Học Bá Này Thật Đắc Ý

Chương 2




Chớt mắt cũng còn một ngày nữa là khai giảng Hạ An nhìn lịch mà cũng than thở thời gian bây giờ chạy nhanh quá đi,Hạ An cũng không muốn ngày cuối cùng sẽ phải nằm lười ở nhà cô tính điện cho Hoàng Canh thì thấy điện thoại đổ chuông Hạ An mò mò kiếm chiếc điện thoại,Hoàng Canh đang gọi thật trùng hợp mà cô đang tính gọi cho Hoàng Canh.

"Hạ An nghe"Hoàng Canh thấy giọng Hạ An có vẻ hào hứng hơn mọi ngày.

"Ê An hôm nay đi bar không"đây cũng không phải lần đầu Hoàng Canh rủ cô đi những nơi vậy,Hạ An hàu hứng đồng ý ngay cũng lâu rồi Hoàng Canh không rủ cô đi những nơi náo nhiệt như vậy chắc cũng cỡ 1 tháng.

"Vậy mày chuẩn bị đi,giờ tao qua rước đi chơi này kia tối tối vào bar,à có Sung Tế với Đô Mạc cũng đi"Hạ An liền vui vẻ đồng ý,cúp máy cô liền lấy quần áo ra thay,Hạ An cao 1m7 và làn da trắng trẻo của cô,cô mặc gì cũng thấy đẹp và tôn lên khí chất con nhà giàu nhưng đáng buồn cô là con nhà nghèo bố mẹ mất sớm,nên tự lực kiếm tiền lo cho cuộc sống của mình ở tuổi 16,đáng lẽ cái tuổi đó là tuổi mà bao học sinh sẽ hưởng thức thời gian cấp 3 tươi đẹp nhất,có một tình yêu nồng cháy nhất ở thời sinh viên nhưng Hạ An lại ngược lại,cái năm cô 16 tuổi bố mẹ đều mất bỏ lại Hạ An lại trên cõi đời,cô khóc rất nhiều tự hỏi tại sao bố mẹ lại rời bỏ mình như vậy,bỏ lại một mình cô nơi trần gian lạnh lẽo bố mẹ mất không ai muốn nhận cô hết,cô dì chú bác đều không muốn họ sợ sẽ có thêm gánh nặng,cô không buồn hay căm thù họ gì cả chỉ lẳng lặng lo cho đám tan của bố mẹ cô,mấy đứa bạn cô cũng tiếp tay lo đám tang phụ giúp khiến Hạ An thấy trên đời vẫn có những người bạn để cô trông cậy vào,3 tháng mấy Hạ An cũng lên một nơi xa lạ học,vừa học vừa kiếm tiền không quan tâm mấy thứ tình yêu thời sinh viên ngọt ngào mà mấy đứa trong lớp nói, Hạ An quan tâm nhất là học thật giỏi.Cô cũng không biết học thật giỏi có giàu lên như nhiều người nói không,nhưng bây giờ Hạ An này có thể làm đó chính là học phải học mới có tương lai!

"Ting ting ting ting"tiếng bấm chuông dồn dập Hạ An cũng biết là thằng Sung Tế đây mà nó là đứa nhây nhất nhóm,cứ thích chọc ghẹo cô đến phát điên mới thôi,mấy lần bị đánh mà vẫn không sợ đúng là ăn gan hùm mà.Hạ An ra mở cửa thấy cô Sung Tế cười hề hề.

"Lâu không gặp hơi mập lên thì phải ha An"Sung Tế cười cười nhìn Hạ An.

"Ừ lâu không gặp vẫn lùn như xưa ha"Hạ An nói vào nổi đau của Sung Tế,nụ cười trên môi cũng dần mất đi,Hạ An nhếch môi cười dám chọc bà hả!.

