Bỏ qua nhà của Hà ,thì nhà của Vy bây giờ củng đang bị một người làm phiền.
An đã đứng đây đợi Vy đi học về ,thấy An ,Vy chán chả buồn nói ,sao tên này cứ dây dưa mãi thế này .Nhìn Vy chạy tới An đứng chặng đầu xe Vy lại ,ai biểu An nhớ Vy quá làm gì nên muốn tới đây gặp Vy ,mong có cơ hội hàng gắn.
- Vy ,tui có chuyện muốn nói.
Ánh mắt chán ghét không hề giấu diếm nhìn thẳng vào An .
Chuyện gì nữa.Tui...tui...tui...An ắp úng mãi không nói thành lời ,Vy nhìn mà phát bực thêm ,trời đang nắng chang chang ,nóng nực muốn chết ,nói gì thì nói đại đi ,ai rảnh đâu đứng đây hoài.
- Không nói thì thôi.
Vy định dắt xe đạp vào nhà ,thì An đã nắm yên sau lại.
- Chỉ cần cho tui được quan tâm Vy như ngày trước ,Vy nói gì tui củng sẻ nghe theo
Quả nhiên là một chàng trai si tình mà ,Vy nghe mà không khỏi sung sướng ,sự đắc ý tràn ngập cơ thể .Đã nói Vy có sức hút vô hạn mà ,tên này làm sao chống cự nổi Vy đây.
Những suy nghĩ xấu xa bắt đầu chạy trong đầu Vy ,Vy nhìn người con trai trước mặt nhìn mình vừa xấu hổ lại vừa nhút nhác ,Vy bất giác mà nở nụ cười xảo quyệt.
- Được thôi ,ông nói là nghe lời tui đúng không ,vậy nhớ giữ lời đó.
Như là vừa được ban ơn ,An mừng như điên ,sao cô ấy lại dễ dàng đồng ý đến vậy ,lúc đến An đã nghĩ đủ các viễn cảnh sẻ xảy ra nhưng bây giờ nó lại quá dễ đối với cậu ta.
Hiện thực thường sẻ đối lập với tưởng tượng ,An lại ngây thơ tin vào Vy một lần nữa ,tin vào cái cảm giác tình yêu ngớ ngẩn mà cậu ta ảo tưởng ra ,nếu kéo thứ không phải là của mình thì được gì ,có lẻ sau này cậu ta sẻ hiểu ,nhưng chờ đến lúc đó có phải quá muộn rồi không.
VIIIIO
16h chiều
Tiếng điện thoại Nhiên vang lên ,cậu mở ra xem thi Hà đang gọi tới.
- Nghe Hà.
Sau nay nàng gọi cậu thế ,chút nữa cậu củng chạy sang mà.
- Ông ăn cơm chiều chưa .
Tiếng Hà vang vang bên đầu dây bên kia.
- Chưa ,mới bốn giờ chiều mà ,sao thế.
Cậu nghe được tiếng Hà bên kia vui mừng nói to.
- Ui ,vậy thì ông qua tui bây giờ luôn đi ,ăn bánh xèo nè ,bao ngon.
Hả ,sao nay nàng lại niềm nở vậy ,bình thường lạnh lùng lắm có chuyện mới gọi thôi ,chứ ít khi nào mà chịu liên lạc trước cả ,cậu trong lòng có chút vui mừng ,chẳng lẻ nàng đã mở lòng với cậu rồi sao.
- Ứ ,để tui chạy qua.
Cúp máy rồi mà trong lòng cậu vẫn còn lân lân ,Hạn đứng một bên thấy thế thì châm chọc.
- Là kiếp sau của bà Nguyệt hả ,nhìn mặt ngươi kìa đúng thệt là.
Nhiên củng không biện hộ ,chỉ cười cười rồi đi kiếm áo khoác mặc vào.
- Hơi ,ngươi củng suy tình quá ,dám làm trái luân hồi để giữ được kí ức kiếp trước ,nếu sau này mà có gì xảy ra sẻ không ai cứu được ngươi đâu.
Hạn chép miệng mà thở dài ,lúc trước hắn đâu nghĩ Hà Thu Nguyệt nhìn như đàn ông vậy mà củng có người thích ,à không ngoại trừ cái mặt ra ,không thể phủ bỏ được gương mặt đó chẳng khác gì trong tranh bước ra vậy .Lần này hắn củng rất chờ mong kiếp sau của chủ củ có giống như kiếp trước hay không.
