tâm hay do dự.

Trung thì khá giống như Nhiên ,nhưng quẻ bói mà anh ta giải không bằng mà thôi ,vụ lỡ núi này Trung cũng lờ mờ biết được ,nhưng ý trời đã định Trung chỉ là con người bé nhỏ sau dám nghịch thiên cơ.

Lúc này ai cũng mới mười lăm ,mười sáu ,Chuẩn thấy nhiều người chết còn bị đám yêu quạ từ trên cao bay xuống mổ thịt ,Chuẩn sợ hãi tới mức bò lùi về sau trốn vào mõn đá lớn gần đó.

Những người còn sống thì phải chiến đấu với bọn yêu quái ăn thịt người ,Trung không thấy Tiến đâu thì rất lo lắng ,dù sao hai người cũng là bạn thân từ nhỏ ,Trung liên tục giết hết đám quạ rồi xới tung ch đất để kiếm bạn mình.

- Trung mau chạy thôi ,ở đây là chết cả đám .

Chuẩn lao ra muốn lôi Trung đang dò tìm dưới đất. Trung không nghe còn hất tay Chuẩn ra.



- Đồ hèn nhát ,anh muốn bỏ chạy thì đi một mình đi.

Không quan tâm tới Chuẩn ,Trung ra sức cứu từng người trong gia tộc mình ,phải nói Trung rất có tài ,sức mạnh hay kĩ năng rất tuyệt vời ,ra dáng là người đứng đầu.

Máu me đầy mặt cũng không màn đến ,vết thương lớn nhỏ chi chít toàn thân do bọn quà tấn công ,đến khi lôi được xác Tiến lên thì cảm xúc kìm nén mà Trung cố giữ nảy giờ bùng nổ.

Tiền không còn thở nữa rồi ,mọi chuyện xảy ra quá đột ngột không ai phản ứng kịp mà thoát thân ,Tiền cũng vậy, ôm xác bạn mình Trung khóc đến nghẹn lòng ,rồi ngất xỉu hồi nào không hay.

Đến khi tỉnh lại là hai ngày sau ,Trung yếu ớt bước xuống giường loạng choạng mà đi ra ngoài ,bầu trời trong vắt ,nắng chiếu rọi thật ấm áp ,nhớ lại Tiến đã chết ,Trung rơi nước mắt ,định đi ra ngoài thắp cho bạn một nén

hudng.

Nhưng việc Trung không ngờ tới đã xảy ra ,Tiến vẫn còn sống và còn cười với anh ta ,mớ cảm xúc hỗn độn trong đầu nhảy lên ,không thể nào chính tay Trung đã xác nhận Tiến đã chết ,sao có thể đứng ở đây được.

Với lý trí còn lại Trung hỏi thăm hôm đó xảy ra chuyện gì ,sau khi anh ta ngất đi .

Người làm nói sau khi chôn cất mấy người kia ,tới lượt Tiến thì tự dưng sống lại ,hiện tượng quá kì dị nên mọi người đã mời ông hai đến xem ,nhưng không phát hiện được gì ,thật sự là Tiền còn sống.

Ôm một bụng nghi hoặc ,ngoài mặt Trung vẫn rất tự nhiên cười nói với Tiến như hồi trước ,phải quan sát xem có gì không mới tính được ,yên ắng một thời gian là thế ,vậy mà khi Trung lập nghiệp thành công và về nhà ,thì mọi chuyện có biển.

Do Tiến vấn đối xử với ai cũng bình thường ,nên Trung không nói gì ,từ lâu anh ta đã biết người trước mặt này không phải là bạn thân mình nữa rồi ,nhưng hẳn chưa hại ai nên Trung cũng lơ đi .

Nhưng khi để ý Thủy và Tiến có mờ ám ,còn tận mắt thấy cảnh giường chiếu thì Trung biết ,tên đó có âm mưu .Tiến lúc trước thương em gái mình nhất ,mỗi khi Trung ghẹo Hạnh là bị Tiến đánh rất đau ,còn không cho em mình lại gần người nhà này nữa mà.

Sao có chuyện Tiến lại tự đẩy em gái mình vào tay Trung được ,nhưng anh ta không thể nhìn ra linh hồn sâu bên trong xác Tiến là ai ,cho đến khi Nhiên xuất hiện.

