Nhìn cái cách mà Nhiên thể hiện sự thâm tình nhìn kiếp sau của Nguyệt xem ,đúng là nhìn phát ghét mà. Không thể tin được Nguyệt đã từ chối hắn để ở bên tên đáng ghét này.
Thật ra Ảnh luôn tự cao ,tự đại lúc nào củng muốn được thứ mình mong muốn mà không hề suy nghĩ ,cho dù là
Nguyệt không có ai bên cạnh củng không bao giờ có chuyện Nguyệt đồng ý với Ánh ,một khi uống nước vong tình thì làm gì còn có đoạn nhân duyên nào ở kiếp đó nữa. Nói cho cùng chỉ có Ảnh tự mình suy diễn.
Người ma khác biệt ,gặp ma hay yêu đều bị thanh tẩy hết ,Cửu Giới Sát người nào củng luyện Huyết Xích ,cấy xích vào tim đồng nghĩ với việc phải mất một số tình cảm của con người,càng nhẫn tâm hay vô tình lại càng tốt ,như thế trái tim sẻ không bao giờ lỡ nhịp vì ai mà chịu đau đớn.
Phải ,xúc động vì tình cảm là điều tốt ky khi luyện Huyết Xích ,việc lựa chọn uống nước vong tình củng là điều dễ hiểu ,nhưng Nguyệt là bị người ta dụ uống ,cô không hề biết thứ nước mình uống là gì ,nhưng Nguyệt củng chả quan tâm chỉ có sức mạnh mới làm cô thỏa mãn ,nam nữ tình trường chỉ là thứ rất nhảm nhí trong đầu Nguyệt.
Hà đứng nhìn trân trân Ảnh trước mặt ,thằng này bị điên hả ,tự nhiên đang nói sao im ru ,vậy càng tốt im luôn đi nói quái gì Hà củng có hiểu méo đâu.
- Đi thôi .
Hà khiều Nhiên ý bảo đi chồ khác .
Nhiên giật mình một cái ,củng định đi theo Hà ,nhưng Ảnh vẫn chưa nói xong ,đã kéo tay Hà lại.
Nếu được chửi thề ngay bây giờ ,Hà chắc chẳn sẻ chửi thằng này, nó muốn làm cái gì đây ,còn cái thái độ đó là sao ,Hà bực bội hất mạnh tay Ảnh ra ,suýt làm hắn té, Hà phải nói dùng lực rất mạnh không kiêng nề gì nữa ,bình thường khi đánh nhau Hà chỉ xài có 3 phần thôi ,còn con gái Hà chưa bao giờ ra tay với ai .
Mặt Ảnh tức tới đỏ ngầu ,kiếp trước hay kiếp sau gì củng làm hắn khó chịu tới phát điên ,sẻ có ngày hắn sẻ làm
Hà tự nguyện mà đến bên hắn ,nhưng bây giờ Ảnh phải bình tĩnh ,không được làm Hà mất thiện cảm nữa ,Hà quá đa nghi, không thể nào dùng lời nói mà thay đổi được Hà trong thời gian ngắn được.
Ảnh hít một hơi thật sâu ,bình thản mà hỏi Hà.
- Tại tui nghe nói hai người quen nhau ,còn tui lại... lại .....
Tâm đứng một bên xém là vỗ tay khen Ảnh rồi ,diễn xuất này đúng là quá đỉnh .Giả vờ là ái mộ ,xong còn giả là ghen tuông nữa chứ ,thiệt là xuất sắc mà.
Nhiên có hơi bất ngờ vì câu hỏi của tên kia ,nhưng thứ cậu quan tâm hơn là câu trả lời của Hà ngay bây giờ ,liệu cậu có nên chờ mong một khoảng khắc nào đó không ,hay là một câu nói giả vờ của Hà dành cho mình củng được .Cậu lại cười khổ trong lòng " Ước gì em có thể hiểu ....."
Chưa để suy nghĩ trong đầu Nhiên nói hết ,Hà đã sảng khoái trả lời ,như câu hỏi này không có gì là khó cả.
- Ý ông là tụi này thích nhau đúng không , bây giờ thì chưa nhưng sao này sẻ có thôi ,biết rồi thì đừng thắc mắc nữa.
Sau khi nghe câu trả lời của Hà ,thì ba người ở đó mỗi người một biểu cảm khác nhau trồng rất đặc sắc. Tâm thì đúng có chút thất vọng và hơi mất mát, vì Tâm đang đơn phương thích Nhiên mà.
Còn Ảnh thì khỏi nói ,tức tới nghiến răng ,cái thằng đó thì tốt đẹp gì không biết ,tại sao lần nào củng là nó ,kiếp trước chết rồi thì thôi đi ,còn muốn bám theo cả kiếp này .