Hà đang ngồi trên bàn với một đĩa bánh xèo to bự ,còn rau và nước chấm ,thẳng Triết nó đã đem bánh chạy ra cho mẹ và ba ,nên giờ Hà đang ở nhà một mình với gà trống tinh và con mực.
Thấy Nhiên tới Hà chạy ra mở cổng ,rồi hai người bước vào trong ,gà trống tinh thấy Nhiên thì chạy lại.
- Đại nhân ,lâu rồi mới gặp ngài.
Nhiên nhìn nó thì có chút bất ngờ ,hình như nay nó mập hơn lần trước thì phải.Vì quá thân nên hai người củng chẳng ngại ,ngồi vào bàn ăn rất tự nhiên ,Hà củng làm cho con gà béo kia một cái không thịt ,và nó củng ăn rất mãn nguyện .
Đang ăn thì Nhiên nhìn sang Hà hỏi dò.
- Bà tin trên đời này có những thứ ,mà con người không bao giờ ngờ tới được chưa.
Đang nhai dở miếng bánh ,Hà vô tư trả lời.
- Tin chứ ,từ nhỏ tới giờ đã thấy nhiều chuyện lạ rồi mà ,như con gà béo nằm đó kìa ,ai mà tin gà còn biết nói chuyện.
Nghe Hà nhắc tới mình ,nó thở phì phò vì no quá nhưng không quên lên tiếng.
- Tui có tên nha ,tên tui là Minh Phong đó ,đừng có kêu là gà này ,gà nọ nữa.
Không hẹn mà gặp ,Nhiên và Hà điều ổ lên ,sau lúc đầu nó không giới thiệu nhỉ.
Sau khi ăn xong ,Nhiên phụ Hà dọn dẹp ,rồi hai người ngồi trên ghế đá bên hiên nhà ,mỗi người một ghế ,Hà biết
Nhiên đang có chuyện muốn nói nên ngồi đợi xem cậu ta nói gì.
Chỉ thấy cậu ta lấy ra một cái gương bằng đồng củ rít đẩy tới trước mặt Hà ,Hà nhìn cậu ta đầy thắc mắc ,Phong gà trống củng tò mò nhảy lên xem .
Cái gì đây.Bà cẩm lên xem thử đi.Hà nghe lời ,cầm lên xem thì thấy một làn khói trắng bốc ra từ đó ,Hà giật mình quăng luôn chiếc gương xuống bàn ,nhưng rất may nó vẫn không bể.Hà nheo mắt nhìn người xuất hiện trong làn khói mờ mịt.
Hạn bước ra từ làn khói còn ôm theo cái hộp ban trưa ,đi lại không kiêng dè gì mà nhìn thẳng vào mắt Hà ,khoảng cách gần tới mức thấy được lổ chân lông trên mặt.
Hà thấy tên lạ hoắc này nhìn mình còn nghiên đầu qua lại để đánh giá nữa chứ ,tay Hà củng đã thủ sẵn nắm đắm ,nếu mà dám lạng quạng Hà sẻ dần cho một trận.
- Đây là kiếp sau của bà Nguyệt hả ,sao lại xấu quá vậy ,nhìn nè ,mắt củng không to ,mũi củng không cao gì hết ,có khi nào ngươi nhận lộn người không.
Hạn chỉ trỏ vào mặt Hà ,còn không quên quay qua sát nhận lại với Nhiên ,Nhiên thì cười khổ ,tên này qua bao nhiêu năm cách ăn nói vẫn vô duyên như ngày nào.
Hà tức tới méo cả mặt ,thằng nào đây ,cho dù mày là thứ gì thì bà đây củng sẻ cho mầy một trận ,ai lại nhìn vào mặt người ta rồi chê thậm tệ như vậy ,đúng là bất lịch sự mà.
Đang định chê tiếp ,thì cổ áo bị ai đó nhắc lên ,tiếp theo là một sự đau đớn phát ra từ má trái ,chưa hết là hắn còn bị quăng đi rất xa ,là ai .Hà đang bẻ tay nhìn Hạn bằng ánh mắt lạnh lùng ,đi tới định cho thằng dở hơi này vài đấm nữa mới hả dạ ,thì Nhiên đã ngăn lại.
