Nhiên một mình ở nhà ,định đi uống miếng nước thì có người muốn ủy thác cậu làm việc tại âm dương gian.
Đây củng là công việc chính của Nhiên ,kiếm tiền sau khi hoàn thành nhiệm vụ ,tiền càng cao thì càng nguy hiểm.
Nhiên nhận lời ủy thác và đến nơi hẹn ,trong lòng không được thoải mái nên muốn làm việc gì đó giải tỏa một chút ,nhưng cậu thấy gì đó không đúng lắm nơi này hoang sơ đến kỳ lạ.
Đây là khu vực sông Trì Âm nơi giao nhau giữa âm giang và dương giang ,nước sông củng được chia làm hai màu khác nhau ,Nhiên chưa từng đến đây nhận nhiệm vụ bao giờ ,cậu đang nghi ngờ có người lừa mình.
Đứng một lúc lâu ở đây ,cậu không ngừng nổi da gà khi nhìn về con sông mênh mông là nước kia ,cậu rất sợ nước ,thực sự rất sợ ,cả kiếp trước lắn kiếp này củng vậy.
Vì ám ảnh việc kiếp trước mẫu thân bị phụ thân dìm chết dưới sông ,mà nổi sợ đó vẫn bao phủ cậu cho tới bây giờ.
- Chà ,chúng ta lại gặp nhau nhỉ ,Trương Ngọc Khê.
Nhiên giật mình quay lại nhìn xem người nào biết được tên kiếp trước của mình.
Hóa ra là hắn ,kẻ mà Nhiên không muốn gặp nhất ,nhìn thấy hắn ở đây, thì cảnh hồi trưa kia lại xuất hiện trong đầu cậu ,hai tay củng vì tức giận mà nắm chặt.
- Sao lại là ngươi.
Ảnh cười cợt nhả nhìn Nhiên ,hắn biết Nhiên đang mất bình tĩnh ,hắn sẻ khích thêm vài câu nữa .
- Thì ta là người ủy thác mà ,chậc ,chậc nhìn xem ngươi đúng là tội nghiệp ,bỏ biết bao công sức đến kiếp này ,vậy mà ta lại hớt tay trên.
Quá bực tức ,thêm việc kìm nén cảm xúc trong lòng ,Nhiên nhanh chóng bị mắc bẫy giận quá mất khôn ,cậu không suy nghĩ được gì nhiều mà chỉ muốn giết tên trước mặt.
Ta sẻ giết chết ngươi.Ha ,dựa vào ngươi ,làm ta buồn cười quá ,hay là ta giết ngươi liền tại đây ,rồi ta sẻ bắt Hà Vân Hà đến bên ta ,hành hạ cô ta thừa sống thiếu chết ,rồi sinh hậu duệ cho ta ,ngươi thấy sao hả,Một tràn lời kinh tởm phát ra từ miệng Ảnh ,hắn ung dung quan sát khuôn mặt Nhiên đang rất tức giận mà cười thẩm ,quả nhiên hẳn đoán đúng chỉ cần một chút mưu mẹo thì đã làm Nhiền mất hết lý trí.
Thật ra Ánh đã dùng bùa chú lên người Hà ,nhưng không biết vì sao lại không có tác dụng ,hắn điên tiếc lên mấy lần mà không làm được gì ,tại sao một người bình thường như Hà lại miễn nhiễm với bùa của hắn chứ.
Nhiên không thể kiềm chế bản thân mình được nữa ,có thể một phần vì ghen tuông ,phần còn lại là Ảnh củng là ké thù khi xưa.
Hà không biết gì mà xách xe chạy tới nhà Nhiên ,cô không biết tại sao mình phải tới đây để giải thích rỏ về chuyện mà Hãi nói ,nhưng mà Hà không có ôm tên biến thái kia ,mặc dù dạo này không biết vì sao luôn nhớ tới hắn.
Có thể Hà bị tên đó bỏ bùa mê thuốt lú gì không ,chứ mắc gì mà nhớ tới chi không biết ,Hà rất tỉnh ,bình thường ở lớp sẻ tránh xa Ánh hết sức có thể ,muốn nhớ ai thì nhớ Nhiên là được rồi .