Theo như những gì anh ta theo dõi được ,thì Nhiên còn hay hơn cả ông nội mình ,Trung cũng mờ mịt rằng cậu đến đây chắc là có lý do ,chứ không đơn giản vì mấy chuyện vừa rồi ,và Hà chính là nguồn thúc đẩy của người anh họ này.

Trung đã bàn với Nhiên về mọi việc, mong cậu đừng dính quá sâu vào ,cũng nhờ cậu cho vài gợi ý sắp tới .

- Hả ,hương Hợp Hoan.

Hà ngồi ghế ,kinh ngạc vì chuyện Nhiên đang kể.

Nhiên đẩy ly nước tới trước mặt cô.

- Ừ ,ông Trung bày ra đấy ,ổng biết tên Tiến sẻ không uống rượu nên đã đổi hộp xông phòng của Chuẩn ,bằng một loại hương giống y đúc vậy

Uống miếng nước bình tĩnh ,cô hỏi tiếp.

Rồi hai người đó ấy ấy ,xong có cháy rồi bị phát hiện hả ,đâu ra trùng hợp vậy.Thì ông Trung làm luôn chứ ai ,người làm ở nhà này đều nghe lời một mình ổng mà ,canh giờ chuẩn kinh khủng vừa lúc bà chị Thủy kia về luôn.

Nhiên chống cằm kể cho Hà nghe.

Hà gật gù đầy cảm thán.

- Ê ,mà sao tui thấy có gì đó kì kì ,ông Trung ray tay quyết đoán quá ,ổn không ,tui thấy tên Tiến là lạ ,mặc dù tui không thể biết đó là gì nha .....ừm.....

Suy nghĩ một hồi cô nói tiếp.

- Đúng rồi ,cái cảm giác giống như chạm vào Trang lúc sắp chết vậy á ,nó lạnh toát cả lên.

Nhiên không trả lời Hà liền ,mà đưa cho cô cái túi thơm hồi bửa .

- Bà đừng biết thì sẻ dễ ngủ hơn á ,cho bà cái này ,mấy ngày tới cứ đeo bên người đi ,cũng đừng đi lung tung cứ ở một chổ là được.

Hà nhận lấy ,gật đầu như hiểu .Nhiên dìu cô về giường bảo ngủ sớm đi ,phải lấy lại sức rồi ngày mai tính tiếp ,cậu cũng không về phòng mình ,mà kiếm một chiếc chiếu trải dưới đất nằm đó.

Đêm nay chắc chẵn có chuyện ,bọn yêu quái trên bầu trời nó không nhắm vào Nhiên ,mà nhắm vào Hà ,đó là lý do khi cô đi chúng lại yên tĩnh đến vậy ,đây cũng là một phép tính thử nên Nhiên mới để cô đi.

Hạnh là một cô gái lương thiện ,nghe lời anh mình vô điều kiện ,dù không thích Trung ,nhưng Tiến muốn chị đi quyền rũ Trung ,chị cũng chấp nhận mà nghe theo ,đó là lý do tại sao Hạnh hay lẻo đẽo theo Trung.

Bị Tiến mắng một trận ,Hạnh chỉ biết về phòng ôm gối mà khóc ,chị muốn nói, hôm nay chị đã gặp người xấu ,đã sợ hãi như thế nào ,tại sao anh trai lại thay đổi lớn như vậy ,hung dữ còn mắng chị.

Hồi xưa đâu giống thế ,Tiến rất thương Hạnh vì sợ em gái mình quá ngây thơ mà bị gạt ,nên luôn đứng ra bảo vệ ,Tiến luôn nói với Hạnh là phải biết ơn người nhà này đã cưu mang họ ,tuyệt đối không được làm gì có lỗi ,Hạnh đã làm đúng lời dạy luôn biết thân biết phận ,không dám sinh lòng khác.

Vậy mà anh trai đã quên lời nói đó ,quen với Thủy sau lưng Trung ,mặc dù khi xưa Tiến rất ghét Thủy ,còn trơ trẻn tới mức quyến rũ luôn cả Chuẩn để âm mưu gì đó ,Tiến chưa bao giờ nói chuyện đó cho Hạnh nghe ,toàn bắt chị phải làm theo lời hắn.