Ha..ha bình..bình tĩnh nào Hà ơi.Làm sao mà bình tĩnh được ,cái thằng điên này ,tui phải đánh cho nó chừa cái tội vô duyên thúi.Không bao giờ Hà có thể bỏ qua được ,cái thắng dám xúc phạm lòng tự ái của một thiều nữ.
Hạn đau đớn ôm một bên mặt ,cảm giác này y như hồi kiếp trước vậy ,Nhiên nói đúng mặt có thể hơi khác ,nhưng tính tình lại y chang như xưa vậy ,Hạn cố gắng đứng dậy ,quả nhiên trong người Hà vẫn còn đọng lại sức mạnh ,một yêu quái như hắn lại suýt ngất vì một đấm của con người.
- Là tui bất kính ,mong cô nương bỏ qua cho.
Thấy hắn chắp tay cung kính như trong phim ,Hà thấy lạ nên củng dừng tay lại.
- Thắng cha này là ai đầy.
Hà quay sang nhìn Nhiên ,yêu quái của cậu thì mau bắt về đi ,Hà nuôi một con gà là được rồi
- Đây là Cửu Hạn ,là yêu quái sẻ bảo vệ bà sau này.
Hà nghe tới bảo vệ thì méo cả mặt ,để thằng vô duyên đó lãi nhải bên tay Hà sợ ,không kiềm chế được mà đánh cho nó vỡ mặt.
- Chi bằng ông cho tui bùa hay vũ khí gì đó ,còn thằng đó tui cóc cần ,đem về giùm.
Thấy Hà kiên quyết như vậy ,Nhiên củng không ép ,nhìn Hạn ý kêu đem cái hộp đó tới đưa cho Hà .
- Bà mở ra đi ,trong đó có thứ mà chỉ có bà mới xài được .
Hà thấy hơi lạ ,sau mắc gì đứng xa dữ vậy ,Nhiên và Hạn đã lùi lại rất xa ,hồi hợp nhìn Hà đứng phía trước. Tuy là
Hà là kiếp sau ,nhưng có thể hi vọng Hà vẫn làm chủ được Nguyệt Ánh Lung ,nếu trong trường hợp xấu là Hà mất tự chủ ,Nhiên và Hạn sẻ cùng nhau phong ấn nó lại một lần nữa.
Hà nhăn mặt nhìn hai người đó ,rốt cuộc họ đang làm cái gì vậy ,nhìn lại đồ trên tay mình ,Hà từ từ gỡ đi hai lá bùa niêm phong trên đó ,thì từ đâu một trận gió rất mạnh thổi đến liên tục ,bầu trời củng bị mây đen phủ kín ,chim chóc hoảng loạn bay tứ tán.
Nhiên và Hạn nhìn nhau như hiều ý ,họ củng đang rất căng thẳng đây ,vì mấy hôm nay nhiều chuyện lạ xảy ra ,thiền tượng trên trời biển động không ngừng ,lúc sáng còn xuất hiện thêm Tầm là Diệt Yêu Sư .
Nhiên đã bói cho Hà một quẻ ,thấy sắp có hạn lớn phủ lên người Hà ,nên chi bằng thử mạo hiểm một lần đưa cho
Hà vũ khí khi xưa để tự bảo vệ bản thân ,khi không có Nhiên xuất hiện kịp thời cứu giúp.Việc này củng đồng nghĩa phải đánh cược bằng cả tính mạng cậu và Hạn.
Hạn là yêu quái không giải trừ khế ước với Nguyệt ,nên tới kiếp sau là Hà thì đã tự nhiên mà có ràng buộc ,Nhiên đã bàn với Hạn nếu trường hợp xấu nhất xảy ra thì cậu và Hạn phải dùng cả tính mạng mà đem thanh kiếm đó chôn vào lòng đất một lần nữa.
Bầu trời càng lúc càng tối ,sấm chớp củng bắt đầu xuất hiện ,Quan Ảnh ngồi ở nhà cô giáo Trúc nhìn ra bầu trời trong lòng chợt bất an.
- Một thứ gì đó ,sắp xuất hiện ,cái cảm giác làm mình ghét cay ghét đẳng này là gì.