Đúng rồi mỗi khi Hà lơ ngơ thì chỉ cần nhớ về Nhiên là Hà bừng tỉnh ,Hà củng muốn hỏi ông nội xem Hà có bị trúng tà không mà sao có thể nhớ một người mà mình không ưa được ,quá hoang đường.
Đá chống xe ,Hà đi thẳng vào nhà mà không thấy ai ,lạ thật ,không phải giờ này Nhiên sẻ ở nhà sao ,điện thoại củng không liên lạc được.
- Cửu Hạn .
Hà đành hỏi vị đại yêu quái này xem sao.
Nghe Hà gọi ,Cửu Hạn xuất hiện ngay ,phẩy chiếc quạt nhướn mày nhìn Hà.
Đại ca ,đừng có nhìn tui nữa ,có biết Nhiên đi đâu rồi không.Chắc là đến âm dương gian rổi.Cửu Hạn ,khoanh tay vẫn nhìn Hà ,đoán coi cô gái này muốn làm gì.
- Dẫn tui đến đó được không.
Ặc ,không đùa chứ con nhỏ này đúng là không sợ trời trăng gì mà ,muốn đi là đi sao.
Không biết làm sao ,tự nhiên Hà cảm giác bất an quá ,giấc mộng buổi tối lại diễn ra trước mắt Hà ,Hà muốn thấy
Nhiên khỏe mạnh và không có vấn đề gì thì mới an tâm được.
- Đi nhanh lên .
Hà lôi Cửu Hạn tới phòng có pháp trận ở nhà Nhiên ,Cửu Hạn bất lực trước kiếp sau của chủ nhân mình ,sao mà giống nhau thế này ,chẳng biết sợ là gì dù mới xém chết ngày hôm qua .
Chưa đầy một phút ,Cửu Hạn đã thành công đưa Hà tới nơi có Nhiên ở đó.Vì Nhiên và Cửu Hạn tính ra củng coi như thân thiết nên chỉ cần cảm nhận khí của người kia một chút là biết ở đâu liền.
Nhưng cảnh tượng trước mắt quá mãn nhãn rồi ,Cửu Hạn kéo Hà nắp sau tảng đá lớn ,Nhiên và Ảnh đang đánh nhau kịch liệt bên bờ sông.
Mà không ổn lắm thì phải ,lợi thế luôn nghiên về kẻ mạnh ,Nhiên không phải đối thủ của Ảnh ,chênh lệch sức mạnh đã được thể hiện r, Hà không đoán củng biết ai sẻ thắng.
- Nếu đại ca mà đánh với tên kia thì ai sẻ thẳng.
Hà cố ý hỏi Cửu Hạn .
- Chắc chắn là ta rồi ,ta mạnh hơn tên Ngọc Khê kia nhiều á.
Ngọc Khê là ai,Hà không quan tâm ,nhưng nếu Cửu Hạn tự tin như vậy thì không cần phải khách sáo .
Một lúc sau thể trận đã được định đoạt ,Nhiên đang bị một vong ảnh kèm chặt người không thể thoát được nữa ,tưởng đâu thời khắc sắp chết của mình đã đến ,Nhiên cắn chặt răng nhìn kẻ trước mặt.
- Ta đã bảo là ngươi không đánh nổi rồi mà ,một kẻ phế nhân như ngươi đi đứng được là may mắn lắm rồi ,hơi, không biết tại sao Hà Thu Nguyệt lại chọn ngươi nữa ,quá ngu ngốc mà.
Không còn gì để mất ,Nhiên cười mỉa mai tỏ ra xót thương mà nhìn Ảnh.
- Ngươi biết tại sao không ,vì là ta nên cô ấy mới chọn ,chứ không còn lý do nào khác ,ngươi củng chỉ là người tội nghiệp muốn có sự quan tâm của Thu Nguyệt mà thôi ,ngươi mới là kẻ ngu ngốc.
Mấy câu nói khích tướng của Ảnh lại bại dưới một câu của Nhiên ,hắn tức giận thật rồi vẻ điểm đạm nảy giờ đã biến mất ,tay hắn chuyển thành một con dao tiến về cổ của Nhiên.
Chỉ còn 10cm nữa là có thể cứa vào cổ kẻ mà mình thù nhất ,thì không biết từ đâu một cục đá lớn bay thẳng vào đầu Ảnh ,quá bất ngờ không kịp tránh né ,máu từ đầu hắn chảy xuống xối xả ,hắn quay lại nhìn kẻ nhiều chuyện kia là ai .