Uất ức tới nghẹn ,Hạnh khóc mệt tới mức ngủ thiếp đi ,chắc chưa bao giờ Hạnh dám nghĩ ,người mỗi ngày gặp mặt được gọi là anh trai kia là hàng giả ,vì người thật đã chết từ hôm vụ lỡ núi mất rồi.

Trời tối ,đêm hôm nay mây đen mù mịt che kín cả bầu trời ,gió cứ rít lên từng đợt rất mạnh như là có tiếng người thét ,nghe rất rợn người .

Trung chuẩn bị đóng cửa phòng để nghỉ ngơi thì thấy Thủy đi tới.

- Sao giờ này em còn tới đây.

Thủy không màng tới sự lạnh lùng trong lời nói của Trung ,chị ta cười tươi như hoa với Trung đầy tình cảm.

- Lâu rồi chúng ta không nói chuyện ,em muốn gặp chồng mình phải sợ người khác nói hay sao.

Dứt lời ,Thủy bước thẳng vào phòng Trung rồi ngồi xuống ghế.

Trung cười đầy chế giều ,còn biết anh ta là chồng mà dám đi cắm sừng ,vậy là tôn trọng dữ chưa.

Nhìn Thủy một lượt từ trên xuống dưới ,Trung không khỏi chau mày ,váy ngắn đen gợi cảm ,kiểu váy còn tinh tế tôn lên vòng một căng tròn của Thủy ,qua ánh sáng đèn trong phòng ,làn da trắng như sữa càng thêm bắt mắt.

- Em muon noi chuyen gi.

Lơ mắt sang chổ khác ,Trung ngán ngẫm hỏi.

Không thấy sự xao động mà Trung dành cho mình ,Thủy không mất sự tự tin ,mà còn chủ động bước tới đưa tay quàng qua cổ Trung ,ôm anh ta một cách nồng nhiệt.

- Sao anh lại hờ hững với em như thế ,người ta cố tình ăn mặc như vầy đến đây gặp anh đó .

Dù rất khó chịu ,nhưng Trung vẫn như không có chuyện gì mà vòng tay ôm lấy eo Thủy.

- Em muốn ngủ với anh sao .



Sự thẳng thắn mà Trung mang đến ,khiến Thủy hơi khựng lại ,đúng là chị ta đến đây với ý định đó ,chủ yếu để

Trung mất tự chủ ,mà ra tay phá đi một phần nguyên khí từ người anh ta .

- Anh không thích em như thế này hả.

Chị ta vẫn cố chấp vì Tiến mà đánh đổi ,dù biết hắn tệ hại như thế vẫn cấm đầu chấp nhận.

Khi Thủy sắp hôn Trung thì anh ta né sang một bên ,là Sa Cơ ,vãi trên người Thủy mặc là lụa Sa Cơ ,Trung tuy không còn tình cảm dành cho Thủy ,nhưng trong lòng vẫn thấy chua chát.

Dùng chính cơ thể mình để hạ anh ta ,Trung cười đầy cay đắng ,tự mình suy nghĩ có bao giờ đã đối xử tệ với Thủy chưa ,cũng như chưa từng làm tổn thương chị ta bao giờ ,vậy mà đến hôm nay người mà mình luôn coi là định mệnh ,sẻ quay lại đâm anh ta một nhát chí tử.

- Không thích ,anh không phải dạng đàn ông tùy tiện...Thủy à ,em không muốn nói gì với anh sao.

Đây là cơ hội cuối cùng Trung dành cho Thủy ,với tư cách là một người bạn .

Thủy không nghe ra ẩn ý trong lời nói ,mà cứ khư khư muốn thực hiện kế hoạch ,chị ta bắt đầu ôm chặt Trung hơn ,không do dự mà hôn khắp mặt anh ta ,tay còn bắt đầu cởi từng cúc áo sơ mi của Trung.

- Đừng nói nữa ,đêm còn dài lắm anh biết không.

Động tác quá thành thạo làm Trung nhớ đến mấy cảnh mây mưa kia ,Thủy coi anh ta là tên khốn đó sao ,lòng tràn đầy tức giận ,Trung ném Thủy lên giường ,không ngần ngại mà đè chị ta dưới thân.

Áo sơ mi đen đã bị Thủy mở ra ba cúc ,lộ ra cả một khoảng da trắng trước ngực ,cộng thêm hơi thở dồn dập, Thủy mới thấy Trung mạnh mẽ cở nào ,sau trước đây chị ta chưa thấy mặt này của anh ta.