Phong gà nhìn cảnh trước mắt mà không khỏi run cầm cập ,là thứ gì mà sát khí tỏả ra kinh hồn như vậy ,còn có vị đại yêu quái kia là ai nữa ,nó đúng là nhỏ bé trong cái thế giới này mà.
Khoảng khắc Hà mở hộp ra ,bên trong là một khúc cây hả ,không phải cái này chỉ là tay cầm thôi ,Hà đưa tay nắm lấy đồ ở bên trong ,thanh kiếm rời khỏi hộp củng như thoát bỏ phong ấn ,một luồng sức mạnh phát ra khiến người khác phải run sợ ,Hà như mất hết ý chí ,ánh mắt miên mang nhìn đồ trong tay .
Ngoài trời gió giông càng lúc càng dữ dội gió thổi như muốn tóc hết cây cối ,nhà cửa xung quanh đi vậy.Hà vẫn im lặng đứng đó ,Nhiên và Hạn chỉ thấy bóng lưng của Hà nên không biết đã xảy ra chuyện gì.
Chỉ thấy Hà đưa cao đồ trong tay ,vặt một cái thanh kiếm bổng trở nên dài ra ,Nguyệt Ảnh Lung là một thanh kiếm gấp ,nó không có vỏ ngoài ,bình thường nó sẻ gấp lại ở trong tay cầm ,nên khá gọn chỉ như cây thướt 30cm.
Bề ngang kiếm là rất mỏng ,độ sắt bén thì khỏi nói ,không có thanh thứ hai ở trên đời này, sát khí tỏa ra quá mạnh khiến ai ở gần đó như muốn nghẹt thở.
Hà bắt đầu cười ,điệu cười càng trở nên mang dại hơn ,Nhiên thấy không ổn rồi ,Hà không làm chủ được nó nên bị nó điều khiền ngược lại rồi ,cậu định bước lên trước xem thế nào ,thì một luồng gió lạnh quét qua cùng giọng nói mà từ lâu cậu chưa được nghe.
- Quỳ xuống.
Không tự chủ được Hạn và Nhiên điều cúi đầu mà quỳ một chân xuống ,Phong gà thì nằm mộp xuống đất sợ tới mức không dám thở.
Sức ép mạnh kinh khủng phát ra từ Hà đang đứng đó ,giọng nói đó là của Nguyệt ,cái ngữ khí âm trầm như phát ra từ địa ngục ,Hạn và Nhiên quá quen với Nguyệt nên không thể nào lầm được.
Mặt hai người cắt không còn giọt máu ,chuyện gì xảy ra đây ,như này là vượt qua sự kiểm soát của họ rồi.Mồ hôi không ngừng tuôn ra thắm ra cả áo ,sức mạnh của Nguyệt dường như là điều mà hai người họ không bao giờ với tới nối.
Sự hối hận cùng cực của Nhiên khi đưa cho Hà thứ đó ,đáng lẻ cậu không nên cược vào một ván cờ mà ngay từ đầu tướng của cậu đã bị chiếu.
Như tuyệt vọng tới nơi thì thấy Hà thu kiểm lại ,quay sang cười tươi như không có chuyện gì nhìn hai người đang quỳ ở dưới đất.
- Quỳ thiệt hả ,nói chơi thôi mà.
Hả ,ai củng bất ngờ ngước lên nhìn Hà, Hà đi tới thoải mái kéo Nhiên đứng dậy ,còn quay vòng vòng tay cầm kiếm.
- Bà bà không sao thiệt hả.
Nhiên ú ớ nói không nên lời ,chẳng lẻ lúc nảy cậu bị ảo giác sao ,nhưng nhìn Hạn vẫn thất thần đứng đó và Phong gà vẫn còn run thế kia thì chắc chắn không phải là cậu tưởng tượng.
- Sao trăng gì ,tự nhiên thấy ông đứng xa ,nên bắt chước trong phim hù ông chút chơi.
Khi nói xong câu đó thì Nhiên bất ngờ ôm chầm lấy Hà còn khóc rất to, Hà thì cứng đơ đứng hình tại chổ ,Hà chỉ nghĩ giỡn chơi chút thôi mà ,không lẻ Hà đã làm gì tổn thương cậu.