Hà đã nhanh chóng đẩy Cửu Hạn ra, mặc dù cục đá kia do Hà chọi ,đại ca xin lỗi ,dù gì đại ca ra mặt sẻ tốt hơn đàn em đúng không
Cửu Hạn chán đời nhìn Hà nấp sau tảng đá ,thảo nào lại hỏi hắn đánh có thắng ma vương hay không ,mà tính ra
Hà củng rất quan tâm tới tên si tình kia không hẳn là vô tâm lắm ,nhưng mà vẫn không nên đẩy hắn ra đầu sống ngọn gió chứ.
- Là ngươi ,Cửu Hạn lâu rồi nhỉ.
Ảnh không ngờ ,người tới ứng cứu lại là Cửu Hạn ,một trong Thập Bác Linh Vật của Ngọc Dao Đàn ,không phải tên này củng nên chết rồi mới đúng.
- Bất ngờ lắm đúng không ,ta vẫn còn sống ,đứng đây và tiếp theo tần ngươi ra bã.
Cửu Hạn sắc mặt âm trầm ,không còn phong lưu tiêu soái như mọi khi nữa ,Hà ngồi phía xa nên không nghe được họ nói gì, cô vẫn nhìn Nhiên xem có cách nào cứu cậu ra không.
Nhiên nhìn Cửu Hạn ở đây thì dự cảm chẳng lành ,cậu nhìn khắp nơi xem có Hà đi theo không ,vì Cửu Hạn chỉ nghe lệnh người ký khế ước ,việc của Nhiên không liên quan tới hắn ,cho dù tình cảm có tốt cở nào Cửu Hạn củng không xen vào chuyện này .
Nhưng cậu không thấy Hà ở đây mà ,vậy tại sao Cửu Hạn lại đến nơi này .
Vết thương từ viên đá mà Hà gây ra cho Ảnh đã hồi phục bình thường, Hà trố mắt nhìn tới mức kinh ngạc ,quả nhiên tên đó không phải người thường mà .
Nhìn Cửu Hạn trước mặt ,Ảnh không khỏi lo lắng ,từ khi hắn bị Nguyệt đánh trọng thương đã không còn được như trước ,thêm việc Cửu Hạn là yêu thần nên sẻ rất khó khăn khi đánh trực diện.
Cửu Hạn nói không sai ,Nhiên không mạnh về đánh nhau nhưng rất giỏi về chữa thương và bói toán ,khi xưa Hà
Thu Nguyệt củng toàn nhờ đi chữa thương giùm trong Cửu Giới Sát ,sau này còn mang danh là Trương thần y nữa mà.
Thua ma vương củng là lẻ thường tình mà thôi ,nhưng Cửu Hạn ra tay thì phải thắng thôi ,ai biểu hắn từng là cánh tay đắc lực dưới trướng Nguyệt cơ chứ ,làm sao có thể để chủ nhân mất mặt được.
Một ngàn kim độc được phóng ra từ quạt của Cửu Hạn ,nó không theo một quỷ đạo nào hết ,mà chỉ có một đích là tấn công Ảnh ,liên tục tránh né khiến Ảnh thất thế trước Cửu Hạn.
Nhưng đừng quên Ảnh là ma vương sao thể hạ dễ dàng như vậy được ,hắn ra lệnh cho ma ảnh đang trói
Nhiên ,ôm cậu nhảy xuống sông Trì Âm ,sự việc diễn biến quá nhanh ,Cửu Hạn không kịp xoay chuyển tình thế ,nên chỉ có thể trơ mắt nhìn Nhiên bị dìm xuống sông.
Ánh lợi dụng sơ hở đánh bật hết kim độc ,dưới đất bất ngờ tử thi đội mồ sống dậy ,chết lâu có ,mới chết củng có ,da thịt thối rữa ,nội tạng vỡ nát ,dòng nước đen kịt hôi thối chảy ra từ những thi thể khiến Cửu Hạn nôn mửa không ngừng.
Chúng bắt đầu lao như điên tới đại ca ,Hà không quan tâm nhiều nữa chạy ra khỏi tảng đá lớn, cô muốn cứu
Nhiên đang rơi xuống sông.