Chưa đề Thủy nghĩ ngợi sâu xa gì thêm ,Trung đã xé toạt chiếc váy chị ta ra khỏi cơ thể ,làm lộ ra thân thể trần trụi đầy yêu kiều của Thủy ,không có hứng thú gì Trung nhảy xuống khỏi giường ,cầm theo chiếc váy mà hỏi

Thủy.

- Em dùng lụa Sa Cơ để may váy à ,không phải em biết anh tương khắc với nó sao ,giả thích đi chứ.

Quá bất ngờ ,đây là tình huống mà Thủy chưa từng lường trước ,chị ta chỉ nghĩ làm Trung si mê mình nhất thời ,rồi ra tay thôi ,cũng không muốn làm chuyện đó với Trung

Cơn gió nhẹ lùa qua khe cửa ,làm Thủy không mảnh vãi che thân bống rùng mình ,bây giờ chị ta hoàn toàn trần trụi trước mặt Trung ,không còn sự tôn nghiêm vốn có ,Thủy tự động mà rơi nước mắt.

- Đây là váy em mua ở cửa hàng ,không biết Sa Cơ là gì mà ,em không biết ,em chỉ muốn hôm nay làm anh vui mà thôi.

Quỳ rạp trên giường ,Thủy kéo chăn che đi cơ thể ,khóc lóc giải bày với Trung

- Em tưởng tui là đồ ngốc sao ,làm gì có món nào ăn mà không trả tiền ,em đến đây dụ dỗ còn muốn lên giường ,em quên rằng lúc trước chính miệng em nói rằng ,tui phải tôn trọng em đến khi cưới hay sau ,giờ lại dâng hiến như thế ,em muốn tui trả giá như thế nào đây.

Đập mạnh xuống bàn ,Trung làm Thủy sợ tới ngày ngốc ,thật nực cười ,Thủy luôn tỏ ra thanh cao trước mặt anh ta ,lại lằng lơ trước người khác ,Trung không nhịn được tự cười chính mình ,nhìn anh ta về phương diện đó kém cỏi lắm sao.

- Không ,em ....em....là vì yêu anh nên mới thế ,dù gì chúng ta sắp đám cưới ... nên... nên...

Cổ giữ bình tĩnh ,nếu không Trung sẻ giết Thủy mất .

- Ổ ,là vì em yêu tui nhỉ ,ý em là tui đã trách lầm rồi đúng không.

Bước đến trước giường ,Trung dịu dàng đưa tay lau đi giọt nước mắt trên gương mặt Thủy ,làm chị ta mơ mơ hồ hồ không hiểu chuyện gì.

- Thế còn đây là gì.

Một đoạn phim được chiếu trước mắt Thủy ,trong màn hình là cảnh chị ta đang hoan ái với Tiến còn phát ra những âm thanh đỏ mặt, Thủy bất động tại chỗ nhìn vào màn hình điện thoại.

Làm nhiều quá nên không nhớ ở đầu đầy mà ,cái đó được một người làm trong nhà quay lại rồi gửi cho

Trung ,hình ảnh sắc nét thế còn gì ,bây giờ để xem Thủy còn chối được hay không.

- Thủy à ,em luôn làm tui bất ngờ về mọi chuyện ,kể cả việc cắm sừng tui cũng thế ,đừng giả vờ nữa tui biết hết rồi.

Bầu không khí im lặng bao trùm lấy căn phòng ,Trung vẫn ngồi đó đợi câu trả lời của Thủy

Ánh mắt Thủy chấn động trong giây lát ,thân người càng run rẩy ngã phịch xuống giường ,không đúng ,chị ta đã tính toán rất kĩ rồi mà ,nếu Trung về đây ,Thủy không bao giờ làm gì quá thân thiết với Tiến ,là lúc nào .

- Anh à ,hãy nghe giải thích ,mọi chuyện không như anh nghĩ đâu ,là tai nạn chỉ có một lần duy nhất đó thôi ,em và Tiến không có gì hết ,xin anh hãy tin em.

Lữa giận trong Trung đã lên tới đỉnh điểm ,tới khoảng khắc này mà Thủy vẫn bảo vệ tên khốn kia ,một lần duy nhất ,chỉ là tai nạn ,Trung cười đến điên dại khi nghe lời nói của Thủy.