"Thôi thôi đi xuống xe nhanh mệt tụi mày quá"Đô Mạc nói,còn thằng Đô Mạc này thì cũng đỡ hơn thằng ranh Sung Tế,cô và hai người xuống xe,Hoàng Canh lái xe hơi đi chạy bon bon trên đường,cả bốn người nói chuyện vui vẻ cùng nhau,rồi ghé quán caffe,trà sữa lại đến công viên thì thấy toàn cặp đôi nên né đi,lại đi ra một hồ nổi tiếng ngắm cảnh,một ngày trôi qua nhanh thật mới đây đã 6h tối rồi,Hoàng Canh lái xe đến một quán bar.

"Tao đặt chỗ rồi vô đi t cất xe cái"Hoàng Canh nói cả ba gật đầu đi vào trong,lúc này quán bar cũng đã khá đông người cô và hai người đi vô chỗ ngồi,Hoàng Canh cũng vừa tới,Hoàng Canh kêu mấy chai rượu nặng đô để chúc mừng vào đại học.

"Gọi gái không"Sung Tế mặt dâm dê hỏi cả ba liền lắc đầu.

"Gọi làm gì tao lại sợ người ta không thấy mày á Tế trong đây chị nào chị nấy ai ai chân cũng dài hết"Hạ An cười cợt nhìn xuống đôi chân ngắn kia,Sung Tế căm phẫn đáp trả lại nhưng vẫn thua cái miệng của Hạ An,cô đắc ý cười khẽ.Hạ An không biết vì sao hôm nay sung sức đến nổi nốc hết một chai rượu Brandy,khiến ba đứa trợn mắt nhìn,mọi lần đi bar cô là đứa uống yếu nhất bị Sung Tế chọc uống không nhiều mà vào bar làm gì ngắm mấy chị trong bar để kiếm người yêu à,hôm nay Hạ An đây phải chứng tỏ mình để ba đứa kia rút lại lời nói trước đó.Hạ An uống say mê mà không biết sắp có chuyện sắp tới rồi,chuyện này phải khiến cuộc đời của Hạ An thay đổi từ bình yên sang bão tát mưa dong vì ra dẻ, bình thường vào không uống thì không uống đi bây giờ lại chứng tỏ bản thân không uống yếu này kia.

"Trời ơi đỉnh quá An ơi vô nè"Sung Tế cổ vũ nhiệt tình kêu cô uống thêm liền bị Hoàng Canh vã một cái đau điếng.Sung Tế bực bội nhìn nhìn Hoàng Canh.

"Uống vậy được rồi rượu Brandy mà mày uống như nước lã ấy"Hoàng Canh dựt chai rượu trên tay cô không cho Hạ An uống nữa.

"Trời ơi có sao hôm nay cho Hạ An đây chứng tỏ mình không uống yếu coi nào"Sung Tế nhìn Hạ An đôi mắt đầy mong chờ.

"Mày im đi thằng lùn kia,An mày say rồi đó An mai khai giảng đại học đó"Đô Mạc nói,liền bị Hạ An phủ nhận mình không say,Sung Tế lặng lẽ nhìn Đô Mạc ấm ức hận bố mẹ sao sinh ra cậu không cho cậu một đôi chân dài như những anh ngôi sao hàn quốc mà lại là đôi chân chim cánh cụt,bị nhiều người chê kia.

"Biết mai khai....giảng rồi....mà tao chưa say à,mà chờ chút đi vs cái"cô nói xong liền chạy đi kiếm nhà vs thì đụng trúng một cô gái,ngã đè lên người ta còn không chịu đứng lên,thấy Hạ An không đứng lên mà cứ nhìn nhìn vào ngực nàng,khiến Ngư Vân đỏ cả mặt lẫn tai,dùng sức đẩy Hạ An trong sự tiệt vọng.

"Cái gối này nhìn trắng tinh vậy ta"Hạ An suy nghĩ liền nằm lên thử"ô công nhận mềm thiệt"Hạ An nghĩ bụng.