"Cái con nhỏ ngốc này sau lại chạy ra đây "Cửu Hạn thầm trách Hà ,hắn còn đang bận đối phó với đống kinh tởm này ,nhưng việc ưu tiên sẻ bảo vệ Hà trước.
Ngay cả Ảnh rất ngạc nhiên khi thấy Hà ở đây ,một nụ cười âm độc nở trên miệng Ảnh ,vung tay một cái một luồng gió mạnh hướng thẳng về Hà.Định nhảy xuống sông cứu tên kia sao ,cô đang thể hiện cảm xúc cho hắn thấy dù là kiếp nào thì cô ta vẫn chọn tên vô dụng đó ,đúng là rất khó chịu mà.
Nhưng rất may Cửu Hạn đã chắn được luồng gió ,không nên dây dưa nữa ,một ngọn lữa lớn trong tay Cửu Hạn đốt sạch đám tử thi kia ,chúng gào thét đến rợn người .
Vùng vẫy trong vô vọng ,làn nước đang nuốt chửng Nhiên trong khoảng khắc này ,cậu không biết bơi nên sẻ chết thôi ,ma ảnh kia đã tan biến khi gặp nước của sông Trì Âm .
Nên bây giờ Nhiên được thả ra rồi ,thì sao chứ ,tên ma vương nói đúng, cậu quá vô dụng đến việc bảo vệ bản thân mình còn chưa xong thì nói gì đến bảo vệ ai.
Nếu mà Hà thấy bộ dạng thảm hại này ,có chê cười cậu không ,những hình ảnh hiện lên trong đầu Nhiên ,kiếp trước rồi kiếp này ,lần đầu gặp Hà ,cô bé buộc tóc hai chùm được cậu cứu khỏi tay lão yêu cây kia ,tuy dung mạo hơi khác một chút ,nhưng ánh mắt đó vẫn không thay đổi.
Cảm xúc dâng lên dạt dào như sóng biển ,không biết trãi qua bao nhiêu lâu mới được hội ngộ cùng nàng ấy ,cậu vui mừng khôn xiết nhưng thói đời đúng trớ trêu ,cậu bói một quẻ cho Hà thì không tin vào mắt mình .
Tại sao nàng ấy lại sinh ra thuộc mệnh Huyền Âm ,cung mệnh có thể chết bất cứ lúc nào ,bệnh tật hoặc yêu ma thèm khát ,cậu đã vận dụng hết những gì mình biết để đem lại cho người thương một cuộc sống bình yên nhất.
Thậm chí là lấy mạng sống của chính mình để đổi ,nước mắt hòa lẫn cùng dòng nước ,hi vọng một ngày nàng có thể nhìn cậu lâu hơn chút ,hay là để cậu thấy Hà vui vẻ sống hạnh phúc mỗi ngày là được rồi, điều ước giản đơn không mong cầu gì khác.
Vậy mà khi cậu nhìn thấy nàng ấy thân mật với người con trai khác ,cậu đã rất thất vọng ,buồn bã củng như gục ngã ,Nhiên biết cậu chưa là gì với Hà ,thì có tư cách gì mà giận dỗi, chỉ là đó là cảm xúc tự nhiên mà cậu giữ bấy
เลิน nay ma thoi.
Hơi nực cười đúng không ,Nhiên luôn mơ về một tương lai tươi sáng cùng với Hà ,nhưng cậu chưa bao giờ biết cô nghĩ gì về mình ,liệu sau này có thể hạnh phúc ở bên nhau hay không ,đó vẫn là điều chấm hỏi.
Xin lỗi ,có lẽ lần này Nhiên sẻ không còn ở cạnh chăm sóc Hà được nữa rồi ,"phải chi trước khi chết có thể gặp em một lần cuối" tại sao cậu không nói ra tình cảm của mình đối với Hà ,đó là điều tiếc nối nhất ở kiếp này .
Cơ thể bắt đầu chìm dần xuống sâu hơn ,ông nội từng nói với Nhiên ,cậu có thể bói cho bất cứ ai nhưng không thể bói cho riêng mình ,thế nên ông nội đã bói cho cậu .
Mỗi lần như thế ,ông điều cười vỗ vai cậu ,sao này cháu nội ông sẻ hoàn thành được tâm sự của mình ,thế nên luôn nói cậu đừng lo ,cứ bình thường mà sống.