Căn bản là Ảnh không có thích ai cả ,hắn chỉ thích bản thân hắn mà thôi ,chỉ vì thấy sức mạnh cùng với vẻ đẹp khó tìm của Nguyệt nên hắn đã sinh ra lòng ghen ty muốn có hết những thứ đó, nhưng lâu nay hắn đã lầm tưởng thứ cảm giác đó là tình yêu mà con người hay nói ,hắn luôn quan niệm chỉ cần có được Nguyệt thì làm bằng cách nào củng không quan trọng ,chỉ là hơi trớ trêu là Nguyệt trên cơ hắn, luôn nhìn hắn bằng cặp mắt của người trên cao, nhìn hắn như một loài giun bọ .Và hắn củng đã quên mất ,hắn làm gì có tim mà yêu ai được cơ chứ ,chỉ là mớ cảm xúc hỗn tạp làm hắn nghi ngờ có phải Nguyệt là người soi rọi lòng hắn hay không.
Nên hắn đã quyết định sẻ làm cho Hà là kiếp sau của Nguyệt lầm đường lạc lối ,và hắn sẻ trả thù chuyện năm xưa
Nguyệt đánh hắn tan nát hồn phách.
Hà không nấn ná lại nữa ,lôi Nhiên đi về lớp ,đứng đây nữa không chừng Hà sẻ đấm Ảnh chảy cả máu mồm mất.
Hơi, không nói củng biết Nhiên như là người ở trên mây khi nghe người thương nói thế ,trong lòng cậu xao xuyến không thể tả được ,nói như vậy không phải nàng củng có chút tình cảm gì đó với cậu rồi sao.
Vậy là từ trước tới giờ nàng không quá vô tình như cậu nghĩ ,cảm xúc trong tim dần trở nên lớn hơn ,nó hơi mất kiểm xoát rồi ,sao nó lại đập mạnh thế mau bình tĩnh lại đi ,nàng ấy sẻ nghe mất.
Hà xoa xoa trán ,thở dài vỗ vào vai Nhiên một cái rỏ đau .
- Đừng suy nghĩ lung tung ,sau này trưởng thành... mà thôi có gì sao này ông sẻ hiểu.
Tính nói rồi thôi của Hà ,làm Nhiên hơi tò mò ,nhưng không sao tiến được tới bước này đã là điều mà cậu không ngờ tới rồi. Cậu gật đầu ,rồi cười với Hà rất dịu dàng .
Thật là đừng có nhìn Hà si tình như thể ,như kiều cho đi mà không cần nhận lại vậy ,Hà củng rất mệt đầu khi phải tránh né Nhiên những lúc như vầy .Hà đẩy Nhiên một cái ,ý bảo mau vào lớp đi ,chứ đứng đây một hồi không chừng có bao nhiêu tình ý chắc trao hết cho Hà qua ánh mắt đó mất.
Cầu trả lời của Hà củng như khẳng định ,Hà đã mở một cánh cửa trong tim rồi ,mặc dù bây giờ nó củng khá mờ mịt ,nhưng ai biết sao này thì sao ,chứ trong lòng Hà bây giờ Nhiên lại có một vị trí rất quan trọng không ai thay
the dugc.
Ai là người tốt với mình ,Hà tất nhiên nhận biết được ,nhưng mà cảm xúc trong Hà vẫn bình yên đến lạ ,Hà củng hay tự hỏi lòng mình có phải mình bất bình thường hay không .Vậy mà khi lần đó khi thấy Nhiên quyến rũ như vậy đứng trước mặt, tim Hà bất giác củng lỗi một nhịp ,không phủ nhận là Hà củng thích cái đẹp thêm nữa Nhiên là người quá thân thiết còn sớm hôm cứu mạng nữa, sau đó Hà củng nhận định là mình hoàn toàn bình thường chỉ là cảm xúc chưa dạt dào mà thôi ,đợi thêm vài năm nữa có thể Hà sẻ khác mà thôi.
Nhưng cho đến lúc đó ,Hà sẻ không bao giờ làm người yêu thương mình ,bị tồn thương hay buồn vì mấy câu nói
vu vo cua minh nนีล.
Hà bước đi về lớp ,như thường lệ Nhiên vẫn nhìn phía sau Hà như thế ,cho đến khi không còn thấy hình bóng nữa ,nụ cười trên môi vẫn còn hiện hữu trên khuôn mặt điển trai ấy.Chỉ là khi Vy từ trong lớp bước ra ,hai người chạm mặt nhau ,nụ cười của Nhiên không biết đã biến mất từ lúc nào ,Nhiên đã trở lại vẻ điểm tĩnh và rất hững hờ đi lướt qua Vy.