- Được rồi ,tui chỉ muốn hỏi em một điều nữa ,tại sao em lại chọn Tiến thay vì tui ,trả lời đúng câu hỏi nếu không tui sẻ giết em tại đây.

Sắc mặt Trung âm trầm lạnh lẽo ,ngữ khí phát ra chắc chẳn không phải đùa ,Trung là người lý trí ,mấy việc cần buông bỏ anh ta tự nhiên sẻ buông xuống ,không nhất thiết vì một người như Thủy mà làm ảnh hưởng tới tương lai sau này ,nhưng Trung cần giải được nút thắc kia trong lòng.

Thủy khóc tới mức nhòe cả lớp trang điểm ,làm sao chị ta dám nói là do chính mình tự nguyện ,khi quen

Trung ,anh ta luôn hờ hợt không quan tâm tới mình ,nên khi Tiến ở bên cạnh vỗ về ,thêm hành xử đầy ân cần gần gủi ,Thủy u mê không lối thoát ,ngã thẳng vào lòng Tiến là việc hiển nhiên.

- Em....em...vì em yêu anh ấy ,là tại anh không ở cạnh em những lúc em cần anh nhất, không phải anh cũng thích con Hạnh lắm sao ,anh lấy tư cách gì mà trách em chứ.

Không còn hoảng loạn hay sợ hãi nữa ,Thủy ngồi dậy xé toạt cái rèm che ,từ từ quấn lấy cơ thể trấn trụi của mình ,ánh mắt sắc như dao ,nhìn Trung đầy thù hận .

Chị ta sẻ giết hết những kẻ cản trở kế hoạch kể cả Trung ,xoay người qua bàn lớn ,Thủy rút cây trâm đang quấn tóc mình đâm về phía Trung.

Đúng là Thủy cũng có học nghệ đôi chút ,nhưng muốn đấu trực diện với Trung thì còn kém rất xa ,quả nhiên sao vài chiêu ,Trung đã trấn được Thủy xuống bàn .

- Em đúng là hết thuốt chữa rồi ,cái gì mà tui không có mặt lúc em cần ,tui cứu mạng em hai lần ,giúp gia đình em vực dậy công ty sắp phá sản ,như thể còn muốn gì nữa ,hay em muốn tui tối ngày kè kè đi theo ,hở tí là phải coi sắc mặt em thế nào ,làm một kẻ rảnh hơi như thế thì mới được hay sao ,xin lỗi tui không làm được .

Trung lắc đầu nhìn Thủy đầy thương hại ,anh ta giơ cao chiếc váy may từ lụa Sa Cơ lên trước mặt Thủy.

Bùm ,ngọn lữa đã thêu rụi chiếc váy thành tro bụi ,sự tuyệt vọng tràn ngập tâm trí Thủy ,chị ta không còn giẫy giụa nữa ,buông bỏ hoàn toàn .

- Còn nữa ,Hạnh không phải bị mấy người lôi vào chuyện này à ,việc cô ta tui không quan tâm ,à... ngày mai tui sẻ hủy hôn ước ,chúng ta cắt đứt từ đây ,còn về khoảng đầu tư cho gia đình em, sẻ không có một đồng nào bỏ vào đâu, em tự mình mà lo liệu.

Trung quay người bỏ đi ,để Thủy cô đơn suy sụp mà té xuống đất ,làm gì có lý do gì để biện minh về sự phản bội chính mình ,chỉ đơn giản là chị ta muốn làm mà thôi ,chọn một kẻ hứa bằng mồm ,hơn là người đã cho mình tất cả .

- Hả ,mấy tên đánh nhau với tui có thể bị ăn thịt hết rồi ,nghe ghê vậy.

Hà đang nhai một họng mỳ ,tò mò trả lời Nhiên .Do chiều không ăn cơm nên khuya đói quá ,Hà phải mò lấy mỳ ly đem theo nấu ăn ,thấy Nhiên ngủ dưới đất cô cũng không làm lạ gì ,định làm nhẹ nhẹ cho cậu không giật mình ,ai ngờ khi thấy cô định bước ra khỏi phòng đã bị cậu bắt lại ,còn nấu giúp cô ,và bây giờ cô đang ăn còn cậu thì đang kể chuyện.