" Nhưng ông ơi ,con sắp chết rồi không thể sống mà dưỡng già cho ông ,con thật là một đứa bất hiếu" ý nghĩ cứ mờ mịt trong đầu Nhiên ,thì bỗng nhiên cánh tay cậu bị thứ gì đó nắm lấy lôi về một phía.
Nhiên cố mở mắt nhìn xem là ai ,bóng hình mà cậu nhớ nhung chợt hiện ra trước mắt, chắc là khi sắp chết nên trời ban ơn giúp cậu đạt được điều mong muốn chăng.
Hà lúc nhỏ được ba mẹ cho đi học bơi vì sợ ,Hà sẻ bị té ao mà không có ai cứu kip ,củng có thể tự bơi lên bờ .Hà bơi củng khá nhưng không đến mức giỏi ,khi nhảy xuống cái con sông này ,cơ thể cô không ngừng run lên từng hồi.
Nước sông lạnh tới lấu xương ,hồm qua tuy được Nhiên chữa trị nhưng nội thương vẫn chưa kip hồi phục ,sự đau đớn bắt đầu lan ra cơ thể nhanh chóng nhưng Hà không để ý nhiều nữa ,thứ cô lo lắng nhất là phải cứu được
Nhiên lên trước đã .
Màu nước đục ngầu cản trở tẩm mắt Hà khá nhiều ,thật sự Hà rất sợ hãi khi không thấy Nhiền trong dòng nước lạnh buốt này ,nhưng không biết vì sao sự mất mát tràn ngập trong tầm trí ,không dám nghĩ trường hợp xấu nhất sẻ xảy ra .
Ông trời đúng là không phụ lòng người mà ,Hà đã thấy và nắm được tay Nhiên ,sức người có giới hạn Hà biết không còn thời gian nữa rồi ,bỏ qua đau đớn của bản thân cô kéo Nhiên lên khỏi mặt nước.
Dùng hết sức bình sinh mới có thể đưa Nhiên lên bờ an toàn ,Hà vỗ mặt cậu vài cái thấy cậu không sao nên đã ngồi phịch xuống mà nghỉ ngơi ,vì thời gian Hà cứu cậu khá nhanh nên mọi chuyện vẫn trong tầm kiểm soát.
Hà nhìn hướng bờ sông thì thấy đại ca vẫn còn đang đánh nhau với Ảnh ,nhưng mà mặt Cửu Hạn ghê quá ,đại ca đang dùng chiêu gì mà có thể khiến Ảnh quần quại thế kia.
- Con nhỏ ngốc ,mau đưa tên kia về nhà trước đi .
Thấy Hà đã đưa Nhiên lên được bờ ,Cửu Hạn la lớn kêu Hà đi trước ,vì một chút nữa thôi hắn sẻ đánh bằng kĩ năng chủ ,đòn này tầm đánh rất rộng sẻ ảnh hưởng tới hai người.
Ảnh không tin được củng nhìn về phía Hà ,sao có thể được ,cô ta nhảy xuống sông Trì Âm mà vẫn bảo toàn được mạng hay sao.
Hơi ,nhìn bên đó đúng là sợ thật ,Hà ráng ngồi dậy ,lôi Nhiên lên vai mình mà cổng về .Hà đang cảm ơn ba mẹ, đã sinh cô ra cao lớn khỏe mạnh như này.
Người khỏe như Hà ,cõng một người con trai là Nhiên còn sính dính ,không hiểu sao mấy bộ truyện nữ chính có thể đưa nam chính về nhà được nhỉ ,trong khi không cần ai giúp mới ghê.
Chắc là nam chính không to bằng Nhiên đầu ,ăn gì nặng thế không biết ,trên đường đi Hà suýt làm cậu ngã mấy lần ,vất vả lắm mới đưa cậu tới chổ có cái la bàn lúc nảy.
Nhiên nữa tỉnh nữa mê ,cái cảm giác được cõng này sau thân quen quá ,còn có mùi hương cơ thể quen thuộc này nữa ,cậu cố gắng mở mắt ra nhìn ,thì thấy tóc của Hà đang ướt nhem trước mắt ,bên tai còn nghe lời Hà đang nói gì đó.
Hoá ra cậu vẫn còn sống, còn được Hà cứu đem về nhà nữa, không phải là mơ đúng không, nếu là mơ thì cậu muốn được mơ mãi mãi.