Một chút nữa thôi ,Nhiên đã nghĩ sẻ mất Hà mãi mãi như ở kiếp trước .Cậu sẻ không bao giờ mạo hiểm một lần nào nữa ,nếu mất đi người mà cậu yêu trong kiếp này ,cậu sẻ không còn cơ hội nào mà gặp được người thương
เล็ท nao nนa.
Khi bình tĩnh lại ,Nhiên bỏ Hà ra ,tay lau nước mắt vẫn còn động trên mặt thắc mắc hỏi.
- Vậy sau ,lúc đó giọng bà hơi lạ.
Hà tằng hắng một hồi rồi cố gắng trầm giọng.
- Như vầy đúng không.
Không có gì bất ngờ ,giọng nói y như là ở kiếp trước ,Hạn đứng đó mà không nói được gì ,hắn đã coi thường đứa con gái trước mặt này nhưng điều mà hắn không ngờ ,cho dù là kiếp sau củng làm hắn sợ tới mức này .
Nhiên thở phào mừng trong lòng ,dặn dò Hà phải cất kĩ đồ trong tay ,rồi cùng Hạn ra về .Trên đường về Hạn hỏi
Nhiên.
- Lúc đó ngươi củng nghĩ giống ta đúng không.
Hạn vừa nói ,vừa nhìn lên bầu trời ,bầu trời đã yên ắng trở lại không còn dữ tợn như lúc nảy nữa.
Ứ ,chỉ là không ngờ Hà lại có thể khống chế nó dễ dàng vậy.Ngươi đúng thật là ,nói ra đúng là ghen ty ,dù là kiếp sau nhưng sau thấy vẫn bá đạo kiểu gì.Nhiên phá lên cười nhìn Hạn .
-Về thôi bạn già ,ngươi bị chủ bỏ rơi vì tại cái miệng đấy.
Hạn quê không nói nổi ,biến về trong gương ,Nhiên thì vẫn chạy về nhà bằng con đường quen thuộc.
Còn về Hà thì vẫn đang ngắm nghía món đồ chơi mới ,Hà cầm kiếm chém lên ,chém xuống giữa không trung .
Phong gà sợ tới mặt tái mét ,nó biết dính một nhát là khỏi đầu thai luôn ,nó muốn chạy khỏi nhà bà già man rợn này .
ORANAAAAN
Hôm sau nghe nói nhà dì ba có đám giỗ ,chuyện không có gì khi có một người xưng là bạn thời đại học của anh
Quý đến ,cô này mua rất nhiều đồ đến tặng người trong nhà ,ai nấy củng đều ngở ngàng trước độ chịu chi của cô gái này .
Dì ba thì cười híp cả mắt khi có khách quý đến nhà ,mời chào nồng hậu còn thân thiết như đã quen biết từ lâu.
Quên luôn cả cô con dâu đang bầu bì ,đứng trong bếp mệt tới mức ngồi phịch xuống ,không ai để ý đến chị cả ,chị củng mệt ,củng đói mà . Mấy người kêu chị lên ngồi mâm chung nhưng dì ba cứ nói là để nó ngồi sau ,đợi hết khách đã.
Ha ,làm gì được ngồi mâm sau ,chén vừa xuống là phải ngồi đó rửa ngay ,bình thường có chị Mây phụ giúp ,mấy nay Mây bệnh nên một mình chị làm hết. Chị đã nghỉ việc ở công ty từ lâu vì nghe lời chồng nói ngọt ,muốn chị ở nhà dưỡng thai vì chị đã từng phá một lần ,vì anh Quý lúc đó nói chưa có sự nghiệp nên không lo được cho con cái.
Đó chỉ qua là cái cớ mà thôi ,ở nhà mới có người làm phụ mẹ chồng chứ, mà nhìn xem người mẹ chồng đáng kính kia đang làm gì ,để cho con trai mình giỡn hớt với một người phụ nữ lạ mà không khuyên răng gì .Chị chỉ biết tủi thân mà ngồi đó rơi nước mắt ,chị chỉ nghĩ mình làm chưa đủ tốt nên nhà chồng mới đối xử mình như vậy.
Nhưng mấy ai quan tâm tới cảm xúc đó chứ ,họ chỉ coi đó là tự nhiên và cho đó là bổn phận của chị.Nhảm nhí hết sức ,chị lựa chọn im lặng mà sống ,kẻ coi thường sẻ dẫm đạp lòng tự trọng chị mà bước đi.