Phải nói là cảm xúc của Vy lúc này khó tả lắm ,vừa mới trượt vai chính do người Vy thích không bầu cho mình ,còn phủ tới mức lờ như không thấy cô ,mấy năm chơi chung ,học chung củng như cơn gió thoảng qua thôi sao.Nếu không thích Vy thì thôi ,tại sao Nhiên lại làm cái thái độ đó ,thái độ ghét Vy ra mặt như vậy.
Nắng chiều rọi trên những con đường làng trong xóm ,mấy đám ruộng trổng được đám trẻ chọn làm nơi thả diều vào buổi chiều sau khi đi học về ,mọi người củng bắt đầu về nhà sau khi một ngày đi làm mệt mỏi, cảm giác mát mẻ của làn gió chiều cùng những mùi thơm thoang thoảng từ các mái nhà đang làm thức ăn ,đúng là làm người ta chỉ muốn về nhà thật nhanh để ăn một bửa cơm cùng gia đình.
Người người vội vả ,tranh thủ về thật xóm để gặp người thân của mình ,chỉ có chị Tươi vợ anh Quý đang lang thang đi bộ về một mình trên con đường nhỏ .
Đường về nhà chồng của chị Tươi thật sự rất nhỏ ,chỉ có một bờ đan ,hai bên củng không có đất bồi gì cả ,thêm hai bên được trồng hai hàng dừa nước, ánh sáng mặt trời củng không thể chiếu rọi vào đường này khi vào buổi sáng ,huống chi là vào giờ này.
Hôm nay chị đi khám bầu định kỳ ,nhưng anh Quý kiếm cớ không chịu chở chị đi ,chị đành bất lực đi khám một mình ,tâm trạng củng không được tốt nữa rồi ,không phải bình thường con của chị khỏe lắm sau ,nhưng hôm nay
đi khám bác sĩ ,người ta nói con chị khá yếu nếu mà chị cứ làm việc liên tục như thể mà không nghĩ ngơ ,có thể chị sẻ sinh non.
Chị đi về củng mệt dữ lắm có gọi điện anh Quý rước ,nhưng củng là đủ thứ lý do để từ chối.Nước mắt tủi thân của một người phụ nữ đã rơi xuống ,nếu chị nghe lời anh hai mình ngay lúc đầu không lấy anh Quý có phải bây giờ đã tốt hơn rồi không .
Giờ hối hận có muộn màng quá không ,tại sao chị nghĩ những lời nói đường mật đó lại thật lòng cơ chứ .Vừa đi vừa khóc như thế trên một đoạn đường dài ,hai tay chị cứ quẹt nước mắt liên tục ,mặt mủi củng tèm nhem ra hết.
Đi vài bước nữa tới nhà ,thì đằng sau chị nghe tiếng xe máy quay lại nhìn ,thì như một cây kim đâm vào ruột gan vậy.Anh Quý đang chở người con gái hồi ở đám giổ về nhà này ,không sai người đàn ông đó là chồng chị ,người chồng đúng nghĩa trên giấy tờ và cả pháp lý.
Anh ta lướt qua chị mà không thèm ngoảnh lại ,miệng còn đang tươi cười nói chuyện với người đẹp ở sau xe.
Người vợ hàng đêm chung chăn gối ,lo cho gia đình từng bữa cơm lại không bằng người yêu củ của mình.
Khốn nạn tới mức ngang nhiên dẫn về nhà kiểu này luôn cơ đấy ,chị nghẹn ,chị ức tới mức muốn nín thở ,không có trách nhiệm thì thôi đi lại vô sỉ tới như vậy .Mắt chị đỏ do khóc nảy giờ ,chị đi thẳng vào trong mà không nói gì.
Dì ba thấy chị về thì trách.
- Sao đi khám về trể vậy Tươi ,nhà không có ai phụ mẹ hết trơn.
Chị không trả lời mà đi thẳng vào phòng ,dì ba thấy mắt chị đỏ nhưng củng không quan tâm làm sao mà chị khóc .Dì ba đi ra trước thấy anh Quý về còn chở theo cô kia thì củng mắng mỏ gì ,còn cười tươi chào đón như khách quý.
Đúng thật là một gia đình trơ trẻn mà ,anh Quý thấy vợ mình củng chả hỏi thăm đi khám có bình thường hay không ,anh ta chỉ quan tâm người củ mà anh ta đã yêu mà thôi .
Còn chị Mây không biết bị bệnh gì mà cả tháng nay đi mấy cái bệnh viện củng không tìm ra được bệnh, cơ thể càng ngày càng ốm ,hốc hác tới mức như già đi cả chục tuổi ,chị Mây không làm gì nổi chỉ nằm trong phòng suốt ,việc nhà dì ba củng đùn đẩy qua con dâu hết, làm việc suốt ngày khiến em bé không được khỏe.
Chị rầu lắm mà tính nói với ai củng không được, chồng thì không quan tâm ,mẹ chồng thì giả câm điếc ,ai có thể giúp được chị đây.