Nếu trong giấc mơ lỡ làm gì sẻ không bị giận hay bị Hà đánh đúng không ,suy nghĩ bạo gan khiến cho cậu thêm dũng khí.
Nhiên choàng tay ôm chặt Hà đang cỏng mình ,còn tham lam cúi đầu vào cổ cô hít hương thơm tự nhiên từ cơ thể ,đôi môi của cậu ấm áp thuận thế chạm nhẹ vào làn da cổ mát lạnh ,khiến cô giật mình một cái.
- Ê ,làm bậy là tui quăng ông xuống tại đây à.
Là tiếng của Hà ,vậy không phải mơ rồi ,nhưng chắc cô không biết cậu đã tỉnh đâu ,để khỏi bối rối Nhiên vẫn giả vờ chưa tỉnh đề Hà cõng về nhà ,nhưng trên đường thì không dám làm gì nữa.
Thật ra Nhiên luôn giữ lễ với Hà ,kiếp trước củng vậy ,có yêu thương mấy củng để trong lòng chứ không dám làm gì tổn thương cô ,đường đường chính chính rước nàng về mới là tâm nguyện của cậu ,cậu thật hồ đồ quá.
Nề tình đang bị ngất không biết tự chủ Hà mới tha cho ,chứ nếu không là răng môi lẫn lộn rồi ,chuyện nào ra chuyện đó ,đừng hòng mà lộn xộn với Hà.
Bên Cửu Hạn thấy Hà đã an toàn nên không e ngại gì nữa lui về sau hai bước ,Ảnh thấy hành động kỳ lạ của Hạn thì nghi ngờ không dám làm bậy mà quan sát tình hình.
Ngươi có từng nghĩ vì sao lại đại bại khi xưa không .Vì Hà Thu Nguyệt đã giết ta.Ánh sắc mặt nghiêm trọng ,sao tên này lại hỏi hắn mấy điều này.
Cửu Hạn nghe mà cười đến ngây ngốc .
- Ngươi sao lại ngây thơ đến vậy ,người đánh với ngươi hôm đó là ta ,không phải Hà Thu Nguyệt.
Như có gì đó nổ trong đầu Ảnh ,nhưng hôm đó rỏ ràng là cô ta mà.
Cửu Hạng phẩy tay một cái hàng trăm chiếc gương xuất hiện, nhìn vào gương hắn nở nụ cười châm chọc nói với Ảnh.
- Ta thấy Ngọc Khê nói đúng ,ngươi đúng là rất tội nghiệp một mảnh hồn còn sót lại của ma vương đời đầu thì làm được gì ,chủ nhân ta còn không để ngươi vào mắt thì có cớ gì mà đến đánh với ngươi.
Nụ cười Cửu Hạn không dừng mà còn điên cuồng hơn.
- Ngươi biết không ,Hà Thu Nguyệt chỉ cần ra lệnh bất cứ ai dưới trướng củng có thể lấy mạng ngươi. Và ta là người được chọn ,nhưng ta không thích sự vô vị khi chiến đấu ,ta biết ngươi rất mến mộ chủ nhân nên cho ngươi thấy ảo ảnh trước khi chết ,có phải rất nhân từ đúng không .
Như không tin vào tai mình ,Ảnh tức giận trừng mắt nhìn Cửu Hạn.
Tên khốn kiếp .Chửi thoải mái đi ,ta thử nghĩ ngươi lấy ở đâu cái sự tự tin mà yêu chủ nhân ta ,ngay cả Hương Hồ còn không làm động lòng Hà Thu Nguyệt thì ngươi ,là cái thá gì.
Nói xong hàng trăm chiếc gương xoay về một chỗ ,kĩ năng của Cửu Hạn cho phép hắn soi rọi tâm tư của đối
thủ ,làm cho người khác đau khổ bằng thứ không thể có được ,dùng lời nói làm thuốc dẫn khích tướng đối phương
Ngọn lữa hận thù trong lòng sẻ tự đốt chính bản thân kẻ bị kĩ năng này nhắm trúng ,vì vậy Cửu Hạn mới không cho Hà ở lại đây.
Để lại Ảnh đang gào thét ,Cửu Hạn bỏ đi về nhà xem Hà thế nào rồi ,điên khùng tới mức nhảy xuống sông chắc chỉ có con nhỏ ngốc đó.