"Aaaaaa"Ngư Vân hét lên đẩy đẩy người nằm trên cơ thể nàng ra nhưng vẫn vô vọng,ai ở đó cũng nhìn nàng khiến Ngư Vân muốn kiếm cái lỗ chui vào đó ngay,đám bạn cô nghe tiếng hét liền chạy lại xem có chuyện gì lại thấy Hạ An nằm trên ngực người ta còn dụi dụi,Sung Tế liền tỏ vẻ mặt ghen tị,Sung Tế nhìn sơ ngực nàng nghĩ thầm nhìn bộ ngực này cũng cỡ size E đó à,Sung Tế cười dâm dê liền bị vã thêm một cái liền tỉnh người

"Lo đỡ con An dậy nghĩ cái gì vậy"Đô Mạc gằn giọng,Sung Tế đỡ Hạ An ra khỏi người Ngư Vân,Hoàng Canh liền giải thích.

"Chị chị bạn em nó uống say quá nên mới làm mấy thành động xấu hổ đó với chị,cho bọn em thay mặt nó xin lỗi chị"Đô Mạc liền cuối đầu xin lỗi theo Hoàng Canh còn Sung Tế đỡ Hạ An mà chân tay run run,liền chửi thầm,'má nghĩ sao cho một đứa m64 đỡ một đứa m7 vậy trời con trai chứ có phải con trâu đâu sao mà tàn ác quá vậy'

Ngư Vân đứng dậy mặt mài tối sầm không nhìn bốn người mà đi thẳng ra khỏi bar không nói lời nào.Nàng nghĩ hôm nay vào bar chơi một bữa cho đã dù gì cũng bắt đầu vào một năm dạy học vất vã rồi ai ngờ vào đây lại gặp một tên biến thái nằm trên ngực nàng,Ngư Vân hối hận không kịp thà vậy nàng ở nhà ngủ còn ngon hơn là gặp phải chuyện này đúng là...

"Vân Vân đợi tao đi đâu vậy"Thái Hồ chạy theo nàng cũng không thèm liếc đến bốn người một cái.

Hai đứa Đô Mạc và Sung Tế dìu Hạ An ra xe chạy về chiếc xe lại tiếp tục bon bon trên đường.

"Má ơi con An này thấy vậy mà không phải vậy à,dâmmmm"Sung Tế nói liền bị Hoàng Canh nói mấy câu cũng ngoan ngoãn im lặng nhưng trong lòng thầm chửi rủa'bạn bè kiểu này thà tao chơi với khỉ còn hơn,tối ngày lấy đôi chân ngắn của tao ra nói bộ không có từ nào nói hả'đúng là không có từ nào nói thật chỉ có câu chí mạng đó mới làm cho Sung Tế im thôi.

Tới phòng trọ Hạ An hai đứa Đô Mạc và Sung Tế tiếp tục nghề cũ dìu Hạ An vào phòng Sung Tế than.

"Đúng là nó mập lên thiệt đó aaa chết chết lưng tao rồi"Sung Tế còn hơn là một ông già tám mươi tuổi nữa,đa số là Đô Mạc dìu Hạ An chứ cậu Tế kia cũng có dùng sức bao nhiêu đâu mà than khiến Đô Mạc bực mình.

"Mày có dìu gì đâu chứ mà than,thôi thôi tránh tránh dùm đi không cần mày nữa phế"Sung Tế nghe mà giận tím người cậu cũng không dìu nữa buông Hạ An ra cho người không phế kia dìu,Sung Tế như thoát một kiếp khỏe cả người đi xuống xe ngồi chờ Đô Mạc xuống để Hoàng Canh chở hai người về.

"Con An này còn may là đụng trúng người dễ tính nếu không lại có đánh trong bar thì chết"Đô Mạc đi vào xe vừa thở vừa nói,Sung Tế ngồi bên nhếch mép cười,'này thì phế giờ thở như trâu'

"Ừ cũng phải hôm nay hơi xu tại con An đó thành động nhanh hơn não,còn ra dẻ nưa chứ nếu không uống say chắc không có chuyện gì"Hoàng Canh thở dài tiếp câu Đô Mạc rồi lại tập trung lái xe.